Sáng sớm, Thiên Lam như thường lệ cùng mọi người chào hỏi, ăn bữa sáng.
Nhìn Eric bình thản ngồi đọc báo, Thiên Lam bỗng nhớ ra một chuyện. Hôm qua chỉ suy nghĩ chuyện cô và Alex, đã quên hỏi anh Eric chuyện hôn ước.
Bị nhìn chăm chú, Eric bỏ tờ báo thấp xuống, dùng ánh mắt hỏi thăm Thiên Lam.
"Làm sao?"
Thiên Lam chớp chớp mắt, cười đầy mờ ám.
"Hôm qua em gặp một cô gái rất thú vị. Lúc có người quen thì giả ngây giả dại, rất biết chọc giận người khác. Đối với người lạ lại rất ôn hòa, dịu dàng. Anh có biết người nào như vậy không?"
Trong đầu chợt lóe lên một gương mặt xinh đẹp, Eric bình tĩnh nhìn Thiên Lam.
"Em muốn nói gì?"
Nghe vậy, Thiên Lam hiểu rõ. Anh Eric đích thực hiểu biết "vị hôn thê" là người như thế nào? Chỉ không rõ suy nghĩ của anh ra sao?
"Nghe nói đó là "chị dâu tương lai" của em?
"Ừ" Eric gật gật đầu. Hắn thực nói sẽ lấy cô.
"Anh thích chị ấy sao?"
Thích sao? Hắn chưa bao giờ suy nghĩ chuyện này.
Trí nhớ đầu tiên về cô là khi còn nhỏ. Khi đó, cô thường theo ông nội tới nhà chơi. Nhìn hắn đọc sách, cô cũng không chơi đùa mà im lặng ngồi bên cạnh. Đôi khi liếc qua, hắn thấy cô vỗ vỗ đôi chân nhỏ bị mỏi do ngồi lâu. Nhưng cô chưa bao giờ đứng dậy trước khi hắn rời đi.
Gặp lại cô tại gia tộc Scott. Lúc đó, cô như thế nào? Ngây ngô đứng phía sau nhìn mọi người nói chuyện. Hắn chỉ nhìn liếc qua cũng không có cảm giác gì. Chỉ khi, nghe hắn nói chỉ lấy mình Linda Scott, ánh mắt cô chợt lóe một tia kinh ngạc lo âu. Thì ra, cô chính là Linda Scott.
Lần thứ hai gặp mặt là ở Usborne. Hắn chỉ là đi qua đó, còn cô là một tác giả. Không giống khi ở nhà, cô hiền hòa nói chuyện cùng mọi người. Thậm chí còn tốt bụng dẫn đám trẻ nhỏ qua đường.
Sau đó, hắn cho người tìm hiểu về cô. Cuộc sống của cô khó khăn. Cô lén lút làm việc...Tất cả về cô là một cô gái thiện lương, giàu nghị lực.
Hắn thương tiếc cô nên ra tay giúp đỡ. Hắn cho người giúp cô xuất bản sách, giúp cô củng cố địa vị trong nhà. Có lẽ, hắn cũng có phần thích cô đi.
"Quan trọng sao?"
"Tất nhiên rồi." Thiên Lam nghiêm túc nhìn anh. "Giống như Alex và em vậy. Nếu thích thì phải nói ra, đối tốt với chị ấy. Nếu không thì nên để chị ấy tự do."
Eric không đáp lại. Nhưng trong lòng cũng có quyết định. Hắn nhất định là lấy cô. Vậy thì đối tốt với cô đi.
________ Tôi là đường phân cách Eric quyết định ________
"...Thing of you
Anh đâu hay biết..."
"Alo" Thiên Lam vừa nhìn máy tính vừa nói.
"Chị..."
Nghe giọng nói này, Thiên Lam cũng biết đầu kia là ai.
"Thiên Tuyết à. Khỏe không?"
"Không khỏe. Em bị cảm cúm mấy ngày rồi. Uống thuốc muốn ói luôn."
"Hả?" Thiên Lam kinh ngạc. "Vậy ông nội và mọi người khỏe không?"
"Có. Mọi người đều khỏe. Chỉ có em bị uống thuốc thôi?"
"Ừ. Ráng uống thuốc cho khỏe đi." Thiên Lam cười dặn dò.
"Vâng. Mà chị này..."
Thiên Lam dừng lại tay loát máy tính. Nghe giọng điệu này của Thiên Tuyết là có chuyện gì quan trọng muốn nói, hoặc là có chuyện muốn nghe ý kiến của cô.
"Tuần sau, anh Nam và Hạ Vi Vi đính hôn. Vì chuyện này, anh Minh buồn lắm. Mấy ngày nay đều đi uống rượu suốt không à. Em nên làm gì đây chị?"
Thì ra đã tới đoạn nam nữ chính đính hôn. Vậy là cách kết thúc cũng không còn xa nữa. Lúc này, nam phụ Hoàng Ngọc Minh đang trong giai đoạn thất tình, mỗi ngày mượn rượu tiêu sầu. Hình như còn xảy ra tình một đêm với cô gái nào đó.
"Hắn ta uống ở nhà hay bên ngoài?"
"Bên ngoài. Anh ấy hay ra quán bar uống. Mỗi ngày đều là bạn anh ấy tới đưa về."
Như vậy quả thực rất dễ xảy ra chuyện. Tình tiết truyện cũng không phải nói muốn thay đổi là có thể đổi. Có khi còn dẫn theo nhiều hậu quả sâu xa nữa. Bây giờ chỉ có hai cách. Một là để Thiên Tuyết xảy ra tình một đêm với hắn ta. Hai là để Thiên Tuyết bắt gặp hắn ta bên ngoài.
"Em yêu thích hắn ta vậy sao?"
"Vâng. Em chưa từng thích ai nhiều như vậy. Nếu không phải anh ấy em sẽ không lấy."
Có phải là gen di truyền người nhà cô đều cố chấp như vậy hay không? Nghe nói ba cô trước kia cũng như vậy. Dù xảy ra quan hệ cùng mẹ cô nhưng vẫn chấp nhất mình dì Nhã Huệ.
"Một mình uống rượu rất dễ xảy ra chuyện nhất là nơi đông người. Nếu em không thể theo sát hắn ta cũng nhất định phải để người bên cạnh."
Cô chỉ có thể giúp Thiên Tuyết được như vậy. Tất cả đều đã có định số. Chỉ hi vọng Thiên Tuyết có thể trôi qua suôn sẻ, đạt được hạnh phúc.
* * *
Thiên Lam xếp hộp cơm vào túi xách, vui tươi hớn hở ra khỏi nhà. Hôm nay, cô sẽ là người giao cơm trưa của Alex. Hắn vừa nói đang ở trong công ty, hôm nay sẽ không có việc cần ra ngoài. Nếu bây giờ cô tới đó nhất định sẽ gây bất ngờ cho hắn đi.
Thiên Lam đứng trước cửa nhìn tòa nhà 30 tầng trước mặt. Đây chính là tổng công ty LC của gia tộc Luke. Không biết Alex ở tầng nào trong tòa nhà. Chắc là ở tầng cao nhất giống những công ty khác.
Thiên Lam vừa bước vào đại sảnh, tiếp tân liền tươi cười cùng cô chào hỏi.
"Tiểu thư, có thể giúp gì cho cô?" Lần đầu tiên cô nhìn thấy một 'búp bê' xinh đẹp như vậy. Không biết là tự nhiên hay phẫu thuật. Thật là quá dễ thương!
"Tôi muốn tìm chủ tịch của các cô. Anh ấy ở tầng mấy?"
Nghe vậy, tiếp tân hơi nhíu mày, vẻ khó xử.
"Tiểu thư có hẹn trước với chủ tịch sao?"
"Không có." Cô chính là muốn gây bất ngờ cho hắn, làm sao có thể hẹn trước.
"Nếu không hẹn trước, cô không thể gặp chủ tịch được."
Tiếp tân cố gắng ôn hòa cùng cô giải thích. Đây là lần đầu tiên có phụ nữ tới tìm chủ tịch, lại là cô gái xinh đẹp như vậy. Không biết quan hệ như thế nào? Cô vẫn không cần cho đắc tội..
Nghe vậy, Thiên Lam hơi nhíu mày. Cô quên mất muốn gặp ông chủ lớn cần rất nhiều phép tắc. Dù cô biết vị trí cũng không nhất định sẽ tới nơi được đi.
"Tôi không thể tự đi sao?"
Quả nhiên tiếp tân lắc lắc đầu.
"Tới tầng chủ tịch cần chìa khóa riêng."
Nhìn Thiên Lam mày nhíu càng chặt, tiếp tân an ủi nói.
"Hay tôi giúp tiểu thư gọi điện hỏi xem."
Thiên Lam liếc nhìn tiếp tân, tươi cười càng sâu.
"Vậy thì cảm ơn cô."
Tiếp tân ấn ấn số một chút, chỉ một lát liền có người nghe máy.
"Có chuyện gì vậy?"
Tiếp tân nhìn Thiên Lam một chút, hạ quyết tâm nói.
"Dưới đại sảnh có một vị tiểu thư muốn gặp chủ tịch."
"Ồ, là ai?" Một giọng nam chen ngang hỏi.
Jim vừa đi qua bàn thư kí, vô tình nghe được đoạn thông báo. Đây là lần đầu tiên có phụ nữ tới công ty tìm Alex. Hắn thật tò mò người phụ nữ ' lớn mật ' đó là ai.
Vừa nghe giọng quen thuộc, Thiên Lam liền vẫy tay với tiếp tân. Tiếp nhận điện thoại từ tiếp tân, cô nói.
"Jim, là tôi."
"Nga, Anna tiểu thư." Jim hô nhỏ. Bây giờ thân phận của Anna tiểu thư đã thay đổi. Hắn vẫn nên cẩn thận thì hơn. "Có chuyện gì sao?"
"Tôi đến tìm Alex. " Thiên Lam nhỏ giọng nói. "Anh đưa tôi lên được không. Không cần nói cho Alex."
Jim liếc nhìn căn phòng khép chặt kia, ánh mắt lóe lên tia sáng kì dị. Tiểu thư Anna muốn gây bất ngờ, hắn cũng không cần phá hỏng. Bây giờ, nịnh bợ 'phu nhân' mới là chính đáng. Chủ tịch chắc chắn sẽ không tức giận với 'phu nhân'.
"Tiểu thư đợi tôi một chút."
Jim nói một chút, thật sự là chỉ một chút. Gần như ngay lập tức, anh chàng liền có mặt ở đại sảnh. Vừa thấy Thiên Lam, Jim liền nở 'nụ cười chết ruồi'.
"Anna tiểu thư ngày càng dễ thương."
Nghe vậy, Thiên Lam cũng cười đáp lại.
"Anh Jim càng ngày càng nói ngọt."
Ha ha. Jim cười lớn dẫn cô vào thang máy. Cắm chìa khóa vào, hai người thoải mái đi một mạch lên tầng 30.
"Alex đang làm gì?" Thiên Lam tò mò hỏi.
"Cậu ấy xử lí văn kiện."
Jim chỉ vào cánh cửa khép kín. Ý nói, Alex đang ở trong đó.
Thiên Lam tiến lên gõ cửa. Chỉ một chút, bên trong vang lên giọng nói quen thuộc.
"Vào đi."
Nghe vậy, Thiên Lam nhẹ nhàng hé mở cửa, thò đầu nhìn vào. Căn phòng rất rộng lớn, thoáng đãng. Bên ngoài kê một bộ salon tiếp khách. Một giá sách xếp đặt rất nhiều sách. Bên cạnh là một chiếc bàn làm việc. Lúc này, Alex đang ngồi sau nó, nghiêm túc lật xem hồ sơ trên tay.