Ông Xã Là Chiến Thần

Chương 790: Anh Thích Tính Cứng Đầu Này Của Em




Đôi mắt đại bàng của Chu Hoàng Anh hơi nheo lại, anh cười mơ hồ: “Trần Tuấn Anh đã gửi cho anh một bản sao cuốn “Nhật ký sói xám thu phục thỏ trắng” nói rằng Thanh Nhàn của cậu ấy gần đây đang xem. Cậu ta còn hỏi anh xem có thể sử dụng mấy phương pháp này để đối phó với phụ nữ được không, liệu có tác dụng hay không”
“… Vừa nghe tên, liền biết tác giả nhất định không phải người tí Lâm Ngọc Linh giả vờ nôn mửa: “Vậy đó là lí do họ cãi nhau ư2”
“Chính thế”
“Bây giờ anh có thế nói với đội trưởng Trần Tuấn Anh, câu trả lời là: vô dụng. Ít nhất là cũng không thể có tác dụng với vợ của anh, à, ý em là vợ cũ của anh” Ngọc Linh cười như một con hồ ly nhỏ, vô cùng gian xảo.
“Này, em đang thách thức giới hạn của anh đấy à?”
“Anh điên rồi”
“Măng hay lắm. Anh thực sự rất thích tính cứng đầu này của em đấy: Cô bồng nhiên cảm thấy mọi thứ đều có lý.
Từ miệng của một người nghiêm túc như Chu Hoàng Anh mà nghe được những lời giảo hoạt như vậy, Ngọc Linh thật sự nhịn không được, liền cười không ngừng. Cô nằm ngửa xuống giường, cười ngặt nghẽo, cảm giác như Chu Hoàng Anh lúc này đã biến thành một diễn viên xuất sắc rồi Cuối cùng cô cũng hiểu những tình tiết trong phim truyền hình Hàn Quốc từ đâu mà ra, chính là từ sự đồng điệu trong cuộc sống này. Cô không thể ngăn cản những nhà biên kịch phim tài ba đó, vì ngay cả Chu Hoàng Anh cũng có lúc trở nên thế này.
Anh ngược đãi cô hàng nghìn lần, rồi lại chiều chuộng cô như mối tình đầu.
À, chờ đã, có vẻ như đây thực sự là mối tình đầu?
“Đừng khua môi múa mép nữa, hãy nói về Mạc Vinh Thành đi. Làm sao anh ta có thể làm điều tương tự như anh vậy? Hôm nay, phần mềm mạng xã hội của em gần như bùng nổ. Trần Thịnh và cả thầy đều gửi tin nhắn tới cho em, hỏi có chuyện gì đã xảy ra”
Ngọc Linh ném điện thoại di động của mình qua cho anh, còn có một tin nhắn khác của Hồng Hoàng, chỉ có hai chữ “Đợi cô” mà thôi. Em không biết chị ấy đang đợi em làm gì, nên em không trả lời “Đợi em tới thành phố Hồ Chí Minh”
Chu Hoàng Anh thản nhiên liếc nhìn danh bạ điện thoại của cô, sau khi chắc chắn rằng không có kẻ thù tiềm tàng, anh mới trả lại: “Khi nào nhận được thông báo về việc xuất ngũ, chúng ta sẽ đi”
“Cũng được”
Những việc anh làm, cô không bao giờ hỏi lí do tại sao. Có lẽ đó đã là niềm tin từ trong tiềm thức cô, từ lâu cô đã quen với việc tin tưởng anh rồi.
“Anh không biết về việc nghỉ hưu của Mạc Vinh Thành, nhưng anh nghĩ Hồng Hoàng sẽ cho em câu trả lời”
“Chị Hồng Hoàng ư?” Ngọc Linh trợn mắt.
“Ý anh là, chị ấy đã thu phục được Mạc Vinh Thành rồi sao? Oa, thật sự quá đỉnh rồi. Không hổ là thần tượng, ngay cả một người nham hiểm, độc ác như Mạc Vinh Thành cũng có thể thuần hóa được. Chỉ có thể dành lời khen đặc biệt xuất sắc cho chị ấy, có thể nói những hành động của chị ấy thật quá sức hấp dân”
Nham hiểm, độc ác? Chu Hoàng Anh trầm ngâm Không biết Mạc Vinh Thành vốn là “anh trai”
Nghe bản thân được em gái miêu tả như vậy có cảm thấy hoa mắt chóng mặt hay không. Đối với người em gái mà anh đã tìm kiếm suốt bao năm, anh lại chỉ giống như một con sói mắt trắng không có tính người.
Mọi thứ còn chưa rõ ràng, vì vậy Chu Hoàng Anh chỉ khẽ cong môi nói: “Có thể”
“Tin đồn sẽ dễ dàng bùng lên như ngọn lửa y” Ngọc Linh thở dài, lại nằm xuống giường rồi ạ, cùng nhau ngủ một lát đi, em thực sự rất buồn ngủ rồi”
“Không chơi game sao?”
“Thật khó mới có được một ngày có thể ở nguyên một chỗ, không cần phải nhớ anh, không cần làm thí nghiệm, không lo lắng về mọi thứ, chỉ cần ngủ và chơi game thôi”
Thật là trùng hợp. Chu Hoàng Anh cũng vừa hay đang nghĩ như vậy.
Giấc ngủ này của hai người cứ thế đi thẳng đến buổi chiều.
Ngọc Linh là người dậy trước. Sau khi ra khỏi giường, cô đã gọi rất nhiều món giao tận nhà – cô ấy quá lười nấu nướng và không muốn đánh thức.
Chu Hoàng Anh. Ngoài ra, sau khi có kinh nghiệm đặt hàng, cô ấy đã có thể bất chấp tất cả. Dù sao thì cho dù nơi ở của Chu Hoàng Anh bại lộ cũng đâu có sao, chỉ cần đổi một nơi ở mới là xong.
Với thu nhập hiện tại, chỉ cần tùy tiện ký một cái hợp đồng cũng có đủ khả năng mua nhà tại Hà Nội rồi Thật là thoải mái.
Sau khi người giao đề ăn tới, cô trực tiếp bê trở về phòng ngủ: “Chu Hoàng Anh, anh mau dậy.
đánh răng rửa mặt đi”
“Chu phu nhân” Chu Hoàng Anh ở trên giường uể oải đứng dậy, ngược chiều với cô, bước về phía phòng tắm.
Sau đó anh êm lấy cô: “Là thực, không phải là mơ?
*Nào, đừng quá lạm dụng phim truyền hình Hàn Quốc, và đừng quên rằng sau khi xuất ngũ, anh phải là một chiến sĩ nhân dân nghiêm túc”
Cô đưa tay ra xoa đầu anh một cách thản nhiên: “Mọi người nói anh Hoàng Anh bây giờ quá đáng yêu rồi, phạm quy, thẻ vàng phạt anh vào nhà tắm”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.