Thiên Song bị Tư Hạo Thần dẫn tới Uất Cốc. Nơi này chính là nơi hội tụ yêu quái đủ thể loại.
Những con yêu quái này hầu hết đều tu luyện ngàn năm mà thành tinh. Còn số khác thì hút máu của người, phần nhỏ giết đồng loại để gia tăng công lực.... Tuy nhiên, bọn chúng đều bị cô lập với thế giới bên ngoài. Bọn chúng không thể thành tiên, không thể trở thành người, chính vì vậy chỉ có Uất Cốc này mới thu nạp được bọn chúng.
Tư Hạo Thần dẫn Thiên Song từ từ đi sâu vào khu rừng rậm. Hắn lấy một cái khăn trùm đầu cô lại. Chiếc khăn này hắn đã yểm thuật vào, nếu mở chiếc khăn ra, những con yêu tinh kia sẽ ngửi thấy mùi của cô mà theo đến. Bọn chúng sẽ xé nát linh hồn của cô để quy nạp vào sức mạnh.
Đến hang động ẩn náu, Tư Hạo Thần đi vào sâu bên trong. Nơi đây được A Tu La cải tổ lại vô cùng lộng lẫy. Đặc biệt, càng đi vào tiếng nhạc phát ra càng rõ.
Tận cùng đáy động, A Tu La nằm nghiêng trên chiếc thềm cao trải da thú. Xung quanh hắn có rất nhiều mĩ nhân hầu hạ. Bên dưới, những vũ công uốn lượn các động tác múa thuần thục. Tiếng nhạc cùng với sự mị hoặc toả ra từ các vũ nữ này khiến cho không một nam nhân nào có thể kháng cự.
Một mĩ nữ cầm chén rượu, nhẹ nhàng rót đầy rồi đưa tới trước mặt A Tu La. Hắn ta kéo trễ dây váy trên vai xuống, uyển chuyển chui vào lồng ngực rắn chắc của hắn thì thào nhẹ.
- Đại nhân, uống đi!
Những mĩ nhân phía sau thì che miệng cười nhẹ, người khẽ bóp vai, người thì khẽ lấy hoa quả lần lượt đợi đến lượt của mình. Vạt áo của A Tu La bị một trong số mĩ nhân đó kéo xuống để lộ ra cơ bụng với từng đường nét cơ múi quyến rũ.
Hắn thấy bóng dáng quen thuộc của Tư Hạo Thần đi đến, khoé miệng hơi cong lên.
- Về rồi à? Dẫn theo ai vậy?
Một cơn gió đen lao tới muốn lật khăn trùm đầu của cô lên, cũng may Tư Hạo Thần nhanh hơn chắn trước cơn gió đen đánh tan nó. Hắn lập tức ném cho A Tu La một cái lườm cảnh cáo. Sau đó, Tư Hạo Thần tháo lớp vỏ ngụy trang của A Tu La xuống khiến hắn trở lại nguyên hình con quái vật với bộ xương trắng. Các mĩ nhân thấy vậy thì sợ hãi, tuy nhiên ai nấy đều sợ A Tu La nên chẳng dám bỏ chạy, chỉ hơi xê dịch cách xa hân một chút. Vũ công ở dưới vẫn múa, nhạc vẫn nổi lên.
- Đừng xen vào chuyện riêng của ta! Người của ta... Không khiến ngươi để tâm!
A Tu La cười nhạt, hai hàm xương răng va vào nhau trông rất kinh dị.
Nhanh như cắt, hắn xuất hiện trước mặt của Tư Hạo Thần. Hai người nhìn chằm nhau hồi lâu. Cuối cùng, A Tu La lên tiếng trước.
- Hải Thần, ta biết ngươi đang lo lắng cướp lại ngôi vị. Tuy nhiên, chúng ta là đồng minh, ngươi đừng có rạch rõ ranh giới như vậy chứ?
Thật ra, A Tu La đã sớm đoán ra ý định của Tư Hạo Thần. Thực ra, Tư Hạo Thần thả A Tu La ra chỉ để đối phó với Diêm Vương, hắn sợ một khi Diêm Vương xen vào chuyện của hắn thì sẽ không có phần thắng. Để A Tu La đấu với Diêm Vương, dù ai thắng thì hắn cũng không bận tâm. Việc của hắn chính là tạo thời cơ để giết chết Tư Hạo Quân. Khi lấy lại được vương vị rồi, hắn sẽ củng cố lực lượng. Dù cho có bao nhiêu A Tu La cũng không phải là vấn đề hắn đáng bận tâm.
- A Tu La, có một số chuyện ngươi càng biết thì sẽ càng gặp rắc rối.
- Ngươi nói đúng, ta không nên biết bí mật của ngươi. Chẳng qua, ngươi cũng không phải là huynh đệ cùng cha của Tư Hạo Quân...
- Im miệng!
Tư Hạo Thần tức giận dùng sức mạnh đẩy A Tư La ra một đoạn.
Mỗi lần nhớ đến cái chuyện này, hắn đều không chấp nhận được. Thực ra, phụ thân hắn là Tiên Thủy Thần quá cố không yêu thương hắn tất cả đều có nguyên do. Hắn chính là con rơi của mẫu thân và Phong Thần. Lúc Thiên Đế ban hôn mẫu thân hắn cho phụ thân thì mẫu thân đã mang thai hắn rồi. Chính vì vậy, hắn không phải người trong tộc càng không có máu mủ gì với Tư Hạo Quân. Hắn đơn giản chỉ là huynh đệ chung mẫu thân với Tư Hạo Quân mà thôi!
Đây là bí mật tận sâu đáy lòng của hắn không nói cho ai biết. Vậy mà lại bị A Tu La phát hiện!
Chỉ biết sau khi bị Tư Hạo Thần đẩy ra xa, ánh mắt của A Tu La chợt đỏ ngầu. Sau đấy, hắn lại xuất hiện trước mặt của Tư Hạo Thần nhét một viên thuốc đỏ vào miệng đối phương. Tư Hạo Thần còn chưa phản ứng, đã bị A Tu La đã đấm một phát vào bụng, viên thuốc cũng nhờ đó mà bị nuốt xuống.
Tư Hạo Thần hơi nhăn mặt, nhìn chằm A Tu La.
- Ngươi cho ta uống cái gì?
- Song Hồn!
- Ngươi...
Song Hồn chính là quỷ dược vô song. Nó thường đi theo đôi một, có hai viên, được các quỷ y giỏi nhất điều chế rất công phu. Tác dụng của nó chính là khiến hai người uống nó giao kết sinh mạng với nhau. Một người chết, người còn lại cũng sẽ chết. Song hồn cũng có thể coi là giao ước sinh tử của hai người với nhau.
Lần này A Tu La khiến cho Tư Hạo Thần uống Song Hồn cùng hắn, chính vì hắn không muốn Tư Hạo Thần được phép quay lại phản bội hắn.
Nếu hắn chết, Tư Hạo Thần cũng không còn mạng để sống. Chính vì vậy, hắn mới bảo vệ được tính mạng sau khi hạ Diêm Vương.
A Tu La không thèm để ý đến Tư Hạo Thần, hắn chắp ta định quay người bỏ đi. Tư Hạo Thần hết cách chỉ đành nắm chặt tay dùng sức mạnh đánh vào chiếc cột lớn trước mặt xả giận. Hành động này của hắn vô tình làm chiếc khăn trùm trên đầu cô rơi xuống. Đúng lúc này, A Tu La vừa lướt qua.
Bất chợt, hắn giật mình, quay từ từ quay đầu lại. Cái gương mặt này... Dù hắn có hoá thành tro bụi hắn vẫn luôn luôn nhớ. A Tu La chăm chú nhìn cô, hắn có chút bất ngờ lại có chút vui mừng.
- Giống quá.... Không... Là nàng.... Ngọc Nhi của ta! Cuối cùng, ta đợi được rồi... Đợi được gặp nàng rồi...