[Phần 2] Vợ À! Địa Ngục Chờ Em

Chương 38: Hồ Ly Liễu Uyên




Nói là làm, Tư Hạo Thần đích thân tới động hồ ly của Liễu Uyên trên đỉnh núi Liên Cát. Từ độ cao này nhìn xuống khiến cho tất cả mọi người sợ phát khiếp. Xung quanh chỉ có mây và gió, hoàn toàn cách biệt với mặt đất.
Đứng trước cửa động, Tư Hạo Quân suy nghĩ một hồi rồi đi vào bên trong. Dường như, Liễu Uyên biết hắn sẽ đến đây nên phái một đám nô tỳ ra nghênh đón. Càng đi sâu vào càng rộng, cái động này hiện lên vẻ nguy nga tráng lệ không kém gì Thủy Tinh Cung của hắn cả.
- Thủy Thần đại nhân, chủ nhân của ta đang đợi bên trong.
Tư Hạo Quân chỉ gật đầu rồi một mình đi sâu vào bên trong tấm rèm đỏ.
Không gian bên trong khác xa với bên ngoài, phải nói cách khác là nó vô cùng lộng lẫy. Có thể nói rằng chủ nhân của cái động này rất có gu thẩm mĩ. Tư Hạo Quân không quan tâm đến vấn đề này, hắn dừng lại sửng sốt khi nhìn thấy một mĩ nhân khêu gợi trước mắt.
Liễu Uyên quả không hổ danh là một trong 5 mĩ nhân đẹp nhất Lục Giới. Thân hình của cô ta nhỏ nhắn mượt mà lại có chút nóng bỏng. Liễu Uyên mặc một chiếc váy đỏ hai dây, bên ngoài chỉ khoác thêm một chiếc áo trong suốt để lộ bờ vai mảnh cùng với chiếc cổ trắng nõn. Cô ta nằm nghiêng trên bộ da thú, chiếc váy xẻ để lộ ra đôi chân thon dài bắt mắt. Mỗi khi Liễu Uyên co chân lên, hầu như muốn để cho tất cả mọi người thấy được từng đường nét đẹp đẽ trên cơ thể cô ta vậy.
Hai khủyu tay chống xuống đêm da thú êm ái, Liễu Uyên đưa mắt nhìn về phía của nam nhân khuynh quốc đang đứng ở cửa một cách mị hoặc. Môi của cô ta hơi cong lên, để lộ một bên má núm đồng tiền duyên dáng.
- Thủy Thần đại nhân, cuối cùng cũng tới tìm ta sao?
Kể từ lần bị Tư Hạo Quân làm cho trọng thương, Liễu Uyên vẫn không buông bỏ được. Cô ta rất muốn cùng Tư Hạo Quân làm chuyện đó. Một nam nhân hoàn mĩ như hắn khiến cô ta ngày đêm mong nhớ đến nỗi bứt rứt trong người.
Đối với mĩ nhân trước mặt, chắc chắn nếu là nam nhân khác sẽ nhào đến ân ái với Liễu Uyên ngay. Tuy nhiên, Tư Hạo Quân là trường hợp ngoại lệ. Hắn ghét thứ mùi hương trên cơ thể của Liễu Uyên chẳng thèm để tâm đến cô ta. Dù cho cô ta có cởi sạch, hắn cũng chẳng hứng thú.
- Ta muốn một lá bùa để làm cho người kia yêu ta sâu đậm.
Nghe đến đây, Liễu Uyên ngồi dậy, đưa tay che miệng cười khẽ.
- Không ngờ, người như Thủy Thần đây lại có ngày vì một nữ nhân mà lại đi xin bùa của ta. Ta cảm thấy rất ghen tỵ với nữ nhân kia đấy!
- Liễu Uyên, ta không có thời gian đến đây tâm sự cùng cô!
Lại là cái vẻ mặt lạnh lùng này! Liễu Uyên nheo mắt, sau đó cô ta từ từ bước xuống dưới đất. Đôi chân thon dài trắng nõn ẩn hiện sau lớp váy bước nhẹ trên mặt đất rất tự nhiên. Cô ta tiến lại gần Tư Hạo Quân, ânh mắt không chút kiêng nể nhìn hắn đắm đuối.
- Thủy Thần, nếu ta giúp ngài... Ngài sẽ đền đáp gì cho ta?
Đề nghị đầy bất ngờ này của Liễu Uyên khiến Tư Hạo Thần cảm thấy hơi khó chịu. Cô ta đưa ngón tay trỏ chạm nhẹ lên bên má của Tư Hạo Thần.
- Trừ việc làm cái việc đó ra, ta sẽ đáp ứng bất cứ nguyện vọng nào của cô. Miễn là nằm trong khả năng của ta.
- Nhưng, ta muốn cơ thể của ngài thì sao?
- Vậy thì ta không chấp nhận!
Thấy sắc mặt của Tư Hạo Quân trở lên khó coi, Liễu Uyên đành thở dài tiếc nuối. Dù sao, Thủy Thần chính là vị thượng thần xếp hàng ngũ đầu trong các vị tiên. Một vị tiên nho nhỏ như cô ta, không nên gây ra rắc rối thì hơn. Thế là Liễu Uyên dẫn Tư Hạo Thần đến một mật thất sâu hơn. Nơi đây, chính là bảo bối mà cô ta điều chế bùa, mê dược, tình ái....
Liễu Uyên đi đến một cái tủ hàng trăm ngăn, cô ta lướt qua từng dòng chữ ghi trên từng ngăn rồi dừng lại ở ngăn thứ 38. Cô ta mở ra, lấy một lá bùa bên trong rồi đưa cho Tư Hạo Quân và căn dặn.
- Làm một hình nhân giống người trong lòng ngài rồi dán lá bùa này lên hình nhân đó, nhỏ một giọt máu của ngài lên hình nhân và lá bùa. Cô ta sẽ yêu ngài đến chết. Tuy nhiên, tác dụng của bùa này rất mạnh. Trong vòng 7 ngày, ngài phải trao cho cô ta một nụ hôn mỗi ngày. Nếu không, trái tim của ngài sẽ bị lá bùa siết nát. Qua ngày thứ 7, nếu thành công thì chúc mừng ngài đã có được người trong lòng.
- Chỉ vậy thôi sao?
- Đương nhiên! Nhưng, nếu ngài không làm đúng như lời của ta. Kết cục tự ngài nhận lấy.
Tư Hạo Quân nhìn lá bùa trong tay mà lòng nặng trĩu. Lần này hắn sẽ đánh cược tính mạng của hắn. Hắn muốn cho cô thấy rằng hắn thực sự yêu cô.
Nhìn Tư Hạo Quân trầm ngâm, Liễu Uyên chợt bật cười. Cô ta từ tốn che miệng lại nói.
- Tại sao có ngày ngài lại ngu ngốc như vậy? Trên đời này thiếu gì nữ nhân yêu ngài?
Hắn cũng nhận thấy bản thân giờ đây thảm hại như thế nào. Dù sao, hắn đã sa vào lưới tình của cô rồi, không thể quay đầu.
- Cảm ơn cô đã giúp. Muốn ta làm gì cứ nói ra.
Liễu Uyên chăm chú nhìn hắn. Sau cùng, cô ta chỉ cười khổ rồi nói.
- Ta, có thể ôm ngài một lần không?
Tất cả các nữ nhân đều ngưỡng mộ Tư Hạo Quân. Liễu Uyên cũng vậy. Cô ta thường nghe các vị tiên tử bàn tán về hắn. Chỉ cần được ôm hắn một lần, cô ta có thể nhẩng cao đầu mãn nguyện rồi.
Tưởng chừng Tư Hạo Quân không đồng ý. Ai ngờ, hắn lại vì lá bùa mà gật đầu. Liễu Uyên nhanh chóng sà vào lòng của hắn. Tay cô ta vòng qua thắt lưng hắn ôm chặt. Vẻ mặt của Tư Hạo Quân lúc này rất khó chịu, tuy nhiên, hắn miễn cưỡng chịu đựng mùi hương của Liễu Uyên.
Mãi lúc lâu sau, Liễu Uyên thoả mãn mới buông hắn ra. Tư Hạo Quân nhanh chóng quay người định rời đi. Liễu Uyên định chạy lên muốn nói gì đó với hắn nhưng lại thôi. Cô ta đứng yên tại chỗ nhìn theo bóng lưng của Tư Hạo Quân khuất dần.
Là cô ta tự đa tình, đi thích một người như hắn. Tuy nhiên, cô ta biết điểm dừng... Nhưng sao lòng lại cảm thấy có chút hụt hẫng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.