[Phần 2] Vợ À! Địa Ngục Chờ Em

Chương 45: Dạy dỗ tình địch




Cùng Tiểu Diêm Tử dạo chơi chán rồi mới về. Tiểu tổ tông này không những không theo Mã Khắc về mà dính lấy cô như đỉa. Thằng nhóc lại lấy lí do chưa chơi chán mà ở lại. Hai bên giằng co mãi, cuối cùng Mã Khắc gào thét trong lòng, bất lực để cho Tiểu quái thú muốn làm gì thì làm.
Tư Hạo Quân chẳng buồn lên tiếng. Hắn đứng một chỗ, điềm nhiên quan sát mấy người họ. Đột nhiên, hàng lông mày cương nghị của Tư Hạo Quân hơi nhíu lại. Thấy vừa trông thấy cổ tay của cô có một vết bầm rất lạ.
Trong đầu lập tức loé lên cái gì đó. Chỉ biết Tư Hạo Quân giơ tay, dùng thủy khí từ xa xoá vết bầm tím trên cổ tay cô đi. Động tác của hắn rất nhanh nên cô không hề hay biết gì.
Sắc mặt của Tư Hạo Quân trở lên u ám. Hắn quay người lại, lặng lẽ rời khỏi Đại Điện đi tìm người.
Dạo này hắn không ra mặt, có lẽ đám nhãi ranh ngoại tộc kia lớn gan dám đặt chân lên Thủy Tinh Cung của hắn. Nếu là trước đây, Tư Hạo Quân lười biếng chẳng thèm để tâm đến. Trong đám ngoại tộc đó có Xà Tộc. Chúng thỉnh thoảng lén lút lên hòn đảo này lấy phù du và kiếm thức ăn quý hiếm về cho tộc của mình. Tư Hạo Quân cũng chẳng hẹp hòi, hắn đã mắt nhắm mắt mở cho bọn chúng một cơ hội. Đến hôm nay, người của Xà Tộc đã đi quá xa giới hạn của hắn. Chúng dám bỏ ấn kí lên cổ tay của cô. Phu nhân của hắn, há gì lại để cho một kẻ ngoại tộc đem đi làm vị hôn thê?
Việc này, hắn mà không diệt cỏ tận gốc thì chắc chắn sẽ để lại hậu quả phía sau. Nữ nhân của hắn thì mãi mãi là của hắn! Hắn không cho phép bất cứ ai dám có tư tưởng đến, dù chỉ nhìn thôi hắn cũng sẽ móc mắt kẻ đó!!!
Rất nhanh, Tư Hạo Quân đã đến lãnh thổ của Xà Tộc. Đứng trước toà thành rộng lớn trước mặt, hắn đứng trên ngọn một cây cổ thụ quan sát. Sau đó, trời bắt đầu nổi sấm, trên trời xuất hiện trận mưa như trút nước. Tư Hạo Quân vẫn chưa cảm thấy nhằm nhò gì, hắn phẩy tay, thay đổi hướng các đám mây. Một trận lũ nước càn quét đến, phá hỏng cả bức tường thành của Xà Tộc. Bên dưới, tất cả là một mảng hỗn loạn, rất nhiều tiếng la hét vọng đến. Hàng trăm nghìn người của Xà Tộc đều trở về nguyên hình mà ngụp trong dòng nước lũ.
Mãi cả nửa ngày, nước không có dấu hiệu suy giảm mà mỗi ngày một càn quét ác liệt. Cuối cùng, trưởng lão cùng đám lính của Xà Tộc xuất hiện dưới cây cổ thụ. Ông ta tạo ra một vòng tròn chắn nước xung quanh, trực tiếp quỳ xuống xin Tư Hạo Quân.
- Thủy Thần đại nhân, xin ngày hãy nương tay. Lão nô có làm gì sai thì ngài cứ nói, lão nô sẽ sửa sai ngay lập tức. Nếu ngài không rút nước, cả Xà Tộc của ta chắc sẽ chết ngạt mất...
Tư Hạo Quân bình thản chắp tay sau lưng. Sắc mặt hắn không có gì thay đổi. Vẫn mang một bộ mặt lạnh nhạt như vậy.
- Ta muốn kẻ để ấn kí hôn thê lên tay phu nhân của ta xuất hiện!
Lão Xà Tộc nghe xong thì tái mặt. Lão ngày nào cũng nhắc nhở người trong tộc rằng nếu có đến Thủy Tinh cung kiếm phù du thì tuyệt đối không được phép chạm hay gây sự với ai. Bây giờ thì hay rồi, kẻ nào đó lại trái lệnh, chọc đến phu nhân của Thủy Thần đại nhân. Cả Xà Tộc lần này gặp đại nạn, chắc sẽ khó mà khôi phục nhanh được...
Lão quay người, nói với đám lính phía sau.
- Mau, tìm ra những kẻ hôm nay đến Thủy Tinh Cung rồi tra hỏi ngay!
Đám thuộc hạ nhanh chóng đi làm ngay. Mà Tư Hạo Quân cũng từ từ xuống thấp. Hắn lơ lửng trên mặt nước cao mấy mét chờ đợi.
- Thủy thần đại nhân, ngài yên tâm. Lão nô sẽ tìm ra kẻ đó để ngài xử lí.
Quả nhiên, tốc độ của Xà Tộc rất nhanh. Thoáng cái, đã tìm ra kẻ gây hoạ lôi tới quỳ xuống trước mặt mọi người. Lúc này thì trưởng lão ngớ người. Ai ngờ được rằng kẻ gây hoạ chính là cháu trai đích tôn duy nhất của ông ta, Lôi Lạp.
Lôi Lạp bị ấn quỳ xuống dưới chân của tất cả mọi người. Trưởng lão thấy tình hình bất ổn thì trong lòng nóng như lửa đốt. Ông ta đã từng chứng kiến thủ đoạn tàn nhẫn của Tư Hạo Quân. Vị Thủy Thần này không thể chọc vào...
- Đại nhân... Chuyện này có chút hiểu lầm thôi... Lôi Lạp chắc cũng không cố ý động đến phu nhân của ngài đâu..
Nhưng Lôi Lạp không phục. Hắn chính là được nuông chiều từ nhỏ nên sinh hư. Ban đầu, hắn không có ý định gì nhưng hắn lại phải lòng nữ nhân tốt bụng kia. Đặc biệt, tay cô rất mềm mại khiến hắn cảm thấy lòng đầy thổn thức. Chính vì vậy hắn mới để lại ấn kí lên tay của cô.
- Ông à, cháu là thích cô ấy thật lòng! Cháu không làm gì sai! Là cháu muốn cưới nữ nhân đó!
Lời này của Lôi Lạp khiến trưởng lão như phát điên. Ông ta đang cố gắng cứu hắn, vậy mà thằng nghịch tử này lại không biết điều. Giận quá hoá thẹn, trưởng lão giáng cho Lôi Lạp một cái bạt tai.
- Im miệng! Phu nhân của Thủy Thần mà còn dám động đến! Ta.. phải cho cháu một bài học...
Khoé miệng của Thủy Thần càng cong lên vẻ lạnh lẽo. Hắn tuyết đối không cho phép bất cứ dám mang cô đi!
Mưa bão ngày một lớn, chứng tỏ cơn giận giữ của Tư Hạo Quân ngày càng khủng khiếp.
- Ngươi có dám mơ tưởng đến nữ nhân của ta? Ngươi xứng sao?
Lôi Lạp nghiếng răng.
- Ngài....
- Nữ nhân của ta, thì chỉ là của riêng ta! Mơ tưởng đến nàng ấy... Ngươi chưa có bản lĩnh đó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.