Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''

Chương 267:




Đạo diễn Lâm chăm chú quan sát biểu cảm của Tang Tiếu khi trả lời, có chút trầm ngâm: “Tôi có người bạn, dự định lên kế hoạch quay một bộ phim nữ phi công lái máy bay chiến đấu, yêu cầu đối với nhân vật nữ chính chỉ có hai thứ, một là trong ánh mắt có thể nhìn ra được tinh thần phấn chấn thanh xuân, hai là tuổi tác trong vòng hai mươi tư tuổi, có lẽ sẽ quay vào năm sau, tháng Một casting, cô có hứng thú thì có thể chuẩn bị trước một chút.”
Tịch Ngôn Vãn nghe được lời của đạo diễn Lâm, trước tiên là nhận thức được tầm quan trọng của tin tức.
Hiện nay, trong giới chưa có tin tức liên quan tới bộ phim đó, một bộ phim nói về nữ chính rõ ràng khá là hiếm trong ngành điện ảnh, đến lúc đó chắc chắn sẽ cạnh tranh không thấp, nếu Tang Tiếu có thể chuẩn bị trước thì nhất định sẽ có ưu thế.
“Đạo diễn Lâm, người bạn mà ông nói —”
“Cô cũng quen biết.” Không đợi Tịch Ngôn Vãn nói hết, đạo diễn Lâm đã đoán được, cũng không giấu giếm, ông ta thoải mái nói: “Đạo diễn Đàm, tôi nhớ bộ phim vườn trường kia của cô chính là do cô ấy đạo diễn?”
Mấy chữ đạo diễn Đàm vừa được nói ra, hô hấp của ba người Quất tử đều nhẹ đi, trên thị trường phim trong nước bây giờ, đạo diễn nam vẫn chiếm phần nhiều, nhưng trong đó cũng không thiếu đạo diễn nữ ưu tú, Đàm Mễ không thể nghi ngờ là người thành công nhất, vào mấy năm trước đã bước vào hàng ngũ đạo diễn chục tỷ.
Hơn nữa, phim do Đàm Mễ làm đạo diễn đều có hai đặc điểm, một đặc điểm chính là lên tiếng cho phái nữ, mặc dù cho tới bây giờ chỉ có bốn bộ phim nhưng mỗi một bộ đều có thể mang tới sự cộng hưởng to lớn, mỗi một bộ đều có thể đưa tới một làn sóng thảo luận mới ở trên mạng.
Về phần đặc điểm còn lại chính là chị ta cực kỳ cứng nhắc trong việc chọn tuổi tác, giống như phim mà đạo diễn Lâm nói, chốt ở trong vòng hai mươi bốn, mà bộ phim trước đó của Đàm Mễ thì chốt ở ba mươi trở lên, bởi vì chuyện tuổi tác, Đàm Mễ thường xuyên bị một số người lên án ở trên mạng.
Bộ phim trước đó của Đàm Mễ đã lên sóng vào hai năm trước, trong giới luôn có người suy đoán về phim mới của Đàm Mễ, đồng thời cũng có vô số người đang chờ mong.
Khi Tang Tiếu học khóa biểu diễn cũng có chút hiểu biết về Đàm Mễ, nghe vây thì hơi kinh ngạc: "Đạo diễn Lâm, tôi chỉ là phát trực tiếp chơi cánh tam giác mà thôi."
“Ha ha ha ha ha ha, không chỉ bởi vì phần phát trực tiếp của cô đâu.” Đạo diễn Lâm bắt đầu chỉ vào kịch bản trên bàn, trên kịch bản của Tang Tiếu có không ít nội dung được lấy bút bi ghi chú, có không ít nội dung được đánh dấu bằng bút dạ: “Biểu hiện của cô trong đoàn phim tôi đều nhìn thấy, ngoài miệng chê bai thì lợi hại hơn ai hết, kết quả vẫn kiên trì được, hơn nữa cô diễn không tệ, có đôi khi mặc dù cảm xúc hơi kém nhưng chỉ điểm một chút là có thể hiểu ra, quan trọng nhất chính là cô mang theo một tinh thần phấn chấn và sự mạnh mẽ, nói thật, cô rất phù hợp với hình tượng nhân vật mà lão Đàm nói.”
Đạo diễn Lâm nói xong thì lại cười ha ha: “Đương nhiên, tôi chỉ nói cho cô biết tin tức để cô có thể chuẩn bị trước, có vài người chắc chắn cũng nhận được tin từ đường dây khác, xuất phát điểm của cô và người khác không giống nhau, đừng nghĩ là sẽ có cửa sau.”
Mặc dù Tang Tiếu xuất thân từ idol, thậm chí đã ra album nhưng đạo diễn Lâm rất yêu thích kỹ năng diễn xuất và sự chuyên nghiệp trên phim trường của Tang Tiếu, ông ta coi trọng ai thì luôn biểu hiện rõ ràng, chưa từng che giấu, ông ta coi trọng Tang Tiếu, đương nhiên có thể giúp đỡ thì sẽ giúp.
Nghe lời bổ sung của đạo diễn Lâm, trên mặt Tang Tiếu cũng không thấy vẻ thất vọng, ngược lại cô cười ngọt ngào, giọng nói trong trẻo đáp lời: “Cảm ơn đạo diễn Lâm, tôi sẽ cố gắng!” Đương nhiên, ngoài miệng Tang Tiếu nói cố gắng nhưng trong lòng cũng rất lo lắng, dù sao thì cho dù nhận được tin tức có thời gian chuẩn bị, cô cũng không tin mình có thể thắng được những diễn viên tiền bối lợi hại ở buổi thử vai.
Nhưng bất kể nói thế nào, trải qua một loạt chuyện, nhất là sau việc mang theo cánh tam giác bay lên trời, Tang Tiếu cuối cùng không còn rụt về sau như trước nữa, dám xông lên trong mọi việc.
Đạo diễn Lâm thấy ánh mắt Tang Tiếu sáng ngời thì vui mừng gật đầu, chốc lát, ông lại nghĩ tới một việc: “Đúng rồi, nếu như quay bộ phim đó của lão Đàm thì đoán chừng nghệ sĩ nữ cần phải cắt mái tóc dài đi.” Trong lúc nói chuyện, ông đưa tay lên vai mình ước lượng một chút: “Dài nhất có thể cũng chỉ chạm vai, cô chuẩn bị tâm lý một chút.”
“Ừm ừm.”
Đối với độ dài ngắn của tóc Tang Tiếu cũng không được xem như là quá để ý, huống chi, lúc ấy khi học khóa diễn xuất, thầy diễn xuất đã nói với cô chuyện tương lai phải vì quay phim mà hy sinh hình tượng, suy nghĩ một chút, cô lại cam kết: “Trước khi đi thử vai tôi sẽ cắt tóc, chứng minh sự quyết tâm với đạo diễn Đàm!”
Đạo diễn Lâm cười một tiếng ha ha: “Không cần không cần, kỹ năng diễn xuất của cô không phù hợp với yêu cầu của lão Đàm, cạo trọc cũng vô dụng, chuẩn bị kỹ lưỡng đi, có gì không hiểu thì để Ngôn Vãn dạy cô.”
“Được rồi, không cần ông nói tôi cũng sẽ giúp Tang Tiếu.” Tịch Ngôn Vãn xua xua tay, bảo đạo diễn Lâm đừng quan tâm.
Trong “Hành động ưng đen”, Tịch Ngôn Vãn là một trong những nhân vật chính, thường xuyên có phân cảnh chiến đấu và b.ắ.n súng, trên người chị ấy hoặc ít hoặc nhiều cũng có xây xát, vốn định quay xong rồi nghỉ ngơi nửa năm, bởi vậy, chị ấy hoàn toàn có thời gian để chỉ dẫn Tang Tiếu.
Chờ sau khi đạo diễn Lâm rời đi, Tang Tiếu nhỏ giọng hỏi Tịch Ngôn Vãn: “Sư tỷ, chị nói xem em đến Học viện Hàng không học tập một khoảng thời gian được không?”
“Được thì có thể được.” Tịch Ngôn Vãn cũng đã từng đến bệnh viện lấy kinh nghiệm một khoảng thời gian, thấy Tang Tiếu hỏi chuyện Học viện Hàng không thì cũng không kinh ngạc: "Nhưng bọn họ có thể nhận em ngoài quy định hay không thì khó nói chắc được, đến lúc đó chị cho người hỏi giúp em xem, dù sao thì với kiểm tra thể chất, em chắc chắn có thể đủ tiêu chuẩn, chúng ta nghiêm túc học tập làm học sinh dự thính có lẽ cũng không sao."
Tang Tiếu thấy Tịch Ngôn Vãn cũng nói không sao, lập tức yên tâm: “Vâng vâng!”
Thời gian thoáng một cái, một tuần sau khi Tang Tiếu quay về đoàn làm phim quay hình, toàn bộ phần diễn kết thúc, đoàn làm phim làm một bữa tiệc kết thúc ghi hình cho Tang Tiếu và mấy nghệ sĩ kết thúc phần diễn trước và sau đó, ngày hôm sau, Tang Tiếu và Tần Yên cùng nhau đón xe đến sân bay quay về Bắc Kinh.
Đợi đến khi cả đoàn người xuống khỏi máy bay, tự mình đẩy hành lý đi ra ngoài, Tần Yên nhìn quảng cáo xung quanh một chút, giống như mất hứng mà đeo kính râm lên, gương mặt lạnh lùng: “Ở đoàn phim cả ngày nhìn cô là đã rất phiền rồi, kết quả vừa về Bắc Kinh, thế mà khắp nơi đều là biển quảng cáo có mặt cô, đau cả mắt.”
“Đau mắt sao?” Tang Tiếu cẩn thận thưởng thức quảng cáo cô quay cho xe thương mại XK ở bên trái và quảng cáo cô quay cho game [Tranh Lưu] cô quay quảng cáo cho tập đoàn Trường Dực ở bên phải, mang theo khuôn mặt cười: “Quay rất đẹp mà, trông còn đẹp hơn người thật.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.