Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''

Chương 319:




Trong phòng ký túc xá bốn người của Học viện Hàng không, nữ sinh để tóc ngắn cầm điện thoại ở giường trên thò đầu xuống, lớn tiếng hỏi: “Lớp trưởng, tớ có thể dùng acc chính nhấn like cậu không? Cậu vậy mà có thể nhảy ‘Joker’, nếu như huấn luyện viên Đới nhìn thấy, đoán chừng sẽ kinh ngạc rớt tròng mắt mất ha ha ha ha.”
Sáng sớm, không đợi mặt trời ló dạng, Tang Tiếu đã về ký túc xá của Học viện Hàng không, làm thủ tục trả phép xong, cô chuẩn bị chờ đến giờ rồi lại cùng đám bạn cùng phòng cùng nhau đi huấn luyện.
Lớp dự bị bình thường khai giảng vào tháng sáu đến tháng bảy, mà lớp dự bị năm nay của Học viện Hàng không bọn họ thì bắt đầu vào tháng mười hai, sớm hơn các trường khác gần nửa năm, học sinh trong lớp nhất định phải làm lý luận và hạng mục huấn luyện đạt được tiêu chuẩn trong vòng nửa năm, sau đó tham dự vào cuộc bình chọn của căn cứ huấn luyện, nếu như có thể có biểu hiện nổi trội trong huấn luyện cơ bản, vậy thì có khả năng một lần nữa tiến tới bộ đội huấn luyện.
Nói cách khác, bọn họ chia ra làm huấn luyện sơ cấp, trung cấp, cao cấp, trước mắt, lớp dự bị tương đương với giai đoạn huấn luyện sơ cấp.
Trong số cơ trưởng, lượng cơ trưởng nữ vốn ít hơn cơ trưởng nam, huống chi, lớp mà Tang Tiếu theo bồi dưỡng nhân tài máy bay chiến đấu, trong lớp dự bị, bao gồm Tang Tiếu thì cũng chỉ có bốn bạn nữ, bọn họ bình thường ở trong một phòng ký túc xá, quan hệ rất hòa hợp, nghe vậy, hai người cùng phòng còn lại cũng che miệng cười trộm.
Cười trộm xong, một nữ sinh trong đó kéo chăn xuống, quang minh chính đại trêu chọc: “Tròng mắt lão Đới có rớt hay không thì không chắc, nhưng mặt chắc chắn sẽ đau, lúc đó ông ấy lạnh mặt nói Tang Tiếu giống như cục bột nhão, trông không sắc bén, cảnh tượng nhìn ai cũng có thể ra tay bắt nạt quả thật rõ mồn một trước mắt.”
Tang Tiếu vừa trở về là đã bị bạn cùng phòng trêu chọc, mặc dù cô mặc đồ rằn ri nhưng nhìn một cái thì khí chất quả thật mềm mại, lúc nói chuyện cũng phù hợp với sự dịu dàng của vùng sông nước Giang Nam, ngoại trừ số ít người từng xem chương trình giải trí trong lớp thì những người khác đều cảm thấy tính tình Tang Tiếu mềm mại.
Ban đầu, bọn họ không phục Tang Tiếu có thể làm lớp trưởng, mãi đến sau khi huấn luyện mang vác nặng, huấn luyện lặn xuống nước và huấn luyện mô phỏng, Tang Tiếu đều chiếm cứ vị trí No.1, từng người một không thể không chịu phục.
Có thể là tướng mạo và giọng nói của Tang Tiếu quá có tính lừa gạt, đến mức cho dù khi huấn luyện Tang Tiếu thường có chút hung dữ nhưng người trong lớp cũng rất khó thoát khỏi ấn tượng sẵn có đối với Tang Tiếu.
Không nói đến những người khác, chỉ nói đến ba người ở cùng phòng ký túc xá với Tang Tiếu, nhìn thấy biểu hiện của Tang Tiếu ở concert tối hôm qua thì đều kinh ngạc há miệng thành chữ O.
Tang Tiếu nửa quỳ trên giường, một lần nữa sửa lại góc chăn mền bị sụp xuống cho vuông vức, bất đắc dĩ cười với ba người trêu chọc mình: “Khi ấy tớ đều căng thẳng sắp c.h.ế.t rồi, luôn cho lắng màn khoe khoang được một nửa thì sụp đổ.”
Ba người khác: …
Cậu đang khoe khoang thật đó hả.
Một khắc sau, nữ sinh ngủ ở đối diện Tang Tiếu kinh ngạc ngơ ngác mà trừng mắt nhìn điện thoại: “Mẹ nó! Các cậu xem trong nhóm! Năm phút trước lão Đới ở trong nhóm nói hôm nay huấn luyện mang vật nặng sớm hơn nửa tiếng, chạy không xong thì không cho ăn cơm trưa và bổ sung 200 lần động tác đứng lên ngồi xuống.
“Mẹ nó! Lão Đới không làm người!”
“Nhanh nhanh nhanh! Không kịp nữa rồi!”
“Aaa, ai đi nhầm giày của tớ rồi!”
Sau một hồi rối loạn, bốn người trong ký túc xá có thể xem như là hoàn chỉnh mua xong bữa sáng, một đường vừa chạy vừa ăn đi tới địa điểm tập hợp một phút trước thời gian quy định. Huấn luyện viên Đới là một người cao lớn, tướng mạo thanh liêm nhưng đuôi mắt có vết sẹo, khiến ông ấy trông rất hung dữ, hơn nữa, có thể là buổi sáng bị chuyện gì đó làm ảnh hưởng tới tâm tình, khuôn mặt ông ấy tối sầm, lông mày nhíu chặt.
Bốn người Tang Tiếu cẩn thận vào chỗ, đồng thời thấy may mắn mà vỗ ngực, nhìn dáng vẻ của huấn luyện viên, chỉ cần muộn một giây cũng có thể bị kéo ra răn dạy m.á.u chó đầy đầu.
Mặc dù các học sinh của lớp dự bị huấn luyện một tuần lễ rồi, nhưng trong kỷ luật và việc chấp hành thì vẫn hơi kém một chút, cho nên, thật sự có hai nam sinh đã đến nơi tập hợp muộn hơn ba, năm giây.
Huấn luyện viên Đới lạnh mắt đảo qua, hai nam sinh sợ hãi: “Đứng lên ngồi xuống ba trăm cái cái, huấn luyện xong thì tự thêm phạt!”
Nghe vậy, những người khác đều thở phào nhẹ nhõm, Tang Tiếu cũng không ngoại lệ, thật ra, ba trăm cái thụt xì dầu đối với Tang Tiếu mà nói thì không khó, quan trọng là cô cảm thấy động tác hơi ngốc, đương nhiên có thể không làm thì không làm.
Sau khi chỉnh đốn hai nam sinh xong, huấn luyện viên Đới giống như thường ngày, bố trí hạng mục huấn luyện và phương pháp thêm phạt nếu không hoàn thành nhiệm vụ cho học sinh trong lớp, thời gian càng dài, số lần càng nhiều, người trong lớp cũng không lãng phí thời gian oán trách nữa, dù sao, phàn nàn xong không giảm trọng lượng ngược lại còn tăng thêm, ai có thể chịu được chứ.
Huấn luyện viên Đới nói xong thì mang khuôn mặt không thay đổi mà nhìn người trong lớp một vòng, lạnh lùng cứng rắn tuyên bố: “Sau ngày mười lăm tháng một, ngoại trừ Tang Tiếu, việc mang vật nặng của những người khác đều huấn luyện dã ngoại ở bên ngoài.”
Một câu nói nhất thời khiến ánh mắt của người khác ào ào đặt trên người Tang Tiếu, có kinh ngạc, có khó hiểu, có suy đoan.
Tang Tiếu cũng mờ mịt: “Hả?”
“Em cũng hả?” Huấn luyện viên Đới trừng mắt nhìn Tang Tiếu một cái, mặc dù nói năng thô lỗ nhưng cũng giải thích: “Giữa tháng một, có một đoàn làm phim lấy cảnh quay trong học viện, thiết bị và sân bãi đều chia qua bên đó, các em trực tiếp đi ra ngoài huấn luyện dã ngoại.”
Tang Tiếu vẫn chỉ vào mình: “Phim ‘Phi công’ sao? Nhưng em vẫn chưa nhận được tin nhắn —”
“Tin nhắn em cũng chưa nhận được, ai bảo em quay lại?!” Huấn luyện viên Đới cắt ngang lời nói còn lại của Tang Tiếu: “Tang Tiếu, ra khỏi hàng!”
“Có!”
“Đọc lời tuyên thệ của em trước khi xin nghỉ phép!”
Tang Tiếu: …
Ngoại trừ huấn luyện viên Đới và Tang Tiếu, những người khác trong lớp hoàn toàn không biết gì về lời tuyên thệ cả, giờ phút này, bọn họ nghe thấy lời nói của huấn luyện viên Đới, lại nhìn biểu cảm uất ức của Tang Tiếu, cả đám đều thấy hào hứng, nhao nhao cười nhạo: “Lớp trưởng, nói nghe xem, nhanh nói đi.”
“Ôi, lớp trưởng của chúng ta tuyệt đối có thể thử vai thành công, bọn họ không nhận cậu thì chỉ có một khả năng, có người tìm quan hệ rồi!”
Lúc mới quen biết, mọi người đều cảm thấy Tang Tiếu làm nghệ sĩ có khoảng cách với bọn họ, huống chi, cái mác trên mạng của Tang Tiếu cũng liên quan đến yếu ớt và ra vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.