Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''

Chương 399:




Miêu Miêu nhìn Weibo xong, trước tiên bấm like cho Tang Tiếu, tiếp đó đóng góp một lượt share. Sau khi làm xong, cô quay đầu lại nhìn Tang Tiếu: “Tang Tiếu, bây giờ em thích ôm người thế à? Vừa rồi em đều ôm bọn chị một đường rồi. “
Sáng hôm nay, Tang Tiếu có buổi chụp cho tạp chí. Ai biết mới ngồi lên bảo mẫu xe, Tang Tiếu đã lần lượt ôm Miêu Miêu, Tam Thủy, Quất Tử, ôm ba người đến sắc mặt đỏ bừng, cực độ không được tự nhiên.
Tang Tiếu mím môi, theo bản năng xoa xoa gấu bông peppa ở trong lòng: “Em đang so sánh.”
Miêu Miêu khó hiểu: “So sánh?”
“So sánh xem ôm những người khác nhau thì có cảm giác gì.” Tang Tiếu nghiêng đầu nhìn về phía bầu trời xanh thắm ngoài cửa sổ xe, các đám mây trên bầu trời có hình dạng khác: “Người khác nhau, ôm cũng không giống nhau.”
Nghe vậy, Tam Thủy đẩy gọng kính trên sống mũi, gật đầu phụ họa: “Ôm người xa lạ, bạn bè, người nhà, người yêu, cảm giác chắc chắn khác nhau.”
Tang Tiếu ôm heo peoppa không nói chuyện, trong đôi mắt hạnh nâu nhạt lóe ra một tia xoắn xuýt không dễ phát hiện, ôm người xa lạ không giống nhau rất bình thường. Nhưng cô ôm hết ba sư huynh cảm giác cũng không giống nhau là bình thường à?
Không đợi Tang Tiếu nghĩ ra, xe đột nhiên ngừng lại. Tài xế thăm dò nhìn ra bên ngoài mấy lần: “Tang Tiếu, đường phía trước bị tắc rồi hình như xảy ra tai nạn xe cộ. “
Một câu tai nạn xe cộ, làm bốn người trong xe phân tán lực chú ý.
“Xe cứu thương đến chưa?”
“Có nghiêm trọng không?”
“Mấy chiếc xe bị đụng thế? Phía trước một loạt xe bị chặn.”
Tài xế mở cửa xe: “Tôi đi xuống xem sao.”
Rất nhanh, tài xế thở hồng hộc chạy về, sắc mặt đau khổ: “Có bốn chiếc xe đ.â.m vào nhau. Xem mức độ xe biến hình thì khá nghiêm trọng, người bị thương cũng đã được đưa đi bệnh viện. Xe của chúng ta có lẽ tạm thời sẽ không nhúc nhích được.”
Bình thường đã tắt đường, lại thêm tai nạn xe cộ quả thực đã tắc càng thêm tắc.
Hiện tại, phía trước có một hàng dài xe ùn tắc, phía sau cũng có một hàng dài xe. Bọn họ lên trước lùi sau đều không được, như nhân bánh bị kẹp ở chính giữa.
Tam Thủy liếc nhìn thời gian, hỏi: “Có nói tắc trong bao lâu không?”
Tài xế: “Ít nhất hơn một tiếng, nếu đông thì cũng có thể là ba tiếng.”
“Hơn một tiếng.” Miêu Miêu nhìn đồng hồ đeo tay, đứng ngồi không yên: “Hiện tại là chín giờ rưỡi, mười một giờ rưỡi chụp tạp chí, giữa lúc đó cần hơn một tiếng trang điểm thay quần áo.”
Đoàn người bọn họ vốn có thể đến vào lúc mười giờ bốn mươi phút, ai ngờ lại gặp phải tắc đường ở đây. . 𝘛ì𝙢 𝙩r𝙪𝔂ện ha𝔂 𝙩ại [ 𝘛r𝖴𝙢𝙩r𝙪𝔂ện.𝓥𝖭 ]
Miêu Miêu nhức đầu: “Tang Tiếu, chị liên lạc với bên tạp chí một chút, nói chúng ta kẹt xe có lẽ sẽ đến trễ.”
“Nhỡ bị tắc ba tiếng thì sao?” Tang Tiếu nhìn ra dòng xe cộ dày đặc bên ngoài, tiếng kèn kêu to cũng không ngừng nghỉ: “Ôi, ngày hôm qua trước khi ngủ, em hẳn nên bói một quẻ.”
Quất Tử từ trong túi đeo lưng lấy ra một hộp Tarot và khăn trải bàn đen thui, trong ánh mắt kinh ngạc của những người khác, ánh mắt cô sáng quắc nhìn Tang Tiếu: “Bói Tarot xem chúng ta có thể bị tắc bao lâu? “
Tang Tiếu rút ra một lá bài, chớp chớp mắt: “Quất Tử, thế mà chị mang theo Tarot?”
“Chị nghĩ học xong là có thể giúp người khác tính quẻ trên mạng.” Quất Tử nói xong dường như không dám nhìn Tang Tiếu, nhỏ giọng bổ sung một câu: “Có thù lao. “ Miêu Miêu & Tam Thủy:...
Người có tài kiếm tiền danh bất hư truyền.
Năm phút sau, Tang Tiếu nhìn bài mở ra, mặt mày đều tiu nghỉu: “Tuy rằng không đến ba tiếng nhưng cũng không khá hơn chút nào. “
“Trời ạ...” Miêu Miêu nhìn danh bạ trên điện thoại di động: “Nếu không, để bên tạp chí đổi sang buổi chiều?”
Tang Tiếu lắc đầu: “Không cần, em xuống xe…”
Tam Thủy túm lấy cổ tay Tang Tiếu: “Không được, em có chạy nhanh đi nữa thì cũng không thể chạy được! Tang Tiếu, trên Weibo chúng ta có mấy chục triệu fans đó, em không thể không chú ý hình tượng. “
“Em yếu ớt như vậy, chắc chắn không thể chạy. Một khi em chạy thì không phải phá hỏng hình tượng à?” Tang Tiếu nghiêm trang trả lời, sau đó đưa tay chỉ mấy cái xe đạp để ở phía trước: “Em đi cái kia!”
Những người khác:...
Em đạp xe đạp thì không sợ phá hỏng hình tượng yếu ớt à?
Quất Tử có chút lo lắng: “Tang Tiếu, em có biết đạp xe đạp không?”
Tang Tiếu đã nhảy xuống bảo mẫu xe, nghe vậy mặt mày hơi cong: “Đương nhiên là có rồi. Lúc em học lớp dự bị đại học cùng mọi người đi ra ngoài chơi có thử rồi. Không khó. “
Trên việc giữ thăng bằng, thiên phú của Tang Tiếu không cần phải nói. Bởi vậy, học đạp xe đạp cũng cực nhanh. Lúc đó người trong lớp cũng hoài nghi trước đó Tang Tiếu nói lần đầu tiên đạp xe đạp là đang lừa bọn họ.
“Tang Tiếu, chờ chút!” Miêu Miêu nắm tay Tang Tiếu: “Xịt kem chống nắng trước đã rồi đội mũ, đeo khẩu trang lên. “
Tam Thủy cũng nhảy xuống xe: “Chị đi cùng Tang Tiếu, chị đi xe đạp cũng rất khá.”
Quất Tử khoát khoát tay: “Hai người đạp xe đạp trước. Em và Miêu Miêu đi sau, chờ đến chỗ không bị tắc nữa thì xem có đi nhờ xe được không.”
Ngoài xe, Miêu Miêu giúp Tang Tiếu sửa sang lại khẩu trang, sau đó thở một hơi dài nhẹ nhõm: “Ngụy trang kín rồi, không sợ người qua đường thấy Tang Tiếu đạp xe đạp trên đường giành cho người đi bộ.”
Sự thật chứng minh, để Tang Tiếu xuống xe chính là một sai lầm.
Hơn mười phút sau, Tam Thủy thấy Tang Tiếu ở phía trước đều sắp chơi lên đến trời, lại nhìn ánh mắt sợ hãi thán phục của người qua đường. Lúc quay chụp điện thoại di động, cô nắm tay lái, run nhè nhẹ, không khỏi đưa tay vỗ vỗ vào miệng ba cái, cho cô lắm miệng này!
Hóa ra đường cho xe đạp và xe ô tô khác nhau, Tang Tiếu và Tam Thủy chọn một đường nhỏ. Làm người sinh ra và lớn lên ở thành phố Kinh, Tam Thủy rất quen thuộc với tình hình giao thông và đường ngang ngõ tắt. Cô cười nói một câu với Tang Tiếu: “Hai chúng ta khoảng mười giờ hai mươi phút là có thể đến, sớm hơn so với kế hoạch mười phút đấy.”
Sau khi Tang Tiếu nghe xong thì lập tức ngừng xe. Làm một nghệ sĩ yếu ớt, mọi việc phải đến muộn mới được coi là chuyên nghiệp, một khi đến sớm thì không được coi là yếu ớt rồi.
Không được.
Cô phải chậm hơn một chút nữa.
Tang Tiếu đang rầu rĩ xem dùng cách gì mới làm chậm được thì thật là đúng dịp, trong công viên trước mặt, có nhóm người trẻ tuổi đã chơi ván trượt và xe đạp nghệ thuật.
Nhìn những động tác nguy hiểm kia và người xem xung quanh, đôi mắt hạnh của Tang Tiếu sáng ngời. Cô đạp xe xông tới, không, gia nhập với bọn họ!
Tuy rằng Tang Tiếu đội mũ và đeo khẩu trang, nhưng từ dáng người, độ dài tóc và áo dài với quần jean cũng có thể để người ta nhìn ra giới tính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.