Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''

Chương 432:




[Cố Vũ Khôn có biết cách tôn trọng người khác không vậy? Hoàng Quân Quân chỉ lễ phép chào hỏi với Tang Tiếu thôi, thế mà cũng nói là nịnh hót?]
[Cái gì gọi là không biết tôn trọng? Người ta nói chuyện thẳng thắn không được à? Cố Vũ Khôn vẫn luôn ngay thẳng, anh ấy là một trong số ít người có tính tình thẳng thắn trong giới giải trí đó.]
[Tôi nhổ vào! Ngày nào đó Cố Vũ Khôn nói mấy người nịnh bợ người khác thì xem các người có còn nói anh ta ngay thẳng, thẳng tính hay không? Đừng coi sự mất lịch sự thành thẳng tính!]
[Người chị em phía trước mới tới sao? Trong chương trình này, từ tập đầu tiên Cố Vũ Khôn đã nói Hoàng Quân Quân như vậy rồi, trong tổ khách mời ngoại trừ Cao Trục và Tưởng Vi thì hai người khác đều bị anh ta nói hết rồi.]
[Vậy xem ra anh ta cũng chẳng phải là người thẳng tính, Cao Trục là người chủ trì, Tưởng Vi cũng là một đại hoa đán nổi danh khoảng hai mươi năm nay, chẳng trách chú Cố không nói mỉa bọn họ, chú cô chính là không dám! Hóa ra sự thẳng tính của chú Cố còn phân biệt người nữa?!]
Dường như biết cộng đồng mạng của “Động lòng-ing” sẽ nó như thế, Hoàng Quân Quân cũng đã quen với việc thỉnh thoảng Cố Vũ Khôn sẽ đ.â.m chọt cho cô ấy một câu như thế, bởi vậy, nụ cười trên mặt cô ấy cũng không hạ xuống chút nào, lấy nhu thắng cương mà nói: “Đây không phải là em đầu tư từ sớm sao? Nói không chừng sau này A Tựu thật sự trở thành nhà sản xuất.”
Nghe vậy, trên mặt Cố Vũ Khôn lộ ra sự không tin tưởng rất rõ ràng, ngay sau đó, anh ta cau mày nhìn về phía Tang Tiếu, không hề suy nghĩ gì lập tức nói: “Tang Tiếu, hai chúng ta không quen biết, tôi cũng không biết cô đã từng trải qua yêu đương chưa, cho nên cô đã từng sao? Nếu chưa từng, có khả năng cô cũng không phân tích ra được nội dung gì có giá trị, đến lát nữa bỏ phiếu cô cũng nhớ đừng có để một mình một kiểu.”
Một câu nói của Cố Vũ Khôn lập tức làm cho Dâu Tằm xem trực tiếp thấy bất mãn, chẳng mấy chốc, fan của hai nhà đã cãi nhau trong livestream, không ai nhường ai, fan của Tang Tiếu nói Cố Vũ Khôn tâm cơ ác độc, dựa vào việc tính tình ngay thẳng làm bia đỡ đạn để chọc ngoáy những người khác, còn fan của Cố Vũ Khôn lại nói Tang Tiếu vốn chưa từng yêu thì không phân tích được ra cái gì, chẳng may khách mời theo kỳ tập này bỏ phiếu lung tung dẫn tới cả đội bị thua thì làm sao?
Nhưng Tang Tiếu không biết những tranh đấu trên màn hình trực tiếp, vốn dĩ cô nghe lời Tịch Ngôn Văn đến để học tập, lại nói, cô cũng không biết rõ được chính mà đã yêu hay không yêu thì làm sao có thể phân tích được những người khác yêu ai?
Cho nên Tang Tiếu rất thoải mái gật đầu: “Em thiểu số phục tùng đa số.”
Mấy người Cao Trục thấy Tang Tiếu không nổi nóng thì thở phào nhẹ nhõm, một khi Tang Tiếu tỏ rõ sắc mặt với Cố Vũ Khôn trước mặt cộng đồng mạng trên sóng trực tiếp thì rất có thể sẽ bị chụp mũ không tôn trọng tiền bối, bị người khác chụp mũ rằng cô là người kiêu ngạo.”
Còn ngược lại với mọi người, Cố Vũ Khôn lại nhíu mày, chẳng phải Tiểu Hạ đã nói Tang Tiếu này là người nói lý lẽ không tha người nào, việc gì cũng không chịu thiệt sao? Lẽ nào vừa rồi anh ta nói chưa đủ tàn nhẫn, nếu không thì sao Tang Tiếu không nổi nóng?
Nếu nói về quan hệ thân thích, Hạ Lai phải gọi Cố Vũ Khôn là chú, bởi vì trước đó Hạ Lai đã cáo trạng từ trước, cho nên còn chưa gặp Tang Tiếu, sự ấn tượng của Cố Vũ Khôn về Tang Tiếu cũng thấp đến cực điểm.
Đương nhiên, Cố Vũ Khôn có thể nói những lời nói châm chọc các cô ác liệt hơn, dù sao tính tình thẳng thắn của anh ta đã thâm nhập sâu vào lòng người từ lâu, ở trước màn ảnh anh ta không giữ mồm giữ miệng cũng không có chuyện gì. Nhưng mà, rốt cuộc anh ta vẫn biết đến lưu lượng của cô và sức chiến đấu của fan Tang Tiếu, điều này hoàn toàn không cùng một mức độ so với Hoàng Quân Quân, căn bản không thể so sánh hai người được.
Sau khi Tang Tiếu đồng ý, Hoàng Quân Quân lấy cái ghế ngồi luôn xuống bên cạnh cô, nhưng mà cô ấy còn chưa ngồi vững thì cô đã đứng lên rồi, cô giả vờ yếu đuối nhìn về phía tổ đạo diễn gọi: “Có có thể cho cái đệm được không nhỉ? Ghế mọi người chuẩn bị quá cứng rồi, ngồi không thoải mái.” [Chỉ số ra vẻ: 8027/9999]
Thấy thế, Hoàng Quân Quân thiện ý nở nụ cười, cô ấy biết Tang Tiếu muốn thể hiện cái gì, có vẻ hôm nay cô sẽ tiếp tục nhõng nhẽo.
“Tang Tiếu, không phải cô là diễn viên sao? Cô diễn thế này cũng quá giả rồi.” Cố Vũ Khôn nói xong lại ra vẻ bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Cô là giữa chừng lấn sân làm diễn viên có đúng không? Chẳng trách, sao vừa rồi cô lại biểu hiện giả như vậy.”
Tang Tiếu trừng mắt nhìn anh ta, rất cẩn thận mà sửa lời nói: “Không phải chỉ diễn thôi đâu, ca hát tôi cũng thay đổi giữa chừng đó, nếu không thì giải thưởng ca sĩ nhạc Pop xuất sắc nhất năm đã về tay tôi rồi, đương nhiên, sư huynh của tôi nhận được thì tôi cũng rất vui vẻ rồi.”
Cố Vũ Khôn:...
Mặt anh ta cũng tái đi rồi.
Những người khác đang ngồi cũng lần lượt cúi đầu xuống, cố gắng nén cười đến khó chịu.
[Chết tiệt, ha ha ha ha ha! Tang Tiếu quá độc rồi! Những người trong giới ai mà chẳng biết giải ca sĩ nhạc Pop xuất sắc nhất chính là nỗi đau cả đời Cố Vũ Khôn, ba lần được đề cử thì ba lần đều tuột khỏi tay, ngược lại sự nghiệp ca hát của anh ta cũng không thay đổi giữa chừng, còn không phải là hát hai mươi năm nhưng một giải ca sĩ của năm cũng không có sao?]
[Làm ơn đi, fan Tang Tiếu có thể đừng giả làm người qua đường nữa được không? Vốn dĩ vừa rồi Tang Tiếu diễn rất giả.]
[Lẽ nào không phải Tang Tiếu cố ý biểu hiện ra sự giả này sao? Mấy người sẽ không thật sự cảm thấy người có thể đóng phim trong rừng bùn nhiệt đới, khi nhận làm khách mời theo kỳ trong chương trình này như Tang Tiếu lại có thể ghét bỏ cái ghế cứng chứ?]
[Ha ha ha ha, nói đúng ra thì Cố Vũ Khôn mới là người chen cả đời cũng không chen được vào thế giới điện ảnh, chỉ có thể loanh quanh trong mảng phim truyền hình hay sao? Anh ta cũng không biết ngại mà chọc ngoáy Hoàng Quân Quân.]
Tang Tiếu cũng thật sự không biết một câu nói của cô lại đ.â.m mạnh vào tim Cố Vũ Khôn, đến khi nhân viên công tác mang ra một cái ghế đệm cô mới nhẹ nhàng thoải mái ngồi xuống.
Trước khi xem bản biên tập của căn nhà nhỏ Động lòng vài phút, Tang Tiếu nghĩ tới lời Cố Vũ Khôn vừa mới nói ban đầu, cô nghiêng đầu hỏi Hoàng Quân Quân: “Vừa rồi cô chào hỏi tôi như vậy là nịnh bợ tôi sao?” Nói thật sự, từ nhỏ đến lớn, tận đến gần đây cô mới có thể làm một người tràn đầy tự tin, có một ngày lại được người khác nịnh bợ làm cho Tang Tiếu có chút hưng phấn.
Hoàng Quân Quân hơi sững sờ, thực ra, vừa rồi mặc dù cô ấy thật sự không phải nịnh hót nhưng cũng đúng là hi vọng có thể tạo nên một mối nhân duyên tốt, cô ấy đã nhìn thấy quá nhiều lòng người nóng lạnh, trong mọi việc có nhiều bạn bè thì cũng không tồi.
Thấy Tang Tiếu thật lòng hỏi, trái lại cô ấy lại nở nụ cười, trịnh trọng gật đầu: “Đúng, tôi đang nịnh bợ cô đó, sau này nếu có nhân vật nào không ai diễn, cô cứ tìm tôi trước nhé.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.