Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''

Chương 52:




Quý Kỳ Tây một lời khó nói hết nhìn A Tiếu nửa ngày, thấy A Tiếu không có cảm giác gì, gương mặt còn lộ vẻ kiêu ngạo thì im lặng mắng thầm đồ ngu, sau đó anh lắc đầu, khom người lật mấy bản hợp đồng trên bàn: "Chậc, tại sao không có hợp đồng quảng cáo về kẹo."
Dứt lời, anh nhìn A Tiếu lần nữa, giọng điệu tùy ý: "Em thích ăn kẹo của thương hiệu nào? Tôi kêu bọn họ cho em là bạn thân thương hiệu, dù danh hiệu này không lớn nhưng em có thể thường xuyên nhận được kẹo như quà tặng."
Đỡ cho sau này bán mình vì một hộp kẹo.
*Phân theo danh hiệu: Người đại diện = Người phát ngôn => Đại sứ (hình tượng) => Đại sứ (mở rộng) => Đại sứ (Chiến dịch) => Family - Bạn thân thương hiệu.
"Em không thích kẹo lắm đâu." A Tiếu giơ tay vuốt mái tóc lộn xộn, lại lấy mớ kẹo mình lấy ra nhét cho Quý Lâm Xuyên: "Sư huynh nói thích mà, em muốn lấy một hộp."
Quý Lâm Xuyên nhìn kẹo được nhét vào lòng bàn tay, anh ngẩn người, bỗng dưng nghĩ đến hôm đó A Tiếu lén lút cho anh hai viên kẹo, hỏi anh thích hay không, anh nói thích.
Vì anh thích nên cô mới đồng ý với tổ chương trình sao?
"Mấy hôm trước tôi lên Weibo thì thấy một cái hotsearh, gọi là Quý Lâm Xuyên cưng chiều Tang Tiếu." Sau khi ánh mắt của Quý Kỳ Tây khẽ khựng lại trên mấy viên kẹo trong tay Quý Lâm Xuyên liền rơi vào mặt anh ấy, chân mày hơi nhướng, lười nhác cười: "Cháu trai, cậu thấy thế nào?"
Bình thường đều bày ra dáng vẻ sư huynh, kết quả là luôn ôm đùi, nếu không phải anh đã giễu cợt cái thằng dài dòng boy kia lúc livestream thì có lẽ thằng cháu lớn xác này của anh cũng không nghĩ ra phương pháp châm biếm đơn giản và thô bạo như vậy của nhà giàu.
"Đừng hỏi, mất rồi, không xem được." Quý Lâm Xuyên cau mày nhìn Quý Kỳ Tây cà lơ cà phất: "Nhưng chú làm gì đấy? Tôi để A Tiếu ký hợp đồng với công ty là mong sẽ giúp em ấy, không phải để chú làm bậy."
Trời mới biết khi anh ấy mang A Tiếu đến công ty, lúc biết Quý Kỳ Tây là người đại diện tạm thời cho A Tiếu, vẻ mặt suýt nữa là nứt ra.
Song A Tiếu vẫn luôn vui vẻ, nói thẳng hai người có duyên, có thể thấy rõ là cô bấm tay rất chính xác! Quý Lâm Xuyên cảm thấy có duyên với hỗn thế ma vương, vậy gọi là nghiệt duyên!
Quý Kỳ Tây chậm rãi sửa chữa: "Cháu trai, mời cậu tôn kính, nói không chừng tôi vui sẽ nói cho cậu, dù sao hợp đồng cũng đã ký, cậu có thể làm gì?"
Quý Lâm Xuyên hít một hơi thật sâu, không cam lòng nói: "Chú ba." "Ngoan." Quý Kỳ Tây duy trì dáng vẻ bậc cha chú, khẽ vuốt cằm: "Xin lỗi, tôi lừa cậu nữa đấy, sao cậu không nhớ lâu chút nào vậy."
"Chú?!"
A Tiếu nhận ra tình hình bất thường của hai người, sợ bọn họ cãi nhau bèn nhanh chóng áp dụng phương pháp hãm lờ, ôm gối đi đến ghế salon rồi ném xuống, thấy mình thành công cắt ngang họ, cô thầm thở phào nhẹ nhõm nhưng gương mặt tràn đầy không vui: "Em mặc kệ! Hai người nói tổ chương trình lừa em, vậy giúp em lừa trở lại đi! Không lừa lại thì em không ra ngoài!"
Yên lặng.
Chỉ số ra vẻ yên lặng kéo dài.
"Hai người không cảm thấy vừa nãy em rất hãm, không, rất đáng yêu hả?" Đại sư huynh nói, mình mà hãm thì đối với bọn họ đều cực kỳ dễ thương.
"Đáng yêu chứ." Quý Kỳ Tây đối với người anh thấy thuận mắt, hiển nhiên cũng sẽ có filter, đừng nói ném gối, dù là mắng người, anh cũng mặt không đổi sắc bảo rằng đáng yêu: "Xem em vừa dùng gương mặt đáng yêu như vậy mà yêu cầu, đợi chút tôi giúp em tìm thể diện trở về."
Quý Lâm Xuyên hơi nghi ngờ cái thủ đoạn mà Quý Kỳ Tây tìm thể diện kia, song anh không để ý, anh cười với A Tiếu một tiếng: "Lúc nào A Tiếu của chúng ta cũng dễ thương hết."
A Tiếu hé miệng, hồi lâu sau uể oải ồ lên.
Huhuhu, mấy người lừa người ta! Chỉ số ra vẻ chứng minh hai người hoàn toàn không cảm thấy em đáng yêu!! Miệng lưỡi đàn ông đều là gạt A Tiếu quỷ!!
Khi A Tiếu tủi thân than thở, Quý Kỳ Tây đưa tài liệu trên bàn cho cô: "Đây, tôi chọn vài đại diện thương hiệu, show tạp kỹ và kịch bản phim cũng có vài cái, em thích nào thì lấy."
A Tiếu dùng con ngươi sâu kín nhìn anh: "Nếu như em đều không thích?"
Hãm hay không! Hỏi anh đó có hãm hay không!
"Đều không thích? Vậy em thích gì nói tôi nghe, dù sao thứ có thể bỏ tiền ra giải quyết đều không xem là vấn đề." Quý Kỳ Tây là con trai lúc về già của cụ Quý, từ nhỏ đã coi trời bằng vung, trong mắt anh, mấy biểu hiện này của A Tiếu là con nít, kém xa anh khi trước, thậm chí thấy A Tiếu từ chối còn cho rằng cô nhóc có chính kiến: "Ba tháng này, dù em có yêu cầu gì, tôi cũng sẽ thỏa mãn em."
Quý Lâm Xuyên không nghĩ là A Tiếu hãm gì cả, song lại không nhịn được mà thầm lo lắng, ba tháng tới, A Tiếu ngây thơ có bị Quý Kỳ Tây lừa bịp hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.