Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''

Chương 78:




Đúng là em không nói.
Giây sau cậu nhóc chỉ con gà trong tay Tang Tiếu, có chứng có cớ phản bác: "Trên móng nó không phải dây đỏ, các ngươi phải đi bắt lại."
Tang Tiếu ưỡn ngực, cây ngây không sợ c.h.ế.t đứng trả lời: "Dây đỏ của nó bị mấy con gà khác cướp! Đương nhiên nó sẽ không có!"
Không ra tay trước chiếm lợi bắt một con gà thì đợi tất cả mọi người cùng bắt, chẳng phải việc cô kéo chân sau sẽ bại lộ à?
Hơn nữa bên trong khoảng trăm con gà, ai có thể dám chắc dây đỏ của nó không bị cướp?
NPC: "..."
Người xem livestream:...
Phòng điều khiển:...
Kịch bản của bọn họ lần nữa bị hủy trong tay Tang Tiếu.
NPC đứa trẻ chỉ mới tám tuổi, cũng thoại theo kịch bản, song Tang Tiếu nói rất có lý làm cậu nhóc thật sự không phản bác được, do dự một hồi liền rũ vai nhận thua: "Được rồi, xem như các ngươi hoàn thành nhiệm vụ."
"Ôi! Trông mỏ gà đáng sợ quá!" Tang Tiếu vừa thấy nhiệm vụ hoàn thành, thoáng chốc hãm lên, cô ném con gà chưa kịp buộc dây đỏ lên vào sân, vỗ n.g.ự.c nghĩ mà sợ: "Sợ ghê!"
Chỉ số ra vẻ: 373/9999.
Cư dân mạng: Giả bộ đi! Cô cứ cố giả bộ đi!
Quý Lâm Xuyên nhìn một loạt biểu hiện của Tang Tiếu thì suýt nữa bật cười, anh kiềm lại khóe môi, nhìn về phía NPC đứa trẻ: "Bây giờ có thể nói cho tụi anh nhà của chủ sạp Hoàng ở đâu chưa?"
"Nhà hắn ở phía trước, trước sân nhà có một cây liễu lớn."NPC nói xong thì gãi đầu: "Nhưng hắn không ở nhà, cha ta nói hắn đã đến một nơi rất xa, các ngươi đến nhà ta hỏi cha ta đi."
Hai phút sau, bốn người Tang Tiếu gặp được cha đứa trẻ, thì ra vài ngày trước cha nuôi của chủ sạp hoành thánh bị bệnh, chủ sạp đưa cha lên trấn khám bệnh, song nửa đường họ xảy ra chuyện, cả hai đều qua đời.
Nghề nghiệp của La Điềm Hân là diễn viên, còn thường xuyên đọc tiểu thuyết, không nhịn được mà xâu chuỗi nhiệm vụ: "Cha nuôi? Chủ sạp Hoàng là đứa trẻ mà nhà họ Hoàng nhận nuôi."
"Đúng vậy, lúc trẻ lão Hoàng lang bạt bên ngoài, khi nhặt được đứa trẻ, nó mới ba tuổi, gầy đến mức da bọc xương, áo quần rách rưới." NPC nói xong thì lắc đầu: "Lão Hoàng bảo đứa nhỏ từng té vỡ đầu nên không nhớ gì hết, nhưng trên tay lại có vết bớt hình lưỡi liềm, người thân sinh nhìn một cái là có thể nhận ra nên hắn đã mang theo đứa trẻ đến hỏi rất nhiều nhà, song chẳng nhà nào nói rằng đã bỏ cả." "Sau đó hắn đã nhận nuôi, ba năm đầu tiên, hắn nghĩ lúc về già, lá phải rụng về cội, trực tiếp mang đứa trẻ trở về thôn Đại Oa, bình thường đứa trẻ sẽ bán hoành thánh trên trấn để nuôi gia đình, lão Hoàng vốn ở đây tìm bà mối cho nó, kết quả... Haizzz."
Được rồi.
Không chỉ khách quý, cư dân mạng cũng đoán được nội dung cốt truyện.
Rất có thể chủ sạp Hoàng là đứa con trai mà Bàng phu nhân bị mất, năm đó đứa trẻ bị gạt bán sang vùng khác, hiển nhiên lão Hoàng không biết, còn Bàng phu nhân vẫn luôn tìm kiếm con trai chẳng ngờ sau khi nó trưởng thành, trời xui đất khiến lại bán hoành thánh ở cửa sau Bàng phủ.
Mọi người đang buồn bã đã nghe Tang Tiếu "ơ" một tiếng: "Không phải nhiệm vụ là tìm chủ sạp Hoàng sao? Bây giờ chủ sạp không ở đây, vậy nhiệm vụ của chúng ta—— "
"Đù má!" Giọng của Cao Trục có thể rẽ ra chín khúc cua mười tám chỗ ngoặt: "Đội ngũ chương trình chó quá vậy!!!"
Tổ chương trình:..."
Người c.h.ế.t rồi thì mấy người mẹ nó đi tìm mộ đi!!
Cả nhóm thật sự không nghĩ tới sẽ đi tìm mộ, vì chưa đợi họ nghĩ thì ba kẻ bắt giữ đã đến, bốn người vội vàng tản ra, lật đật lẩn trốn, điện thoại lại nhận được tin nhắn.
【Tuyên bố nhiệm vụ thứ ba thất bại, ngoại trừ ba kẻ bắt giữ đã được thả ra, dự tính năm phút sau họ sẽ đến thôn Đại Oa~~~~】
"Bốn cái dấu ngã! Ông đang khịa bốn người chúng tôi!!!" Cao Trục vả bộp vào mồm ekip chương trình thông qua flycam: "Tim tôi đau quá!!"
La Điềm Hân đang bị rượt thở hồng hộc, vừa ngước mắt thì thoáng chốc kinh hãi, thì ra một kẻ bắt giữ đã giơ tay ra bắt lấy cánh tay của Cao Trục!
"Cẩn thận anh Cao!"
"Bụp!"
Âm thanh trước sau đều có, dường như không nghe được âm thanh sau nhưng Cao Trục vẫn cảm thấy bản thân nghe thấy, hơn nữa sau lưng cũng truyền đến tiếng động y hệt kéo đồ vật, cộng với âm tiết của kẻ bắt giữ chứa đựng sự mờ mịt và kinh ngạc... Đờ mờ?
Cao Trục quay đầu nhìn, con ngươi trợn tròn.
Tang Tiếu thắt nút c.h.ế.t cho dây thừng, sau khi trói một kẻ bắt giữ vào hàng rào bên ngoài, cô thử đi xung quanh phạm vị hoạt động của anh ta, tiếp đó cô cầm sợi dây thứ hai, dưới mắt của mọi người lại thực hiện một động tác tương tự như trói ngựa*.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.