Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''

Chương 85:




Quý Kỳ Tây vừa dán băng keo cá nhân cho Tang Tiếu xong thì nhân viên cũng tới gọi cô chuẩn bị quay hình, Quý Lâm Xuyên nhìn Tang Tiếu vui vẻ rời đi, cả buổi vẫn chưa hoàn hồn, khuôn mặt tràn đầy nghi ngờ nhân sinh.
Khác với Quý Lâm Xuyên, Quý Kỳ Tây thì mỉm cười, đôi mắt tối đen như mực cũng tô điểm sự vui vẻ, anh nửa thật nửa giả than tiếc: "Haizz, nếu tôi có thể quen biết Tang Tiếu sớm chút thì tốt quá, đúng là tri âm khó tìm."
"Cậu im miệng đi." Quý Lâm Xuyên không nhìn Tang Tiếu nữa mà liếc Quý Kỳ Tây: "Gặp Tang Tiếu sớm thì chú có thể thấy rõ cái nết vẽ xấu của cậu sớm hơn mười năm à? Nằm mơ đi."
Quý Lâm Xuyên nói xong lại hỏi: "Cậu vẽ thỏ với rùa trên băng keo chi vậy?"
Thỏ và rùa đang khóc hay à? Xấu như thế.
Quý Kỳ Tây thờ ơ nhét khăn ướt vào túi: "Cậu không cảm thấy sư muội của cậu rất tự ti sao? Gặp chuyện là rụt cổ y như rùa, vẽ rùa để khích lệ cô bé, rùa nhỏ chậm chạp vẫn có thể thắng, huống chi con nhóc đó còn đạp Phong Hỏa Luân."
Sau khi anh mơ hồ giải thích thì nghiêng đầu hỏi Quý Lâm Xuyên, đáy mắt mang theo sự tìm tòi nghiên cứu không rõ, ánh mắt sắc bén: "Cậu hỏi xong rồi thì tới tôi, cậu và Tang Tiếu quen biết trong game sao? Lúc đầu tôi dẫn cậu vào game, cậu nói tôi nghe thử, có cơ hội chúng ta tạo phòng."
Quý Kỳ Tây đang nói bỗng dưng chú ý tới Tang Tiếu sắp quay hình ở phía trước đang vẫy tay với bọn họ, nụ cười trên mặt hệt kẹo ngọt, đợi anh hoàn hồn đã phát hiện hình như mình cũng vẫy tay đáp lại Tang Tiếu.
Quý Kỳ Tây: "."
Sao anh lại ngây thơ như con nít vậy.
Thầm mắng là thầm mắng, trái lại bàn tay vẫn rất thuần thục vẫy, khụ, làm một người đại diện đúng chuẩn, hiển nhiên không thể để nghệ sĩ thất vọng.
Tang Tiếu được đáp lại, sự căng thẳng vì sắp quay hình đã bớt đôi chút, nụ cười cũng rực rỡ hơn rất nhiều.
Quý Lâm Xuyên ở một bên bị Quý Kỳ Tây hỏi thì trong lòng giật thót, anh lo lắng sẽ bị Quý Kỳ Tây nhận ra gì đó song trên mặt vẫn tỉnh bơ: "Chú đừng có mơ, lập phòng với chú rồi đợi chú bán sao?"
Quý Kỳ Tây nhướng mày, cong môi cười: "Xem ra thật sự có mờ ám? Nói thật thì tôi vẫn luôn suy nghĩ mối quan hệ của cậu và Tang Tiếu hơi lạ, không giống bạn game, với cái nết của cậu mà có thể trực tiếp tháo cái mặt nạ lạnh lùng xuống để dỗ tới dỗ lui một người bạn trên game ở lần đầu tiên gặp nhau?"
Quý Lâm Xuyên khống chế vẻ mặt, tỉnh táo hỏi: "Cuối cùng cậu muốn nói gì?"
Hai người lớn lên cùng nhau, từ nhỏ đã bị úp sọt đến mức kinh nghiệm đầy mình, Quý Lâm Xuyên tin chắc, nếu anh cứ trả lời như vậy thì 100% sẽ bị Quý Kỳ Tây đào hố. "Đương nhiên là nhắc nhở cậu với tư cách bậc cha chú rồi." Quý Kỳ Tây giơ tay vỗ vai Quý Lâm Xuyên: "Cậu thích người ta thì thay đổi cái ánh mắt bình thường cậu nhìn người ta đi, tôi nói thật, ánh mắt cậu nhìn Tang Tiếu y hệt Sầm Luật nhìn con gái trong hình của cậu ta vậy, là kiểu ánh mắt sáng ngời của cha già đó."
Quý Lâm Xuyên: "..."
Anh dường như nghiến từng chữ một: "Tôi xem Tang Tiếu như, em, gái."
Bàn tay đang vỗ vai Quý Lâm Xuyên của Quý Kỳ Tây bỗng khựng lại, đôi mắt lia Quý Lâm Xuyên từ trên xuống dưới một cách nghi ngờ, hỏi hệt xác nhận: "Những lời cậu nói ở livestream đều là thật?"
Quý Lâm Xuyên cười nhạt: "Cậu tưởng ai cũng giống cậu nói láo như cơm bữa?"
"Tôi như vậy gọi là ném thú vui vào cuộc sống tĩnh mịch, bình lặng." Quý Kỳ Tây dùng ngón tay để ướm chừng một khoảng nhỏ, chứng minh tính chân thực trong lời nói của mình: "Cậu có thật sự xem Tang Tiếu là em gái thì tôi cũng chẳng coi em ấy là em gái được."
Thoáng chốc trong đầu Quý Lâm Xuyên lập tức vang lên tiếng ét o ét, anh phòng bị nhìn Quý Kỳ Tây: "Cậu có ý gì?"
Quý Kỳ Tây thấy vậy thì nhún vai: "Tôi coi Tang Tiếu là em gái, thế không phải cậu phải gọi Tang Tiếu là cô nhỏ à? Hahaha, thôi đừng nói, nói cái là tự bổ não ra cảnh tượng cậu kêu Tang Tiếu là cô nhỏ, cũng vui á hahaha."
"..."
Quý Lâm Xuyên quay đầu không nhìn Quý Kỳ Tây nữa, cuối cùng quyết định không đếm xỉa gì tới đối phương nữa.
Quý Kỳ Tây thấy cháu trai khó chịu cũng sẽ không trêu tiếp, anh nhìn về phía Tang Tiếu, cô là người quay hình cuối cùng, đợi quay xong là bọn họ có thể về, thời tiết nóng nực, làm nghệ sĩ thật vất vả.
Anh đột nhiên nghiêng đầu, ánh mắt lạnh nhạt và sắc bén thoáng chốc khiến Ngụy Khai Vũ đang liếc trộm bọn họ c.h.ế.t đứng tại chỗ.
Sống lưng Ngụy Khai Vũ lạnh ngắt, rõ ràng lý trí bảo anh ta dời mắt nhưng cơ thể lại cứng ngắc, chẳng thể nhúc nhích.
Mãi đến khi Ngụy Khai Vũ nhìn thấy người đeo khẩu trang kia lại nhìn về phía Tang Tiếu, gương mặt trở nên dịu dàng thì hệt như hoàn hồn mà thở hổn hển.
Anh ta sai rồi.
Tang Tiếu không nông cạn.
Trước đây thích anh ta có lẽ vì cô nông cạn, nhưng bây giờ... Rất dũng cảm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.