Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!

Chương 2: Thúc thúc lại yêu ta (2)




Editor: Aki Re
Ban đêm ở cái mùa hè này, một chiếc xe đậu ở cửa cô nhi viện.
Viện trưởng vội đem Tô Mộc cùng Tô Diệp ra khỏi phòng, cô nhìn hai đứa nhỏ nói: "Các ngươi về sau đã có một ngôi nhà mới, hạnh phúc không?"
Tô Diệp ngẩng đầu nhìn chị gái.
Tô Mộc nhếch môi cười, "Hạnh phúc!"
"Hạnh phúc!" Tô Diệp lúc này cũng nở nụ cười.
Phía sau viện trưởng có một người nam nhân đang đứng. Tuy rằng ban đêm tối đen khiến tầm mắt có chút mơ hồ, nhưng nương theo ánh đèn vẫn là có thể rõ ràng nhìn thấy hình dáng soái khí của hắn, trong ánh mắt hắn tuy lộ ra tia lạnh nhạt nhưng dưới đáy mắt tràn ngập sự bình tĩnh, hoàn toàn xứng với khuôn mặt thon gầy của hắn nhưng lại có vẻ có chút văn nhược*, một thân câu nệ tây trang màu đen khiến cho cảm giác thần bí về hắn tăng thêm vài phần.
*văn nhược: yếu đuối
Hứa Tố là nam nhân vẫn luôn du tẩu ngoài vòng pháp luật nguy hiểm.
Viện trưởng nói: "Tiểu Mộc, Tiểu Diệp, vị này chính là ba ba mới của các ngươi."
Tô Diệp lại ngẩng đầu xem chị gái.
Tô Mộc lại lần nữa nhếch môi cười, "Ba ba!"
Vì thế, Tô Diệp cũng ngọt ngào kêu, "Ba ba!"
Hứa Tố trầm mặc một lát, "Kêu ta là thúc thúc cũng được."
"Vâng, thúc thúc!" Tô Mộc trả lời thực mau.
Tô Diệp cũng học theo, "Vâng, thúc thúc!"
May mắn thay, Tô Mộc chỉ cần kêu thúc thúc, nếu không là kêu ba ba, cô thà chết còn hơn.
Biệt thự Hứa Tố ở nội thành không xa chỗ này là bao, tuy rằng biệt thự rất lớn nhưng người hầu lại chỉ có mấy mống, lúc này Hứa Nính còn vẫn chưa tới Hứa gia, bởi vậy Hứa gia trước mắt chỉ có hai đứa nhỏ là Tô Mộc cùng Tô Diệp.
Cũng chưa bao giờ mang người ngoài về nhà, Hứa Tố bỗng nhiên mang theo hai đứa trẻ trở về, người hầu Hứa gia nhất trí suy đoán, đây tuyệt đối là con của Hứa Tố tư sinh cùng nữ nhân bên ngoài, bởi vậy người hầu trên dưới cũng chiếu cố hai người thập phần cẩn thận.
Tô Mộc hơn năm tuổi đã đến tuổi học lớp một, Tô Diệp lại còn một năm nữa mới có thể học tiểu học, Tô Mộc nhưng thật ra không lo lắng khi mình không ở nhà Hứa Tố sẽ làm chuyện gì xấu đối với Tô Diệp, bởi Hứa Tố còn chưa tới lúc phát rồ đến nông nỗi ấy, Tô Mộc chỉ cần bảo đảm Tô Diệp cùng Đường Như Nhất đều sẽ không chết ở dưới tay thủ hạ của Hứa Tố là đủ rồi.
Tô Diệp đối với hoàn cảnh mới vẫn còn chưa thích ứng được, bởi vậy cô vẫn còn muốn ăn vạ cùng Tô Mộc ngủ một phòng, Tô Mộc đối với một tiểu loli đáng yêu như vậy không thể nhẫn tâm được, cũng chỉ có thể cho Tô Diệp ngủ ở trong phòng của mình.
Thời điểm đêm khuya, trong đầu Tô Mộc bỗng bị thanh âm keng keng keng đánh thức, cô mở mắt ra phát hiện chỉ có cô mới có thể thấy màn hình ở trong không trung, cô đang ngủ trong phòng vẫn còn đang buồn ngủ nằm trên giường.
Phòng phát sóng trực tiếp của cô có tên "Big Little No Love", giá trị fans là 1, bởi vì lúc phát sóng trực tiếp trong phòng chỉ có một người xem.
Chỉ thấy màn hình phía trên thỉnh thoảng có chướng ngại vật màu trắng đang lăn,
【 Chủ phòng, thời điểm đêm khuya tĩnh lặng ngươi như thế nào lại có thể ngủ được!? 】
"Bây giờ còn không ngủ muốn ta làm gì đây?" Tô Mộc nhỏ giọng nói một câu, trừng mắt nhìn lên.
【 Đêm khuya tĩnh lặng chính là thời điểm phát hiện cốt truyện tốt a! 】lại có một cái chướng ngại vật lăn qua, 【 Ngươi chính là người sở hữu phòng phát sóng trực tiếp nhân khí thấp nhất, không hảo hảo nỗ lực, ngươi chính là không thể nào đứng dậy được! 】
"Ta bảo này, ngươi không đứng dậy vậy thì ngươi cho ta xem phát sóng trực tiếp gì hả?"
Ngay sau đó, Tô Mộc trong đầu vang lên một đạo thanh âm, "Ngươi cho rằng ngươi phát sóng trực tiếp duy nhất người xem trong phòng là ai? Còn không phải ta!"
Nga...... Cái kia là người đã đưa Tô Mộc xuyên qua - quản lý viên số 38.
Tô Mộc run lên, mệt mỏi lật người chuẩn bị tiếp tục ngủ.
Trong đầu thanh âm lại vang lên, "Ngươi mau phát triển chi nhánh nhanh cho ta đi! Nếu không có tới một chút cốt truyện xung đột, ngươi liền không có người xem, không có người xem đánh thưởng, ngươi cũng liền không có tích phân để có thể đổi lấy đồ vật đâu!"
"Đồ vật có tác dụng gì?" Tô Mộc lười biếng, không có nửa điểm hứng thú.
"Ngươi có tích phân, liền có thể đổi đồ vật ngươi muốn, có cái là bản lĩnh người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, có cái là dáng người nóng bỏng......"
"Nóng bỏng!" Tô Mộc lập tức từ trên giường ngồi dậy, cô giơ tay sờ lên người mình âm thầm gật đầu, liền sang thế giới khác cũng đều không có ngực a.
Tô Mộc thật cẩn thận xuống giường, đi vào mở cửa phòng WC trước, ngáp một cái liền xuống lầu, cô cảm thấy mình chỉ cần đi dạo một vòng vào ban đêm là được rồi, kết quả thời điểm mở mắt cô liền ngây dại.
Trong đại sảnh có một chiếc đèn nhỏ đang bật làm giảm sự hiện diện tối tăm trong đêm, mà Hứa Tố đang ngồi bất động ở trên ghế sô pha bày ra một khuôn mặt lạnh lùng như băng, chuyện làm Tô Mộc giật mình không phải cái này, mà là nữ nhân đang dựa vào trên người Hứa Tố.
Chỉ thấy một nữ nhân đang dựa cả dáng người vào trong lòng ngực Hứa Tố, biểu tình quả nhiên là điềm đạm đáng yêu nhìn thấy mà thương, tầm mắt vừa chuyển cũng nhìn thấy trong đại sảnh còn có vài nam nhân hắc y đang đứng, mà trên mặt đất còn có một người đang nằm trên sàn.
Tô Mộc ngửi thấy được mùi máu tươi, đặc biệt là khi ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người cô.
Nên trực tiếp giống tiểu hài tử bình thường bị dọa đến kêu to lên sao?
Không, Hứa Tố chán ghét ồn ào không chừng sẽ đem nàng đuổi ra ngoài đi.
Hay giả vờ mình bị mộng du, coi như không có việc gì cứ thế đi trở về phòng?
Không được a, cô đã trầm mặc một lúc lâu, giả vờ mộng du liền quá rõ ràng!
Thời điểm không khí nhất thời khẩn trương, Tô Mộc giả bộ mặt biểu tình chậm rãi có biến hóa, đôi mắt nàng đỏ lên, miệng bẹp một cái, "Oa" một tiếng liền khóc, vừa khóc còn vừa hướng sô pha chạy đi, tới nơi nàng liền lấy hai tay đẩy nữ nhân kia ra, bò lên trên sô pha chui vào trong lòng ngực Hứa Tố nhìn đáng thương vô cùng khóc ròng nói: "Thúc thúc...... Ta không thấy mẹ ta cùng bác!"
Cô thấy được trên màn hình phát sóng trực tiếp kia khi trước chỉ có duy nhất một người xem giờ đã xoát lên dòng chữ 6666* trắng toát......
*6666: trâu vãi, siêu giỏi,... dùng để khen ngợi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.