Phế Hậu (Hiện Đại Thiên)

Chương 6:




"Vậy được, ngày mai sau khi em tới, chúng ta lại nói cụ thể." Sau khi Tiêu Cảnh Tịch trầm mặc một hồi lâu, mới trả lời Tiêu Cửu Thành, cô cảm thấy mình cần tiêu hóa trước chuyện này một chút.
"Vâng, ngày mai chúng ta lại nói tiếp." Tiêu Cửu Thành cũng cảm thấy nên để chị gái tiêu hóa trước một chút, dù sao đây chính là bí mật lớn nhất của mình, quả thật sẽ làm người khác có chút ngoài ý muốn.
Buổi sáng hôm sau, Tiêu Cửu Thành đã sớm sắp xếp phi cơ đến thành phố của Tiêu Cảnh Tịch.
Tiêu Cảnh Tịch tự mình tới sân bay đón Tiêu Cửu Thành, ở lối ra phi trường, hai chị em vừa thấy mặt, liền tới ôm nhau thật chặt.
"Chị, em rất nhớ chị!" Tiêu Cửu Thành ôm Tiêu Cảnh Tịch nói, trên người chị vẫn là hương thơm như vậy, nói cũng kỳ quái, rõ ràng cô có hai người chị, nhưng từ nhỏ cô lại thích thân cận với chị cả hơn, cảm thấy trên người chị cả có khí tức khiến người ta yêu thích và an tâm.
"Nếu nhớ chị, em bất cứ lúc nào cũng có thể tới gặp chị, lại cứ luôn trốn ở nước ngoài, cũng không thấy về nước tới gặp chị." Tiêu Cảnh Tịch nhẹ nhàng nhéo mũi Tiêu Cửu Thành một chút, sủng nịch quở trách nói.
"Trời đất chứng giám, em có trở về, đều tới nhà chị trước, ba mẹ đều nói em kì cục, nào có ai tới nhà chị cả trước rồi mới về nhà." Tiêu Cửu Thành cười nói.
"Vậy lần này trở về có tính toán gì đây?" Tiêu Cảnh Tịch hỏi.
"Lần này trở về sẽ không đi nữa, em muốn theo đuổi người phụ nữ em thích." Tiêu Cửu Thành kiên định nói với Tiêu Cảnh Tịch.
"Em thật sự thích Độc Cô Thiên Nhã sao?" Tiêu Cảnh Tịch tiêu hóa suốt một buổi tối, cuối cùng cũng tiếp thu chuyện Cửu Thành có khả năng thích nữ nhân là sự thật.
"Vâng, em thích chị ấy từ rất lâu rồi, trước kia chị ấy kết hôn cùng Lý Quân Hạo, em tưởng rằng mình không còn cơ hội nữa, bây giờ thật vất vả chị ấy mới độc thân, em sẽ không dễ dàng từ bỏ." Tiêu Cửu Thành và Tiêu Cảnh Tịch luôn luôn thành thật với nhau, không có gì giấu giếm.
"Cho nên lần này em cố ý vì cô ấy tới nhờ anh rể em hỗ trợ đúng không, có điều chuyện này cũng không dễ dàng như vậy." Tiêu Cảnh Tịch cảm thán nói, tình cảm Cửu Thành dành cho Độc Cô Thiên Nhã cũng thật không tầm thường, vì Thiên Nhã chịu bỏ sức lớn như vậy.
"Xem ra một buổi tối, chị đã điều tra gần xong rồi." Tiêu Cửu Thành mỉm cười nói.
"Chuyện này của em chị không tiện ra mặt, chờ em nói trực tiếp với anh rể em đi." Tiêu Cảnh Tịch giữ thái độ trung lập, dù sao muốn giúp Tập đoàn Thái Cực, cần một món tiền lớn, tuy rằng Tập đoàn Chính Hiên có thể lấy ra được số tiền này, nhưng chừng này đối với Tập đoàn Chính Hiên cũng không phải một con số nhỏ. Các số liệu cho thấy, Tập đoàn Thái Cực cũng không đáng đầu tư, tiền này quăng vào, có khả năng lớn là ném đá trên sông. Nhưng cô lại hiểu rõ cách làm người của em gái mình, không phải loại vì tình yêu liền sẽ mù quáng, thậm chí đưa ra yêu cầu vô lí đối với người trong nhà, Cửu Thành có thể đưa ra yêu cầu trợ giúp nhìn tưởng như vô lí vậy, hẳn là cũng dựa trên cơ sở nhất định, nắm chắc vài phần khả năng lật ngược tình thế.
Tiêu Cảnh Tịch cực kì thấu hiểu, việc này giúp hay không giúp, cô đều không thể chủ động tham gia, cô tin Cửu Thành có thể hiểu được tình cảnh của mình.
"Em hiểu, đây dù sao cũng là chuyện lớn, để anh rể tự mình quyết định thì tốt hơn." Tiêu Cửu Thành đương nhiên hiểu, cô cũng sẽ không làm chị mình khó xử.
"Anh rể em vốn nhất định muốn cùng chị tới đón em, chị ngăn cản anh ấy mãi, anh ấy mới không tới." Tiêu Cảnh Tịch nới với Tiêu Cửu Thành.
"Bây giờ thân thể anh rể sao rồi?" Tiêu Cửu Thành quan tâm hỏi.
"Mấy năm trước phẫu thuật rất thành công, mấy năm nay thân thể cũng không có gì đáng ngại, chỉ là không được mệt mỏi quá, nhưng anh ấy lại hay lo lắng nhiều, chị phải thường xuyên để ý mới được." Tiêu Cảnh Tịch trả lời.
"Không phải chị thích anh ấy vì điểm này sao, ôn nhu săn sóc, yêu chiều hay lo lắng." Tiêu Cửu Thành nghĩ, anh rể của cô cái gì cũng tốt, có điều thân thể lại không tốt lắm, nhưng cũng không phải vấn đề lớn.
"Cũng đúng." Tiêu Cảnh Tịch mỉm cười nói, cô và Lý Thao là bạn học đại học, phẩm hạnh hợp nhau, anh vẫn luôn có dáng vẻ khiêm tốn, cho nên người nhà bởi vì thân thể anh không tốt lắm, đều phản đối cô gả cho Lý Thao, nhưng cô lại vẫn gả cho anh.
"Em chồng chị thì sao, kết hôn chưa?" Tiêu Cửu Thành đột nhiên nghĩ đến Lý Tu vẫn luôn trộm yêu thầm chị cả, ai bảo bọn họ đồng bệnh tương liên, cho nên nàng vừa nhìn đã thấy ánh mắt Lý Tu dành cho chị ấy.
"Sao đột nhiên em lại quan tâm đến cậu ấy, chị cảm thấy cậu ấy cũng không tồi, sao em lại không vừa mắt? Bằng không, em cũng có thể ở lại đây cùng chị rồi." Tiêu Cảnh Tịch cười, lúc trước nàng cùng Lý Thao còn muốn tác thành hai người, đáng tiếc hai người cũng không đến được với nhau.
"Từ nhỏ em đã là cong, chỉ thích con gái." Tiêu Cửu Thành không nghĩ tới chị gái còn có ý nghĩ như vậy.
"Từ nhỏ em chưa từng giữ bí mật gì với chị, vậy mà chuyện này giấu cũng kín thật. Nhưng nói về em chồng, đến bây giờ cậu ấy cũng chưa kết hôn, cũng không thấy quen bạn gái, ba mẹ chồng chị lo lắng cậu ấy có chuyện gì, thúc giục tìm bạn gái kết hôn. Lần trước chị thấy ba mẹ chồng nhọc lòng vì cậu ấy, cũng nhiều chuyện khuyên hai ba câu, ai biết, cậu ấy lại cực kì tức giận với chị, làm chị giật cả mình, em vừa nói như vậy, chị lại suy nghĩ, có phải cậu ấy cũng giống em không, cũng thích nam nhân?" Tiêu Cảnh Tịch càng nghĩ càng cảm thấy Lý Tu nói không chừng cũng là cong.
"Chị, anh ta không phải đồng loại của em." Tiêu Cửu Thành chém đinh chặt sắt nói.
"Độc Cô Thiên Nhã kia, nhìn cũng không phải đồng loại của em." Tiêu Cảnh Tịch cái hay không nói, lại nói cái dở, đột nhiên liền nói tới Độc Cô Thiên Nhã.
Tim Tiêu Cửu Thành đập mạnh, nghĩ thầm, Thiên Nhã thẳng đến mức cả chị cũng cho rằng không bẻ cong được sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.