Phó Hàn Xuyên cùng Lâm Chi Hạ thủ dâm cho nhau, ngón tay người đàn ông ở tiểu huyệt đỏ thắm ra ra vào vào, bàn tay người phụ nữ cũng ở trên côn th*t thô to không ngừng loát động.
Vợ chồng hai người đều thiếu ăn đã lâu, thân thể đang gào khóc đòi ăn, dục vọng đã không thể kiểm soát.
Cho nên lúc này cao trào tới thật nhanh cũng thật mãnh liệt.
Trong chốc lát, quy đầu phình to lên trong nháy mắt, tinh dịch đặc sệt phun trào ra, tất cả đều bắn vào tay Lâm Chi Hạ, nhớp nháp dính dính, thật nhiều…
Cô như bị tinh dịch nóng ấm trên tay làm phỏng, thân thể không tự chủ được run rẩy, thịt mềm ở tiểu huyệt kẹp chặt lấy ngón tay thô dài, vách trong co rút chặt chẽ, khoái cảm tê đại như điện lưu đánh vào hoa tâm.
Ngay sau đó, d*m thủy từ sâu bên trong trào ra, xối trên ngón tay của Phó Hàn Xuyên.
Ở ngay lúc này, Lâm Chi Hạ đã đem ngượng ngùng quên ở sau đầu, hoàn toàn trầm luân trong dục vọng, không ngừng rên rỉ.
"A a... ông xã… em tới rồi… thật thoải mái…"
Cô nhắm mắt lại ghé vào trên vai Phó Hàn Xuyên, thanh âm càng ngày càng nhanh, nhưng vui thích trong giọng nói cũng càng ngày càng nhiều.
Cô đang ngồi trên người Phó Hàn Xuyên, hai chân trần trụi, mông cũng run lên. Cô không thể tự kiềm chế mà lâm vào cao trào của khoái cảm, dư vị cứ vậy mà kéo dài.
Phó Hàn Xuyên cũng không thể lập tức hoàn hồn, trong nháy mắt, đầu óc anh trống rỗng, làm người cơ trí như anh hoảng hốt không thôi, thở dốc thô nặng thật lâu không có dừng lại.
Đã không còn mặt trời nắng gắt chói chang nhưng hai người trên giường vẫn mồ hôi nóng hổi như cũ, da thịt phiếm một tầng đỏ ửng.
Cho dù như thế, cũng không muốn buông tay mà càng gắt gao ôm chặt đối phương.
Phó Hàn Xuyên dù sao cũng là đàn ông, ở ngay lúc này hoàn hồn nhanh hơn một chút.
Anh nhẹ vỗ về gương mặt của Lâm Chi Hạ, vén sợi tóc thấm đẫm mồ hôi ra sau tai cô, ngón tay dừng lại ở trên vành tai nhẹ nhàng vuốt ve.
Lâm Chi Hạ toàn thân đều mẫn cảm cực kỳ, một cái chạm nhẹ cũng khiến cô tê dại như bị âu yếm, kêu lên tiếng như mèo con: "A… ông xã… không… không cần…"
Dục vọng trong mắt Phó Hàn Xuyên phai nhạt một ít, nhu tình nhiều thêm một chút, ở trên má đỏ bừng của cô hôn một cái, hỏi: "Thoải mái sao?"
"…." Lâm Chi Hạ hơi hơi mở mắt ra, đôi mắt trong suốt lại sáng ngời, nhấp môi nói không ra lời.
Phó Hàn Xuyên lại hôn cô một chút, sau đó liền đi xuống, tới khi toàn thân cô đỏ bừng mới hài lòng nhếch môi.
Anh một bên hôn, một bên nói: "Chi Chi, nói ra. Chỉ cần em nói ra, anh mới có thể biết cảm nhận của em."
Nguyên nhân khiến tính phúc của Phó Hàn Xuyên và Lâm Chi Hạ không hài hòa chính là bởi vì bọn họ đối đãi với nhau không đủ thành khẩn cùng thẳng thắn, Phó Hàn Xuyên rõ ràng yêu cô nhưng lại chưa từng nói ra, Lâm Chi Hạ không thoải mái cũng cố nén không chịu nói.
Lâm Chi Hạ hoảng hốt, hiểu rõ ý tứ của Phó Hàn Xuyên.
Cho nên mặt cô đỏ bừng, nhưng vẫn là mở miệng: "Thoải…thoải mái."
"Nơi nào thoải mái?" Phó Hàn Xuyên một bên đặt câu hỏi, một bên dụ dỗ nói: "Chi Chi, nói cho anh biết được không?"
Tầm mắt Lâm Chi Hạ trước hết dừng ở trên cánh môi mỏng của Phó Hàn Xuyên. Khi anh nói chuyện, môi đóng mở, trên cánh môi còn dính một tầng ánh nước, nói không chừng là nước bọt của cô dính lên lúc hai người hôn môi.
"Hôn…thích, thích anh hôn em."
"Còn ở đâu nữa?"
"….Thời điểm anh sờ em, cũng thích, trên người em mềm mại, nóng nóng, thật thoải mái."
"Ừm, còn nữa không?"
Phó Hàn Xuyên mặt ngoài ôn nhu nhưng hành động lại trái ngược.
Tay anh không rút ra khỏi tiểu huyệt của Lâm Chi Hạ mà lại bắt đầu nhẹ nhàng trừu động.
Vừa khuấy động như vậy, d*m thủy còn ở hoa kính đã róc rách chảy xuống, dính nhớp ở môi âm hộ, chảy xuống ở giữa hai chân của bọn họ.
Khoái cảm quen thuộc bùng lên một lần nữa làm Lâm Chi Hạ khó có thể khống chế, cô nheo lại đôi mắt.
"A…" Lâm Chi Hạ nhợt nhạt thở dốc, tay cô bắt lấy bàn tay đang lộn xộn của Phó Hàn Xuyên, rồi lại luyến tiếc khoái cảm kích động trong thân thể.
Cô đã hiểu…
Đã hiểu ám chỉ của Phó Hàn Xuyên.
"A a… tiểu huyệt…t iểu huyệt của em cũng thật thoải mái…" Sau khi nói ra lời dâm đãng, cô thở ra một hơi thật dài.
"Vậy là thích sao?"
"Thích, thật thích."
"Em có muốn một lần nữa không?"
Thanh âm của Phó Hàn Xuyên ngày càng trầm thấp, hơi thở tràn đầy dục vọng lại một lần nữa dâng lên, từ trên người anh phát ra.
Lâm Chi Hạ sửng sốt, nghĩ thầm nếu không phải quá nhanh, cô còn không thể thoát ra khỏi khoái cao trào của lần trước.
Nhưng mà—
Hạ thân Phó Hàn Xuyên giật giật, eo bụng hướng lên trên đĩnh động.
Nhiệt năng cứng rắn cọ xát ở phần đùi trong của Lâm Chi Hạ.
Cô kinh ngạc cúi đầu, tầm mắt lập tức thấy được côn th*t lại biến lớn một lần nữa.
"Thật nhanh…" Lâm Chi Hạ không nghĩ ngợi mở miệng thốt ra.
Phó Hàn Xuyên cười ra tiếng, hôn lên môi Lâm Chi Hạ nói: "Chi Chi, đàn ông đều không thích nghe đến hai chữ này, ông xã của em cũng không thích."
Hừ.
Anh sao có thể nhanh!
Trong lòng Phó Hàn Xuyên oán giận nói, tất cả đều phát tiết lên lưỡi Lâm Chi Hạ.
Cô bị hôn đến thở hồng hộc, môi cùng đầu lưỡi đều bị hút qua một lần, lưỡi bị dây dưa đến phát đau.
Nhưng mà giống như cô vừa nói, cô thích cùng Phó Hàn Xuyên hôn môi, cảm thấy thật thích, thật thoải mái…
Ở lúc mơ mơ màng màng, lúc môi lưỡi Phó Hàn Xuyên rời đi, cô thậm chí còn chủ động đuổi theo, đầu lưỡi nhỏ hồng duỗi ra ngoài, một bộ dáng dâm đãng khát cầu.
Phó Hàn Xuyên nhìn thấy cảnh này, ánh mắt anh càng thêm ám trầm, càng khó dằn nổi.
Một cái hôn sao có thể thỏa mãn được anh.
Anh rút ngón tay ra, d*m thủy của Lâm Chi Hạ dính lên tay, côn th*t lại một lần nữa biến ngạnh. Phó Hàn Xuyên đem d*m thủy cùng tinh dịch hòa lẫn với nhau, trên dưới loát động, bôi lên trên cán thô dài của côn th*t, coi như thuận theo tự nhiên mà tiến vào.
Sau đó quy đầu lớn hướng đến tiểu huyệt của Lâm Chi Hạ, từ trên xuống dưới cọ xát.
Động tác dưới thân của Phó Hàn Xuyên không ngừng, ngoài miệng còn tiếp tục truy vấn.
"Chi Chi, em muốn nó sao? Làm nó đi vào thân thể em được không? Lúc này, anh sẽ không làm em cảm thấy đau nữa, sẽ thật thoải mái, so với vừa rồi càng thoải mái hơn."