Bước vào Phân Thần kỳ, tu sĩ chú trọng nhất chính là bồi bổ nguyên thần, tu luyện linh hồn. Đây là một trong những giai đoạn khó khăn nhất. Vì cho dù là linh hồn của tu sĩ Phần Thần kỳ thì vẫn rất yếu đuối, chỉ cần một sơ suất nhỏ cũng có thể để lại tổn thương, khiến cho con đường tu luyện phải dừng lại.
Vì vậy, rất nhiều tu sĩ Phân Thần kỳ dừng tại cảnh giới này rất lâu, chậm rãi bồi dưỡng chứ không nóng vội tấn cấp. Nhưng Tu Chân Giới muôn màu muôn vẻ, tất nhiên cũng có rất nhiều đường tắt, Bổ Thần Đan chính là một trong những còn đường ngắn nhất.
Trong quá trình đột phá bình cảnh, một viên Bổ Thần Đan có thể gia tăng xác suất thành công thêm ba phần. Đừng xem thường ba phần này, tu sĩ đạt đến Phân Thần kỳ, xác suất đột phá bình cảnh còn chưa đến một phần, loại đan dược giúp tăng thêm được ba phần đã cực kỳ hiếm gặp.
Hơn nữa, Bổ Thần Đan thuộc về ngũ cấp cao giai đan dược, nếu tên môn chủ kia có năng lực luyện chế nó, chắc chắn hắn có điều gì đó không bình thường. Tu sĩ bình thường, mục đích chính là tu luyện, đan đạo, phù lục, pháp bảo chỉ là phụ trợ. Không có tu vị cao, những thứ kia cũng chẳng có tác dụng gì lớn.
Vì vậy, ngoài việc tập trung vào tu vị, hầu hết bọn hắn chỉ lựa chọn tu luyện thêm một môn phụ trợ. Quý tinh bất quý đa, càng nhiều chỉ làm cho chất lượng kém đi mà thôi. Nhưng tên môn chủ này lại khác, tu vị, trận pháp, đan đạo của hắn đều vượt xa người khác, dù đặt tại Linh Giới cũng khó có thể gặp được. Dương Thiên không thích xen vào chuyện của người khác, nhưng nếu có chuyện gì khiến hắn tò mò, hắn nhất định sẽ dùng mọi cách tìm hiểu cho bằng được.
Đã vào được bên trong, Dương Thiên cũng không tiếp tục ở lại trên phi hành pháp bảo mà nhanh chóng rời đi. Thần thức tỏa ra, đem toàn bộ tòa thành thu vào bên trong đầu. Dương Thiên phát hiện ra hai nơi kỳ lại được bảo phủ bởi chướng khí, thần thức tiến vào lập tức sẽ bị chướng khí kia cắn nuốt. Vị trí của hai nơi này lại nằm ở trong một cung điện sang trọng cùng một ngôi nhà bỏ hoang nằm ở góc thành.
Cung điện thì không cần phải nghĩ cũng biết, đó chính là nơi tên môn chủ kia đang ở. Còn ngôi nhà nhỏ không có gì đặc biệt kia tại sao cũng có loại chướng khí này?
Khóe miệng Dương Thiên nhếch lên nụ cười:
- Thật thú vị, ta càng lúc càng tò mò về ngươi.
Đúng lúc này, cả tòa thành vang lên âm thanh ồm ồm:
- Quý nhân từ xa đến, không biết có thể đến phủ của ta dùng bữa, cùng nhau trao đổi tâm đắc tu luyện hay không?
Dương Thiên giật mình, ngẩn ra trong giây lát rồi bật cười:
- Sơ suất a. Được, ngươi đã có lời mời, ta cũng không có lý do gì để từ chối.
Hắn có chút bất cẩn, loại chướng khí kia có năng lực cắn nuốt thần thức khiến cho tên kia cảm nhận được sự tồn tại của hắn, đưa ra lời mời. Có thực lực hậu thuẫn, Dương Thiên không cần phải lo trước lo sau, nếu tên kia đã mời, hắn sợ gì mà không dám đến.
Theo phương hướng phát ra âm thanh, Dương Thiên đi thẳng vào trong ngôi nhà nhỏ kia. Trong nhà, một thanh niên tầm 22, 23 tuổi đang bày ra một bàn thức ăn đơn sơ cùng hai bình rượu. Trông thấy Dương Thiên, hắn nở nụ cười hiền lành:
- Đến rồi sao. Mau ngồi xuống, những món này ta chỉ làm khi có khách quý đến, ngươi nhất định phải nếm thử.
Dương Thiên thản nhiên ngồi xuống, nhìn sơ qua bàn thức ăn rồi cầm lấy bình rượu, vui vẻ nói:
- Hảo tửu, cho dù là tại Linh Giới cũng khó có thể tìm được linh tửu cấp bậc này.
Thanh niên đắc ý:
- Ta dùng hơn 100 loại linh dược quý hiếm, ngâm ủ trong vòng 500 năm mới ra được mười bình. Hôm nay vì tiếp đãi ngươi đã lấy ra hai bình. Vậy đã đủ hay chưa?
Cầm lấy bình rượu uống một hơi, Dương Thiên phất tay:
- Có gì cứ nói.
Thanh niên tiếp tục:
- Ngươi là tu sĩ đến từ Linh Giới, hẳn là đã từng nghe qua Bổ Thần Đan?
Dương Thiên nhíu mày:
- Tại sao ngươi biết ta đến từ Linh Giới?
- Trận chiến giữa ngươi và hai tên Thế Tôn kia đã lan truyền khắp Tịnh Thổ. Tán Ma Môn chúng ta là những người đầu tiên biết được. Một tên Phân Thần kỳ không biết từ đâu xuất hiện, đánh ngang với hai tên Thế Tôn, ngươi cho rằng còn có cách giải thích nào khác sao?
Dương Thiên nhún vai, đám người này đều cho là vậy thì cứ để bọn hắn tin vào suy đoán của mình. Dương Thiên mới lười nói về vấn đề này.
- Bổ Thần Đan ta đương nhiên biết. Lẽ nào ngươi muốn nhờ ta giúp đỡ luyện chế Bổ Thần Đan?
Thanh niên gật đầu:
- Không sai. Nguyên liệu đã chuẩn bị đầy đủ. Nhưng luyện chế Bổ Thần Đan có độ khó rất cao, lại yêu cầu luyện chế trong thời gian dài. Một mình ta thì không chống đỡ nổi nên cần có sự trợ giúp của ta sĩ cùng giai. Vốn định trả một cái giá cao mời hai tên kia đến. Vừa hay lại có ngươi xuất hiện, xem như là ý trời a.
- Ngươi đã tìm được ma hạch của Thâm Ma Cự Vương cùng Xích Luyện Quả?
- Tên Nguyên Anh trung kỳ kia chẳng qua là dùng để che mắt người ngoài mà thôi. Thứ quý giá như ma hạch của Thâm Ma Cự Vương cùng Xích Luyện Quả tất nhiên phải do chính tay ta đích thân đoạt tới.
Dương Thiên hiểu ra, tất cả chỉ là một màn kịch tên này dựng lên để lừa dối những người khác, nói đúng hơn là đánh lừa hai tên Thế Tôn kia.
- Vậy ngươi định trả công ta thứ gì?
Thanh niên ngẩn ra:
- Bình linh tửu này cũng những món ăn ở đây…
Dương Thiên cắt ngang:
- Đây là ngươi mời ta đến dùng bữa, sao có thể tính là tiền công.
Thanh niên trợn mắt, tên này thực sự biết mở mồm sư tử a. Bất quá, là hắn đang cầu người khác nên chỉ còn cách nhịn xuống:
- Luyện chế thành công Bổ Thần Đan ta sẽ chia cho ngươi một phần.
Dương Thiên cười khẩy:
- Đan dược còn chưa luyện thì nói gì đến chuyện chia chác. Vả lại, loại đan dược cấp bậc như Bổ Thần Đan, muốn luyện ra một viên đã khó, hai viên phụ thuộc rất nhiều vào vận khí, không thể nói trước được.
Thanh niên đã có chút tức giận:
- Vậy rốt cuộc ngươi muốn thứ gì?
Dương Thiên nhìn vào thanh niên:
- Ta nghe hai tên Thế Tôn kia nói ngươi cũng lấy được vài tấm kim bài từ chỗ kia…
Thanh niên giật mình:
- Ngươi muốn chúng?
- Đúng vậy.
Thanh niên lấy từ trong người ra hai tấm ném cho Dương Thiên:
- Cầm lấy, vốn dĩ có ba tấm nhưng đã bị một tên phản bội cướp đi một tấm, ở đây chỉ còn lại hai tấm mà thôi.
Chụp lấy hai tấm kim bài, Dương Thiên đạt được mục đích liền gật đầu:
- Tốt lắm, khi nào ngươi bắt đầu tiến hành luyện đan?
- Ta còn phải chuẩn bị một số thứ. Hiện tại ngươi có thể đến phủ của ta để nghỉ ngơi. Khi nào xong ta sẽ lập tức gọi ngươi đến.
- Tốt. Quyết định như vậy đi.
Thanh niên lấy ra một cái RyhYVqz ấn màu đen đưa cho Dương Thiên:
- Cầm lấy nó, ngươi có thể tự do đi lại trong phủ của ta. Nhớ kĩ, những nơi có chướng khí bao phủ tuyệt đối không được lại gần.
- Ngươi đang che dấu thứ gì sao?
Vẻ mặt thanh niên chuyển sang nghiêm túc:
- Có những thứ không biết sẽ tốt hơn. Đây là lời khuyên ta dành cho ngươi, nếu cố gắng tìm hiểu, mọi hậu quả ngươi phải tự gánh chịu.
- Ây, không cần hù dọa ta. Bất quá, Dương Thiên ta cũng không có thói quen khám phá bí mật của người khác.
- Được. Bây giờ ngươi có thể đi, ta còn có việc phải làm.
Dương Thiên xoay người, đi ra đến cửa rồi biến mất. Trong đầu thanh kia vang lên một giọng nói:
- Hiên nhi, tên này có thể tin tưởng sao?
- Nghĩa phụ, luyện chế Bổ Thần Đan rất khó khăn, cần có sự trợ giúp của hắn.
- Nhưng dựa vào một tên vừa gặp lần đầu, lỡ như có chuyện gì xảy ra?
Thanh niên gằn giọng:
- Nghĩa phụ yên tâm, mọi chuyện đều nằm trong tính toán của ta.
- Ài, được rồi. Ngươi trước giờ hành sự cẩn trọng, nếu đã có chủ ý thì ta cũng không xen vào nữa. Nhưng ta vẫn phải nhắc cho ngươi nhớ, Bổ Thần Đan là thứ rất quan trọng. Nếu thiếu đi nó, nguyên thần của ngươi sẽ có khuyết điểm, muốn tiến giai Hợp Thể là chuyện không thể.
Thanh niên nở nụ cười:
- Ta biết phải làm thế nào. Chúng ta còn phải đến Âm Ti Giới, giúp người đoạt lại vương vị, sao có thể dừng lại ở đây.
- Ha ha, Hiên nhi, nghĩa phụ tin ngươi sẽ làm được. Đến lúc đó, chúng ta sẽ trở thành tồn tại đỉnh phong trong thiên địa, chân chính là chúa tể a.