Bắc Kinh.
Ngày bảy, tháng hai, năm 1661. Đại Thanh hoàng đế Thuận Trị băng hà. Bạch thiên đăng phủ đầy Thành Tử Cấm. Ái Tân Giác La Huyền Diệp lên ngôi trị vì thiên hạ khi chưa tròn tám tuổi, lấy niên hiệu Khang Hi.
Trước phút lâm chung, hoàng á mã ái ngại tân hoàng đế tuổi còn quá trẻ nên viết di thư trao quyền cai trị giang sơn về tay tứ mệnh đại thần. Khang Hi lên ngôi nhưng quyền nhiếp chính được cai quản bởi thái hoàng thái hậu Hiếu Trang.
Do thái hoàng thái hậu niên thọ quá cao thành thử một trong tứ mệnh đại thần, mệnh danh Ngạo Bái, liên tục mua chuộc quan binh triều đình hòng kéo bè làm loạn. Ngoài mặt, Ngạo Bái tỏ vẻ ủng hộ Khang Hi nhưng lòng thầm mong triệt buộc chân mệnh thiên tử.
Mới ban đầu, Ngạo Bái phụ trách xem xét tấu chương, đến khi xong xuôi thì kính cẩn dâng tận tay thái hoàng thái hậu để nhờ phê duyệt. Dần dần về sau, Ngạo Bái tự tiện đứng ra xem xét công việc triều chính. Sự chuyên quyền của vị cố mệnh đại thần đã khiến Khang Hi và thái hoàng thái hậu bất mãn nhưng vẫn án binh bất động. Nguyên do là vì bè cánh của Ngạo Bái quá đông, người nào người nấy ngang nhiên lộng hành ngang dọc.
Ngạo Bái cậy bản thân là công thần khai quốc nên vỗ ngực xưng danh, không xem thánh chỉ của hoàng thượng ra gì. Quan quân triều đình ai nấy đều ngại binh hùng thế mạnh của Ngạo đại nhân. Các chư hầu bá quan văn võ để mặc gian thần hô phong hoán vũ, làm mưa làm gió đến độ trời long đất lở.
Vào năm Khang Hi lâm bệnh đậu mùa, Ngạo Bái hiểu đại nghiệp sắp sửa vào tay liền ra mặt hăm dọa thái y viện. Sự ngang tàn này đã khiến cho công vụ chữa trị ấu chúa bị trì hoãn. Ngự y lo sợ binh quyền của Ngạo đại thần, nhất là cái khoảng tư thù cá nhân nên không dám chuẩn mạch. Đến khi Ngạo Bái đồng ý để ngự y chuẩn mạch thì bệnh tình của ấu chúa trở nặng.
Năm đó, tuy rằng Khang Hi hoàng đế tuổi trẻ nhưng thân thể yếu nhược, lại còn thiếu sức đề kháng nên nhiễm phải đậu mùa ác tính. Lúc ban đầu, giai đoạn tiền triệu kéo dài bốn ngày, chẳng may dẫn đến sốt cao rồi nhiễm độc huyết khiến giác mạc bị sẹo. Toàn thái y viện trên dưới bó tay. Thái hoàng thái hậu truyền trung thần tin cậy nhất của bà là Dương Tiêu Phong đi tìm Nữ Thần Y vang danh giang hồ.