Phù Sinh Nhược Mộng - Aisha

Chương 3: Biến cố




Dù muốn hay không ngày này cũng đến vẫn khung cảnh đó,vẫn tình cảnh đó, bố bắt gặp mẹ vui vẻ bên người đàn ông khác trong khi vội vã về nhà đón ngày kỉ niệm cùng bà. giây phút mẹ cô hỏi theo ai cô đã trả lời ngay lập tức
" Con theo ba, con muốn sống ở đây cùng ba và em gái " cô kiên quyết không do dự mà lên tiếng
" Duệ Tư con nói gì vậy mẹ mới chính là người mang con đến thế giới này nuôi con khôn lớn thế mà bây giờ con đối sử với mẹ như thế sao? Đồ con cái bất hiếu tao không nên sinh ra mày, mày chết đi."
Câu nói vừa rồi của Duệ Tư làm mẹ cô phát điên bà không tin được đứa con mình sinh ra không chọn mình lại bỏ rơi mình mà chọn người đàn ông không có tố chất kia. Bà tiến tới túm lấy Duệ Tư mà mắng
" Cô làm gì vậy bỏ con bé ra, cô đang làm con bé đau đấy. Đây là chuyện của chúng ta đừng lôi bọn trẻ vào "
Mặc kệ lời người cha, tiếng khóc của cô em gái Duệ Tư không khóc cô nhìn chằm chằm vào mẹ mình với ánh mắt kiên định. Mẹ cô thì vẫn chửi bà vung tay lên định đánh cô thì một bàn tay lớn hơn kéo mạnh bà dậy rồi một tiếng chát vang mạnh làm không gian như ngừng lại. Cha cô đã vung tay đánh mẹ đây là lần đầu tiên ông làm vậy. Mẹ ngã xuống tay vẫn ôm mặt, như chưa hoàn hồn.
" Cô cút đi, cút khỏi đây đi đừng làm phiền cha con tôi nữa đơn tôi sẽ ký. 2 đứa nhỏ tôi sẽ nuôi, mau biến ra khỏi nhà tôi đi "
" Thằng khốn sao anh dám đánh tôi "
" Tại sao cha lại đánh mẹ con ghét cha, cha là người xấu " Mỹ Mỹ chạy đến ôm mẹ vừa khóc vừa nói
"Mỹ Mỹ à em nghe chị cha không phải người xấu đâu không được nói vậy "
( thôi xong rồi Mỹ Mỹ không biết chuyện mẹ ngoại tình lại còn thấy cha đánh mẹ e rằng con bé sẽ theo mẹ. Không được nếu vậy nó sẽ đi vào vết xe đổ của mình, không được...)
" Mỹ Mỹ à lại đây với chị chúng ta ở bên nhau được không "
" Mày im đi mày theo cha mày thì đừng có lôi kéo Mỹ Mỹ, Mỹ Mỹ ngoan cha con là người xấu đã đánh mẹ chúng ta cùng nhau sống ở nơi khác nha, mẹ sẽ cho con đi chơi thật nhiều mua nhiều thứ cho con có được không? "
" Mỹ Mỹ đừng nghe mẹ nói "
" Chị thôi đi chị cũng là người xấu chị xấu giống cha, mẹ đối tốt với chúng ta như vậy tại sao chị không cho em gần mẹ "
" Con gái à cha không phải người xấu cha yêu con và chị mà "
" Anh im đi, Mỹ Mỹ con theo mẹ có đúng không "?
" Dạ vâng ạ "
Âm thanh vừa rồi giáng xuống làm cho cô đứng không vững ngồi xuống nền đất.
( Chuyện gì vậy sao lại như này không được Mỹ Mỹ sẽ giống mình không được như vậy)
" Mỹ Mỹ em không được như vậy, không được theo mẹ nếu không cuộc đời em sẽ bị hủy hoại " vừa khóc vừa nói cô chạy đến bên em nhưng bị em gạt ra
" Mày im đi con bé theo tao sẽ có cuộc sống tốt hơn đừng làm con bé thay đổi quyết định "
" Em sẽ theo mẹ em quyết định rồi chị đừng nói gì nữa "
Sau cuộc cãi vã vừa rồi mẹ cô cùng em gái đã dọn khỏi nhà và không trở về nữa. Cô chỉ gặp lại họ trong phiên tòa ly hôn của cha mẹ.
" Được rồi Duệ Tư cháu theo cha hay mẹ "
"Cháu theo cha ạ"
" Vậy còn Tinh Mỹ cháu theo ai
"Cháu theo mẹ ạ "
Tiếng búa gõ xuống phiên tòa kết thúc trong nước mắt của tôi. Chúng tôi được gặp nhau 1 tuần 1 lần nhưng tôi biết mẹ sẽ không đồng ý và sẽ đem em ấy đi xa mãi.
( Liệu cuộc đời em ý có như mình không liệu mẹ có đối sử tốt với em không, tất cả là do mình mình đã hại em ấy)
Cứ chìm đắm trong tội lỗi, đã 1 tuần trôi qua kể từ ngày cha mẹ ly hôn. Khung cảnh yên bình hạnh phúc nay còn đâu cha vẫn như vậy thường ngày vẫn nấu ăn cho cô nhưng không khí trên bàn thì ảm đạm chứa đầy nỗi buồn
" Cha ơi con... xin lỗi, lỗi là tại con nên mẹ mới mang em đi "
" Không con gái con không có lỗi, lỗi là ở người lớn chúng ta. Ta cũng muốn em con ở đây nhưng con bé đã lớn ta không thể làm gì."
" con gái ta sẽ xăm chăm sóc tốt cho con không để cho con thiếu thốn thứ gì.Cha yêu con nhiều lắm on đừng rời bỏ cha "
"Con sẽ không đi đâu hết con sẽ mãi ở đây với cha "
Từ ngày đó trở đi cuộc sống gần như trở lại bình thường vẫn có tiếng cười nhưng đó là tiếng cười chưa trọn vẹn. Ngày thường cô không dám khóc sợ rằng cha sẽ buồn chỉ khi đêm xuống hai hàng nước mắt lại lăn dài trên má.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.