Phù Sinh - Tiểu Cẩm Lý

Chương 1:




Hy sinh thân mình trăm năm, ta may mắn phân ly ra được một tia thần hồn.
Ta vui mừng vô hạn trở về Thiên Giới.
Lại phát hiện phủ đệ của ta bị một tiểu tiên vô danh chiếm cứ.
Nàng lúc này đang nằm nghiêng trên chiếc ghế mây ta tự tay dựng nên, bên trái là mỹ thực trân quý, bên phải là huyền lang cấp cao.
Tình cảnh này, thật sự là vô cùng ấm áp.
Nếu bỏ qua việc đây là địa bàn của ta.
Một đạo phong nhận lướt qua, tiểu tiên kia liền rơi khỏi ghế mây.
Huyền lang lập tức hóa thành hình người, bảo vệ nàng phía sau, toàn thân cảnh giác nhìn quanh.
"Ai? Ai dám tổn thương A Loan?"
Ta hiện thân từ trong bóng tối: "Sao? Năm trăm năm không gặp, ngay cả chủ nhân cũng không nhận ra?"
Huyền lang nghe thấy giọng ta, động tác khựng lại, sau đó căng thẳng nhìn ta: "Chủ... chủ nhân."
Ta khẽ cười, nhìn về phía sau hắn: "Cung thần nữ đã đổi chủ rồi sao?"
Tiểu tiên không chịu nổi áp lực từ ta, lập tức phun ra một ngụm m.á.u tươi.
"A Loan!"
Huyền lang thấy vậy vội truyền linh lực cho nàng.
Đợi nàng ổn định, huyền lang mới phẫn nộ đi về phía ta.
"Tại sao? Chủ nhân, tại sao người lại tổn thương A Loan?"
Gân xanh hắn nổi lên, trong mắt tràn đầy lửa giận, như thể ta là kẻ thù g.i.ế.c cha hắn.
Ta lười nói chuyện với hắn, dùng pháp thuật định trụ hắn tại chỗ.
"Ngươi muốn làm gì?"
Giữa lúc hắn giãy giụa gào thét, tiểu tiên bị ta định trụ giữa không trung.
Ta còn chưa kịp động thủ, huyền lang đã tự tổn linh lực phá cấm bay về phía ta.
Ta nhẹ vung tay áo, hắn lập tức xoay vài vòng rồi ngã xuống đất, miệng phun vài ngụm m.á.u tươi.
"Ngươi, ngươi đừng tổn thương A Loan, có gì hướng về ta mà đến!"
Hắn mắt trợn ngược, tay chân dùng sức bò tới.
"Chà, thật là trung thành, không biết còn tưởng nàng mới là chủ nhân của ngươi."
Ta tùy tiện niệm một quyết đánh về phía hắn.
"Dừng tay!"
Đồng thời, công kích của ta bị người ngăn lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.