Lê Tố năm hai tuổi mồ côi Mẹ, cùng phụ thân sống nương tựa lẫn nhau, cậu từ nhỏ tính tình trầm mặc hướng nội, sinh ra trong vòng tay cưng chiều của phụ thân và ngày càng ỷ lại vào phụ thân của mình, cậu lúc còn bé mang một dáng vẻ nhỏ nhắn xinh xắn, khi đến trường thường xuyên bị các bạn học khi dễ bắt nạt, vậy nên cậu bắt đầu không muốn đi học, vô luận phụ thân cậu sử dụng loại biện pháp nào cũng không thể khiến cậu lấy lại được dũng khí đến trường, về sau đành phải ở nhà tự học, may mắn thay cậu rất có hứng thú với hội hoạ, thế là cậu bị đưa đi học vẽ, nhờ vậy cậu đã dần dần có thể hoà nhập với thế giới bên ngoài, nhưng cậu lại chậm rãi hiểu được, mình cùng phụ thân phát sinh tình yêu, điều đó khiến cậu lâm vào tuyệt vọng …
Người Cha ấy, là toàn bộ thế giới của cậu, như thế nào có thể đi ra ngoài.