Phượng Hoàng Huyết Lệ

Chương 5.3: Hoa đào trắng Tư Phong cung, bao nhiêu cánh hoa, ta điếm nỗi nhớ người 3




Đoan Khánh cung - Hậu cung Bắc Định quốc
Buổi tối, Khâm Định hoàng đế hạ lệnh cho Đỗ công công thông báo dùng thiện tại Đoan Khánh cung của Lan quý phi. Ngoài trời tự dưng mưa lớn nên Khâm Định hoàng đế sẽ nghỉ ngơi ở đây. Trong nhiều năm liền Lan quý phi vẫn giữ được sự sủng ái của hoàng thượng mặc dù nhan sắc đã bị phai nhạt do tuổi tác nhưng Lan quý phi thấu hiểu suy nghĩ của hoàng thượng nên không để hoàng thượng phật ý bao giờ. Cũng nhờ vậy mà Cảnh Định vương rất được hoàng thượng tin tưởng, hoàng thượng còn cho 3 vị quan đại thần dạy dỗ riêng cho Cảnh Định vương Kim Thiên Hải, điều này khiến Thành Nguyên hoàng hậu vô cùng tức giận, nhiều lần khuyên can hoàng đế nhưng toàn bị hoàng đế gạt đi.
Lan quý phi rất biết cách làm cho hoàng thượng được thư thái, tốn không ít công sức nấu canh Hàn Mai cho hoàng đế. Món canh Hàn Mai này được lấy từ nước lạnh của dòng suối trên những dãy núi ở Kim châu thêm những cánh hoa mai mùa xuân nên món canh Hàn Mai quả thật rất đặc biệt, hoàng đế cũng thường xuyên lui tới cung của Lan quý phi.
Khâm Định hoàng đế sau khi xử lý tấu chương liền tới ngay Đoan Khánh cung, khi tới có đi qua Phượng cung nhưng không muốn vào. Lan quý phi biết điều này nên cố ý giữ chân hoàng đế lại Đoan Khánh cung để trêu tức Thành Nguyên hoàng hậu. Năm xưa vì cớ gì mà Thành Nguyên hoàng hậu có thể trở thành hoàng hậu còn Lan quý phi thì không. Sự ghen tức này đã khiến cho Lan quý phi âm thầm chờ đợi, giả vờ cười nói trước mặt Thành Nguyên hoàng hậu chỉ đợi cơ hội trả thù. Bây giờ cả hoàng cung không ai không biết đã 1 năm hoàng đế chưa đặt chân vào Phượng cung, Thành Nguyên hoàng hậu ngoài việc ngồi trên Phượng toạ ra thì chẳng còn gì đáng để sợ nữa. Hơn nữa, Cảnh Định vương được hoàng đế tin tưởng như vậy tương lai nhất định sẽ trở thành thái tử, đợi khi đấy Thành Nguyên hoàng hậu sẽ không còn trong tay uy quyền. Lan quý phi đã chịu đựng nhiều năm chỉ để đợi đến ngày Thành Nguyên hoàng hậu bị thất sủng.
Món canh Hàn Mai được các cung nữ dâng lên, Lan quý phi cố ý mặc bộ y phục trang nhã, trang điểm thanh thoát hơn ngày thường “Hoàng thượng, thần thiếp đã chuẩn bị canh Hàn Mai, mời hoàng thượng dùng thiện.”
Khâm Định hoàng đế nắm bàn tay của Lan quý phi rồi cười sảng khoái “Cả hoàng cung rộng như vậy nhưng chỉ đến Đoan Khánh cung trẫm mới cảm thấy vui vẻ thật sự.”
“Tạ hoàng thượng khen ngợi.” Lan quý phi dáng người uyển chuyển lả lướt như quấn lấy người Khâm Định hoàng đế “Hoàng thượng nói đi, người sủng ái nhất là ai?”
“Là ai nàng còn không biết? Trẫm luôn đối xử rất tốt với nàng đúng không?” Khâm Định hoàng đế vừa dùng canh Hàn Mai vừa nói.
“Hoàng thượng…thiếp không tin. Vậy còn Hạ quý nhân, Tĩnh tần, Nghê tần thì sao? Hoàng thượng chẳng lẽ không sủng ái bọn họ? Bọn họ đều là những phi tần trẻ tuổi dung mạo như hoa.” Lan quý phi tỏ ý giận dỗi nhưng cũng là thăm dò.
Khâm Định hoàng đế cũng không để ý đến những phi tần tuyển tú năm năm trước bởi lần đó là do các quan đại thần dâng lên, hoàng hậu chọn quanh quẩn trong số các ái nữ của các đại thần, cho tới khi các tú nữ được tuyển chọn xong hoàng đế còn chưa thấy dung mạo “Bọn họ mới vào cung được vài năm, làm sao hiểu trẫm nhiều như nàng, cũng chưa sinh hạ được hoàng tử hay công chúa. Trẫm đối với bọn họ cũng chỉ vì xuất thân thế gia.”
“Hoàng thượng thấy Hải nhi ra sao? Thần thiếp nhiều lúc không khuyên ngăn được.” Lan quý phi nũng nịu nói. Lan quý phi đang tìm đủ cách để hoàng đế yêu quý con trai của mình.
“Cảnh Định vương, trẫm luôn tin tưởng nó, không phải ngẫu nhiên mà trẫm phong chữ ‘Định’ cho nó.” Nhắc đến Cảnh Định vương Kim Thiên Hải, Khâm Định hoàng đế luôn hài lòng.
“Những lời này của hoàng thượng thần thiếp đã hiểu. Hoàng thượng cũng đến giờ đi nghỉ rồi.” Lan quý phi nhắc khéo cũng ép sát vào người hoàng đế.
Khâm Định hoàng đế ra hiệu cho Lan quý phi đỡ mình vào phía giường. Lan quý phi lẳng lặng cởi bớt chiếc áo sa mỏng trên người “Để thần thiếp hầu hạ người thay y phục.”
Khâm Định hoàng đế không nói gì, bốn cung nữ bên cạnh tiến tới giúp Lan quý phi thay y phục cho hoàng đế.
Lan quý phi đến gần chạm vào người hoàng đế thì hoàng đế đã đi tới gần giường. Khâm Định hoàng đế nằm xuống giường tự nhiên đưa tay lên đầu “Trẫm thấy đầu tự nhiên rất đau. Quý phi hãy xoa đầu giúp trẫm.”
Lan quý phi hơi bất ngờ nhưng cũng tiến tới xoa đầu giúp hoàng đế, được một lát Lan quý phi nhẹ giọng gọi “Hoàng thượng thấy như thế nào rồi? Hoàng thượng…? Thần thiếp cho người truyền thái y tới.”
“Không cần. Trẫm thường xuyên như vậy.” Khâm Định hoàng đế ngả người xuống giường, đôi mắt nhắm lại chẳng muốn để tâm đến Lan quý phi đang ở gần bên cạnh.
Lan quý phi phát hiện ra hoàng đế đã ngủ mất liền giận dữ vì không đạt được mục đích nằm xuống giường quay lưng về phía hoàng đế. Tuy nhiên thì Lan quý phi cũng đã thành công lấy lòng được Khâm Định hoàng đế chỉ cần mỗi ngày hoàng đế đều tới Đoan Khánh cung thì chắc chắn Cảnh Định vương sẽ có cơ hội làm thái tử.
Lan Quý phi cười nham hiểm bởi đã đạt được mục đích ban dầu, bước tiếp theo là phải làm sao để hoàng thượng căm ghét Thành Nguyên hoàng hậu, tự khắc khi ấy sẽ không muốn lập Cảnh Minh vương và hoàng tử Kim Thiên Bảo thành thái tử nữa.
Nằm trên giường người đang mặc tấm áo lụa liền mở mắt ra, ánh mắt sắc bén nhìn sang Lan quý phi trầm tư nghĩ ngợi.
Phượng Chính điện - Phượng cung – Hậu cung Bắc Định quốc
Ở Phượng cung gần đấy, ánh nến trong Phượng Chính điện còn chưa tắt.
Thành Nguyên hoàng hậu tức giận đập nát bình hoa trong điện, Thuỵ Miên  liền ngăn cản “Hoàng hậu đừng nóng giận, nô tỳ sợ sẽ kinh động đến hoàng thượng.” Phượng cung và Đoan Khánh cung khá gần nhau nên nếu kinh động đến hoàng thượng sẽ không tốt.
“Bản cung không thể tha cho ả tiện nhân đó. Nhiều năm nay vì Bảo nhi mà bản cung đã nhẫn nhịn đủ rồi. Nếu bản cung không ra mặt, ả tiện nhân còn nghĩ bản thân mình là mẫu nghi thiên hạ, là chủ của hậu cung.”
Thuỵ Miên quỳ xuống “Hoàng hậu xin người hãy cố nhẫn nhịn, đợi thời cơ thích hợp rồi trừ khử Lan quý phi trong âm thầm là được.”
“Trừ khử thất bại như vụ ở Dương Châu sao?” Thành Nguyên hoàng hậu tức giận.
“Là lỗi của Thuỵ Miên.” Thuỵ Miên khấu đầu xuống sàn “Mong hoàng hậu xử tội. Nô tỳ nguyện chết để chuộc lại sai lầm bản thân đã gây ra. Cầu xin hoàng hậu nguôi giận.”
“Ngươi trung thành với bản cung, bản cung đều hiểu. Hiện tại, Lan quý phi được hoàng thượng sủng ái, địa vị của bản cung khó mà vững, ngươi có thể giúp bản cung trừ khử Lan quý phi không?” Thành Nguyên hoàng hậu cố tình đề nghị ban thưởng cho Triệu Tây vương nhiều thứ để Lan quý phi ra tay trừ khử nhưng cho đến tận bây giờ Lan quý phi vẫn không có động tĩnh.
Thuỵ Miên nhìn lên Thành Nguyên hoàng hậu rồi đáp “Xin nghe lệnh hoàng hậu. Thuỵ Miên thề chết không từ nan, hoàn thành nhiệm vụ.”
Thuỵ Miên từ nhỏ đã suýt chết đói dọc đường mất cha mất mẹ sau đó được ân nhân cứu và đưa vào trong cung khi 10 tuổi làm việc ở phòng giặt cho tới khi chuyển sang hầu hạ bên cạnh Thành Nguyên hoàng hậu đến giờ cũng đã 7 năm, nhờ vào võ công mà được hoàng hậu giao cho nhiều nhiệm vụ. Thuỵ Miên từ lâu đã trở thành một con người giết người không nương tình. Ân cứu mạng 7 năm trước lúc Thuỵ Miên chẳng may làm hỏng chiếc áo lông cáo của Lan Quý phi mà bị quý phi phạt bỏ đói trong ngục, nhờ Thành Nguyên hoàng hậu cứu kịp thời Thuỵ Miên mới thoát chết. Từ ngày ấy Thuỵ Miên theo hầu hoàng hậu, mặc cho hoàng hậu sai khiến.
Với dáng vẻ lanh lợi thông minh thì Thuỵ Miên nhanh chóng được hoàng hậu để mắt tới rồi cho bí mật luyện võ công ở bên ngoài cung vì vậy võ công của Thuỵ Miên rất giỏi, khó ai có thể địch được. Vì là ám vệ bí mật của hoàng hậu nên Thuỵ Miên phải giấu đi võ công của mình không cho ai được biết, hầu hạ bên Thành Nguyên hoàng hậu như bao cung nữ khác ở Phượng cung.
Thuỵ Miên khẽ thở dài.
Lần này thất bại đã khiến hoàng hậu vô cùng bất an. Thuỵ Miên đi theo Thành Nguyên hoàng hậu đã lâu lại gần bằng tuổi của các công chúa, hoàng tử trong cung nên từ trước đến nay luôn coi hoàng hậu như bề trên. Thuỵ Miên một phần vì ân huệ 7 năm trước, một phần vì tình cảm đối với hoàng hậu.
Phượng cung vẫn xa hoa và rực rỡ hoa đào vào mùa xuân, nơi này cảnh thật đẹp Thuỵ Miên cũng tại đây giúp hoàng hậu trừ khử nhiều phi tần khác. Phượng cung chính là nơi ở của nữ nhân thủ đoạn nhất hậu cung, không đủ thủ đoạn sẽ không thể ngồi vững ở vị trí này được nhiều năm như thế.
Đoan Khánh cung - Hậu cung Bắc Định quốc
Cũng một tháng chậm rãi trôi qua ở hoàng cung Bắc Định quốc. Khâm Định hoàng đế đang vô cùng sủng ái Lan quý phi. Các quan lại trong triều cũng ngả dần sang phía Cảnh Định vương. Rồi cũng đã đến lúc giông bão xảy đến khi Lan Quý phi nhận được tin anh trai là Thượng thư bộ Hộ ăn hối lộ, cắt xén vật liệu của triều đình gây ra việc Thừa Hoan điện ở trong cung vừa xây được vài tháng đã bị sập.
Lan quý phi vội đến cửa Thừa Chính điện khóc lóc van xin “Hoàng thượng, hoàng thượng….xin hoàng thượng minh xét, đại ca thần thiếp không có làm những chuyện này…hoàng thượng…đại ca thần thiếp bị oan, mong hoàng thượng minh xét…thần thiếp sẽ không rời khỏi Thừa Chính điện....”
Thừa Chính điện đâu phải là nơi phi tần hậu cung có thể tự ý đến, Khâm Định hoàng đế tức giận đã ra lệnh cho Đỗ công công đưa Lan quý phi về Đoan Khánh cung sám hối. Lan quý phi nước mắt lưng trừng bị đưa về Đoan Khánh cung, mấy ngày không chịu ăn chịu uống, chỉ khóc đòi được gặp hoàng thượng. Cảnh Định vương Kim Thiên Hải đến thăm nhiều lần nhưng Khâm Định hoàng đế không cho gặp.
Vụ án này Khâm Định hoàng đế cho điều tra một lần nữa rồi phán tội tham ô của Thượng thư bộ Hộ và một vài quan viên khác bị xử chém đầu ngay tại cổng phía đông Kinh thành. Lan quý phi đã ngất vì nghe các cung nữ nói lại. Đau buồn, Lan quý phi đã ngã bệnh nhiều ngày, không chịu uống thuốc, Khâm Định hoàng đế cũng không đến Đoan Khánh cung. Người trong cung đều truyền tai nhau, Lan quý phi làm hoàng thượng tức giận, thất sủng cũng là chuyện nay mai.
Cửa chính điện Đoan Khánh cung mở ra, Thành Nguyên hoàng hậu mặc thường phục màu đỏ bước vào cùng Thuỵ Miên và hai cung nữ, đứng bên giường của Lan quý phi nhưng không nói gì.
Lan quý phi vừa tỉnh lại thấy Thành Nguyên hoàng hậu liền sợ hãi “Hoàng hậu…hoàng hậu…sao người lại đến đây?”
“Lan muội muội sợ gặp bản cung đến vậy sao? Bản cung thấy muội muội bị bệnh, Đoan Khánh cung rộng lớn, phải một mình ở đây, chắc muội rất cô đơn. Bản cung cố ý đến thăm, còn mang theo canh nhân sâm, muội muội hãy dùng canh khi còn nóng đi. Bản cung nghe thái y nói, canh nhân sâm bồi bổ cơ thể rất tốt, thảo nào hoàng thượng thường xuyên cho Nội vụ phủ mang tới Phượng cung.” Hoàng hậu vẫn giữ được phong thái đôn hậu ân cần của mình hằng ngày.
Thuỵ Miên đưa bát canh nhân sâm đến trước mặt Lan quý phi, tay Lan quý phi run run làm cho canh bị vương ra bên ngoài một chút. Hoàng hậu liền cười lớn “Muội nghĩ bản cung hạ độc muội? Bản cung không ngốc như thế. Lan muội muội nếu không uống sẽ phụ tâm ý của bản cung. Bản cung đều là có ý tốt đối với Lan muội muội.”
Lan quý phi vội uống cạn bát canh, các cung nữ cũng lui ra ngoài. Thành Nguyên hoàng hậu ngồi xuống cạnh Lan quý phi “Lan muội muội thấy sao rồi? Nhân sâm tiến cống từ Tây Vệ quốc vô cùng quý giá, bản cung không nỡ dùng, nhớ đến muội muội đang bị bệnh bản cung liền sai cung nữ chuẩn bị cho muội tẩm bổ. Năm xưa, ngày tuyển tú, Lan muội muội mặc y phục thêu hoa lan trên tay áo, hoàng tượng vì thế ban phong hiệu Lan tần, khi đó bản cung chỉ là tiệp dư phẩm hàm thấp kém, không được ngồi kiệu, từng bước từng bước đều phải dùng chính đôi bàn chân của mình để bước đi.”
Lan quý phi sợ sệt khi nghe đến những lời này của Thành Nguyên hoàng hậu. Năm ấy, nhiều chuyện xảy ra, tại sao hôm nay hoàng hậu lại nhắc lại? Tuy ánh mắt không vui nhưng vẫn tỏ ra cảm động, Lan quý phi tạ ân điển của hoàng hậu “Cảm ơn hoàng hậu… đã quan tâm đến thần thiếp. Sau khi thần thiếp khoẻ lại thần thiếp sẽ đến Phượng cung vấn an hoàng hậu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.