Phượng Hoàng Nam

Chương 3:




Vào được đến nội thành, bạn gái cũng đợi tới mức hết kiên nhẫn, vừa thấy Cái Chí Huy đã vội kéo anh lái xe tới một quán bar.
Vừa bước chân vào bar, tiếng nhạc đinh tai nhức óc đã ập tới.
Đồng chí Cái lần đâu tiên mò chân tới chỗ khác hẳn cuộc sống nghiêm cẩn trong quân ngũ, làm cho máu trong người anh sôi trào, kìm không được lắc lư cơ thể theo điệu nhạc.
Dựa lưng vào góc bàn phía sau, tiểu Cái nhận hóa đơn tiền rượu bồi bàn đưa, con số trên đó làm cho người ta líu lưỡi.
Rượu ngoại cũng quá đắt đi. Thôi đại sự đêm nay có thể thành, rượu này ắt hẳn không thể thiếu.
Cái Chí Huy hung ác vung 300 tệ mua chai rượu, lúc chờ mâm trái cây được bưng tới, đồng chí Cái cũng  tranh thủ vọt vào wc dẹp được cho rượu vào bụng.
Men theo hành lang tối tăm, đi lên phòng vệ sinh lầu 2, cửa 1 phòng vip đột nhiên mở ra.
Người bên trong vừa vặn đụng đầu với Cái Chí Huy, anh sửng sốt đứng hình, vị kia không phải người xa lạ, chính là bạn cùng phòng của anh.
“Ai u, sao trùng hợp vậy…”
Còn chưa nói hết câu, Cái Chí Huy suýt nữa cắn phải đầu lưỡi.
Trùng hợp cái chim ý! Anh là trốn ra ngoài vừa vặn gặp Phó Suất, hắn còn không đâm chọt anh sao.
Trời không tuyệt đường người, Cái Chí Huy liếc thấy hai cô em trang điểm xinh tươi sau lưng Phó Suất. Một em trong đó còn dựa vào tay hắn nũng nịu “ Anh Phó, hôm trước đi tiệc rượu anh mang theo tiểu Lệ, lần này tới lượt em nha?”
Ông thèm vào, hoàn cảnh của Phó Suất so với ông đây còn nghiêm trọng hơn, đây là dạng gì, ai có mắt mà chả nhìn ra. Con nhà cán bộ cao cấp sao có sở thích hạ lưu như vậy. Hóa ra là tìm tới nơi này chơi gái.
Nghĩ vậy đồng chí Cái hết lo, ưỡn lưng cao giọng “Không quấy rầy cậu với bạn bè, tôi đi wc nhé!”
Nhìn xem, anh biết săn sóc cỡ nào, không vạch trần bộ mặt xấu xa của hắn, mọi người phải biết thông cảm cho nhau, đều chơi vui là được.
Không nghĩ tới Phó Suất gây rối, chắn trước mặt Cái Chí Huy hỏi “ Nửa đêm còn không nghỉ ngơi, ra ngoài làm gì?”
Cái Chí Huy có chút mất hứng, khóe miệng rũ xuống “ Tôi lâu không gặp bạn gái, ra ngoài chơi cùng cô ấy. Cậu thì sao? Không phải đi hỗ trợ sư bộ sao, thế nào mà lại rảnh rỗi ra ngoài chơi thế này?”
Phó Suất cười mà như không cười nói “Tôi nghỉ phép 3 ngày, quán này là chú tôi mở, tôi tới xem thôi”
Câu nói đem gặt hái của anh phủi sạch, Cái Chí Huy trợn tròn mắt
Không bắt được kẻ thông dâm rồi, người ta không cởi truồng nằm trên giường, nói hắn chơi gái thì không đủ chứng cớ nha! Ngó lại thân thích nhà người ta, tới nơi gió trăng này cũng hợp tình hợp lý. Miếng lợi tới tay thoáng cái lại vụt mất.
Bản thân lại không biết  tính tình của Phó Suất thế nào. Giờ hắn không buông tha cho anh là có ý gì đây. Chuyện anh trốn ra ngoài coi lớn không lớn, nhỏ không nhỏ, nhỡ may gặp lúc lãnh đạo đang điên tiết, bị khai trừ quân tịch cũng có khả năng.
Càng lo lắng mồ hôi vã ra càng nhiều, sống lưng mới nhô lên một tý lại chậm rãi khom xuống.
“Ha ha, cậu xem, tôi cũng không có biện pháp nào, bạn gái của tôi cứ ồn ào đòi….”
Không đợi Cái Chí Huy nói xong, Phó Suất đã cắt đứt “ Đã ra ngoài rồi, vậy cùng nhau chơi đi”
Không cho phép Cái Chí Huy phản đối, Phó Suất xoay người đuổi hai cô gái kia đi, rồi cùng Cái Chí Huy vào buồng vệ sinh.
Hai người song song đứng tiểu trước bồn cầu.
Có thể là do lúc nãy đổ nhiều mồ hôi, đồng chí Cái  nước tiểu đứt quãng, tiếng nước lúc lớn lúc nhỏ.
Phó Suất liếc mắt nhìn sang bộ phận nửa lộ ra khỏi quần tiểu Cái, nói đầy thâm ý “ Phía dưới không có nhiệt tình nha! Có phải chơi với bạn gái nhiều quá không? Cơ thể yếu thì cần bổ thận”
Cái Chí Huy không đáp lại, run rẩy, nhanh chóng kéo quần, trong lòng ân cần hỏi thăm tám đời nhà họ Phó.
Gì mà cơ thể yếu, ông đây tích đủ 26 năm, sắp được ra trận lại bị tên khốn nạn này làm nghẹn trở về.
Ra khỏi phòng vệ sinh, Phó Suất còn đặc biệt tự nhiên theo sát Cái Chí Huy ra đại sảnh
Bạn gái Cái Chí Huy trông thấy anh đi vệ sinh lại kéo thêm một người về, hai mắt hiếu kỳ mở to. Cái Chí Huy đành phải giới thiệu hai người với nhau.
Cô gái thừa dịp Phó Suất không chú ý, kéo tiểu Cái lặng lẽ hỏi “Bạn anh đẹp trai quá, vào quân ngũ thật đáng tiếc”
Cái Chí Huy ngẩng đầu đánh giá Phó Suất đang rót rượu. Đẹp trai? Không thấy. Chả phải chỉ có khuôn mặt nam tính một tý, con mắt to một tý, cái mũi cao một tý thôi sao.
Đang nghĩ ngợi, Phó Suất lại đòi yêu sách “Sao ít rượu thế, không đủ cho ba người uống!”
Nói xong vẫy tay gọi bồi bàn mang thêm hai chai Brandi với một chai vang đỏ.
Nội tâm Cái Chí Huy bồn chồn, không phải để anh trả tiền đấy chứ? Nếu đúng thì họ Phó kia không phải là người, chuyển trừng phạt thân thể sang trừng phạt kinh tế à.
May mắn, Phó Suất còn chưa mất hết nhân tính, nói với bồi bàn phí này tính cho hắn, còn thu lại hóa đơn tính cho Cái Chí Huy lúc trước.
Lông mày dãn ra, tiểu Cái rốt cuộc cũng có chút hảo cảm với họ Phó kia.
Có mặt Phó Suất, Cái Chí Huy cũng không thể không biết ý tứ để bạn gái uống rượu, vì vậy đa phần rượu vào bụng 2 người đàn ông.
Chờ tới khi rượu hết, bước chân Cái Chí Huy đã bắt đầu loạng choạng.
Phó Suất đứng dậy dìu Cái Chí Huy rồi mới đưa bạn gái anh ra khỏi quán sau đó còn đặc biệt lái xe đưa cô về nhà.
Trong xe chỉ còn lại hai người, Cái Chí Huy loáng thoáng cảm giác Phó Suất nói bên tai mình “Giờ muộn quá rồi, anh cũng không về được, tôi giúp anh thuê phòng khách sạn”
Cái Chí Huy lầm bầm một tiếng mơ hồ, xem nhẹ nhiệt khí bên tai, ngủ không biết trời đất gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.