Quan Gia

Chương 1017: Tập kích bất ngờ




Quan GiaTác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm BínhChương 1017: Tập kích bất ngờNhóm dịch: PQTNguồn: metruyenMặt trời đã lên ba sào, Chu Ngọc Hà vẫn không chịu nhúc nhích.Tối hôm qua hoàn toàn bị giày vò đến hôn mê.Đến cuối cùng, bác sĩ Chu dịu dàng nho nhã, học thức uyên bác, rốt cục cũng giống phụ nữ nông thôn vô tri vô thức, hướng về phía Lưu Vĩ Hồng trợn trắng mắt, hung tợn mắng một câu:- Anh là đồ vô lương tâm…Mắng xong câu này, bác sĩ Chu liền hoàn toàn mất đi toàn bộ tri giác, chìm trong bóng tối, trời có sập cũng không loNhưng tên đáng ghét này, lại đến làm ầm ĩ.- Dậy nào dậy nào, ăn nè?Lưu Vĩ Hồng vươn bàn tay to, véo mũi Chu Ngọc Hà, kêu la um xùm- Không…Chu Ngọc Hà mơ mơ màng màng vừa nhấc cánh tay, gạt tay Lưu Vĩ Hồng, trở mình, nghiêng sang bên khác, mí mắt cũng không mở- Mau dậy đi, mặt trời đã lên ba sào rồiLưu Vĩ Hồng không thuận theo không buông tha, đơn giản xốc chăn lên, đánh yêu vào phần ngực nhô cao của Chu Ngọc Hà, kêu chang chác- Đáng ghét, em muốn ngủ…Chu Ngọc Hà bực bội kêu to lên.- Em là con mèo lười!Lưu Vĩ Hồng mặc kệ cô, giơ tay nắm lấy một cánh tay cô, dùng sức kéo một cái, Chu Ngọc Hà giật mình hô to, cả người liền bị nhấc lên, bị Lưu Vĩ Hồng cường tráng ôm chặt vào trong lòng- Anh làm gì thế, anh làm gì thế?Chu Ngọc Hà lúc này xem như đã hoàn toàn tỉnh táo, hoảng hồn quát to, một tay nắm chặt, đập mạnh lên người Lưu Vĩ Hồng. Chu Ngọc Hà là sợ thật, sợ người này lại muốn càn quấy.Làm sao chống đỡ được?Lưu Vĩ Hồng lập tức ôm Chu Ngọc Hà vào phòng tắm, cười hì hì nói:- Nào, để anh ôm em…Chu Ngọc Hà gần như điên tiết kêu to lên, tên đáng ghét này, không ngờ ôm cô tới trước bồn cầu, bày ra tư thế dùng để xi con nít tiểu tiệnThật sự hơi quá đáng!- Anh đúng bại hoại, kẻ khốn khiếp, đi ra ngoài, nhanh lên cút ra ngoài…Giờ khắc này bác sĩ Chu hoàn toàn không còn phong độ của một bác sĩ du học Mỹ, giống y người đàn bà chanh chua, vừa cắn vừa nắm, ngang nhiên đuổi Bí thư Lưu ra phòng tắm. Đối mặt tiếng “rầm”, cửa phòng tắm đóng lại, Bí thư Lưu còn đang hì hì cười không ngừngThì giống như Trịnh Hiểu Yến thích đùa hắn, Lưu Vĩ Hồng cũng thích đùa Chu Ngọc Hà.Cảm giác rất tuyệt!Đợi khi Chu Ngọc Hà đi vào nhà ăn, tự nhiên lại khôi phục khí độ nhã nhặn tao nhã của bác sĩ du học Mỹ, dường như "Người đàn bà chanh chua" vừa rồi không liên can gì đến côTrên bàn đồ ăn rất phong phú, là tiêu chuẩn bữa ăn chính.Chu Ngọc Hà liền có chút nghi hoặc, ăn sáng thôi, không cần phung phí đến thế chứ?- Ăn đi, cơm nước xong chúng ta liền khởi hành.Lưu Vĩ Hồng nói xong, bưng lên bát.- Đi đâu?Chu Ngọc Hà kỳ quái hỏi- Về Hạo DươngChu Ngọc Hà hơi giật mình:- Về Hạo Dương, anh về cùng em hả?- Cái đó đương nhiên. Em không dễ được về một chuyến, anh dù thế nào cũng phải cùng em trở về không phải sao? Anh đây là người đàn ông tốt!Lưu Vĩ Hồng há mồm ăn cơm, dào dạt đắc ý khoe khoang một phen.Chu Ngọc Hà liền thản nhiên cười, bưng bát lên ăn cơm, khi ngủ không cảm thấy, nay đối mặt thức ăn thơm ngon, mới cảm thấy bụng sôi sung sục, đúng là có chút đói bụng, bác sĩ Chu luôn nhã nhặn, cũng phá lệ ăn thêm chén cơm rất là hương vị ngọt ngào.Lưu Vĩ Hồng vẫn là bộ dạng cũ, ăn cơm rất nhanh, Chu Ngọc Hà còn chưa ăn xong, hắn đã bốn bát vào bụng, buông bát, nâng cổ tay lên nhìn nhìn, nói:- Ừ, hiện tại một giờ ba mươi, lát nữa khởi hành, vừa kịp lúc về Hạo Dương ăn cơm chiều.- Một giờ ba mươi?Chu Ngọc Hà kinh hô, lập tức lại cảm thấy buồn cười.Còn tưởng rằng bữa sáng chứ!Hoàn toàn bị người này giày vò đến hôn mê, ngủ tới không biết trời trăngLưu Vĩ Hồng liền nhìn cô cười không ngừngChu Ngọc Hà lườm hắn một cái, tự lo ăn xong cơm, đặt bát xuống, chạy ngay vào phòng ngủ trang điểm. Khoảng hai giờ, một chiếc Audi chạy ra sân biệt thự, hướng về Hạo Dương mà đi.- Ở Mỹ, sinh hoạt phí đủ dùng chứ?Lưu Vĩ Hồng vừa lái xe vừa hỏiChuyện này, Bí thư Lưu từng ở trong điện thoại hỏi qua vài lần, sợ Chu Ngọc Hà bị uất ức.- Đủ. Đào Hoa rất có bản lĩnh, kinh doanh siêu thị của cô càng làm càng lớn, chuẩn bị mở đại lí. Mỗi tháng đều chia hoa hồng cho emChu Ngọc Hà nói xong, khóe miệng hiện lên một tia ấm áp. Không ngờ cô bé hay sợ hãi trước đây, cần cô phụ đạo tâm lý, trong mấy năm ngắn ngủi, đã có xoay chuyển lớn, trờ thành nữ cường nhân. Chu Ngọc Hà thật tâm vui mừng thay Hoàng Đào Hoa.Cô vốn không nhiều bạn bè- Ấy, đúng rồi, lần trước em nói điện thoại với Đào Hoa, cô có tình yêu rồiDừng một chút, Chu Ngọc Hà lại hướng Lưu Vĩ Hồng tuyên bố tin tức tốt.Lưu Vĩ Hồng vừa nghe, cũng thật cao hứng, nói:- Phải không? Người đó thế nào?- Em chưa gặp qua. Nghe Đào Hoa nói, là người làm công trong siêu thị, lớn hơn cô vài tuổi, nhà cũng là ở nông thôn, người đặc biệt chịu khó, tính tình tốt, đặc biệt biết chăm sóc người khác. Đào Hoa khi nói điện thoại với em, dáng vẻ rất hạnh phúc.Chu Ngọc Hà mỉm cười nói.Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, nói: "- Ừ, biết chăm sóc người khác, đây là điều tốt.- Thì đó, anh cho rằng ai cũng như đức hạnh của anh sao?Chu Ngọc Hà nhớ tới tối hôm qua bị người này "Bạo ngược ". Lại không kìm nổi hướng Bí thư Lưu trợn mắt nhìnLưu Vĩ Hồng liền cười ha hả, cũng không hề có hổ thẹn ý.Lát sau, tự Chu Ngọc Hà cũng nghĩ lại mà buồn cười.Khi chạy tới biệt thự số 2 đường Đại Nghĩa thị xã Hạo Dương, vừa lúc sáu giờ. Vốn không có tốc độ nhanh vậy, chủ yếu là sau khi xe tiến vào địa giới Hạo Dương, tình trạng đường cải thiện rõ ràng, xe đi rất nhanh, trong đó một đoạn đường cao tốc ba mươi mấy km, kết nối tuyến giao thông chính của thị trấn Hoa Viễn và thị xã Hạo Dương, đã bắt đầu thử thông xe.Đường cao tốc Ninh Hạo, đang trong xây dựng thi công cao trào, tám mươi mấy km trong khu trực thuộc Hạo Dương là tiến độ nhanh nhất. Lúc này đang trong tu sửa đoạn đường Hạo Dương tới huyện Lâm Khánh, dự tính sang năm cũng có thể chính thức thông xe.Tuy rằng là đường cao tốc bốn làn xe hai chiều bình thường, nhưng hiệu quả tuyến đường cao tốc đã dần dần hiện ra. Theo Lưu Vĩ Hồng biết, ở tỉnh còn có ba con đường cao tốc, đang chuẩn bị trong tương lai một hai năm động thổ khởi công. Lý Dật Phong rất coi trọng đối với việc xây dựng mạng lưới đường cao tốc. Cứ theo đà này, Sở Nam rất khả năng trong tương lai mấy năm, trở thành tỉnh thành có mạng lưới đường cao tốc phát triển nhanh nhất trong nướcViệc này đã khác biệt rất lớn so với tình hình ở thế giới song song trong trí nhớ Lưu Vĩ Hồng.Chiếc Audi vừa mới dừng lại ở trong sân biệt thự số 2 không bao lâu, chiếc Toyota treo biển số hai của địa khu Hạo Dương cũng khá trùng hợp đúng lúc chạy vào sân. Chủ tịch Địa khu Hạo Dương Chu Kiến Quốc từ trên Toyota bước xuống, lập tức liền ngây ngẩn cả người.Tập kích bất ngờ!Lưu Vĩ Hồng và Chu Ngọc Hà lần này hoàn toàn là làm cuộc tập kích bất ngờ với Chu Kiến Quốc, trước đó không ai gọi điện thoại báo trước, cứ như vậy trực tiếp về đến nhà, Chu Kiến Quốc còn không biết đã xảy ra chuyện gì.- Vĩ Hồng? Ngọc Hà?Chu Kiến Quốc cho rằng mình bị hoa mắt- Ba!Chu Ngọc Hà cười hì hì kêu một tiếng, nhẹ nhàng chạy qua, ôm lấy cổ Chu Kiến Quốc. Trước đây Chu Ngọc Hà chưa bao giờ dùng cách này thân mật với ba mình, chỉ là ra nước ngoài hơn một năm, Chu Ngọc Hà cũng không khỏi lộ ra thái độ làm nũng như con nít- Không phải, Ngọc Hà, các con… các con sao trở về thế?Trong nhất thời, Chu Kiến Quốc có chút choáng váng, còn chưa hoàn hồn- Ba, coi ba nói gì kìa. Con là con gái ba, đây là nhà con, con đương nhiên có thể trở về. Sao thế, không chào đón con hả?Chu Ngọc Hà ôm cổ Chu Kiến Quốc, làm nũng gây huyên náo- Hoan nghênh hoan nghênh, đương nhiên hoan nghênh, ha ha... Con bé này, con muốn tập kích bất ngờ ba hả?Chu Kiến Quốc cuối cùng đã ổn định tinh thần, cười ha ha, nhẹ nhàng vỗ lưng con gái, vô cùng vui mừng- Chủ tịch Địa khuĐợi cha con Chu Kiến Quốc cuối cùng chịu buông nhau ra, Lưu Vĩ Hồng lúc này mới mỉm cười tiến lên, hướng Chu Kiến Quốc cúi đầu vấn an.- Vĩ Hồng! Ha ha, thằng nhóc nhà anh, sao cũng học làm tập kích bất ngờ rồi? Đây cũng không phải là phong cách của cậuChu Kiến Quốc vỗ vai Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, khỏi nói là rất cao hứng. Trong cảm nhận của ông, Lưu Vĩ Hồng tuy còn trẻ tuổi, làm việc trước sau vô cùng vững vàng, chủ ý này chỉ định là của Chu Ngọc Hà đưa ra, Lưu Vĩ Hồng chỉ là “Tòng phạm”. Kỳ thật lần này, thật sự đúng là trò đùa dai của Lưu Vĩ Hồng, muốn cho và cô Vu một niềm vui bất ngờ thật lớn.Cùng Chu Kiến Quốc chào hỏi xong, Lưu Vĩ Hồng lại chủ động qua chào hỏi lái xe Chu Kiến Quốc, cười nói:- Tiểu Lương, tôi lần này là đến thăm bạn cũ, vì cá nhân không phải công vụTiểu Lương và Lưu Vĩ Hồng cũng là người quen cũ, đối nhân xử thế rất là nhanh nhạy, lập tức liền hiểu rõ ý tứ của Bí thư Lưu, là kêu y đừng tuyên truyền ra ngoàiMặc kệ nói như thế nào, thân phận của Lưu Vĩ Hồng lúc này cũng là không phải là nhỏ. Nguyên Bí thư Thị ủy Hạo Dương, đương nhiệm Phó bí thư Thành ủy kiêm Bí thư Đảng ủy Công an Cửu An, đột nhiên im hơi lặng tiếng tới Hạo Dương, nếu lan truyền ra ngoài, khẳng định sẽ khiến cho chấn động, còn có thể dẫn phát vô số từ ngữ suy đoánCó lẽ Lưu Vĩ Hồng thật sự chỉ là đơn thuần đến thăm lãnh đạo cũ, không có ý tứ khác, tất nhiên không muốn khiến cho dư luận xôn xaoTiểu Lương cười nói:- Tôi biết rồi, Bí thư Lưu, anh yên tâmThân là lái xe lãnh đạo, có thể giữ bí mật, chính là tố chất cần chuẩn bịLát sau, Tiểu Lương lại nói thêm một câu:- Bí thư Lưu, tất cả mọi người chúng tôi rất nhớ đến anhLời này cũng là thật, không phải nịnh hót. Thị xã Hạo Dương phát triển hai năm nay, quả thực có thể nói là biến chuyển từng ngày, quy mô thành thị mở rộng gấp đôi, thị trấn nhỏ ngày xưa, nghiễm nhiên có được mô hình thu nhỏ của thành phố lớn. Nói ra thì, đều là Lưu Vĩ Hồng gây dựng nênLưu Vĩ Hồng cười vỗ vỗ bả vai Tiểu Lương- Đi nào, Ngọc Hà, Vĩ Hồng, vào nhà đã. Ha ha, lần này, sợ là mẹ con mừng đến chết khiếpChu Kiến Quốc cười ha ha, dẫn đầu vào cửa.Kỳ thật không cần Chu Kiến Quốc gọi, cô Vu đã nghe được động tĩnh ở cửa, vội vàng đi ra coi, mới vừa đi đến phòng khách, trước mặt liền thấy con gái đứng đó cười duyên dáng, cô Vu liền ngây ngẩn cả người, lập tức hai hàng nước mắt rơi là chả truyện copy từ - …Chu Ngọc Hà chạy bước nhỏ tiến lên, ôm lấy mẹ, nước mắt cũng là không ngừng rơi- Mẹ, con nhớ mẹ quá…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.