Nhà họ Ngô ra tay, tiếp tục sắp xếp tầm vĩ mô, ở cấp tỉnh và cấp bộ tiến hành một vòng đọ sức gián tiếp mới, từ toàn cục kéo theo toàn bộ các chi nhánh, dùng để triển thị lực lượng nhà họ Ngô.
Đầu tiên là tỉnh Lĩnh Nam xuất hiện sự thay đổi nhân sự, nguyên Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam đã đến tuổi, trực tiếp xin về hưu, Phó chủ tịch thường trực Tiền Cẩm Tùng nhận chức Chủ tịch tỉnh, chính thức bước vào danh sách quan lớn cấp tỉnh và bộ, trở thành Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam một tỉnh lớn thứ nhất về kinh tế.
Tiền Cẩm Tùng từng có một thời gian ở tỉnh Yến đảm nhiệm qua chức Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, y thăng chức, lập tức làm giới truyền thông được dịp hô hào, nói thời kỳ của Tỉnh Yến đã đến rồi. Thậm chí có không ít đài báo trong và ngoài nước có bài viết suy đoán tỉnh Yến trong một đêm trở thành tỉnh lớn về chính trị, bởi vì liên tiếp có ba vị Chủ tịch tỉnh vừa nhậm chức xuất phát từ tỉnh Yến.
Tào Vĩnh Quốc thì không cần phải nói, là cán bộ sinh ra và lớn lên ở Tỉnh Yến, Hình Đoan Đài mặc dù đã từng tham gia chính quyền ở bộ và ủy ban Bắc Kinh và các tỉnh khác nhưng cũng đảm nhận vị trí quan trọng nhất ở tỉnh Yến là chức Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh Yến. Tiền Cẩm Tùng cũng bước vào hàng ngũ lãnh đạo cấp phó tỉnh ở Tỉnh Yến. Bởi vậy Chủ tịch tỉnh Tây, Chủ tịch tỉnh Tề và Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam được gọi với cái tên cán bộ từ Tỉnh Yến đi ra.
Trên thực tế, ba người trên trừ Tào Vĩnh Quốc ra, hai người kia cũng không thể bảo đảm chắc chắn, nhất là Tiền Cẩm Tùng phải nói là cán bộ từ Bắc Kinh đi ra mới đúng.
Có phải xuất phát từ Chủ tịch Tỉnh Yến hay không, cũng không có liên quan quá lớn, quan trọng là, Tiền Cẩm Tùng là người theo phe phái nào.
Tiền Cẩm Tùng khi còn ở Tỉnh Yến, y và Hạ Tưởng cũng không qua lại nhiều, nhưng quan hệ giữa hai người cũng coi là thân thiết, bởi vì khi Tiền Cẩm Tùng khi đảm nhiệm chức Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, vẫn khá trung lập, lập trường cũng không thiên hướng về bên nào, khi ở Tỉnh Yến, cũng không làm nên việc gì lớn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tiền Cẩm Tùng lúc trước đến tỉnh Lĩnh Nam nhậm chức, còn từng có trao đổi lợi ích với nhà họ Khâu, Hạ Tưởng lúc ấy còn làm người trung gian. Nhưng Hạ Tưởng lúc ấy cũng không rõ hậu trường ở Bắc Kinh của Tiền Cẩm Tùng là ai. Lần này Tiền Cẩm Tùng bất ngờ thăng chức tại chỗ, có chút đột nhiên, khiến Hạ Tưởng cũng đưa ra nhiều dự đoán.
Nếu theo truyền thống, tỉnh Lĩnh Nam trong thời gian rất dài đều là địa bàn của nhà họ Khâu, nhưng từ sau khi Bí thư Tỉnh ủy tiền nhiệm Hải Đức Trường nhậm chức vụ Phó thủ tướng Quốc vụ viện, Bí thư Tỉnh ủy đương nhiệm vì xuất thân từ nhà họ Đoàn, bởi vậy có thể đoán, Tiền Cẩm Hùng không phải là thế lực gia tộc mà chính là thế lực bình dân.
Không có khả năng người của một phe phái đồng thời đảm nhiệm Bí thư và Chủ tịch tỉnh.
Hơn nữa suy nghĩ cẩn thận về tính cách khiêm tốn và điềm tĩnh của Tiền Cẩm Tùng, cùng với những việc làm trong vài năm ở Tỉnh Yến của y, lập trường của y đã rất sinh động.
Hạ Tưởng còn chưa kịp gọi điện chúc mừng Tiền Cẩm Tùng, lại có mấy tin tức truyền đến, khiến cho hắn kinh hãi, đồng thời biết rõ, một lần hợp nhất tài nguyên sắt thép của Tỉnh Yến, liên quan đến không chỉ là cuộc chiến bảo vệ tài nguyên của Tỉnh Yến, mà vẫn là cuộc đấu giữa thế lực bình dân và thế lực gia tộc.
Không chút khoa trương mà nói, tất cả cuộc chiến ở tầm vĩ mô cùng với việc tạo thế trên dư luận, đều là vì sự thành bại xung quanh việc hợp nhất Thiên Cương đang định ra cuộc chiến tranh vòng ngoài. Mà Thiên Cương, cuối cùng sẽ trở thành một điểm tựa mấu chốt, cũng là lời giải cuối cùng cho ai thắng ai thua.
Đầu tiên là Phó Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Dự, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Dịch Nhân, nguyên Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật điều đi, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tân nhậm là trực hệ của nhà họ Ngô. Chỉ vừa nhậm chức, liền xét xử hai cán bộ cấp Phó giám đốc sở, một là một Phó giám đốc sở Than đá tỉnh Dự, quản lý công tác hợp nhất tài nguyên than đá tỉnh Dự, hai là Phó giám đốc sở Giao thông, chủ trì dự án công trình đường cao tốc tỉnh Dự.
Tỉnh Dự là tỉnh lớn về than đá có truyền thống, hợp nhất tài nguyên than đá còn lên kế hoạch sớm hơn tỉnh Tây. Tuy nhiên khác với việc gióng trống khua chiêng thu hút sự chú ý của mọi người của tỉnh Tây chính là, việc hợp nhất của tỉnh Dự được tiến hành lăng lẽ, trên thực tế, hiệu quả hợp nhất còn tốt hơn Tỉnh Tây. Nhưng lần này Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tân nhậm vừa ra tay, đã trực tiếp bắt nhân vật mấu chốt phụ trách việc hợp nhất, công tác hợp nhất lập tức phải chịu ảnh hưởng mang tính quyết định.
Còn có dự án công trình đường cao tốc, cũng vì người phụ trách bị bắt mà tạm thời lâm vào cảnh tạm dừng.
Nhà họ Ngô không ra tay thì không sao, vừa ra tay quả nhiên uy lực không nhỏ, không bắt nhân sự bắt kỷ luật, đủ gần như tàn nhẫn.
Tỉnh Dự nằm ở phía Nam của Tỉnh Yến, là láng giềng gần với Tỉnh Yến, quan hệ với Tỉnh Yến không tồi, là vùng đất phải đi qua khi xuống phía nam Tỉnh Yến. Tất cả đầu tư và vật liệu lên bắc tỉnh Yến, nhất định phải qua Tỉnh Dự. Bởi vậy không khỏi không liên tưởng đến việc Phó giám đốc Sở than đá xuống ngựa là vì đã tạo ra phiền toái cho việc hợp nhất tài nguyên than đá của tỉnh Dự, vậy thì sự ngã ngựa của Phó giám đốc sở Giao thông, là ý đồ chính trị gì?
Mây bay tứ phương, ai cũng đều có diệu kế, đều có suy xét của mình.
Khu tự trị Nội Nguyên nằm ở phía bắc Tỉnh Yến, cũng là tỉnh có tiếng về nguồn than đá lớn. Sau khi Tỉnh Tây cao giọng tuyên bố hợp nhất tài nguyên than đá, khu tự trị Nội Nguyên cũng vào ngày gần nhất tổ chức một loạt hội nghị bàn về việc hợp nhất tài nguyên than đá, chuẩn bị tạo ra một công ty sản xuất than đá lớn hàng trăm triệu tấn, Ủy ban nhân dân khu cũng nhiều lần ở trường hợp khác nhau bày tỏ phải nhanh chóng hợp nhất sản nghiệp, phải làm lớn làm mạnh.
Nhưng Bí thư khu ủy lại một lần nữa nhấn mạnh ở hội nghị, phải đề phòng tư tưởng làm lớn làm mạnh không thực tế tác oai tác quái, không cần đơn giản mà làm cùng một nhát dao, phải đề phòng quốc tiến dân lui, dẫn đến khắp nơi nghi ngờ. Bí thư khu ủy còn lấy vấn đề tài nguyên đất hiếm của Nội Nguyên làm ví dụ, vạch ra giai đoạn hiện nay cần hợp nhất không phải là ngành than mà là tài nguyên đất hiếm.
Theo báo cáo, Bí thư Khu ủy Nội Nguyên chính là thư ký của ông cụ Ngô năm đó.
Tình hình hiện tại là, bốn tỉnh xung quanh Tỉnh Yến, phía đông tỉnh Tề, phía tây là tỉnh Tây, đều vì kế hoạch hợp nhất lớn của Tỉnh Yến mà hô hào tích cực, mà phía bắc khu tự trị Nội Nguyên và phía nam là tỉnh Dự, hiển hiên là muốn làm hỏng kế hoạch hợp nhất của tỉnh Yến.
Một ván cờ lớn.
Bởi vì hợp nhất là chính quyền địa phương hợp nhất, không phù hợp với chiến lược toàn cục trong việc thâu tóm xuyên khu vực đồng thời làm lớn mạnh bản thân của các thế lực gia tộc. Có thể nói thế lực của chính quyền địa phương càng mạnh, đối với việc khống chế tài nguyên lực càng lớn, càng bất lợi cho sự phát triển của thế lực gia tộc.
Sự ra tay của nhà họ Ngô -hoặc là nói không chỉ có nhà họ Ngô, mà là toàn bộ thế lực gia tộc – chắc chắn sẽ không giới hạn trong một tỉnh một vùng, còn có thể có sức ảnh hưởng ở lãnh đạo Trung ương. Quả nhiên, trong một hội nghị kinh tế toàn quốc, Phó thủ tướng Quốc vụ viên Hải Đức Trường có lời phát biểu quan trọng, nói ra tình hình các nơi sai lệch quá nhiều, có tỉnh hợp nhất tài nguyên là chuyện tốt, nhưng có một số tỉnh khả năng sẽ là chuyện không tốt, thậm chí có thể có kết quả ngược lại. Trong nước có một phong khí không tốt đó là, thích theo gió, làm chuyện gì cũng thích làm ồn ào, giống như việc hợp nhất tài nguyên sắt thép của Tỉnh Yến trong giai đoạn hiện nay. Còn chưa nhìn thấy hiệu quả, đã có tỉnh khác làm theo, nếu chẳng may thất bại thì sao?
Trung ương nhiều lần răn bảo, phát triển kinh tế phải có tầm nhìn lâu dài, phải có cái nhìn đại cục theo tình hình thực tế, không cần phải bảo sao hay vậy, lại càng không cần mù quáng tham lớn cầu toàn.
Phát biểu của Hải Đức Trường, chưa chắc là ý kiến thống nhất của Quốc vụ viện, nhưng y thân là Phó thủ tướng, lại phát biểu trong hội nghị kinh tế toàn quốc những ngôn luận kể trên, lại chọn đúng thời kỳ mẫn cảm, sẽ không ít người đoán được Phó thủ tưởng tạo áp lực cho tỉnh Yến. Chẳng lẽ Quốc vụ viện cũng không ủng hộ kế hoạch hợp nhất của tỉnh Yến.
Thế cục, vì một loạt biến cố và khắp nơi mưa gió ầm ầm, lại một lần nữa trở nên căng thẳng, còn khó bề phân biệt, làm cho người ta không thấy rõ phương hướng.
Thành phố Thiên Trạch, Phòng làm việc của Thị trưởng.
Hạ Tưởng bình thường không thích hút thuốc, chỉ hay uống trà, lúc này đang ngồi uống trà, dùng một chiếc chén thủy tinh tinh xảo pha trà, là chén mà Vệ Tân tỉ mỉ chọn cho hắn.
Vệ Tân nói, uống nước làm cho người ta khỏe, chén tốt làm người ta thấy thích, thích sẽ uống nhiều nước. Cho dù lý luận của Vệ Tân Hạ Tưởngg không đồng ý, nhưng cái chén cô tặng quả thật không tồi, cảnh đẹp ý vui, hắn mỗi ngày đều pha trà vài lần, cũng không khác gì với Bùi Nhất Phong, chén không rời tay.
Bành Vân Phong ngồi bên dươi, cầm bao thuốc muốn rút ra nhưng lại dừng lại. Lãnh đạo không hút thuốc lá, y lại một mình phì phèo hút cũng không hay, nên thôi.
- Tình hình đại khái là như thế, Thị Trưởng Hạ có tinh thần chỉ thị gì không?
Bành Vân Phong báo cáo với Hạ Tưởng hướng đi gần đây của Dương Kiếm và Chiến Kính Bằng. Không ngoài dự đoán của Hạ Tưởng, Chiến Kính Bằng gần đây roc ràng có dấu hiệu sát vào, quan hệ giữa y và Bành Vân Phong gần hơn trước nhiều, còn mời Bành Vân Phong ăn cơm vài lần, xem như xây dựng được quan hệ hợp tác tốt đẹp.
Dương Kiếm tuy rằng cũng có động hướng tới gần, nhưng không quá rõ ràng, hơn nữa Dương Kiếm lão luyện hơn Chiến Kính Bằng, nói chuyện làm việc cẩn thận, làm Bành Vân Phong cũng không đoán ra suy nghĩ của Dương Kiếm. Nhưng có một điểm y có thể kết luận, là trong vấn để hợp nhất Thiên Cương, lập trường kiên định phản đối của Dương Kiếm đã dao động.
Bành Vân Phong rất rõ ràng, quan hệ giữa y và Dương Kiếm trước kia không xa không gần, trên cơ bản đều chỉ là quan hệ đồng nghiệp, không có quan hệ cá nhân. Nhưng, gần đây Dương Kiếm không có việc gì cũng đến văn phòng y ngồi, lấy cớ rất đơn giản, tìm đồ dùng làm việc hoặc tìm vài văn bản, kỳ thật để thư ký làm là được rồi. Nhưng Dương Kiếm tận lực như thế, y biết không phải Phó thị trưởng Dương thích đi lại, mà là Phó thị trưởng Dương mượn miệng y hỏi thăm ý đồ của Thị Trưởng Hạ.
Hoặc có thể nói, là trước tiên khai thông các khâu, cũng dễ mai phục phục bút để thay đổi lập trường vào thời điểm mấu chốt.
Còn nữa, gần đây Bí thư Trần không ở Thành ủy, Thị Trưởng Hạ một mình quản lý, hắn thân là người quản lý văn phòng Ủy ban nhân dân, tầm quan trọng cũng nâng cao, mơ hồ có xu thế vượt qua Trần Thiên Vũ, cũng may Trần Thiên Vũ cũng là người mà Thị Trưởng Hạ yêu quý, nên mới làm cho Trưởng ban thư ký Trần đối với y không có thái độ gì.
Cùng là Trưởng ban thư ký, Trưởng ban thư ký Thành ủy là Ủy viên thường vụ Thành ủy, so với y thì phân lượng lớn hơn nhiều.
Bành Vân Phong tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận của Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân. Cố gắng làm tốt công việc của mình, làm tốt trách nhiệm là người phát ngôn của Thị Trưởng Hạ, không để lãnh đạo thêm phiền toái, lời nên nói mới nói, không nên nói thì không nói.
Với thân phận hiện tại của ya, kiêng kị nhất là ăn nói lung tung. Không cẩn thận nói những lời vô dụng nếu Thị Trưởng Hạ nghe được, sẽ có thể bị đày vào lãnh cung. Y hiện tại chạm tay vào trụ sở Thành ủy có thể bỏng tay, nhưng y biết rõ, vinh quang của y đến từ sự tín nhiệm của Thị Trưởng Hạ. Bởi vậy, mặc kệ người khác hứa hẹn thế nào, y đều ghi nhớ, tất cả lấy lợi ích của Thị Trưởng Hạ làm xuất phát điểm, tuyệt đối không được phạm sai lầm.
Hạ Tưởng trầm ngâm một lát, tình hình thành phố Thiên Trạch tạm coi như ở trong tay hắn, biểu hiện của Bành Vân Phong cũng làm hắn vừa lòng, với Bành Vân Phong hắn luôn luôn yên tâm, đối với Từ Tử Kỳ, thì còn có chút lo lắng, liền hỏi:
- Gần đây, sự tiếp xúc của Tử Kỳ với phương diện kia, có tiến triển gì không?