Quan Thần

Chương 1052: Lại phá cái thứ hai




Bành Vân Phong tiếp nhận hai lần truy hỏi của Ủy ban Kỷ luật thành phố rồi lại quay trở về văn phòng. Lần trước chuyện ông ta vị bắt giam hai lần hóa ra chỉ là tin đồn mà thôi. Có lẽ có người ác ý muốn phá hoại thanh danh của ông ta.
Nói chung, khi mà Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tạm thời còn chưa thoát khỏi sự nghi ngờ thì khi Thị trưởng Hạ sắp xếp công tác, sẽ tránh Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân ra, sẽ thích hợp để những công việc trọng điểm cho Phó trưởng ban thư ký. Thị trưởng Hạ thì lại không như thế mà lại coi như chưa có chuyện gì từng xảy ra, vẫn sắp xếp rất nhiều công việc cho Bành Vân Phong. Ví dụ như để cho ông ta liên hệ công tác với thuốc Đông y Phó Thị và công tác văn hóa du lịch thành phố. Dường như không có chút nghi ngờ nào khiến cho mọi người đều cảm thấy khó hiểu.
Điều càng khiến cho mọi người không hiểu chính là Thị trưởng Hạ vừa không đề cập đến vấn đề Từ Tử Kỳ nên xử trí như thế nào mà cũng không hỏi rõ Bì Bất Hưu về hai lần hỏi Bành Vân Phong. Mà cứ như là chẳng có chuyện gì. Hắn cứ bận rộn các sự vụ chính trị hơn nữa là bận túi bụi, chẳng quan tâm được đến chuyện gì khác nữa.
Thị trưởng Hạ ngay cả thư ký cũng không có. Đối với những người ở Thành ủy mà nói, thực sự là có chút gì đó mất mặt. Nhưng Thị trưởng Hạ cũng không cảm thấy gì, vừa không tìm người thay thế Từ Tử Kỳ mà cũng chẳng đề cập đến việc mở cuộc họp nghiên cứu về vấn đề của Từ Tử Kỳ và Bành Vân Phong. Dường như là buông tay mặc kệ hoặc là thái độ né tránh nói đến. Điều này khiến không ít người suy nghĩ Thị trưởng Hạ rốt cuộc là đang diễn trò gì đây?
Điều càng khiến người ta không hiểu rõ chính là Bí thư Trần dường như cũng không vội thể hiện thái độ về sự kiện của Từ Tử Kỳ và Bành Vân Phong. Nhân vật số một, số hai thành phố Thiên Trạch, xung quanh vấn đề của Từ Tử Kỳ và Bành Vân Phong không hẹn mà gặp. Cả hai đều lựa chọn sự im lặng. Điều này khiến cho thành phố Thiên Trạch được bao phủ bởi một bầu không khí lạ thường.
Tuy nhiên những người có lòng thì phát hiện, sau khi sự việc xảy ra thì Bì Bất Hưu chỉ đến văn phòng của Thị trưởng Hạ một lần. Sau đó thì không hề lộ mặt nữa. Mà lại là Bùi Nhất Phong đến văn phòng của Thị trưởng Hạ rất nhiều lần. Không ít người cho rằng lúc này nên có Lưu Nhất Cửu ra mặt. Vì Lưu Nhất Cửu rất có tài phá án. Thị trưởng Hạ cũng tin tưởng ông ta nhất. Không ngờ về phương diện cục công an thành phố thì ngoài Bùi Nhất Phong ra, Lịch Phi và Lưu Nhất Cửu đều chẳng thấy ló mặt dù chỉ một lần. Hơn nữa ai cũng bận việc của người nấy.
Nhưng thật ra có một nhân vật mà không ai nghĩ đến gần đây thường xuyên lui tới chỗ Thị trưởng Hạ. Đó chính là Phó chủ nhiệm thường trực Ủy ban Kỷ luật Trần Hải Phong.
Trần Hải Phong là xếp vào hàng có bước tiến cao ở Ủy ban Kỷ luật sau khi Lưu Phong Thanh đi, trở thành Phó bí thư thứ nhất. Không ai chú ý đến mối quan hệ giữa anh ta và Thị trưởng Hạ. Nhưng Bành Vân Phong sau khi xảy ra chuyện thì Trần Hải Phong gần gũi hơn với Thị trưởng Hạ. Đây cũng là một việc lạ.
Còn có những người tò mò tiến hành so sánh Trần Hải Phong với Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh Trần Hải Phong. Hai cái tên hoàn toàn giống nhau. Trưởng ban thư ký Trần Hải Phong là thân tín của Chủ tịch tỉnh Tống. Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trần Hải Phong thì có xu hướng trở thành thân tín của Thị trưởng Hạ. Kể ra cũng thú vị.
Thú vị hay không thì Hạ Tưởng cũng không để ý việc người ta ở bên ngoài phán đoán thế nào. Nhưng hiện tại hắn đang ở Đông y Phó Thị. Đúng lúc gặp Phó Tiên Tiên thì nhận được điện thoại của Phó Tiên Phong.
Hạ Tưởng và Phó Tiên Tiên gặp mặt không phải là chuyện công. Chính là vì Phó Tiên Tiên bảo hắn qua có chuyện muốn nhờ vả. Hắn cũng vừa lúc muốn tìm Phó Tiên Tiên nói chuyện. Chuyện có liên quan đến sự bố trí của hắn. Thế nên hắn liền vui vẻ đi đến huyện Bào Mã.
Lần này đến thì không dùng xe công mà là bảo Tiêu Ngũ đưa hắn đi. Sau khi Tiêu Ngũ đưa đến nơi thì liền đến thành phố uống trà. Lãnh đạo hẹn gặp phụ nữ thì Tiêu Ngũ không thể ở đó được. Phượng Mỹ Mỹ gần đây luôn ở Thiên Trạch cùng anh ta, cũng đã có bầu rồi. Người sắp được làm bố như anh ta tâm trạng vô cùng tốt. Anh ta căn bản không cần quan tâm lo lắng cũng biết chỉ số thông minh của anh ta sẽ không được dùng đến.
Lãnh đạo không nói thì cơ bản là chẳng có chuyện gì. Anh ta có thể khoanh tay đứng nhìn là được rồi.
Tiêu Ngũ cũng hay, không tìm gái ở bên ngoài. Không phải là không muốn mà là không dám. Phượng Mỹ Mỹ quá lợi hại, rất nhạy cảm. Tiêu Ngũ một lần bị gái ở quán bar ôm lấy. Về nhà, Phượng Mỹ Mỹ ngửi thấy mùi nước hoa nên quở trách anh ta vài câu. Về sau Tiêu Ngũ thật thà chăm chỉ hơn, coi việc phục vụ lãnh đạo làm vinh quang, nghĩ đến việc chơi gái là thẹn. Anh ta đã xác lập nên một thế giới quan và nhân sinh quan đúng đắn.
Bởi vậy Hạ Tưởng rất yên tâm về Tiêu Ngũ. Đàn bà ít đi một chút là thế giới của Tiêu Ngũ thanh tịnh lên rất nhiều.
Phó Tiên Tiên hôm nay mặc một chiếc quần ngắn. Chiếc quần ôm lấy vòng ba tròn trịa, lại thêm cặp đùi trắng nõn gợi cảm, không thể không nói, Phó Tiên Tiên hôm nay ướt át, hoàn toàn là phong cách thướt tha thành thục mặc người xâu xé.
Cũng chính là Hạ Tưởng, đổi người nào đó hẳn là muốn ngắt lấy đóa hoa Phó Tiên Tiên, thì chẳng những bị đau tay mà còn phải bỏ ra một cái giá đau đớn thê thảm.
Hạ Tưởng và Phó Tiên Tiên ngồi ở phần hiên hóng gió. Còn chưa nói chuyện thì Phó Tiên Phong gọi điện thoại đến.
- Hạ Tưởng, gần đây thế cục ở Tỉnh và Thiên Trạch hơi có chút bấp bênh. Vừa lúc Ủy ban Kế hoạch và Phát triển đang muốn thảo luận thông qua một số hạng mục. Tôi đang nghĩ, hiện tại việc lập dự án đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch có vẻ là không thích hợp lắm?
Phó Tiên Phong rốt cuộc là người tinh nhanh. Bất kể là ông ta suy nghĩ xuất phát từ góc độ nào đi nữa thì lần này một lần nữa áp chế đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch quả thật là một diệu kế. Có thể mượn thời cơ để thêm áp lực cho Tỉnh ủy, thể hiện rõ tầm quan trọng của ông ta ở Thiên Trạch.
Giữa Phó Tiên Phong và hắn có sự hợp tác cũng là do suy nghĩ đề phòng nhau thôi. Tuy nhiên cũng phải thừa nhận Phó Tiên Phong có năng lực trên phương diện đầu cơ trục lợi. Ánh mắt rất chuẩn xác, nắm bắt thời cơ kịp thời khéo léo. Ngay cả Hạ Tưởng cũng không ngờ đến việc lợi dụng đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch thì Phó Tiên Phong đã nghĩ đến rồi. Bởi vậy có thể thấy được, Phó Tiên Phong cũng muốn hắn ở lại Thiên Trạch.
Hắn ở lại Thiên Trạch là có lợi cho nhà họ Phó. Phó Tiên Phong cũng không muốn kiếm củi ba năm thiêu một giờ ở Thiên Trạch. Hạ Tưởng mà đi thì lợi ích của nhà họ Phó chắc chắn sẽ bị tổn hai. Nhưng chắc chắn rằng nếu Hạ Tưởng ở lại thì càng có thể đảm bảo lợi ích của nhà họ Phó sẽ bội thu. Bởi vì trong tầm mắt của Phó Tiên Phong, rất ít người có được thủ đoạn chính trị như Hạ Tưởng, lại ít có người có được đầu óc kinh tế như Thị trưởng Hạ.
Bởi vậy Phó Tiên Phong vừa muốn cùng Hạ Tưởng hợp tác, lợi dụng đầu óc kinh tế của Hạ Tưởng để giành ích lợi về cho nhà họ Phó. Lại canh cánh trong lòng với những điều Hạ Tưởng đã làm trước đây. Đang định khi thời cơ chín muồi thì sẽ qua cầu rút ván.
Cuộc đời là phen đỏ đen. Trên chiếu bạc, đánh cuộc chính là tiền tài. Trên quan trường, đánh cuộc chính là tiền đồ. Trên thương trường, đánh cuộc chính là vận mệnh. Có đôi khi thắng thua dựa vào may mắn, có lúc lại dựa vào lập trường. Nếu đứng đúng chỗ thì anh làm nhà cái, ăn hết của người ta.
Nhưng Hạ Tưởng hơi trầm ngâm. Điều này nằm ngoài dự liệu của Phó Tiên Phong. Hắn đã cự tuyệt đề nghị của Phó Tiên Phong mà còn nói:
-Trước hết xin cảm ơn tấm lòng tốt của chủ nhiệm Phó. Nhưng theo tôi, tốt nhất là thả ra. Dù sao thì cũng là chuyện đã lộ ra ngoài, không thể thất tín được. Hơn nữa kế hoạch lớn phát triển Thiên Trạch đừng có làm phức tạp thêm nữa.
Phó Tiên Phong sửng sốt trong chốc lát, mỉm cười một tiếng:
- Anh là sợ để lại ấn tượng không tốt trong Tỉnh đúng không? Theo tôi, Phạm Duệ Hằng có lúc làm việc không đáng tin cậy lắm. Cách đối nhân xử thế của ông ta lại không có nguyên tắc, không có lập trường. Anh càng mềm yếu thì anh ta càng ức hiếp anh. Như thế thì không bằng đọ sức một phen. Tôi ủng hộ anh… Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Hạ Tưởng mới không nghe những lời châm ngòi ly gián của Phó Tiên Phong. Hắn tự biết chừng mực của mình. Phó Tiên Phong là muốn lợi dụng hắn để khơi mào sự việc ra. Ngược lại hắn còn có tính toán lợi dụng bàn tay của nhà họ Phó.
Lại nói vài câu, Phó Tiên Phong coi như nể mặt Hạ Tưởng, đáp ứng việc thuận lợi tiến hành việc lập dự án đường sắt cao tốc Bắc Kinh – Thiên Trạch. Phó Tiên Phong vốn còn muốn nói thêm vài câu. Nói một chút về ý đồ hợp tác lâu dài với Mỹ. Nhưng Phó Tiên Tiên không kiên nhẫn được nữa, giật lấy điện thoại nói với Phó Tiên Phong:
- Em khó khăn lắm mới mời được Thị trưởng Hạ đến đây. Anh lại nói chuyện mãi không thôi. Có phiền không cơ chứ?
Sau đó cô liền không nể mặt chút nào mà cúp luôn điện thoại.
Phó Tiên Phong với người khác thì bày tỏ thái độ kênh kiệu. Nhưng đối với Phó Tiên Tiên thì không có cách nào.
Về bước tiếp theo lợi dụng nguy cơ tín dụng thứ cấp thổi quét lợi nhuận của nước Mỹ, Hạ Tưởng vẫn chưa kịp thảo luận cụ thế với Liên Nhược Hạm thì đột nhiên xảy ra chuyện của Bành Vân Phong và Từ Tử Kỳ khiến cho hắn phân tâm. Tuy nhiên nghĩ lại thì dù bận mấy cũng không thể bỏ qua chuyện lớn liền quyết định từ huyện Bào Mã quay trở về, trực tiếp chuyển hướng đi về chỗ Hoa Hải Nguyên cùng Liên Nhược Hạm đưa ra quyết định.
Phó Tiên Tiên thấy Hạ Tưởng hơi thất thần, liền không vui khẽ đẩy Hạ Tưởng một cái:
-Anh ở với em mà lại nghĩ đến người phụ nữ khác. Như thế có quá đáng lắm không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.