Tuy nhiên trước mắt xung đột giữa hắn và Ngưu Lâm Quảng cũng giới hạn như thế mà thôi, hắn không chủ định bắt các vụ việc kinh tế. Ước chừng xung đột ngay mặt với Ngưu Lâm Quảng cũng sẽ không nhiều, cho dù có, Hạ Tưởng cũng sẽ không lùi bước. Hắn sẽ không tùy tiện động vào Ngưu Lâm Quảng, nếu phải động chạm, tuyệt đối phải bắt được bằng chứng vô cùng xác thực sau đó mới động thủ lần nữa. Không động vào thì thôi, còn đã động vào là phải trí mạng!
Lúc trở lại phòng thì thấy Tống Nhất Phàm đã không có động tĩnh gì, lặng lẽ đến xem thì ra cô bé lại đang ngủ, Hạ Tưởng không kìm nổi cười. Thật đúng là một cô bé suy nghĩ nông. Cũng tốt, ngủ thì ngủ đi, có lẽ ngủ một giấc, ngày mai cô vẫn vui vẻ như thường.
Hơn chín giờ tối, Bành Vân Phong lại gọi điện thoại tới, anh ta nghe nói Hạ Tưởng đến Thiên Trạch, tưởng rằng Hạ Tưởng còn ở Thiên Trạch, muốn gặp mặt Hạ Tưởng. Không ngờ Hạ Tưởng đã tới thủ đô rồi, anh ta chỉ có thể tiếc nuối mà hỏi thăm Hạ Tưởng, còn nói mấy câu khách sáo, rồi mới gác điện thoại.
Trong đầu Hạ Tưởng không ngờ lại hiện lên một ý nghĩ, Bành Vân Phong cũng là một ứng cử viên không tồi cho vị trí Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy thành phố Tần Đường.
Ngày hôm sau đưa Tống Nhất Phàm quay về trường học, trên đường Tống Nhất Phàm lại trở về với dáng vẻ bình thường, cười hi ha không ngừng. Sau khi xuống xe, cô cúi xuống nói một câu vào tai Hạ Tưởng:
- Anh chạm vào em, đúng là cầm thú. Không chạm vào em, thì còn không bằng cầm thú.
Hạ Tưởng không nói gì, trong ngoài đều không phải là người, hắn thật đúng là oan hơn Liễu Hạ Huệ.
Về đến Tần Đường, tuy rằng mới rời khỏi hai ngày, tin đồn đã nổi lên bốn phía Tần Đường.
Đầu tiên là không giấu diếm được chuyện bệnh tình của Trần Thiên Thu, tất cả mọi người đều biết Trần Thiên Thu mắc bệnh nan y, chắc chắn phải từ chức, bởi vậy tất cả các cán bộ cấp Cục tự nhận có tư cách tiếp nhận chức vụ Trưởng ban Tuyên giáo, lên vị trí Phó giám đốc sở, đều nghe tin lập tức hành động, đều bắt đầu hoạt động mọi nơi.
Tiếp theo, tin tức truyền ra lần này Bí thư Hạ đến thành phố Yến và thủ đô, thứ nhất là để chọn người tiếp nhận chức vụ Trưởng ban Tuyên giáo, thứ hai là vì chuyện thăng cấp của khu công nghệ cao cấp. Hai chuyện lớn, tuyệt đối là việc lớn hàng đầu của Tần Đường trước mắt. Một mình Bí thư Hạ gánh vác hai trọng trách lớn, liền trở thành tiêu điểm gây chú ý nhất Tần Đường.
Không chú ý cũng không được, cho dù là việc nào cũng đều đề cập đến điều chỉnh nhân sự, người trong quan trường, một người xuống nhất định có người lên. Theo thứ tự tiến dần lên, là mục tiêu người trong quan trường cả đời cứ luôn theo đuổi. Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy là cấp Phó giám đốc sở, nếu Ủy ban Kế hoạch và Phát triển phê duyệt, lại có thêm hai Phó giám đốc sở, bây giờ từ không có gì tự dưng ra ba vị trí Phó giám đốc sở. Ít nhất cũng có 300 người ở Tần Đường đang nhìn chằm chằm vào hai ngai vàng phó giám đốc sở. Từ Cục trưởng đến Phó giám đốc sở quá khó để vượt qua, cả đời có lẽ chỉ có cơ hội một lần, không bắt lấy sẽ hối hận cả đời.
Kỳ thật người trong quan trường không khác nhiều lắm với người xếp hàng nhận cơm ở căn tin. Người ở phía trên vừa có động tĩnh, người đằng sau liền khẩn trương tiến dần lên. Nhưng thường thường xếp hàng không trật tự lắm, luôn luôn có người được nhét thêm vào, hơn nữa người được nhét thêm vào thường có quan hệ không tồi với người cấp dưỡng phụ trách phân phát đồ ăn. Người khác cũng chỉ có thể hờn dỗi, có bực tức cũng không dám nói, sợ người cấp dưỡng cho ít đồ ăn, thậm chí không cho thịt.
Mấu chốt chính là phải có quan hệ tốt với người cấp dưỡng, nếu không cho dù là nhét thêm, người cấp dưỡng cũng không cho đồ ăn, chẳng phải là công toi sao? Hơn nữa còn đắc tội với người phía sau, thật chẳng đáng. Bởi vậy mọi người có hoạt động thì hoạt động, đều làm trong bóng tối.
Trong thành ủy thành phố Tần Đường mà nói, có hai người có khả năng cạnh tranh vị trí Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy nhất. Thứ nhất là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân Tạ Truyện Thắng, người còn lại là Phó trưởng ban Ban Tuyên giáo Thành ủy An Bằng Hữu. Tạ Truyền Thắng thì không cần phải nói, là dòng chính của Chương Quốc Vĩ, còn An Bằng Hữu thời điểm năm đó đảm nhiệm Chủ nhiệm Văn phòng chính trị ở huyện, Chương Quốc Vĩ đảm nhiệm Chủ tịch huyện, bởi vậy lập trường của An Bằng Hữu liền không cần nói cũng biết.
Cũng không biết là ai đưa ra tin tức, nói là trọng điểm quan sát của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy sẽ là Tạ Truyền Thắng và An Bằng Hữu. Tin tức vừa truyền ra, liền không ít người đến văn phòng của Tạ Truyền Thắng và An Bằng Hữu tìm hiểu thông tin. Hai người đều hử hử hả hả, vừa không thừa nhận cũng không phủ nhận, giống như là thật sự Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy lập tức sẽ tìm bọn họ nói chuyện vậy.
Thậm chí sau khi khu công nghệ cao cấp hiện đại thăng cấp, chỉ tiêu tăng thêm hai Phó giám đốc sở mới, cũng đã có ứng cử viên bước đầu, một là Diệp Hoành Hạo, và một là Chu Trạm Giới. Diệp Hoành Hạo là Chủ tịch quận Bắc Lộ, năm nay 40 tuổi. Chu Trạm Giới là Bí thư huyện ủy huyện Ngọc, năm nay 45 tuổi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://trumtruyen.vn
Những người hiểu chuyện đều biết rõ, Diệp Hoành Hạo là người nhậm chức thư ký đầu tiên cho Chương Quốc Vĩ. Chu Trạm Giới thì khi Chương Quốc Vĩ còn đảm nhiệm Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tần Đường, từ một gã Trưởng phòng bình thường được Chương Quốc Vĩ đề bạt một chút liền nhảy vọt lên tận chức Phó chủ tịch huyện. Trải qua vài năm tôi luyện, gã nhiều lần đảm nhiệm vị trí Phó chủ tịch huyện, ủy viên thường vụ, Chủ tịch huyện, thẳng đến hiện tại là Bí thư huyện ủy.
Ba vị trí Phó giám đốc sở, mà bốn người tranh giành, hơn nữa tất cả bốn người đều là dòng chính của Chương Quốc Vĩ. Rốt cuộc thế lực của Chương Quốc Vĩ ở Tần Đường rất kinh người, hay là vừa hay kinh nghiệm lý lịch của cả bốn người đều xếp phía trước tất cả cán bộ cấp Cục trưởng của toàn thành phố, thì không được biết rồi.
Nhưng tin đồn vừa phát ra, cũng từ đó lại nghiệm chứng được thực lực của Chương Quốc Vĩ ở Tần Đường. Có thể nói tùy tiện đọc ra mấy cán bộ trung tầng cấp Cục trưởng chủ yếu thì đến hơn phân nửa là người do Chương Quốc Vĩ trực tiếp hoặc gián tiếp đề bạt! Chương Quốc Vĩ ở Tần Đường nếu nói có một không hai có lẽ hơi chút khoa trương, nhưng nói gã được nhiều người ủng hộ thì là vô cùng chuẩn xác.
Không ít người phỏng đoán, không biết Bí thư Hạ có thể nắm trong tay cục diện của lần điều chỉnh nhân sự này hay không? Nếu không thể, thì khả năng về sau còn muốn tạo uy danh và đè ép lên đầu Chương Quốc Vĩ sẽ không lớn.
Về chuyện nhân sự, Bí thư cho dù không thể nói một không hai, cũng không đến nỗi bị ức hiếp đến mức tất cả đều do Thị trưởng đề xuất. Dù rằng rất nhiều người biết rõ, đại biểu được đề danh cũng không nhất định sẽ được thông qua, huống chi chỉ là tin đồn thổi? Tuy nhiên chắc là có người thừa dịp Bí thư Hạ đi vắng để cố ý quấy rối mà thôi, để sau khi trở về Bí thư Hạ mất mặt.
Tuy nhiên khiến tất cả mọi người đều không ngờ được chính là, Hạ Tưởng vừa về đến Tần Đường, trước hết mời toàn thể cán bộ họp đại hội, tuyên bố khu công nghiệp khai thác, phát triển kỹ thuật cao cấp - hiện đại Tần Đường chính thức được Ủy ban Kế hoạch và Phát triển phê duyệt thăng cấp lên khu công nghiệp quốc gia.
Bởi vì Hạ Tưởng tự mình mang theo công văn phê duyệt từ Ủy ban Kế hoạch và Phát triển về, nên không cần phải nói cũng biết là công lao của Bí thư Hạ. Tháng thứ ba kể từ khi ở Tần Đường, Hạ Tưởng chính thức khai hỏa phát pháo thứ nhất, làm một việc lớn thật tốt cho Tần Đường, rốt cục cũng thành công chấm dứt công việc xin phê duyệt phức tạp của Tần Đường đã hơn một năm chưa được, bởi vậy, uy danh của Hạ Tưởng tăng lên rất nhiều.
Trong đại hội, Chương Quốc Vĩ nói chuyện phát biểu sôi nổi dào dạt, lại nhắc lại công tác của Bí thư Hạ khi đến Tần Đường, là may mắn của nhân dân Tần Đường, đối với cá nhân gã mà nói, cũng rất khích lệ. Gã càng thêm tán thưởng việc Bí thư Hạ giải quyết vẹn toàn công việc xin phê duyệt của khu công nghệ cao hiện đại, và kêu gọi toàn thể cán bộ phải triệt để học tập tinh thần công tác của Bí thư Hạ, ra sức cống hiến vì sự phát triển của Tần Đường.
Ưu điểm lớn nhất của Chương Quốc Vĩ chính là làm ra vẻ bề ngoài rất khéo, làm cho người ta chẳng những tìm không ra khuyết điểm của gã, còn khiến người ngoài xem ra, gã làm đúng bổn phận của một Thị trưởng, cũng tôn trọng đúng mực đối với Bí thư, mà bản thân gã cũng khiêm tốn và nhún nhường.
Sau này, công việc cụ thể để khu công nghiệp thăng cấp quốc gia sẽ do Nam Hân Vũ ủy viên thường vụ Phó thị trưởng chủ quản cùng với Trưởng ban Tổ chức cán bộ Nhâm Hải Phong giải quyết, đệ trình văn bản báo cáo lên Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh. Đồng thời tiến hành thông báo công việc liên quan dựa theo quy định, thời điểm chính thức lên cấp, lãnh đạo ở Tỉnh ủy sẽ tham dự nghi thức.
Việc mấu chốt trước mắt chính là muốn báo cáo xin phê duyệt hai vị trí Phó giám đốc sở lên Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.
Cùng lúc đó, Hạ Tưởng lập tức mời họp các Bí thư để nghiên cứu điều chỉnh công việc nhân sự. Đều nghĩ rằng trước tiên Bí thư Hạ sẽ thảo luận chọn người đề xuất vào hai vị trí Phó giám đốc sở. Tuy rằng Phó giám đốc sở là do Tỉnh ủy bổ nhiệm, nhưng bởi vì khu công nghệ cao hiện đại ở Tần Đường, trên cơ bản Tỉnh ủy sẽ tôn trọng ứng cử viên mà Thành ủy thành phố Tần Đường đề xuất.
Không ngờ Bí thư Hạ nghiên cứu đầu tiên chính là ứng cử viên cho vị trí Cục trưởng cục Giáo dục. Một loạt xáo động nhân sự Tần Đường, chính thức mở màn.