- Tinh thần chỉ đạo của bí thư Hạ là, làm việc theo quy định, không được mềm mỏng nhưng phải được khống chế trong phạm vi nhất định.
Giọng điệu của Tống Chiếm Vị rất bình tĩnh, làm cho mọi người cảm thấy không phải là y đang thiên hướng trên phương diện của sự kiện. Làm một Kiểm sát trưởng, cần phải khống chế tốt những cảm xúc của mình, bởi vì các vụ án qua tay y, đều là bi kịch của nhân gian.
Không phải bi kịch với thảm kịch, cũng sẽ không làm loạn đến mức không chết không ngừng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Chu Minh Hoành phải cảm ơn Tống Chiếm Vị, tim đập thình thịch rất mạnh mãi không chịu dịu xuống, Tống Chiếm Vị ám chỉ rất rõ ràng, đó là nói cho y biết Bí thư Hạ vô cùng chắc chắn, một chút cũng không hoảng sợ. Hơn nữa cũng sẽ không mở miệng nói một câu vì Mạnh Thiên Nguyên.
Chẳng lẽ nói, Bí thư Hạ sẽ ngồi yên nhìn Mạnh Thiên Nguyên chịu hình phạt sao? Với quyền uy Bí thư của hắn, âm thầm thực hiện sức ảnh hưởng của mình, tuyệt đối có thể ảnh hưởng đến việc thẩm tra và phán quyết của cơ quan tư pháp. Thậm chí có thể để cơ quan kiểm sát lấy lý do sự thật không rõ nên không thể thụ lý trả lời bên phía cơ quan công an, nhưng Bí thư Hạ rõ ràng không có ý dùng sức ảnh hưởng của mình để thực hiện, hắn buông tay mặc kệ hay có chuẩn bị gì ở phía sau?
Chu Minh Hoành thật sự trong lòng không hiểu, sự việc làm ầm lên, sẽ không có lợi gì cho y, đối với Chu Minh Nhã lại càng không. Nhưng không cần biết sẽ có hậu quả thế nào, cổ động người của Chu Minh Nhã bất luận thắng thua đều không có bất kỳ tổn thất nào, người thua cuộc cuối cùng vẫn là Chu Minh Nhã, y cũng sẽ bị liên lụy.
Chu Minh Hoành muốn gặp Chương Quốc Vĩ hỏi cho rõ ràng sự tình, nhưng lại không hỏi nữa, vì biết dù có hỏi cũng sẽ không nhận được kết quả gì. Ngược lại còn thể hiện y không có chút hiểu biết gì về chính trị, không biết chừng còn có thể bị Chương Quốc Vĩ châm biếm đến mặt xám mày tro.
Có nên dựa vào Bí thư Hạ không? Một suy nghĩ đột nhiên thoáng qua, khiến Chu Minh Hoành cũng cảm thấy giật mình, y cố gắng gạt ý nghĩ vừa rồi ra khỏi đầu. Sự việc chưa đến mức quá phức tạp, y vẫn còn con đường để lui.
Tuy nhiên, y cũng biết rõ, Chu Minh Nhã khẳng định không hề bị Mạnh Thiên Nguyên cưỡng hiếp, y biết rõ em gái mình là người như thế nào. Với tính cách của Chu Minh Nhã, với một người trẻ tuổi nhiều tiền như Mạnh Thiên Nguyên, nó không nhất định có nhiều chủ động... Ôi, không muốn nghĩ nữa, càng nghĩ lại càng thấy mất mặt. Chu Minh Hoành ngồi bất lực trên ghế, y đang lâm vào tình huống vô cùng phiền não.
Ngày hôm sau, sắp đến giờ nghỉ trưa, theo tin tức truyền ra của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Vương Trường Viễn được bổ nhiệm làm tuần tra viên cấp Phó giám đốc sở Sở tài chính tỉnh.
Khi tin tức được truyền đến, tất cả mọi người đều rộ lên. Thành phố Tần Đường lập tức cuộn lên cơn phong ba bão táp.
Một tuần tra viên cấp Phó giám đốc sở, Phó giám đốc sở chắc là giải quyết rồi. Nhưng mặt ngoài tuy là thăng còn bên trong lại là giáng, còn trẻ tuổi mà đã làm tuần tra viên. Về sau tiền đồ còn rộng mở thế nào? Nói thật, vẫn không có lợi bằng điều ngang qua đảm nhận chức Trưởng phòng của Sở tài chính, ít nhất cũng có khả năng lên chức Phó giám đốc sở, sau đó là Giám đốc sở. Bây giờ là tuần tra viên, ước chừng sẽ làm tuần tra viên cho đến lúc nghỉ hưu thì thôi.
Thê thảm rồi, nghĩ lại ngày trước Giám đốc sở tài chính Tần Đường Vương Trường Viễn oai phong hăng hái, không ngờ lại rơi xuống kết cục như thế, có người tiếc cho, có người tiếc than, có người thấy may mắn, có kẻ vui sướng khi người gặp họa.
Mọi người không khỏi phải đoán trong đó rốt cuộc ở chỗ nào xảy ra vấn đề? Cuối cùng nhất trí đưa ra kết luận, Vương Trường Viễn đã đi theo nhầm người, đứng nhầm vào đội ngũ, khẳng định y ở đâu đó đắc tội với Bí thư Hạ, bị Bí thư Hạ một phát đá văng ra, trực tiếp đuổi ra khỏi Tần Đường.
Cũng phải, Cục tài chính quyền cao chức trọng không nằm trong tay Bí thư, mà nằm trong tay Thị trưởng, vậy thì thể diện của Bí thư tồn tại ở đâu?
Tuy nhiên lại phải nghĩ lại, Vương Trường Viễn đi rồi, vẫn còn La Chính Nguyên, Cục tài chính vẫn nằm trong tay Thị trưởng Chương, Bí thư Hạ cũng không thể có được thắng lợi hoàn toàn.
Nhưng không thể không nói, kết cục của Vương Trường Viễn cũng đủ làm cho thế lực của Chương Quốc Vĩ phải kinh sợ. Ngay đến cả sau khi Chương Quốc Vĩ nghe quyết định của Tỉnh ủy, vẻ mặt kinh ngạc sửng sốt hồi lâu.
Hậu quả trực tiếp chính là, sau khi La Chính Nguyên nghe tin xong, ngồi bất động trong phòng đến nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng ra một quyết định khó khăn, đó là chỉnh sửa lại hoàn tất tập tài liệu tập hợp công tác năm nay của Cục tài chính ở trong tay, chuẩn bị báo cáo công việc chi tiết với Bí thư Hạ.
La Chính Nguyên xem như hiểu rõ một sự lí, Bí thư Hạ không giống như Bí thư của hai nhiệm kỳ trước. Bí thư Hạ tuy rằng có hậu thuẫn phía sau rất lớn là Tống Triều Độ đã rời khỏi tỉnh Yến, nhưng hắn có tâm cơ, có thủ đoạn. Hơn nữa còn có những thủ đoạn vô cùng cao siêu. Tuy nhiên đằng sau vụ việc Vương Trường Viễn bị đá ra ngoài có bóng dáng của Bí thư Hạ hay không, La Chính Nguyên không dám khẳng định, nhưng y cũng hiểu một điểm, đối với việc Vương Trường Viễn có kết cục thảm hại như vậy, Bí thư Hạ mang thái độ lạc quan.
Y bây giờ cũng phải cẩn thận, nếu cẩn thận thì mới đi được con đường xa, tuyệt đối không được để cho Bí thư Hạ nắm được nhược điểm của mình. Vì vậy, phải báo cáo công việc đúng lúc, xin chỉ thị nhiều hơn mới tốt. Đương nhiên, y vẫn dựa vào Thị trưởng Chương là chính, nhưng tuyệt đối không được đắc tội với Bí thư Hạ.
Sự thất bại của Vương Trường Viễn ở thành phố Tần Đường đã gây nên một chấn động không nhỏ. Mỗi người đều bàn tán, đều suy đoán trận chiến không nhìn thấy bóng dáng của đao kiếm trong đó, mặc dù không ai biết rõ rốt cục đằng sau sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng tất cả mọi người đều rút ra một kết luận chính là, Bí thư Hạ trong việc điều chỉnh nhân sự, không phải là trận thắng lợi nhỏ mà là một trận thắng lớn.
Ngay cả Bí thư Phạm cũng xem như là có thắng lợi nhỏ, mà chỉ có Thị trưởng Chương là người thua cuộc duy nhất. Thua Cục Giáo Dục, thua Cục Đất Đai, rồi thua Vương Trường Viễn, quả thực là quá thê thảm.
Thị trưởng Chương làm thế nào để kết thúc đây? Một số người bị Chương Quốc Vĩ chèn ép tới không thể ngẩng đầu lên đang cảm thấy vui mừng mà nghĩ.
Cùng lúc đó, những cán bộ trung cấp đến báo cáo công việc với Bí thư Hạ nhiều lên trông thấy. Nếu nói rằng cán bộ của Tỉnh ủy không đủ để khiến cho Chương Quốc Vĩ cảnh giác, thì có một số nhân vật số một số hai của cấp quận huyện cũng bắt đầu có những hành động, khiến cho y âm thầm kinh hãi. Biết việc Vương Trường Viễn bị đá ra ngoài sẽ đem lại những ảnh hưởng không nhỏ tới y, khiến quyền uy của y giảm đi rất nhiều.
Uy vọng của Hạ Tưởng, đã mơ hồ có xu thế chạy song song với y.
Chương Quốc Vĩ quyết định trả đòn, chuẩn bị sử dụng biện pháp xoay chuyển tình thế để gây ra những ảnh hưởng bất lợi cho Hạ Tưởng. Nhưng đồng thời y cũng biết, Hạ Tưởng bề ngoài đã thắng một ván, nhưng trên thực tế, vấn đề khó đang còn ở phía sau. Bởi vì sự bao vây của Lưu Kiệt Huy đã chính thức bắt đầu.
Cuối tháng 1 năm 2009, đơn xin nghỉ bệnh của Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban tuyên giáo Trần Thiên Thu, được Tỉnh ủy chấp nhận. Trần Thiên Thu không đảm nhiệm chức Trưởng ban tuyên giáo thành phố Tần Đường, đồng thời từ chức Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Tần Đường. Vì vậy, Tần Đường lại có một sự điều chỉnh nhân sự lớn, hấp dẫn được sự quan tâm, để ý của rất nhiều người.
Hạ Tưởng chủ trì cuộc họp cán bộ trung cấp thành phố Tần Đường, thể hiện sự nuối tiếc về việc đồng chí Trần Thiên Thu xin từ chức, đồng thời khẳng định đầy đủ thời gian công tác của Trần Thiên Thu. Khi cáo biệt Trần Thiên Thu, khung cảnh rất nghiêm túc và trang trọng. Đồng chí Trần Thiên Thu từ chức là vì bệnh nặng, vì vậy tất cả mọi người đều biết thời gian đồng chí còn làm việc tại đây không còn nhiều, tất cả mọi người đều đối xử với ông vô cùng khách khí và tôn trọng.
Sau khi Trần Thiên Thu từ chức, liên quan đến vấn đề ứng cử viên kế nhiệm vị trí của Trần Thiên Thu, đã chính thức nổi lên khỏi mặt nước
Khi Tỉnh ủy trưng cầu chiếu lệ ý kiến của Thành ủy Tần Đường, Hạ Tưởng trả lời là sẽ hoàn toàn phục tùng theo sự sắp xếp của Tỉnh ủy. Chương Quốc Vĩ thì trịnh trọng đề bạt, Phó trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy Lỗ Thâm Hải.
Một vòng đọ sức nhân sự mới, lại khiến đại cục của Tần Đường đột ngột và căng thẳng không ít. Bởi vì Ủy viên thường vụ Thành ủy là một ghế trống chốt yếu, liên quan đến sự so sánh lực lượng trong hội nghị thường vụ. Đặc biệt là trong tình thế Hạ Tưởng bắt đầu đứng vững chân ở Tần Đường. Nếu như Trưởng ban tuyên giáo mới nhậm chức và Bí thư cùng nhất trí một lòng với nhau, thì Bí thư Hạ sẽ có thể tiếp tục mở ra cục diện, dần dần củng cố vị trí ở Tần Đường. Nhưng nếu như là người của Thị trưởng Chương, thì những cố gắng của Bí thư Hạ trước đây đều đổ ra sông ra biển hết, thế lực dần dần bị thu hẹp, đến cuối cùng hoàn toàn thất thế ở Tần Đường.
Sự việc liên quan đến vấn đề so sánh lực lượng trong hội nghị thường vụ, tuyệt đối là việc lớn làm cho tất cả mọi người đều chú ý.