Sau khi Hạ Tưởng nhậm chức ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, hội nghị thường vụ quan trọng lần đầu, đã long trọng được mở ra.
Lương Thu Duệ và Nam Hân Vũ cùng ngồi vào bàn, tuy bọn họ đang trong tình trạng bị điều tra, nhưng sự việc vẫn chưa được làm rõ, nên cũng chưa có kết luận, bọn họ vẫn có thể tiếp tục sử dụng quyền lợi của một ủy viên thường vụ Thành ủy.
Tuy nhiên Lương Thu Duệ và Nam Hân Vũ dù sao cũng đã trải qua đả kích, vẻ mặt không được tự nhiên, trạng thái tinh thần cũng không tốt, ít nhiều cũng có chút uể oải không phấn chấn, Chương Quốc Vĩ thấy vậy, trong lòng ngấm ngầm đắc ý.
Nhưng vừa nghĩ đến phương án điều chỉnh nhân sự cuối cùng qua ba lần chỉnh sửa của Ban Tổ chức, gã vẫn không thể không tức giận.
Dưới sự ám chỉ và gợi ý của Hạ Tưởng, phương án điều chỉnh nhân sự của Ban tổ chức, sau khi trải qua ba lần chỉnh sửa, trên nguyên tắc cũng xem như là đã thông qua được cuộc họp bàn bạc của các Bí thư. Nói cách khác, cũng là qua được mắt của Hạ Tưởng.
Thông qua thì thông qua rồi, nhưng phạm vi điều chỉnh to lớn, vẫn khiến gã vừa nhức đầu lại vừa căm tức. Bởi vì thân tín và họ hàng của gã, gần như là bị điều chỉnh đi một nửa, hay là nói, bị thu xếp hết một nửa.
Là thu xếp, không phải sắp xếp, nên chuyện mới quá đáng.
Vốn dĩ gã muốn kiên trì phản đối, nhưng Hạ Tưởng cùng lúc lại sắp xếp cho mấy thân tín của gã ở vào vị trí cũng không tệ lắm, điểm mấu chốt là, số thân tín được bố trí của bản thân Hạ Tưởng cũng không nhiều lắm, khiến gã không tìm được lý lẽ nào cả.
Còn có một điểm, chiếc bánh của Hạ Tưởng chia cắt rất đồng đều, người của Phạm Tiến cũng có, người của Thường Công Trị cũng có, người của Nhậm Hải Phong cũng có, người khác không phản đối, nếu như chỉ mình gã phản đối, thì đồng nghĩa với việc gã chống đối tất cả mọi người rồi.
Làm sao đây? Cuối cùng cân nhắc cái được cái mất, Chương Quốc Vĩ đã ra một quyết định khó khăn đó là bấm bụng nuốt giận.
Đương nhiên cũng không phải là nhẫn nhịn vô điều kiện, gã muốn dùng vẻ ngoài nhún nhường để đổi lấy khoảng thời gian ngầm. Bởi vì Ủy ban kỷ luật Trung ương đang tiến hành bước bố trí cuối cùng. Bước tiếp theo, có khả năng sẽ thông báo lên Tỉnh ủy, sau đó liền trực tiếp giết đến Tần Đường.
Đến lúc đó, cho dù Hạ Tưởng có đồng loạt thay hết các cán bộ đắc lực đứng hàng nhất nhì của khu huyện Tần Đường thế thì đã làm sao? Một khi hắn bị thất thế, tất cả cục diện mà hắn đã dày công sắp đặt cũng sẽ bị đổ bể làm lại từ đầu.
Hạ Tưởng cho dù không bị bãi miễn chức ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nhưng nếu muốn được yên thân, thì phải thấp cổ bé họng cộng thêm nhẫn nhịn chịu đựng thôi. Vốn dĩ đã không có cơ sở ở Tần Đường, chẳng qua là ỷ hào quang của chức Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, mới miễn cưỡng nâng cao được uy thế và danh vọng, chỉ cần bị Ủy ban Kỷ luật Trung ương điều tra một cái, uy thế và danh vọng cũng giảm sút, cho dù là người do hắn đề bạt, cũng chưa chắc sẽ một lòng với hắn.
Hạ Tưởng không so được với Chương Quốc Vĩ về số năm ở Tần Đường. Bởi vậy, hắn ở Tần Đường vẫn chưa có người thân cận nào là đúng nghĩa cả.
…Cuộc họp vừa mới bắt đầu, đã làm cho nhiều người phải giật mình, bởi vì phương án điều chỉnh nhân sự do Ban tổ chức đưa ra, thật sự là hoàn toàn nằm ngoài dự tính.
Trong những ủy viên thường vụ đang ngồi ở đây, chỉ có một số ít là biết được nội dung cụ thể của phương án này, phần lớn bọn họ đều không biết, những người không có quyền quản lý nhân sự, cũng không có quan hệ gần gũi với Bí thư Hạ, thì sẽ không được biết trước chuyện này. Nhưng cũng ít nhiều mơ hồ nghe phong phanh, nói là phạm vi điều chỉnh không nhỏ.
Thật không ngờ đến, phạm vi điều chỉnh lại lớn đến như vậy, gần như có thể dùng từ long trời lở đất để diễn tả nó.
Ngoài trừ nhân sự ở khu Bắc Lộ và khu Nam Lộ không bị điều chỉnh gì nhiều, còn các khu huyện khác đều bị điều chỉnh với mức độ trầm trọng, nhẹ thì nhân vật số một, số hai thay một người, nặng thì nhân vật số một số hai thay cả hai.
Khá lắm, quả thật cứ như là một cuộc đại duyệt binh.
Tuy nhiên cũng được, dù rằng xem ra phạm vi điều chỉnh rất lớn, nhưng vẫn còn đường sống, có một số là thay phiên hoán đổi giữa các khu huyện, một số thì giao lưu nơi khác, một số thì rời chức. Tóm lại, số cán bộ mới đề bạt vào cũng không nhiều lắm, những người vẫn giữ chức cũ thì chiếm đa số.
Làm cho không ít người đều có suy nghĩ riêng trong lòng, người vẫn giữ chức, phần đông là người của Thị trưởng Chương và bí thư Phạm, còn người được đề bạt vào, mới là thân tín của Bí thư Hạ. Từ phương án người cũ giữ chức thì nhiều, người mới đề bạt vào thì ít, cũng có thể rút ra kết luận rằng, Bí thư Hạ hành sự, vẫn là chừa cho người ta một con đường sống, cũng dễ nói chuyện, không phải là người thẳng tay không nương tình. Điều này đã khiến cho một số người có ấn tượng tốt và kỳ vọng vào Bí thư Hạ, trong lòng nghĩ Bí thư Hạ hẳn là người có thể qua lại được.
Nhưng các Ủy viên thường vụ đang ngồi ở đây không thể không đắng đo suy xét về một vấn đề khó khăn sắp tới đây, có nên tán thành phương án của Bí thư Hạ hay không? Bởi vì tin đồn về Bí thư Hạ càng lúc càng nghiêm trọng, thậm chí có người nói Ủy ban kỷ luật Trung ương sắp xuống đây điều tra vấn đề về Bí thư Hạ
Chuyện liên quan đến Bí thư Hạ rất nhiều, không phải chỉ riêng mỗi chuyện phong lưu đào hoa, còn có cả vấn đề về kinh tế. Nghe nói, Ủy ban Kỷ luật Trung ương đã nắm được chứng cứ vô cùng xác thực, sắp tới sẽ có một Phó bí thư đích thân xuống đây điều tra chứng cứ, nói không chừng có thể lật đổ cả Bí thư Hạ.
Ủng hộ đề nghị của Bí thư Hạ, thì đắc tội với Thị trưởng Chương, đến lúc Bí thư Hạ bị lật thuyền, Thị trưởng Chương lại tính sổ với mình thì phải làm sao?
Hạ Tưởng sau khi đảm nhiệm chức Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, lần đầu tiên mở hội nghị thường vụ điều chỉnh nhân sự long trọng như vậy. Bởi vì nghe phải tin đồn tràng lang, mà làm cho lòng người thấp thỏm, mỗi người mỗi ý nghĩ khác.
Chương Quốc Vĩ đưa mắt nhìn quanh, liền chú ý thấy ánh mắt nghi ngờ của từng người đang ngồi đây, trong lòng âm thầm đắc ý. Gã ta cũng biết rõ Hạ Tưởng hiện nay đang là tâm điểm của nhiều điều tai tiếng, lúc này đề xuất việc điều chỉnh nhân sự, cũng là có ý muốn mượn việc này để lấy lòng mọi người, ổn định cục diện, gầy dựng uy thế và danh vọng. Nhưng việc gì cũng có tính chất hai mặt của nó, nếu chẳng may đề nghị không được phép thông qua, nguyện vọng tốt đẹp của Bí thư Hạ không những sẽ thất bại, mà còn có thể nhận lấy hậu quả trái ngược nữa.
Bởi vì, trong lời phát biểu tiếp theo sau của Chương Quốc Vĩ, đã hàm chứa ý kiến phản đối:
- Trong giai đoạn này không nên điều chỉnh nhân sự với qui mô quá lớn như vậy, tôi đối với phương án điều chỉnh này, trên nguyên tắc vẫn là có ý phản đối, cho rằng cần thiết phải thảo luận lại, tuy nhiên đồng chí Hạ Tưởng và đồng chí Phạm Tiến tương đối là kiên trì, tôi cũng không muốn nói thêm gì, vậy thì hãy để cho các đồng chí đang ngồi ở đây thảo luận đi.
Lời nói của Chương Quốc Vĩ chẳng khác nào công khai tuyên bố mặt trái của phương án, đã từng có tranh luận, đến giờ phút này, cũng vẫn chưa hoàn toàn có một thống nhất chung. Hay nói cách khác, phản đối phương án, cũng đồng nghĩa với việc ủng hộ Chương Quốc Vĩ.
Vốn dĩ trong lòng mọi người chỉ hơi hoang mang, giờ lại càng thêm dao động rồi.
Hạ Tưởng cũng biết Chương Quốc Vĩ thế nào cũng bắt lấy thời cơ này mà gây khó khăn cho hắn, hắn chỉ cười mà không nói, vẫn y nguyên bộ dạng tự tin rằng trong lòng đã có dự tính trứơc.
Phạm Tiến tỏ thái độ, hoàn toàn ủng hộ phương án.
Thường Công Trị cũng bày tỏ thái độ, khác hẳn so với trứơc kia thường tỏ ra ba phải hay chọn phương pháp từ bỏ quyền phát biểu, giờ lại bày tỏ lập trường của mình một cách rõ ràng dứt khoát:
- Phương án điều chỉnh rất tốt, vô cùng thích hợp với tình hình trứơc mắt của Tần Đường, cá nhân tôi cho rằng, Tần Đường dưới sự dẫn dắt công việc toàn diện của Bí thư Hạ, đang mở ra bước ngoặc mới, tinh thần hăng hái hướng về phía trứơc, nghênh đón một mùa xuân tươi đẹp.
Thường Công Trị nịnh hót thật là vô cùng kém cỏi, thiếu chút nữa đã khiến cho mọi người rớt hết da gà xuống đất, nhưng bất kể là nịnh hót hay là nịnh bợ, chí ít thì cũng đã được mục đích rồi, tuyên bố với mọi người rằng, gã ta kiên quyết ủng hộ Hạ Tưởng, đứng về phía Hạ Tưởng.
Nếu như nói trước giờ Thường Công Trị chưa từng bày tỏ lập trường rõ ràng dứt khoát, vậy nên khiến cho đám người ở giữa lưỡng lự đắng đo, lại có thêm niềm tin giúp đỡ Hạ Tưởng. Nếu thế thì những lời nói tiếp theo sau của Thường Công Trị, lại càng khiến mọi người kiện định lập trường hơn.
- Tôi lại nói thêm một câu ngoài lề, làm chậm trễ thêm vài phút của các đồng chí.
Thường Công Trị lại lần nữa đặt hai tay lên bàn, tỏ ra trịnh trọng nói:
- Gần đây, tình thế ở Tần Đường không được ổn định lắm, có rất nhiều tin đồn khác nhau, nhưng ở đây, tôi muốn nhấn mạnh một điều, các vị ngồi đây đều là lãnh đạo chính Đảng cao cấp của Tần Đường, nhất định phải kiên định niềm tin, ủng hộ công tác của Bí thư Hạ, tin vào sự trong sạch của đồng chí Thu Duệ và đồng chí Hân Vũ. Tôi không ngại nói sự thật cho mọi người biết, căn cứ vào tài liệu trong tay của tôi, rất nhiều tin đồn đều là vô căn cứ, lời nói suông thôi.
Lời nói của Thường Công Trị, chẳng khác nào lấy thân phận là Bí thư Ủy ban kỷ luật thành phố Tần Đường, hết mình ủng hộ Hạ Tưởng, hết lòng bảo vệ Lương Thu Duệ và Nam Hân Vũ, đồng thời cũng gián tiếp bày tỏ sự bất mãn đối với tổ điều tra của Ủy ban kỷ luật thành phố
Mâu thuẫn được công khai giải quyết rồi
Chẳng lẽ nói, Bí thư Hạ vì chuyện của Lương Thu Duệ và Nam Hân Vũ mà chuẩn bị phản công rồi sao?
Vô cùng có khả năng
Mọi người lại nhìn về phía Bí thư Hạ vẻ mặt đang rất bình tĩnh, trong lòng liền giật mình, không thể để tâm trí hỗn độn như vậy nữa, Bí thư Hạ hiện giờ là cán bộ Trung ương quản lý trực tiếp, nói không chừng có thể ném cả Phó Nghĩa Nhất đi.
Bởi vì từ đầu chí cuối trong cuộc điều tra về việc của Lương Thu Duệ và Nam Hân Vũ, Tỉnh Ủy không có nhân vật có máu mặt nào phát biểu bất kỳ chỉ thị tinh thần nào cả, thậm chí Ủy viên thường vụ Tỉnh Ủy, chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trương Kiềm cũng không có công khai nói qua một câu.
Nói cách khác, toàn bộ sự việc đều rất kỳ lạ, dường như có cái mắc xích nào đó bị tách rời vậy.
Mọi người như bừng tỉnh lại, thái độ cũng nghiêm chỉnh lại, không dám có ý đầu cơ trục lợi nữa, nhao nhao bỏ phiếu tán đồng.
Trên cơ bản thì toàn bộ phiếu đều thông qua!
Việc điều chỉnh nhân sự cũng nhờ vậy mà được thông qua. Tuy rằng số tay chân mà Hạ Tưởng an bài không phải là nhiều nhất, nhưng cuối cùng cũng giành được phần thắng. Bởi vì việc điều chỉnh nhân sự lần này có sức ảnh hưởng rất lớn, chính thức tuyên bố thời đại của Hạ Tưởng ở Tần Đường đã bắt đầu, báo hiệu sự nắm giữ toàn bộ vấn đề nhân sự của Hạ Tưởng ở Tần Đường, bước đầu khẳng định được sức chủ trì của Bí thư Thành Ủy trên toàn bộ công việc.
Mặc dù lúc này cục thế ở Tần Đường có vẻ đang có sóng gió bấp bênh, nhưng Hạ Tưởng lại có thể đứng trong cơn sóng gió này, ngạo nghễ ngẩng cao đầu, vững vàng đón gió thổi đến, lại thành công tạo ra một cục diện mới!
Tuy nhiên việc điều chỉnh nhân sự lần này có hai chỗ được bỏ qua, một chỗ là khu Bắc Lộ không có điều chỉnh, đương nhiên, Chủ tịch khu Bắc lộ là Thẩm Quan Tây vài hôm trước do quá hưng phấn mà chết đi, Tiêu Dật Lăng mới vừa lên nhậm chức Chủ Tịch khu cách đây không lâu, không điều chỉnh cũng có thể hiểu được, nhưng tại sao khu Nam Lộ cũng không có điều chỉnh chút nào?
Lẽ ra Bí thư và Chủ tịch khu ở khu Nam Lộ đã có đầy đủ kinh nghiệm và lý lịch rồi, cũng phải được nhích lên trên một chút.
Nghĩ kỹ lại, cũng không ít người thấy kỳ lạ, không lẽ có liên quan đến thực nghiệp Trung Thiên của Ngưu Lâm Quảng ở Khu Nam Lộ?
Tổng hợp và phân tích lại thì cục thế và hướng phát triển của Tần Đường trước mắt, làm cho mọi người gần như ai cũng có suy tính riêng, phần lớn đều bỏ đi, sau khi Bí thư Hạ khẳng định được quyền thế của mình trên vấn đề nhân sự, sớm muộn cũng sẽ xử lý Ngưu Lâm Quảng.
Sau cuộc họp, các ủy viên thường vụ tụm năm tụm ba rời đi, Hạ Tưởng và Phạm Tiến cũng cùng nhau ra khỏi phòng họp.
Trông thấy Phạm Tiến hơi hơi cong người, cùng với vẻ mặt đắc ý tươi cười, Chương Quốc Vĩ giận đến ngứa cả răng, Phạm Tiến, ông cũng thật là một tiểu nhân hám lợi, thật sự quyết tâm thân thiết với Hạ Tưởng sao?
Ông cũng đừng hối hận, gió bão, sắp đến đây rồi. Đến lúc đó xem ông có hối hận vì sự lựa chọn này hay không!
Hạ Tưởng vừa quay trở về phòng làm việc, Lương Thu Duệ liền đi vào, so với vẻ mặt uể oải của mấy hôm trước, trên mặt Lương Thu Duệ da có thêm sức sống, thậm chí còn mỉm cười, vừa vào đã nói:
- Bí thư Hạ, tôi có cách rồi, có thể cam đoan khiến Phó Nghĩa Nhất đánh một cái quay về.
Hạ Tưởng dường như không có hứng thú lắm, thản nhiên ồ một tiếng, lại nói:
- Thu Duệ, ông và Hân Vũ ai sẽ rời khỏi Tần Đường, suy nghĩ xong chưa? Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lương Thu Duệ sửng sốt, liền đáp nói:
- Tôi đi khỏi, để cô ấy ở lại, đối với sự phát triển của cô ấy sau này sẽ tốt hơn chút.
Hạ Tưởng đối với câu trả lời của Lương Thu Duệ không có ý kiến gì, vẫn trầm lặng, Lương Thu Duệ biết Bí thư Hạ đang ám chỉ y tiếp tục nói, chính là đem cái cách phản công đó, nói thẳng ra!