Quan Thần

Chương 1346: Rốt cuộc phải thu dọn như thế nào




Người chưa tới, đã hạ một định luận "càn quấy" trước rồi, rốt cuộc là đường đường Phó tỉnh ủy, rốt cuộc là quan lại bao che cho nhau, rốt cuộc là tổ bốn người tỉnh Tương đồng minh chặt chẽ!
Một Lâm Tiểu Viễn liên lụy ở bên trong, không ngờ kinh động nhân vật số ba của tỉnh Tương, sự tình thật sự là càng gây càng lớn rồi
Diệp Thiên Nam xuất hiện, Hạ Tưởng có thể không lên mặt nữa, đứng dậy đón chào.
Diệp Thiên Nam vừa lộ diện, không khí vừa rồi còn giống ngưng trọng như nước đã dịu đi một chút, không chỉ Dương Hằng Dịch sắc mặt dịu xuống, Lâm Hoa Kiến và Thái Giang Vĩ đều là vẻ mặt như trút được gánh nặng.
Vừa rồi tin tức con gái Trưởng ban Tổ chức Trung ương cho người ta áp lực quá lớn, khiến người ta không cách nào thở được. Hiện tại Diệp Thiên Nam đã đến, lập tức làm nhạt đi rất nhiều uy áp mà thân phận của Liên Nhược Hạm đã mang đến, bởi vì cách nghĩ của mọi người đều như nhau, trời sập có người to cao chống đỡ, trung ương có người đến, tự có quan lớn phía trước chống đỡ
Diệp Thiên Nam vừa đến, y chính là cán bộ cấp bậc cao nhất ở đây, không chỉ có thể giảm nhẹ hai tầng áp lực chính diện của Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm mà Dương Hằng Dịch gặp phải, còn có thể ở trên cấp bậc đè đầu Hạ Tưởng, làm cho sự ngông cuồng và vênh váo hung hăng vừa rồi của Hạ Tưởng toàn bộ biến mất!
Diệp Thiên Nam bước khoan thai tiến vào, y đầu tiên là uy nghiêm đảo nhìn hiện trường, đối với tiếng chào hỏi không ngừng bên tai ở xung quanh, chỉ là hơi gật đầu đáp lại, biểu hiện ra sự kiêu ngạo và ngạo nghễ mà nhân vật số ba Tỉnh ủy nên có, sau đó y đi tới trước mặt Hạ Tưởng, không nói lời nào, cũng không gật đầu, chỉ chờ Hạ Tưởng chủ động tỏ thái độ.
Diệp Thiên Nam là nhận được điện thoại từ cấp dưới của Dương Hằng Dịch, vội vàng chạy đến cứu viện. Khi nhận được điện thoại, y chần chừ một chút, có chút không muốn lộ diện lắm, nhưng lại nghe được xảy ra án mạng, hơn nữa Hạ Tưởng không thuận theo không buông tha muốn bắt lấy sự tình không tha, lại đề cập tới Lâm Tiểu Viễn, Lâm Hoa Kiến cũng ra mặt rồi, y liền biết, bao gồm Dương Hằng Dịch ở bên trong, không ai ngăn được Hạ Tưởng
Chỉ có y tự thân xuất mã, còn có thể đè đầu Hạ Tưởng
Có đôi khi trong đọ sức chính trị, chính là muốn có ý nghĩa tượng trưng, hôm nay Hạ Tưởng cho dù mang đi Lâm Tiểu Viễn và Thái Giang Vĩ, cũng chưa hẳn kết quả sau cùng có thể như Hạ Tưởng mong muốn, nhưng nếu có thể ở ngay dưới mắt của Giám đốc sở, khiến cục trưởng cục công an thành phố nghe theo dặn dò của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, mang đi con trai của Giám đốc sở Giám sát và cục trưởng cục công an thành phố Hoài Dương, sẽ là một lần thắng lợi trọng đại ý nghĩa sâu xa của Hạ Tưởng!
Đầu tiên, Lâm Tiểu Viễn và Thái Giang Vĩ, một là con trai của Lâm Hoa Kiến, một là người bạn tri kỷ của Lâm Hoa Kiến, hai người ở trước mặt y bị Hạ Tưởng bắt, sẽ làm tổn hại nặng đến danh tiếng của Lâm Hoa Kiến, khiến danh tiếng của Hạ Tưởng ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh đề cao nhiều hơn, thậm chí sẽ khiến rất nhiều lực lượng dao động trong nội bộ Ủy ban Kỷ luật hoàn toàn nghiêng về Hạ Tưởng, sẽ thúc đẩy hành động thu quyền của Hạ Tưởng ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh thuận lợi tiến hành.
Thứ hai, ở trước mặt Dương Hằng Dịch mang đi Lâm Tiểu Viễn và Thái Giang Vĩ, danh tiếng của Hạ Tưởng ở trong ủy viên thường vụ Tỉnh ủy sẽ tăng mạnh, quyền phát biểu trên hội nghị thường vụ cũng sẽ càng có phân lượng lớn hơn. Thử nghĩ, Giám đốc sở công an tỉnh khống chế không được cục công an thành phố, sẽ khiến Dương Hằng Dịch mất thể diện, sẽ càng khiến Dương Hằng Dịch để lại ám ảnh tâm lý ở trước mặt Hạ Tưởng, nói không chừng sẽ mãi mãi bị Hạ Tưởng đè đầu
Cuối cùng, Hạ Tưởng với sức lực của một người, khiêu khích hai trong số bốn người tỉnh Tương mà không bị thất bại, coi như một lần đạt được toàn thắng lớn trong so chiêu chính diện với bốn người tỉnh Tương
Diệp Thiên Nam suy xét vấn đề khá toàn diện, cũng nghĩ lâu dài, trong nháy mắt nghĩ tới đủ loại hậu quả nghiêm trọng, liền lập tức quyết định tiến đến, nói cái gì cũng phải đè đầu Hạ Tưởng, kéo lại tòa nhà sắp bị nghiêng
Diệp Thiên Nam đứng ở trước mặt Hạ Tưởng, vẻ mặt như cười như không, nói nghiêm túc không nghiêm túc, nói ôn hòa không ôn hòa, dù sao là núi cao vân sâu, bí hiểm, chính là làm cho người ta bắt đoán không ra.
Chỉ đáng tiếc, y đã thất vọng rồi, Hạ Tưởng căn bản không để ý đến sắc mặt của y, cũng không sợ hãi uy lực của y, thậm chí ngay cả sự kính trọng tối thiểu cũng không muốn tỏ ra, ngay lúc ở trong lòng Diệp Thiên Nam mơ hồ có ý phẫn nộ, di động của Hạ Tưởng lại vừa đúng vang lên
Vì thế Hạ Tưởng chỉ là hướng về y hơi gật đầu một cái, coi như là chào hỏi rồi, ngay cả một câu xin chào cũng không có, liền đi đến trước cửa sổ nghe điện thoại
- Bí thư Trịnh… Phải, người đó sắp không được rồi, đã từ bỏ cứu chữa rồi
Hạ Tưởng vừa nói, vừa nhìn xuống dưới lầu, cậu Tín đã bị che tấm vải trắng rồi, mấy tên cảnh sát đã bao vây hiện trường, hắn vừa đơn giản nói về tình hình ở hiện trường, vừa kiên định tỏ thái độ
- Phải, nhất định dựa theo tinh thần chỉ thị của Bí thư Trịnh làm, mặc kệ là cục gì Chủ tịch gì, toàn bộ mang về thẩm vấn!
Ngay nháy mắt Hạ Tưởng xoay người đi hướng cửa sổ, Diệp Thiên Nam liền có một chút dự cảm không tốt, chờ khi Hạ Tưởng cung kính nói ra "Bí thư Trịnh", tim của y liền trầm xuống, thậm chí còn không kìm nổi mắng một câu thô tục, má nó, thật là một kẻ dối trá hiếm có trên đời!
Sao lại bất hạnh như vậy khiến y gặp phải?
Phải đó, Hạ Tưởng thật sự là kẻ dối trá, điện thoại của Trịnh Thịnh sớm không điện, trễ không điện, ngay khi y vừa ra mặt thì gọi đến, rõ ràng là muốn chờ khi y lấy quyền uy đè đầu Hạ Tưởng, Hạ Tưởng thậm chí không để cho y có cơ hội nói chuyện, liền bưng ra Trịnh Thịnh đè đầu y
Thực con mẹ nó nghẹn khuất!
Diệp Thiên Nam luôn luôn chú trọng hình tượng thậm chí cũng rất ít lén mắng chửi người, hôm nay cũng thật sự là duy trì không được phong độ, ở trong lòng mắng chửi Hạ Tưởng ầm lên.
Mắng Hạ Tưởng vài câu, y tình cờ vừa quay đầu lại - không quay đầu lại không được, muốn chờ Hạ Tưởng chào hỏi và cúi đầu với y, Hạ Tưởng lại gọi điện thoại không ngừng, cũng có vẻ y bị thờ ơ rồi, thật mất mặt - quay đầu lại là vì tìm lại thể diện, không đến mức quá mức xấu hổ, không ngờ ánh mắt đảo qua, mới chú ý tới trong phòng còn có một người xa lạ.
Khi Dương Hằng Dịch thầm cho người thông báo với Diệp Thiên Nam, Liên Nhược Hạm còn không có biểu lộ thân phận, cũng không có đề cập cô ở đây, bởi vậy Diệp Thiên Nam cũng không biết còn có sự tồn tại của Liên Nhược Hạm.
Nhưng khác với mấy người chính là, Diệp Thiên Nam cũng quen biết Liên Nhược Hạm!
Sao con gái của Trưởng ban Ngô cũng ở đây?
Diệp Thiên Nam ánh mắt híp lại, ánh mắt lóe sáng ở trên mặt của Liên Nhược Hạm, liền nhanh chóng dời đi, làm bộ không phát hiện Liên Nhược Hạm, bởi vì trong lòng y đã sông cuộn biển gầm, một đáp án trong lòng miêu tả sinh động.
Cho dù cũng nghe qua một số tin đồn, y luôn không tin. Cũng thỉnh thoảng nghe một số người lén nghị luận một chút, nhưng xưa nay rất mơ hồ, không ai dám nói rõ ràng. Diệp Thiên Nam tuy rằng tự nhận không phải người vô cùng chính thống, nhưng cũng không muốn đi truyền bá chuyện nhà của lãnh đạo trung ương, đã đến phó tỉnh trở lên, biết đạo lý họa từ miệng mà ra, sẽ càng cẩn thận lời nói và hành động
Nói cách khác, người không biết cẩn thận lời nói và hành động, cũng không bước được vào cánh cửa cấp phó tỉnh
Nhưng khi y tận mắt nhìn thấy, vẫn không khỏi giật mình, ngoài giật mình, Diệp Thiên Nam trong nháy mắt liền làm ra một quyết định khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối, cũng lần nữa thể hiện một mặt quyết định thật nhanh của y – không chờ Hạ Tưởng nói chuyện điện thoại xong, cũng không chào hỏi đám người Dương Hằng Dịch, y thản nhiên chắp tay sau lưng, không coi ai ra gì bỏ đi
Khiến cho Dương Hằng Dịch không dám tin vào mắt mình, càng khiến Lâm Hoa Kiến trợn mắt há hốc mồm, cũng khiến Thái Giang Vĩ suýt chút rớt cằm dưới đất, đường đường phó tỉnh ủy, khi đến tiền hô hậu ủng, khi đi lạnh tanh, hơn nữa sau khi tiến vào, từ đầu đến cuối không nói một câu có phân lượng, khi đi giống như lòng bàn chân lau dầu, quá mất hình tượng, quá mất mặt
Hơn nữa còn có… dường như bí thư Hạ ngay cả một câu cũng không nói với bí thư Diệp
Thật sự là một cảnh tượng quỷ dị, ngay cả Dương Hằng Dịch tự nhận ở quan trường chìm nổi nhiều năm, cũng chưa từng nhìn thấy qua cảnh tượng quỷ dị như vậy, bí thư Diệp rốt cuộc sao vậy? Không đến mức Hạ Tưởng nhận được điện thoại của bí thư Trịnh, thì sợ đến lòng bàn chân lau dầu chuồn mất, cũng quá mất hình tượng rồi, tốt xấu đường đường là nhân vật số ba tỉnh ủy, có thể khiến một cuộc điện thoại của nhân vật số một dọa đến như vậy? Bí thư Diệp trước kia, khi nào trở nên vô dụng như vậy ở trước mặt bí thư Trịnh?
Đang lúc mọi người đoán không chừng nghi hoặc khó hiểu, Hạ Tưởng đã gọi xong điện thoại, quay đầu, còn vẻ mặt kinh ngạc hỏi:
- Vừa rồi dường như bí thư Diệp đã đến? Ôi, chỉ lo tiếp điện thoại của bí thư Trịnh, thờ ơ bí thư Diệp thật sự là thất lễ.
Liên Nhược Hạm cười, thầm nghĩ diễn xuất bây giờ của Hạ Tưởng càng ngày càng cao rồi, đã xuất thần nhập hóa, nhưng nghĩ lại, kỳ thật diễn xuất của cô cũng không tồi
Hạ Tưởng nói xong, lại gật đầu một cái với Dương Hằng Dịch:
- Bí thư Dương, tình hình là như vậy…
Tình hình là sao rồi, Dương Hằng Dịch kỳ thật là không hiểu ra sao, nhưng cũng biết, hiện tại y đã không có sức phản kháng Hạ Tưởng, bắt đầu từ giây phút Diệp Thiên Nam lòng bàn chân lau dầu, y liền biết, trận hôm nay, thất bại rồi, hơn nữa còn bại rất thê thảm
Hạ Tưởng cũng chính là lễ tiết mà chào hỏi Dương Hằng Dịch, sau đó sắc mặt lại nghiêm túc:
- Tập Minh, đem toàn bộ người liên can về cục công an thành phố thẩm vấn, theo tinh thần chỉ thị của bí thư Trịnh, nghiêm túc xét xử. Ủy ban Kỷ luật tỉnh cũng chấp nhận khai triển xâm nhập điều tra việc này…
Trần Tập Minh gật đầu một cái:
- Làm theo tinh thần chỉ thị của bí thư Hạ
Nhưng cũng không quên kính chào Dương Hằng Dịch một cái, sau đó phất tay một cái, mấy tên cảnh sát liền tiến lên trước lễ phép mà mời Thái Giang Vĩ đi trước một bước
Thái Giang Vĩ nổi giận:
- Sếp Trần, cẩn thận trẹo chân.
Trần Tập Minh rất khách khí phất tay một cái:
- Phụng mệnh làm việc, sếp Thái chớ trách
Nói rất khách khí, lại chỉ bảo mấy tên cảnh sát
- Xin lễ phép đối đãi mấy vị đồng chí, chú ý bảo hộ riêng tư
Thái Giang Vĩ, Lâm Tiểu Viễn, Hoàng Nghĩa, Cổ Lâm Cách, cùng với hai người khác, đều bị cảnh sát theo thứ tự áp giải lên xe. Tuy rằng cảnh sát rất khách khí, nhưng dù sao cũng trở thành người bị tình nghi phạm tội, ai cũng rất là khó chịu.
May mắn Thái Giang Vĩ không có mặc trang phục cảnh sát, nếu không mất mặt vô cùng
Hạ Tưởng ra mặt, đè đầu Dương Hằng Dịch, Cục trưởng công an thành phố Tương Giang đích thân ra mặt, áp đi Cục trưởng công an thành phố Hoài Dương, Cục trưởng công an thành phố Hoài Dương bức tử mạng người, tụ chúng, vv…, hàng loạt tin tức giống như bồ công anh, bị cơn gió nhẹ thổi một cái, liền lập tức tràn lan khắp trụ sở tỉnh ủy, xoay quanh trên đầu mỗi người
Người không cùng cấp bậc nghe được tin tức giống nhau, nhưng sau khi rơi vào tai người, trải qua đầu óc khác nhau phân tích, lại đều tự cho ra kết luận và suy đoán khác nhau
Cán bộ cấp cục trở xuống là nghị luận bí thư Hạ làm thế nào quan hệ gần như vậy với Trần Tập Minh, hai người trước kia có phải quen biết hay không, có phải bí thư Hạ hứa hẹn gì với Trần Tập Minh hay không, hoặc là Trần Tập Minh làm thế nào nghe lời Ủy ban Kỷ luật tỉnh như thế, mà không phải là lời nói của Giám đốc sở công an tỉnh
Cán bộ cấp Phó giám đốc sở trở lên là nghị luận bí thư Hạ có thể ở trước mặt bí thư Dương mang đi đám người liên can, sau này trên hội nghị thường vụ, coi như là ngồi vững vị trí nhân vật số bốn
Về phần ủy viên thường vụ Tỉnh ủy liên can đối đãi việc này như thế nào, vốn không có phong thanh truyền ra, dù sao tới cấp phó tỉnh rồi, không ai sẽ dễ dàng phát biểu cách nhìn không chín chắn
Chỉ có điều mọi người tuy rằng đang nghị luận Hạ Tưởng, nhưng đều đưa ánh mắt về phía cục công an thành phố Tương Giang, không biết tiếp tay một đống khoai lang phỏng tay, Trần Tập Minh phải làm thế nào thu dọn! Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://trumtruyen.vn
Trần Tập Minh lại không dự định thu dọn, bởi vì y biết, Hạ Tưởng từ lúc bắt đầu thì không nghĩ qua muốn thu dọn…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.