Trong văn phòng làm việc của Bí thư Tỉnh ủy, chìm vào trong trầm lặng nhất thời mà tinh tế.
Đừng nói tin tức của Hà Giang Hải và Tôn Tập Dân là bất ngờ lớn và lâm vào cả kinh đối với Hạ Tưởng, đến Khâu Nhân Lễ nghe vậy cũng là có hơi kinh sợ, vì tin tức Thạch Kiến Xương được Chu Hồng Cơ hẹn gặp, chưa có tin đồn nào truyền ra ngoài, nói cách khác, chỉ có mỗi Hạ Tưởng là biết mọi điều.
Ýý nghĩa chính trị ẩn chứa trong đó chính là, Chu Hồng Cơ chỉ đem chuyện hẹn gặp Thạch Kiến Xương nói cho mỗi Hạ Tưởng nghe.
Thực ra không nói cho Khâu Nhân Lễ cũng không sao, Khâu Nhân Lễ cũng sẽ không suy đoán gì về hoạt động của Chu Hồng Cơ và Hạ Tưởng. Không nói cho Hà Giang Hải cũng không việc gì, Hà Giang Hải cho rằng với Chu Hồng Cơ hiện tại, tiếng nói chung ở giai đoạn này không nhiều lắm.
Nhưng Chu Hồng Cơ không hề thông báo cho Tôn Tập Dân, lại cùng Hạ Tưởng âm thầm trao đổi tin tức, ánh mắt Tôn Tập Dân không tự nhiên liếc nhìn quan sát Hạ Tưởng,trong lòng phập phồng không yên. Thực sự, ở sự kiện Ngũ Nhạc, Chu Hồng Cơ giữ khoảng cách vừa phải với y. Ngay từ đầu, y cho rằng Chu Hồng Cơ chỉ vì cái trước mắt, cho nên mới không nghe chỉ thị của cấp trên, cũng không nghe lời khuyên của y, không ngờ vẫn âm thầm diễn cùng Hạ Tưởng.
Chu Hồng Cơ rốt cuộc muốn thế nào? Tôn Tập Dân không khỏi suy nghĩ nhiều, nhìn vẻ mặt Hạ Tưởng tràn trề tự tin và hào quang, không ngờ lại khiến y cảm thấy một sự mất mát bùi ngùi
Văn phòng trầm lặng lâu đến nửa phút, Hà Giang Hải trực tiếp bị trách móc và đả kích, cuối cùng có hơi thất lễ:
- Phó Bí thư Hạ có chắc muốn đề cử Ôn Tử Ki không? Thực sự xin lỗi, tôi cho rằng, đồng chí Ôn Tử Ki không đủ tư cách để đảm nhiệm chức vụ Cục trưởng công an thành phố.
Rất thẳng thắn, rất khí thế, rất kiêu ngạo!
Các nơi bổ nhiệm Cục trưởng Công an thành phố, đều phải được sở Công an tỉnh phê duyệt, trình tự bổ nhiệm chức vụ thuộc quyền quản lí của Tỉnh ủy và sở Công an tỉnh. Nếu Tỉnh ủy tán thành, sở Công an tỉnh muốn ngăn lại không buông, bổ nhiệm cũng có thể truyền xuống
Đương nhiên Giám đốc sở Công an tỉnh chắc cũng là Bí thư Đảng ủy Công an tỉnh, cũng sẽ là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, thông thường vẫn cùng Tỉnh ủy nhất trí cao độ, nhưng cũng có trường hợp ngoại lệ.
Hà Giang Hải ngoan cố mà đi, ngán cổ, ỷ mình ở tỉnh Tề có cây lớn rễ sâu, ỷ có hậu thuẫn đứng sau, ngang nhiên làm trò trước mặt Bí thư Tỉnh ủy, gây hấn về phía Phó bí thư Tỉnh ủy.
Hạ Tưởng lần đầu tiên đối mặt với lời thách thức của Hà Giang Hải, khẳng định sẽ không rút lui, chỉ có điều ngược lại với việc người khác cho rằng hắn sẽ nổi giận, hắn khẽ cười, lãnh đạm, không hề mất uy phong, đáp trả Hà Giang Hải:
- Bí thư Hà, tôi không nghĩ sẽ đề cử Ôn Tử Ki đảm nhiệm chức vụ Cục trưởng Công an tỉnh.
Hà Giang Hải bỗng sửng sốt, Hạ Tưởng có ý gì đó? Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân cũng lấy làm lạ, đồng thời cũng nghĩ Hạ Tưởng có ý gì đó.
Rốt cuộc Hạ Tưởng có ý gì? Ý của Hạ Tưởng rất rõ ràng, hắn thực muốn đề bạt Ôn Tử Ki.
- Bí thư Khâu, tôi sẽ chính thức đề bạt với Ban tổ chức cán bộ cho đồng chí Ôn Tử Ki đảm nhiệm chức vụ Bí thư Đảng ủy Công an và Ủy viên thường vụ thành phố Ngũ nhạc.
Hà Giang Hải thiếu chút nữa giận sôi sôi máu, Hạ Tưởng thật rất đáng căm ghét, rất đáng giận, căn bản là một tên vô lại.
Tôn Tập Dân bị Hạ Tưởng làm cho buồn bực cả buổi, vừa nghe Hạ Tưởng nói, thiếu chút nữa cười ra tiếng. Hóa ra là đi một vòng lớn, mất cả buổi giằng co, Hạ Tưởng đã thật sự quăng ngã Hà Giang Hải.
Thật là một tên xảo quyệt, Tôn Tập Dân nhịn cười, trong lòng hiểu ra một chút, có lẽ Hạ Tưởng muốn giữ quan hệ hợp tác ổn định, đó là sự lựa chọn sáng suốt.
Khâu Nhân Lễ cũng cười thầm trong lòng, Hạ Tưởng thật là tinh ranh, đùa giỡn với Hà Giang Hải. Việc đề cử Bí thư Đảng ủy Công an thành phố, và lãnh đạo trực thuộc hệ thống công an có điều khác biệt, không nhất định phải được Đảng ủy Công an tỉnh tán thành mới được. Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy có quyền bổ nhiệm Bí thư Đảng ủy công an thành phố.
Lại càng không thể trực tiếp bổ nhiệm Ủy viên thường vụ Thành ủy.
Nếu Hà Giang Hải muốn cứng rắn, đề cử người khác giữ chức Cục trưởng Công an thành phố Ngũ Nhạc, Hạ Tưởng không hề yếu thế, hoàn toàn có thể đề cử Ôn Tử Ki đảm nhiệm chức vụ Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an. Như vậy, cho dù Hà Giang Hải đề cử người nào thông qua bổ nhiệm, cuối cùng người đảm nhiệm chức vụ Cục trưởng Công an cũng sẽ bị Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy công an chẹt họng.
Thủ đoạn của giới quan lại quả thật cay độc, Khâu Nhân Lễ tuy không tỏ thái độ rõ ràng với việc đề bạt của Hạ Tưởng và Hà Giang Hải, nhưng lời của y rõ ràng vẫn thiên vị cho Hạ Tưởng:
- Nếu đồng chí Thạch Kiến Xương bị Ủy ban Kỷ luật gọi nói chuyện, chắc tạm thời không thích hợp chủ trì công tác Cục công an thành phố, ý kiến của tôi là tạm thời để đồng chí Ôn Tử Ki đảm nhiệm công tác Cục công an thành phố vài ngày.
Bí thư sẽ xử lý sau khi kết thúc, để Hạ Tưởng thay mặt truyền đạt lại cho Hạ Lực, Bí thư sẽ xử lí với tinh thần hội đồng.
Hạ Lực ở đại hội cán bộ Thành ủy Ngũ Nhạc, trịnh trọng tuyên bố:
- Tỉnh ủy nghiên cứu quyết định, đồng chí Lâu Hân Đông tạm thời chủ trì công việc thường ngày ở Ủy ban nhân dân thành phố, đồng chí Ôn Tử Ki tạm thời đảm nhiệm công tác thường ngày ở Cục công an thành phố, hai đồng chí hãy làm việc chăm chỉ và nghiêm túc.
Cuối cùng thời tiết ở Ngũ Nhạc đã thay đổi!
Mọi người không rõ lắm, cái gọi là tạm thời đảm nhiệm công tác, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trên cơ bản chờ qua tình thế này, sẽ phù chính
Lâu Hân Đông xem nhđã đứng đúng đội ngũ, rốt cuộc phải phù chính. Ôn Tử Ki rốt cuộc đụng phải đại vận, một tên Phó cục trưởng vô danh xếp hạng gần cuối, bật người nhảy lên, sắp sẽ thăng chức làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, thật sự làm người đời cảm thán, trải nghiệm cuộc sống bất đồng, tiền đồ cũng khác nhau rất lớn
Ngày trước, ai cũng không coi trọng Ôn Tử Ki, ngoại trừ một người chị không quá cứng rắn là chỗ dựa vững chắc chính là Tôn Tử Tuyền, cũng chỉ là hậu thuẫn không có gì vượt trội hơn người, ai có thể nghĩ đến, nháy mắt, một loạt sự kiện Ngũ Nhạc sau khi được xác định, Ôn Tử Ki lên thẳng mây xanh, tương lai sẽ lên tới chức Phó giám đốc sở.
Con người, ai cũng không thể đề phòng trước sau, bình thường vẫn là thêm ba phần cẩn thận, ít ba phần khinh thị ngạo mạn mới tốt, nếu không hối hận thì đã muộn rồi
Sau đó, Chu Vu Uyên đại diện Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố phát biểu, bày tỏ hoàn toàn tán thành quyết định của Tỉnh ủy
Lâu Hân Đông cũng theo lệ lên tiếng, bày tỏ nhất định làm tốt công tác của mình, không phụ lòng Tỉnh ủy. Lời phát biểu cuối cùng, y bất ngờ nhắc tời Tập đoàn Đạt Tài bỏ vốn đầu tư, chỉ ra tài sản và bất động sản của Tập đoàn phù hợp với tình trạng thành phố Ngũ Nhạc bây giờ, nếu tiến cử thành công, sẽ thúc đẩy nền kinh tế Ngũ Nhạc phát triển nhanh, tiến vào nền kinh tế mạnh mẽ.
Đều nhìn ra được, cũng nghe ra được, lời nói của Lâu Hân Đông chẳng những nói cho toàn thể cán bộ của thành phố Ngũ Nhạc nghe, còn có ý chứng tỏ thái độ với một người nào đó trong Tỉnh ủy.
Hạ Lực cuối cùng cũng thành công tốt đẹp, hoàn thành công tác ở Ngũ Nhạc, quay về thành phố Lỗ.
Hạ Lực mới vừa đi không lâu, Chu Hồng Cơ sau lưng liền có một loạt động tác nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán
Cổ Ngọc đã trở lại.
Cùng Cổ Ngọc đi tới thành phố Lỗ còn có Nghiêm Tiểu Thì.
Tâm tình Cổ Ngọc rất tốt, đi một chuyến Thái Sơn, xem bình binh Thái Sơn nổi tiếng thiên hạ, một người tự do tự tại, dân chơi chính hiệu, cho nên cô vừa gặp Hạ Tưởng liền nói:
- Em mới phát hiện, thỉnh thoảng đi một mình cũng rất tốt, chí ít khỏi phải vướng bận ai, thích gì làm nấy, cao hứng, vui chơi một trận. Chơi mệt rồi, quay mình xuống núi, không cần phải để ý người bên mình chơi có vui hay không.
Cổ Ngọc và Nghiêm Tiểu Thì gần như là bạn thân nhất, hai người ở trong một căn hộ rất to, căn hộ ở khách sạn Ginza là xa hoa nhất. Khí trời nóng dần, Cổ Ngọc chỉ mặc áo ngắn với quần đùi, đơn giản chất phác như một nữ học sinh trung học
Nghiêm Tiểu Thì mặc đồ cũng rất tùy ý, áo phông rộng, cặp đùi trắng nõn nà, nửa kín nửa hở làm lộ vẻ đẹp hấp dẫn, lôi cuốn. Cô đương nhiên sẽ không mặc váy ngắn õng ẹo trước mặt Hạ Tưởng, nếu Cổ Ngọc đi vắng, cô cũng không cần quan tâm.
Hạ Tưởng ngồi ôm hai người đẹp, nhưng hôm nay không có ý nghĩ gì: bởi vì Cổ Ngọc và Nghiêm Tiểu Thì đều hướng về hắn để lộ ra tin tức làm người ta trầm tư suy nghĩ.
Có một khoảng thời gian không gặp Hạ Tưởng, Nghiêm Tiểu Thì sau khi cùng Hạ Tưởng làm được nửa đường chuyện tốt kia, bởi vì đầu óc còn chưa hoàn toàn hiểu biết hết, đối với chuyện nam nữ kia tuy rằng cũng muốn, nhưng lại không nhiều. Tuy nhiên hôm nay vừa gặp Hạ Tưởng lại cảm thấy khô nóng khắp người.
Cũng có lẽ là Cổ Ngọc ăn mặc mát mẻ, quần áo đơn giản càng lộ lên vẻ thông minh lanh lợi, khiến cô thân là phụ nữ cũng không khỏi rung động.
Bỗng nhiên trong lòng Nghiêm Tiểu Thì xuất hiện một tà ý "một chồng hai vợ"? Cô liền đỏ mặt, làm sao lại có ý nghĩ hoang đường như vậy? Trộm nhìn thoáng qua, may là Cổ Ngọc đang rót nước, Hạ Tưởng thì trầm tư suy nghĩ, không ai cảm thấy điều khác thường ở cô.
Thực ra Hạ Tưởng đã thấy Nghiêm Tiểu Thì đỏ mặt, với tư cách là một chuyên gia về gái đẹp, hắn thoáng cái đã đoán trúng tâm tư của Nghiêm Tiểu Thì, chẳng qua không muốn tìm hiểu sâu, dù sao cũng chưa đến lúc.
Quả thực chưa phải lúc, vì lão Cổ ngày mai tới đây.
Tưởng rằng lão Cổ sẽ cùng Thủ tướng đến, không ngờ lão Cổ đi một mình đến đây trước, hay lại có biến cố xảy ra?
Hạ Tưởng cũng không hỏi Cổ Ngọc về nguyên nhân, bởi Cổ Ngọc đâu biết vì cớ gì lão Cổ muốn tới thành phố Lỗ và tại sao lại đến sớm hơn dự định, cô sẽ không nghĩ đến bất cứ vấn đề chính trị gì mà không lien6c an đến sự vui vẻ
Nếu nói chỉ đơn thuần là lão Cổ muốn xuất phát sớm hơn dự định, vẫn không đủ để khiến Hạ Tưởng suy nghĩ rất lâu, còn một chuyện cũng làm hắn nhất thời không biết chủ ý, Nghiêm Tiểu Thì cũng muốn tham gia kinh doanh muối ăn, vì sau khi cô nhận được điện thoại của Liên Nhược Hạm, cũng động tâm.
Liên Nhược Hạm cũng không biết ý tưởng gì, kể từ sau hội nghị thành viên tổ chức kinh tế, cô rất có hứng thú với tất cả thành viên tổ chức của Hạ Tưởng, muốn bồi dưỡng mọi thực lực yếu thế nhanh chóng lớn mạnh, ngoại trừ nhiệt tình hăm hở đối với Hoa Nhài Vàng, Bạc, cô đối với Nghiêm Tiểu Thì cũng hết sức nhiệt tình.
Liên Nhược Hạm không hề chào hỏi hắn một tiếng, liền lén lút báo cho Nghiêm Tiểu Thì biết về việc kinh doanh muối ăn. Hạ Tưởng hơi có chút bất mãn, dĩ nhiên hắn bất mãn không phải là sự chiếu cố của Liên Nhược Hạm đối với Nghiêm Tiểu Thì, mà là nghi ngờ cách làm sau lưng của Liên Nhược Hạm, có thể ẩn chứa tư lợi?
Chẳng lẽ Liên Nhược Hạm đã liên tưởng gì đó đến quan hệ giữa hắn và Nghiêm Tiểu Thì?
Ngẫm lại cũng là bất đắc dĩ, người phụ nữ bên cạnh mà hắn mẫn cảm nhất không phải là vợ chính Tào Thù Lê, ngược lại chính là vợ thứ Liên Nhược Hạm, tuy nhiên cũng có thể lí giải, Liên Nhược Hạm vẫn luôn mạnh mẽ hơn Tào Thù Lê.
Nghiêm Tiểu Thì và Ngô Nhược Thiên cùng ở tỉnh Yến tham gia kinh doanh muối ăn. Kì thực cũng là chuyện tốt, Nghiêm Tiểu Thì tham gia có thể bù đắp cho Ngô Nhược Thiên thiếu kinh nghiệm kinh doanh, mà Ngô Nhược Thiên có quan hệ với giới chính trị, có thể càng tiện mở rộng công việc ra bên ngoài, coi như hợp tác mạnh mẽ.
Vốn muốn cùng Cổ Ngọc và Nghiêm Tiểu Thì ăn cơm chiều, nhưng không ngờ nhận được điện thoại của Nguyên Minh Lượng, thông thường Hạ Tưởng không đến mức vì Nguyên Minh Lượng mà không tiếp Cổ Ngọc và Nghiêm Tiểu Thì, nhưng Nguyên Minh Lượng nói một câu, Hạ Tưởng lập tức quyết định gặp mặt y.