1578 và 1579 thiếu.
Đêm đó, Ngô Thiên Tiếu và Hòa Cải Lợi gặp mặt, nói chuyện đến mấy giờ. Trên đường gọi một cuộc điện thoại, sau đó Ôn Tử Tuyền lặng yên tới, gia nhập hội đàm.
Đồng thời, đêm đó Tôn Tập Dân và Hà Giang Hải cùng ăn tối, trên đường đi ăn, lại có Nha Nội không hẹn mà tới, gia nhập hội, trò chuyện với nhau thật vui.
Mặt khác, sau khi không biết đối nhân xử thế, Liêu Đắc Ích đến nhà thăm hỏi Khâu Nhân Lễ, sau khi Khâu Nhân Lễ nhậm chức tỉnh Tề hai năm, Trưởng ban Tổ chức cán bộ lần đầu tiên đến nhà Khâu Nhân Lễ. Vợ của Khâu Nhân Lễ đã đến thành phố Lỗ, vẫn chờ đợi được ở bên chăm sóc Khâu Nhân Lễ bắt đầu cuộc sống hàng ngày.
Khâu Nhân Lễ nhiệt tình hoan nghênh Liêu Đắc Ích đến thăm, tự mình rót nước, tự mình đón vào, Liêu Đắc Ích nhận được sủng ái mà lo sợ.
Mà ban ngày kiên quyết bất đồng với người của Ủy ban Kỷ luật Trung ương, buổi tối, Chu Hồng Cơ lại bí mật hẹn gặp đoàn người của Ủy ban Kỷ luật Trung ương, hơn nữa còn bày yến tiệc lớn, vô cùng nhiệt liệt, cũng rất náo nhiệt.
Chẳng qua Chu Hồng Cơ cũng không biết chính là hành động ám muội của anh ta, dường như vô cùng cao minh và không cho người ngoài biết, lại bị Vương Trạch Nhân nắm rõ. Sau đó Vương Trạch Nhân liền báo cho Ngô Thiên Tiếu, Ngô Thiên Tiếu đã biết, có nghĩa là Hạ Tưởng cũng biết rõ. Nhưng Vương Trạch Nhân cũng không chú ý, ở phía sau ông ta, cũng có một đôi mắt tỏa sáng theo dõi bóng dáng ông ta!
Mà ngược lại với rất nhiều người bận rộn mà vội vàng hành động chính là, Hạ Tưởng không gặp mặt Hòa Cải Lợi, không phải vì hắn có bao nhiêu công vụ bận rộn, mà chỉ ở nhà ngồi ngay ngắn, ước chừng một giờ, sau đó lên giường ngủ.
Hạ Tưởng bình yên đi vào giấc ngủ, Lý Đinh Sơn lại trắng đêm chưa ngủ, bởi vì buổi tối sau khi ông ta và Tần Khản, Hạ Lực cùng nhau ăn một bữa cơm rau dưa, rốt cục nghe được tin tức là ông ta cũng bị điều tra, tâm tình kích động. Tuy rằng lúc đó không thất thố nhưng sau khi trở về, vẫn rất tức giận, khó có thể giảm đi lửa giận trong lòng ngay được.
Lý Đinh Sơn phẫn nộ rất nhiều, và qua cuộc điện thoại truy vấn liên tục với Tống Triêu Độ, Tống Triêu Độ mới hơi lộ ra một ít tin tức. Ngắt điện thoại với Tống Triêu Độ, ông ta vẫn khó có thể đi vào giấc ngủ như cũ, nhưng không phải bởi vì phẫn nộ, mà là bởi vì cảm động.
Vừa cảm động vì Tống Triêu Độ bảo vệ ông ta, lại cảm động vì Hạ Tưởng đối với ông ta sáng tối phối hợp.
Lý Đinh Sơn gần như không do dự gì mà ra một quyết định trọng đại, ông ta nên làm mồi chẳng sợ liều mạng vì Hạ Tưởng, ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh cũng không cần, chỉ muốn hoàn thành chí hướng của mình.
So với Hạ Tưởng âm thầm vì ông ta mà làm hết thảy, ông ta hy sinh một chút thì có đáng gì? Hơn nữa với ông ta mà nói, hiện tại quan chức cũng không phải bảo vật, nếu không thể vì nước vì dân làm chút gì thật sự, nếu không thể đạt tới mục tiêu và lý tưởng trong lòng, một Phó chủ tịch tỉnh như ông ta mà nói, làm sao lọt lỗ tai?
Ông ta không ham, không lấy, không chơi phụ nữ, như vậy làm quan chỉ có một việc có thể làm, chính là làm quan một lần tạo phúc, nếu lý tưởng đơn giản nhất này cũng không thể thực hiện, thực còn không bằng về nhà với bà xã đứa nhỏ sống yên lặng qua ngày.
Hiện tại vắt ngang trước mặt ông ta có hai tòa núi lớn, Tôn Tập Dân và Hà Giang Hải, bọn họ nhất trí lập trường, chính là muốn bóp chết Tập đoàn Đạt Tài thậm chí còn tiến cử tập đoàn đầu tư Thiên Giang, có thể nói hạ dưới vốn ban đầu. Ngoài ngăn cản dự án của Tập đoàn Đạt Tài, mục đích căn bản còn là vì giữ gìn tấm màn đen che phủ ngành muối của tỉnh Tề.
Dự án của Tập đoàn Đạt Tài một khi ra đời, chắc chắn sẽ mang đến đòn tấn công thật lớn vào ngành muối của tỉnh Tề, bởi vậy dẫn phát đến kết quả nhiều người không nghĩ đến là phản ứng dây chuyền, cho nên, Lý Đinh Sơn biết, ông ta phải vì giấc mộng trong lòng chưa từng có từ trước đến nay, không tiếc tất cả cái giá phải trả mà tiến cử thành công dự án của Tập đoàn Đạt Tài.
Sau vài lần tiếp xúc với Tần Khản, ông ta nhận thức được Tần Khản và ông ta có chung lập trường mặc dù ông ta mơ hồ nhìn ra điểm xuất phát của Tần Khản dường như không quá chính xác, nhưng ít ra tình nguyện giúp ông ta thúc đẩy dự án của Tập đoàn Đạt Tài. Ông ta còn nhận ra ở bộ máy bên trong Ủy ban nhân dân tỉnh, lập trường tích cực nhất còn có Phó chủ tịch tỉnh Vương Chi Phu.
Vương Chi Phu và Tần Khản không giống nhau, nếu tác dụng thúc đẩy của Tần Khản sẽ chỉ ở chỗ tối, chỉ biết triển khai nhiều mặt, nhưng không dùng ở ngoài sáng, dù sao Tần Khản chẳng phân biệt được quầy thu hút đầu tư. Còn Vương Chi Phu lòng dạ cũng ngay thẳng và sau khi Tôn Tập Dân gây ầm ĩ một trận lớn vì dự án của Tập đoàn Đạt Tài, Vương Chi Phu thậm chí rêu rao định lên Trung ương phản ánh vấn đề.
Sau đó, Lý Đinh Sơn xuất phát từ giữ gìn quyền uy của Chủ tịch tỉnh, không muốn sự tình náo loạn lớn ngay từ điểm xuất phát, mà khuyên Vương Chi Phu. Sau đó Vương Chi Phu cũng bớt tức giận, nhưng vẫn tiến cử dự án của Tập đoàn Đạt Tài, tiếp tục tận hết sức lực thúc đẩy, nhiều mặt làm công tác cơ sở, chỉ chờ Tôn Tập Dân cuối cùng nhả ra. Nhưng sau khi tin tức về tập đoàn đầu tư Thiên Giang truyền ra, Vương Chi Phu đến gần với tuyệt vọng, ông ta lén nói cho Lý Đinh Sơn, ông ta có biện pháp trị Tôn Tập Dân, vạn bất đắc dĩ, ông ta không muốn xé rách thể diện.
Lý Đinh Sơn khi giáp mặt chưa nói, nhưng rất là khinh thường Vương Chi Phu lén ra thủ đoạn sau lưng. Nhưng hôm nay, ngay lúc này, khi ông ta biết mình bị người ta đánh lén, thậm chí vu oan ông ta có quan hệ với Triệu Mẫu Đan là lúc, ông ta gần như phẫn nộ ra mặt mà cười lạnh một trận, đúng là kỹ xảo của bọn đạo chích, đồ vô sỉ! Nhưng chính trị có khi chính là vô sỉ và hắc ám như thế, nếu ông ta thân ở trong quan trường, sẽ không thể thể hiện ra sự khoan dung. Trên đời đều là thế giới mù mờ một mình tôi rõ ràng, là thánh nhân, còn tôi mù mờ thế giới lại rõ ràng, thì là vĩ nhân. Ông ta không phải là người nào cả, ông ta chỉ là một đảng viên hơi thanh cao, có hơi lý tưởng hơi theo đuổi một chút!
Sự việc của Triệu Mẫu Đan, thật sự khiến Lý Đinh Sơn bùng lên lửa giận thiếu chút nữa thiêu hủy lý trí, nhưng cuối cùng ông ta tỉnh táo lại, cẩn thận nhớ lại gần đây con người và sự việc giống như đèn kéo quân, sau khi chải chuốt và làm thẳng ra, rốt cục khiến ông ta phát hiện ra dấu vết để lại...
Là chỗ ở của nữ nhân viên phục vụ Cung Tiểu Tinh.
Khác với Hạ Tưởng đang ở khu nhà của ủy viên thường vụ chính là, Lý Đinh Sơn sau khi nhận chức vẫn ở tại nhà khách Tỉnh ủy. Tuy rằng Tỉnh ủy cũng chia một căn hộ tương xứng với một ủy viên thường vụ cho ông ta, nhưng bởi vì Lý Đinh Sơn vốn không mang theo người nhà, ở tại nhà khách không cần quan tâm việc nhỏ rườm rà, khá bớt lo.
Cung Tiểu Tinh năm nay 22 tuổi, tốt nghiệp đại học, dáng vẻ trắng trẻo xinh đẹp, người chịu khó, miệng ngọt, hơn nữa lại đến từ tỉnh Yến, vẫn phụ trách vệ sinh phòng ông ta, chăm sóc cuộc sống hằng ngày của ông ta, bởi vậy thường xuyên qua lại nên hiểu biết. Lý Đinh Sơn đối với cô ta cũng không nghi ngờ gì, lại bởi vì là đồng hương, nên cũng có chút chiếu cố đối với cô ta.
Là một cô bé tuy rằng Cung Tiểu Tinh 22tuổi nhưng thật sự không phải cô bé, theo cảm nhận của Lý Đinh Sơn, vẫn đối đãi với cô như những người phụ nữ khác ~ Cung Tiểu Tinh ở trước mặt Lý Đinh Sơn, dần dần chuyển biến từ nhân viên phục vụ sang thân phận của đồng hương, Lý Đinh Sơn cũng từ "Phó chủ tịch tỉnh Lý" vô tình thành " Chú Lý". Thêm nữa, Lý Đinh Sơn vẫn đối với cô ta không hề phòng vệ cho rằng cô ta quả thật đối xử với ông ta xuất phát từ thật tâm hòa hảo. Nhưng bây giờ nghĩ lại, bỗng nhiên kinh hãi, bởi vì mọi chuyện Cung Tiểu Tinh làm đều chu đáo, vả lại còn cố tình để lộ ra gia thế bất hạnh của cô ta để có thể tiến tới trái tim của ông ta thậm chí còn có mấy lần không biết cố ý hay vô tình ở trước mặt ông ta cởi quần áo, sau đó xoay người che đi, ông ta lúc ấy còn lơ đễnh, bởi vì ông ta chưa bao giờ có ý đồ gì đối với cô ta.
Sự việc Triệu Mẫu Đan, giống như tiếng sấm đập vang vào cảnh báo ông ta, Cung Tiểu Tinh nói không chừng là có người cố ý xếp vào ở gần ông ta, chuẩn bị bất cứ lúc nào kéo ông ta vào vũng bùn!
Không được coi khinh lúc nào đó nhân viên phục vụ bỗng bùng nổ thành tình nhân của một quan lớn cấp phó tỉnh nào đó ở tỉnh Tề, lúc ban đầu chỉ là một nữ nhân viên phục vụ! Chỉ là chăm sóc cuộc sống hằng ngày, sau đó chăm sóc cả tới trên giường.
Lý Đinh Sơn càng nghĩ càng kinh hãi, bóng đêm đã sâu, ông ta ở trong phòng đi tới đi lui, cảm thấy trên người phiền muộn bất an, phải đi tắm. Trong chốc lát, cảm giác thoải mái không ít, vì ông ta có một mình nên cũng không nghĩ nhiều không mặc quần áo đi ra khỏi buồng vệ sinh, vừa ra khỏi cửa liền ngây ngẩn cả người, trước mắt là một người, da thịt nhẵn nhụi, quả nhiên là Cung Tiểu Tinh!
Cung Tiểu Tinh chỉ mặc quần áo mùa hè quần lót vừa nhỏ lại mỏng, trước ngực hai nụ nhỏ bé nhô lên, tản mát ra khát vọng mãnh liệt của một thiếu nữ thanh xuân muốn được người ta ôm vào trong lòng. Mà xuyên qua quần lót, phần dưới đầy đặn mà đều đều tản mát ra vẻ rực rỡ và hấp dẫn nên có của tuổi trẻ, đối với đàn ông tuổi của Lý Đinh Sơn, trừ lấy 2 rồi giảm đi 7 tuổi chênh lệch, đúng là cây cỏ non người mê.
Mặt Cung Tiểu Tinh hồng lên, trong tay cầm áo tắm, lắp bắp nói:
- Lý Lý, chú Lý, cháu nghe được chú đang tắm, sợ chú quên lấy áo tắm, liền mở cửa vào để...
Tuổi tác chênh lệch hơn nữa Cung Tiểu Tinh cố ý hay vô tình thể hiện ra ngoài vẻ nhút nhát và rụt rè, nhất thời khiến người đàn ông trong Lý Đinh Sơn bị mê hoặc không thể chịu nổi.
Lý Đinh Sơn không phải thánh nhân, lúc này lại là mùa hạ oi bức xao động, hơn nữa ông ta vốn còn có cảm tình đối với Cung Tiểu Tinh, nếu không phải vừa rồi suy nghĩ sâu xa một hồi, nếu không phải nói chuyện điện thoại với Tống Triêu Độ, nói không chừng ông ta nhất thời kích động, cũng sẽ phạm vào sai lầm mà tất cả đàn ông đều sẽ phạm phải! Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
May mắn... Lý Đinh Sơn nhịn xuống, ông ta sa sầm mặt, rất là uy nghiêm mà quát lớn một tiếng:
- Tiểu Tinh, về sau không được tôi cho phép, không được tự tiện vào!
Cung Tiểu Tinh sửng sốt, áo tắm trong tay rơi xuống đất, uốn éo người mà giận dữ đẩy cửa đi ra ngoài, cái mông cô trơn bóng và cái lưng mượt mà, xẹt qua trong mắt Lý Đinh Sơn một độ cong duyên dáng, nhưng không mang đến bất luận cảm giác đẹp đẽ nào, sau đó nhanh chóng biến mất ngoài cửa.
Thật hay cho mỹ nhân kế đã được tiểu nhân tỉ mỉ nghĩ ra, Lý Đinh Sơn đến tận đây đã hoàn toàn sáng tỏ dụng tâm hiểm ác của đối phương, mà ông ta vừa thoát khỏi một tình huống nguy hiểm!
Trong nháy mắt, một câu hiện lên trong đầu Lý Đinh Sơn ~ lượng tiểu phi quân tử (không có chút hèn hạ thì không phải là đàn ông) nếu đối phương đã tính kế với ông ta, ông ta biết mà không đáp trả, chẳng lẽ không phải thất lễ? Một lát sau, Lý Đinh Sơn hạ quyết tâm, quyết định sáng mai gặp Vương Chi Phu tiến hành đàm đạo, ông ta sẽ không tiếc thủ đoạn cùng đối phương đọ sức một phen.
... Ai cũng không ngờ chính là, trong một đêm mà thế lực khắp nơi tiếp xúc tới tấp và thành lập âm mưu rồi sau đó hoạt động, thì tư tưởng của Lý Đinh Sơn đã có nhiều biến đổi lớn, do đó khiến thế cục tỉnh Tề, lại lệch khỏi quỹ đạo mà mọi người thiết tưởng.
Ngay khi trong bộ máy Tỉnh ủy thu được thắng lợi sau khi thu phục Liêu Đắc Ích, bên trong bộ máy Ủy ban nhân dân tỉnh lại gợn sóng.
Buổi sáng ngày hôm sau, không ngoài dự đoán, Ủy ban Kỷ luật Trung ương chính thức đề xuất thẩm vấn Triệu Mẫu Đan! Cùng lúc đó, nhân viên Ủy ban Kỷ luật tỉnh Yến cùng Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tề phối hợp, bắt đầu liên hợp điều tra vấn đề hủ bại giữa hệ thống ngành muối tỉnh Yến và hệ thống ngành muối tỉnh Tề.
Chu Hồng Cơ đang ngồi trong văn phòng, cảm thấy vừa lòng với tiến triển của sự việc, đột nhiên, một cuộc điện thoại quấy rầy suy nghĩ của ông ta.
Buông điện thoại, vội vàng mở trang mạng, Chu Hồng Cơ đột nhiên biến sắc!