Hạ Tưởng sắp xếp thời gian ở Bắc Kinh thật sự rất chặt.
Sắp xếp lúc đầu là, buổi chiều gặp mặt Nga Ni Trần cùng Dương Uy, nhằm vào kế hoạch lớn ngắm bắn và đánh bọc, gặp mặt cũng để thảo luận phạm vi hoạt động của bước tiếp theo. Buổi tối, nếu có thể gặp mặt cô Tề, lắng nghe một vài chỉ thị của cô Tề về vấn đề Hạ Đông.
Ngày hôm sau, hội họp với Khâu Tự Phong, Mai Hiểu Lâm, rồi cùng nhau khởi hành đi tới nhà họ Phó, thăm hỏi ông cụ Phó. Hành trình Bắc Kinh đến tận lúc này mới viên mãn chấm dứt. Buổi tối, trở về thành phố Lỗ.
Nhưng thường thường kế hoạch lại không thể theo không kịp thay đổi...
Trước tiên không bàn đến đến những bận rộn của Hạ Tưởng ở Bắc Kinh, tiếp tục nói sau khi Hạ Tưởng vừa mới rời khỏi thành phố Lỗ chưa đến nửa giờ, Chu Hồng Cơ liền quyết định ra tay. Bởi vì Chu Hồng Cơ mặc dù lực ảnh hưởng tới các mặt ở thành phố Lỗ đang rất yếu, nhưng cũng không phải không có chút quyền phát ngôn, hơn nữa anh ta còn có Tôn Tập Dân trợ giúp.
Tôn Tập Dân sau khi nhậm chức Chủ tịch tỉnh, tuy rằng khiêm tốn, nhưng vẫn không ít cán bộ trung tầng tiến đến chủ động dựa vào anh ta. Dù sao Chủ tịch tỉnh cũng là nhân vật số hai ở tỉnh Tề, có quyền quản lý hành chính to lớn, tỉnh Tề lại là tỉnh có nền kinh tế phát triển mạnh, phát đạt. Phía sau sự phát đạt kinh tế, quyền quyết định của Chủ tịch tỉnh càng lộ rõ quyền lực. Nguồn: https://trumtruyen.vn
Trong số cán bộ tiến đến chủ động dựa vào anh ta, người thành phố Lỗ là nhiều, gần quan được ban lộc. Những người ở Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Lỗ, nếu không có lễ lạt thì trước mắt cũng không có đường thăng tiến. Cho nên có khối người, thấy Tôn Tập Dân mặt ngoài khiêm tốn, những người âm thầm tiến đến thăm hỏi anh ta cũng nối liền không dứt.
Lựa chọn người ưu tú để dùng, cũng có bộ phận là người của Ủy ban Kỷ luật, và hệ thống công an, tư pháp. Tôn Tập Dân liền giới thiệu cho gặp mặt Chu Hồng Cơ. Bởi vậy, cũng đem lại tiện lợi không phải ít cho Chu Hồng Cơ.
Giống như Hạ Tưởng bên người có thư ký đắc lực Ngô Thiên Tiếu, thì bên người Chu Hồng Cơ cũng có một thư ký rất khá là Chu Duệ. Chu Duệ vốn là người của văn phòng Tỉnh ủy, sau khi được chuyển sang đảm nhiệm làm thư ký cho Chu Hồng Cơ, nhanh chóng lấy được sự tín nhiệm của Chu Hồng Cơ. Có lẽ lại bởi vì họ cũng có duyên, nên rất nhanh liền thành lập quan hệ tín nhiệm coi như vững chắc.
Kỳ thật từ trước lúc sự kiện Hà Giang Hải bùng nổ, Chu Duệ cũng đã đi theo Chu Hồng Cơ làm tùy tùng phối hợp tác chiến trong rất nhiều chuyện, trở thành trợ thủ đắc lực nhất của Chu Hồng Cơ. Chu Hồng Cơ tín nhiệm Chu Duệ, có thể so sánh với sự tín nhiệm của Hạ Tưởng đối với Ngô Thiên Tiếu.
Đồng thời, Chu Duệ khôn khéo và có khả năng, không kém hơn bao nhiêu so với Ngô Thiên Tiếu, cũng khiến Chu Hồng Cơ như hổ thêm cánh, hơn nữa Chu Duệ cũng là người của thành phố Lỗ, và trên phương diện Thành ủy thành phố Lỗ, có mạng lưới quan hệ nhất định. Chu Hồng Cơ liền cho rằng có Chu Duệ ra mặt, hơn nữa có quan hệ Tôn Tập Dân dẫn kiến, còn có tự anh ta bày bố ở thành phố Lỗ, hẳn là nên thừa dịp lúc Hạ Tưởng không có ở đây, thong dong mở ra cục diện đầu tiên, vấn đề không lớn, khó khăn không lớn...
Chu Hồng Cơ liền bắt đầu bắt tay vào làm.
Điểm mấu chốt khiến Hà Giang Hải cuối cùng chẳng những bị miễn chức, còn muốn anh ta bị thất bại thảm hại, nằm trên hai người.
Thứ nhất là Triệu Mẫu Đan.
Nhưng chiêu thế của Triệu Mẫu Đan đã dùng hết rồi. Sau khi sự kiện trumtruyen.vn bùng phát, uy tín của cô đã phá sản. Ủy ban Kỷ luật Trung ương muốn mượn Triệu Mẫu Đan mở miệng cắn Lý Đinh Sơn, cuối cùng không giải quyết được gì, lại không dám khai thác tin từ khẩu cũng của Triệu Mẫu Đan, cũng là bởi vì sợ trở thành trò cười. Cho nên nếu lại lấy chuyện của Triệu Mẫu Đan ra cắn Hà Giang Hải, khả năng sẽ thu được hiệu quả ngược lại.
Tuy nói như thế, Triệu Mẫu Đan lại là một điểm đột phá tuyệt hảo, không dùng cũng đáng tiếc. Chu Hồng Cơ hiếu thắng sốt ruột, vẫn âm thầm cho người ta tiếp xúc với Triệu Mẫu Đan. Lần đầu tiên cũng là vô công mà phản tác dụng. Hiện tại, Triệu Mẫu Đan sau vài lần nếm qua thiệt hại, ai cũng không tin.
Chu Hồng Cơ không cam lòng, cho rằng khẳng định là Hạ Tưởng đã âm thầm khống chế Triệu Mẫu Đan. Chờ Hạ Tưởng vừa đi, liền lập tức âm thầm tiến hành tiếp xúc với Triệu Mẫu Đan, cũng chuẩn bị vài lời hứa hẹn quan trọng, cưỡng bức lợi dụ Triệu Mẫu Đan, ý đồ thừa dịp lúc Hạ Tưởng không ở đây, đúng lúc mở ra điểm đột phá thứ nhất.
Cho dù rất mỏng manh, cũng coi như là bước đầu thắng lợi.
Không ngờ, Chu Hồng Cơ lần đầu tiên âm thầm tiếp xúc Triệu Mẫu Đan lại gặp lực cản mà trước nay chưa có, bởi vì Lục Hoa Thành hạ lệnh, vụ án Triệu Mẫu Đan do anh ta nắm giữ, người khác không được nhúng tay vào, không có y lên tiếng, ngoại trừ Đới Kế Thần ra, những người còn lại, không ai được tham gia vào vụ án Triệu Mẫu Đan, càng không thể thẩm vấn.
Những người còn lại chẳng phải có ý là, các Phó cục trưởng khác cũng không được quyền hỏi đến.
Tình thế chặt chẽ!
Sao lại thế này? Mấy ngày trước Lục Hoa Thành vẫn chưa rõ ràng vụ án Triệu Mẫu Đan là chuyên án chuyên xử lý, rõ ràng không có Lục Hoa Thành, như thế nào vừa nháy mắt, anh ta lại thành người nắm giữ vụ án? Chẳng lẽ là Hạ Tưởng sắp xếp?
Chu Hồng Cơ rất là buồn bực.
Chuyện làm cho anh ta buồn bực vẫn còn ở phía sau – thật vất vả hao tổn hết khí lực, cuối cùng lách qua bao nhiêu trạm kiểm soát, đột phá được phong tỏa của Lục Hoa Thành, thành công gặp được Triệu Mẫu Đan, kết quả Triệu Mẫu Đan vừa thấy người của anh ta, chỉ nhờ người chuyển lại cho y một câu, rồi xoay người bước đi, thái độ vô cùng vô lễ!
- Mong chuyển lời tới Bí thư Chu, không cần uổng phí tâm cơ!
Sau khi Chu Hồng Cơ nghe xong, tức giận đến mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Cái gì vậy, một kỹ nữ cũng dám gọi ba uống bốn với anh ta sao? Nhưng tức giận thì tức giận, anh ta lại không có cách nào khác, dù sao vụ án cũng không nằm trong tay anh ta, anh ta cũng không thể vì một câu nói của Triệu Mẫu Đan mà gây ra chuyện gì được, như vậy sẽ rất mất mặt.
Sau khi Chu Hồng Cơ bình tĩnh, anh ta mới bỗng nhiên bừng tỉnh. Có thật là Hạ Tưởng phòng bị anh ta mới tiến hành chuẩn bị ở phía sau phải không? Ngoại trừ Hạ Tưởng, cũng chỉ có Khâu Nhân Lễ có sức ảnh hưởng rất mạnh tới Thành ủy, nhưng Khâu Nhân Lễ dù sao cũng là nhân vật số một, trước sau với phong cách cao quý sẽ tỏ ra không đếm xỉa đến. Nói như vậy, cũng chỉ có thể là thủ đoạn của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng muốn nắm hết quyền hành, đem mọi việc nắm trong tay mình, còn muốn phòng bị anh ta? Chu Hồng Cơ bỗng nhiên kinh hãi.
Càng làm cho kinh hãi chính là, sau bước đầu tiên mất đi hiệu lực, bước thứ hai anh ta phái người tiếp xúc với Chu Chấn Ba. Nhưng anh ta càng kinh ngạc hơn nữa khi mọi người tìm mãi không thấy, lại phát hiện ra Ủy ban Kỷ luật thành phố đã âm thầm đem Chu Chấn Ba chuyển đến địa điểm bí mật hơn. Ngay cả khi anh ta đặc biệt phái Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Mục Chính Nhất ra mặt, Cải Lợi cũng lập lờ, không chịu nói ra tung tích của Chu Chấn Ba, cũng không ngay mặt trả lời Mục Chính Nhất, dù sao chính là lấy sự láu cá trong quan trường đến ứng đối, khiến Mục Chính Nhất có lực cũng không làm gì được, đành phải phẫn nộ trở về.
Nếu nói sự kiện Triệu Mẫu Đan khiến anh ta cảm thấy như huých vách tường, vậy trong vấn đề Chu Chấn Ba, liền tương đương với đá vào bông. Kẻ lõi đời trong quan trường trước mặt Cải Lợi, Mục Chính Nhất tuy rằng là Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, nhưng trên thực tế thực quyền còn không lớn hơn Cải Lợi, lại không có bất luận cái gì có thể kìm hãm Cải Lợi, anh ta thua không oan.
Chu Hồng Cơ không cam lòng, sau khi trái lo phải nghĩ, vẫn không kìm nổi mà sa sầm mặt, chủ động gọi điện thoại cho Cải Lợi, đề xuất vấn đề Ủy ban Kỷ luật tỉnh muốn tìm Chu Chấn Ba để xác minh, hy vọng Ủy ban Kỷ luật thành phố có thể phối hợp công tác một chút.
Cải Lợi thái độ rất nghiêm chỉnh, giọng điệu rất cung kính:
- Bí thư Chu, xin yên tâm, Ủy ban Kỷ luật thành phố nhất định sẽ phối hợp với công tác của Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Tuy nhiên công tác điều tra lấy chứng cứ của Chu Chấn Ba, hiện tại đang ở giai đoạn mấu chốt, lại bởi vì ngăn chặn việc anh ta bị thế lực đen tối bí mật tấn công, phải tiến hành các biện pháp bảo vệ cần thiết. Chờ sau khi Ủy ban Kỷ luật thành phố hoàn thành công tác lấy chứng cứ cần thiết, nhất định sẽ đưa người đến Ủy ban Kỷ luật tỉnh...
Chu Chấn Ba là Phó cục trưởng Cục công an thành phố, hơn nữa trước tiên lại do Ủy ban Kỷ luật thành phố bắt giam, do Ủy ban Kỷ luật thành phố điều tra lấy chứng cứ là phù hợp với trình tự. Ủy ban Kỷ luật tỉnh cũng không tiện trực tiếp cưỡng ép Ủy ban Kỷ luật thành phố phải giao người. Dù sao Chu Hồng Cơ muốn điều tra sự việc có liên quan tới Hà Giang Hải, mà vấn đề Hà Giang Hải lại không nằm trong quyền hạn của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, không thể mượn vấn đề Hà Giang Hải để tạo áp lực cho Ủy ban Kỷ luật thành phố.
Chu Hồng Cơ đành phải ngậm bồ hòn, mới biết được cán bộ địa phương đùa giỡn, tuyệt đối khiến anh sẽ không có cách gì làm được họ.
Bước thứ hai, cũng là nhằm vào nhân vật mấu chốt thứ hai để ra tay, lại chấm dứt trong thất bại.
Trong lòng Chu Hồng Cơ mơ hồ có lửa giận bốc lên, không nghi ngờ gì nữa, tuyệt đối là do Hạ Tưởng ngầm ra tay, ý tứ sâu xa, phòng bị anh ta không sót một cái gì. Nghĩ cũng không cần phải nghĩ, mặc kệ Hạ Tưởng xuất phát từ ý tưởng gì, dù sao trong vấn đề Hà Giang Hải, Hạ Tưởng vượt lên trước anh ta! Bước đầu, đã nắm được tiên cơ trong tay!
Chu Hồng Cơ đến tận bây giờ mới hiểu rõ một điểm, ở tỉnh Tề, anh ta muốn làm được chuyện gì, cũng thật sự không thể qua mắt được Hạ Tưởng.
Tuy rằng lúc trước, khi anh ta thương lượng với Hạ Tưởng, anh ta thấy thái độ của Hạ Tưởng vô cùng hữu nghị, đồng thời đã ở trước mặt Nha Nội, luôn miệng đề cao tầm quan trọng của Hạ Tưởng. Quả thật cũng một phần cho rằng tầm quan trọng của Hạ Tưởng là không thể thay thế, phần khác cũng là vì tạo chút vẻ vang cho thể diện của anh ta. Dù sao, Hạ Tưởng càng quan trọng, lại càng có thể biểu hiện ra thủ đoạn cao siêu của anh ta, bởi vì hợp tác giữa anh ta và Hạ Tưởng, vô cùng chặt chẽ.
Nhưng trên thực tế ở sâu trong tâm, Chu Hồng Cơ cảm thấy khâm phục Hạ Tưởng, cũng có một phần không phục, cho rằng kỳ thật lách qua Hạ Tưởng, rất nhiều vấn đề anh ta cũng có thể dựa vào sức của chính mình thong dong giải quyết. Cũng là nguyên nhân căn bản quyết định khi Hạ Tưởng vừa mới vừa rời khỏi tỉnh Tề, anh ta liền lập tức động thủ không cần Hạ Tưởng ra mặt mà tự mình giải quyết Triệu Mẫu Đan và Chu Chấn Ba.
Nhưng sau khi xử lý anh ta lại liên tiếp gặp cản trở, Chu Hồng Cơ ít nhiều có chút thẹn quá thành giận. Bất cứ kẻ nào lúc phải đối mặt với thất bại, đều giận chó đánh mèo. Anh ta cũng không ngoại lệ, liền cho rằng anh ta vô cùng tín nhiệm Hạ Tưởng, mà Hạ Tưởng lại ngấm ngầm đề phòng anh ta, mới khiến anh ta liên tiếp bị nhục.
Hạ Tưởng, quá mức âm hiểm giả dối, quá tiểu nhân!
Chu Hồng Cơ lạnh lùng cười, anh ta còn có sát thủ đồng, Hạ Tưởng đừng tưởng rằng đã khống chế Triệu Mẫu Đan và Chu Chấn Ba, anh ta sẽ vô kế khả thi. Đúng vậy, quả thật Triệu Mẫu Đan và Chu Chấn Ba là hai quân cờ mấu chốt nhất, nhưng chớ quên, trong tay anh ta còn có Thang Thế Thành cùng Giải Thiếu Hải!
Sau khi Phó cục trưởng Cục khai thác muối bị bắt giam, hiện tại, vụ án còn nằm trong tay Ủy ban Kỷ luật, chứng cớ vốn vô cùng xác thực, chuẩn bị đệ trình lên cơ quan tư pháp. Không ngờ xuất hiện sự việc Nha Nội bị tai nạn xe, Chu Hồng Cơ nhạy bén mà ý thức được, phải áp chế vụ án Thang Thế Thành cùng Giải Thiếu Hải, về sau nói không chừng sẽ có trọng dụng.
Hiện tại xem ra, quyết sách ngay lúc đó là vô cùng anh minh. Nếu không với trình tự tư pháp, sau khi đem người chuyển giao tới cơ quan kiểm sát rồi, còn muốn từ Thang Thế Thành và Giải Thiếu Hải khai ra các sự việc của Hà Giang Hải thì còn phiền toái hơn. Mà hiện tại cũng đơn giản hơn nhiều, chỉ cần lại tiếp tục đào sâu xuống, không lo hai người này không khai ra Hà Giang Hải...
Thật sự là tình thế mạnh hơn người. Lúc trước đem Thang Thế Thành bắt giam, hiện tại anh ta lại trở thành điểm mấu chốt rồi. Thế gian thật sự là biến hóa khó lường. Chu Hồng Cơ cảm thán rất nhiều, quyết định không bỏ gần tìm xa, mà là thu hồi chiến tuyến, tập trung hỏa lực phá thành Thang Thế Thành cùng Giải Thiếu Hải. Anh ta không tin Hà Giang Hải không mò được mấy ngàn vạn từ Cục khai thác muối, lại càng không tin trong mấy chục biệt thự của Cục khai thác muối, không có biệt thự nào của Hà Giang Hải...
Ngay lúc Chu Hồng Cơ gấp rút một lần nữa thẩm vấn Thang Thế Thành, anh ta lại chiếm được một tin tức bất ngờ, nguyên nhân viên phục vụ nhà khách Tỉnh ủy Cung Tiểu Tinh nắm giữ trong tay một lượng lớn chứng cớ phạm tội của Hà Giang Hải, nhưng Cung Tiểu Tinh cũng đã từ chức, hiện tại đang ở thành phố Yến.