Trong lúc ở Bắc Kinh, Hạ Tưởng, Tôn Tập Dân, Chu Hồng Cơ mặc dù đã gặp mặt, nhưng chưa trực tiếp nói chuyện với nhau, bởi vì lúc đó không thích hợp.
Trên thực tế trong mắt của Hạ Tưởng, nội dung của hội đàm hôm nay, một phần là có người ngoài ở đây, một phần là hoàn cảnh không thích hợp, nhưng xem dáng vẻ của Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ thì lại cho rằng lúc này rất thích hợp.
Dù là đã có lần gặp mặt quan trọng ở Bắc Kinh, mặc dù lúc đó cũng có Chủ tịch Quốc hội ở đây, Chủ tịch Quốc hội lại có thái độ hòa nhã, và hơn nữa lại còn giữ thể diện cho Hạ Tưởng, nhưng Hạ Tưởng không nghĩ rằng giữa hắn, Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ lại có chung tiếng nói. Hơn nữa hắn cho rằng những việc hắn làm chỉ là dựa theo công lí, chứ không phải xuất phát từ lợi ích cá nhân, vả lại mâu thuẫn giữa hắn và Chủ tịch Quốc hội còn lớn hơn so với khoảng cách rộng với Thủ tướng.
Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ cũng không biết là chuyện gì cũng phải thử khi tuyệt vọng, hay là quá mức lạc quan đối với Hạ Tưởng. Sau khi tụ họp ở Bắc Kinh, cảm thấy gần gũi hơn rất nhiều với Hạ Tưởng, gặp mặt hôm nay, có vẻ muốn lôi kéo và liên kết hơn vài phần.
- Chủ tịch Quốc hội rất khen ngợi Phó bí thư Hạ, sau khi trở về, ông ấy nói với tôi, sau này tôi làm việc ở tỉnh Tề, phải nhờ Phó bí thư Hạ giúp đỡ nhiều rồi.
Tôn Tập Dân nâng chén về phía Hạ Tưởng ra hiệu, chính là không xem Tịch Tư Tư là người ngoài.
Tịch Tư Tư cũng không thay quần áo, chỉ là rửa mặt một cách thoải mái, vén tóc qua loa, liền ngồi xuống tiếp khách, cách ăn mặc không chính thức của cô, thái độ tùy ý, khiến cho Hạ Tưởng không biết rõ được giữa cô ta và Tôn Tập Dân rốt cuộc là có mối quan hệ gì.
Tôn Tập Dân nhắc lại chuyện gặp mặt với Chủ tịch Quốc hội, Hạ Tưởng không có ý kiến gì, chỉ cười trừ, cũng chẳng nói gì, hắn biết rằng Tôn Tập Dân mượn cớ để dẫn ra đề tài này thôi.
Chu Hồng Cơ ở bên cạnh thì vô cùng lặng lẽ, chỉ cúi đầu xuống uống trà, thái độ tỏ ra dường như không đếm xỉa đến, nhưng theo dáng vẻ của anh ta thì anh ta đang chú ý lắng nghe. Đương nhiên anh ta cũng kỳ vọng rất cao đối với buổi gặp mặt hôm nay, chẳng qua là anh ta không phải là nhân vật chính thôi.
Tôn Tập Dân nói tiếp:
- Tần Khản hôm nay cũng vừa từ Bắc Kinh về, theo tin tức đáng tin cậy thì ông ta đã gặp mặt với Thủ tướng dưới sự giới thiệu của Diệp Thiên Nam…
Nói được nửa lời, Tôn Tập Dân nhìn về phía Hạ Tưởng với vẻ mặt mong đợi, chờ Hạ Tưởng bày tỏ thái độ.
Hạ Tưởng cố ý không có phản ứng gì, chỉ mỉm cười và gật đầu, dường như không để ý và cũng không phản đối cuộc gặp mặt giữa Tần Khản và Thủ tướng.
Tôn Tập Dân lắc đầu cười, đành phải tiếp tục nói:
- Lần trước chịu chất vấn, may mà có Phó bí thư Hạ giải vây, Chủ tịch Quốc hội sau khi nghe xong báo cáo công việc của tôi, thì đánh giá rất cao công việc của anh.
Chu Hồng Cơ không thể vờ như không có việc gì, ở bên nói thêm vào vài câu:
- Đúng là như vậy, cho dù là việc của Chủ tịch tỉnh Tôn hay là chuyện phiền hà của tôi, đều được Phó bí thư Hạ giúp đỡ rất nhiều, hôm nay, tôi và Chủ tịch tỉnh Tôn tự đáy lòng cảm ơn Phó bí thư Hạ.
Hạ Tưởng xua tay:
- Chủ tịch tỉnh Tôn và Chủ nhiệm Chu khách khí quá, đều vì kế hoạch lâu dài ổn định và đoàn kết của tỉnh Tề mà, việc tôi làm cũng là trách nhiệm thôi. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Chu Hồng Cơ và Tôn Tập Dân lấy thân phận cá nhân bày tỏ cảm ơn đối với Hạ Tưởng, Hạ Tưởng lại lấy thái độ giải quyết việc chung để đáp lại. Chu Hồng Cơ và Tôn Tập Dân liền liếc nhìn nhau, trao đổi qua ánh mắt một chút.
- Hôm nay mời Phó bí thư Hạ đến đây, thứ nhất là cùng ngồi với nhau, dù sao thì ba chúng ta vẫn chưa có dịp cùng nhau ngồi một chỗ, thứ hai là mời Phó bí thư Hạ đến nghe Tổng giám đốc Tịch kể một câu chuyện xưa.
Tôn Tập Dân thấy không được ủng hộ chuyện dẫn đề, nên cũng không nói vòng vo, tiếp tục nói rõ ra chủ đề chính.
Tịch Tư Tư trở thành nhân vật chính, quả thật là ngoài dự kiến của Hạ Tưởng, nhưng Hạ Tưởng chỉ mỉm cười và gật đầu:
- Tốt quá, dù sao hôm nay cũng là ngày nghỉ, ngồi nghe kể chuyện xưa cũng không sai.
Tịch Tư Tư cũng không luống cuống, cũng không mất tập trung, Tôn Tập Dân mở miệng bảo cô ta kể, cô ta mới mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
- Câu chuyện này cũng là tôi nghe kể lại, có phần không được hay lắm, tuy nhiên khó có được hôm nay Chủ tịch tỉnh Tôn và Phó bí thư Hạ đều có nhã hứng, thì tôi cũng tùy miệng kể vậy, coi như là một câu truyện cười…
Nói là truyện cười, thật ra lại là đề tài vô cùng nghiêm trọng, chẳng những không nực cười một chút nào, mà còn chứa đầy ý nghĩa!
Bởi vì, nhân vật trong câu chuyện của Tịch Tư Tư là một nam một nữ, người nam là Tần Khản, còn người nữ lại chính là Dương Ngân Hoa!
Đúng vậy, câu chuyện mà Tịch Tư Tư kể, là câu chuyện về mối quan hệ mờ ám của Dương Ngân Hoa và Tần Khản, và đã từng lưu truyền giữa Chu Hồng Cơ và Dương Ngân Hoa một dạo gặp nhau trong văn phòng, cái gì đại khái giống như gian tình giữa Phan Kim Liên và Tây Môn Khánh. Nữ nhân vật chính trong chuyện xưa không thay đổi, vẫn như cũ là có một Phan Kim Liên nhỏ tên gọi là Dương Ngân Hoa, nhưng nam nhân vật chính lại thay đổi từ Chu Hồng Cơ thành Tần Khản.
Mới đầu, lúc Hạ Tưởng đang nghe Tịch Tư Tư kể đến mối quan hệ nam nữ bất chính giữa Dương Ngân Hoa và Tần Khản, thì thật đúng là coi như nghe một câu chuyện xưa, nhưng càng về sau theo Tịch Tư Tư nói càng sâu, càng nói càng hình tượng, và càng nói càng có dự đoán trước, khiến cho hắn lập tức ý thức được Tịch Tư Tư chính là giả mượn kể chuyện xưa, kỳ thật là nói cho hắn biết một tin tức kinh người —— giữa Tần Khản và Dương Ngân Hoa, thực sự là quan hệ nam nữ bất chính.
Lại liên tưởng đến trước kia Nghiêm Tiểu Thì từng đề cập với hắn điều kiện tiên quyết để một người phụ nữ chịu để một người đàn ông nói gì nghe nấy và một mực nghe theo là gì, chính là giữa người phụ nữ này và người đàn ông kia có quan hệ liên kết chặt chẽ. Bề ngoài sắc mặt Hạ Tưởng không thay đổi, nhưng nội tâm đã phập phồng dậy sóng, bởi vì hắn biết, khi Nghiêm Tiểu Thì nói đến quan hệ giữa Dương Ngân Hoa và Tần Khản, hắn chỉ nghe coi như một trò cười, nghe cho có lệ.
Nhưng dưới lời mời của Tôn Tập Dân, dưới sự tiếp đãi của Chu Hồng Cơ, mượn danh tụ họp và miệng lưỡi của Tịch Tư Tư, trước mặt hắn kể ra mối quan hệ nam nữ bất chính của Dương Ngân Hoa và Tần Khản, thì đã nói lên rằng, Tôn Tập Dân đang ám chỉ với hắn, sau khi phe phản đối biết được Tần Khản và Thủ tướng gặp mặt, và dưới điều kiện tiên quyết là càng ngày càng gần đến ngày tỉnh Tề mời họp, chuẩn bị toàn diện phản công về phía Tần Khản!
Cũng là kín đáo tiết lộ với Hạ Tưởng, hi vọng trong kế hoạch phản công toàn diện đối với Tần Khản, nhận được sự ủng hộ của Hạ Tưởng.
Trong quá trình Tịch Tư Tư kể chuyện, chỉ đề cập đến tên của Dương Ngân Hoa, vẫn chưa nói thẳng ra tên của Tần Khản, chỉ thay một Phó chủ tịch tỉnh nào đó, nhưng đừng nói là Hạ Tưởng, cho dù là bất kì một người nào trong khu phức hợp của tỉnh ủy cũng có thể biết được nhân vật chính trong câu chuyện của Tịch Tư Tư là ai. Cũng phải thừa nhận, quả thật cô ta có tư chất kể chuyện, không những kể khá sinh động mà còn có cả âm thanh và màu sắc, một chút cũng không nhận ra là cố ý nói Tần Khản ném đá giấu tay, ngược lại giống như đang kể một câu chuyện tình yêu.
Sau khi Tịch Tư Tư nói xong, dứt khoát cười hả hê:
- Tôi cũng là nghe lại câu chuyện của một người chị em, cảm thấy thú vị, liền kể ra làm câu chuyện cười, làm cho Chủ tịch tỉnh Tôn và Phó bí thư Hạ chê cười rồi, truyện trong dân gian còn rất nhiều các phiên bản khác, chuyện tôi kể là câu chuyện cô đọng nhất, những phiên bản khác thì không cần phải kể đến, tránh bẩn tai của các vị lãnh đạo.
Ẩn ý tự nhiên là sự việc đã được truyền ra rộng rãi, hơn nữa còn truyền nhanh kinh khủng, cũng chứng minh được một điều, phản kích của Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ, so với tưởng tuợng của Hạ Tưởng còn nhanh và độc hơn.
Lấy gậy ông đập lưng ông, chẳng trách Chu Hồng Cơ trong thời gian đầu chịu lăng nhục, bây giờ mới có thể trả thù.
Nói đi cũng phải nói lại, lấy vấn đề liên quan đến phụ nữ để làm phát pháo đầu tiên nã vào Tần Khản, chỉ có thể bôi đen hình ảnh của Tần Khản, chứ không thể tạo thành một cú đá trí mạng đối với Tần Khản. Hạ Tưởng cũng không nói gì, chỉ kẽ gật đầu, cũng không biết là tán thành ý kiến của Tịch Tư Tư hay chỉ là gật đầu phụ họa.
Bởi vì điều Hạ Tưởng biết rõ là, Tịch Tư Tư hôm nay nói chỉ là một lời dẫn, dụng ý thả con tép bắt con tôm, tin rằng Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ, vẫn còn có việc quan trọng muốn nói.
Tịch Tư Tư đứng dậy, tự giễu cười:
- Mở nhà hàng ra chính là có lợi ích như vậy, chính là giao tiếp với khách bốn phương, cũng có thể nghe được rất nhiều tin đồn thật thật giả giả. Được rồi, tôi đi chuẩn bị vài món ăn ngon, đảm bảo làm cho các vị lãnh đạo hài lòng,
Tịch Tư Tư xoay người đứng dậy, hương thơm và sự duyên dáng cũng không làm cho Hạ Tưởng nảy sinh bất kỳ mơ mộng nào, ngược lại khiến hắn thầm cười và nghĩ Tịch Tư Tư cũng không đơn giản. Cho dù cô ta và Tôn Tập Dân có mối quan hệ gì, cô ta hoàn toàn đảm nhiệm là một đầy tớ của Tôn Tập Dân, coi như đã diễn xong vở kịch. Cho dù là với thân phận của Tôn Tập Dân hay là thân phận của Chu Hồng Cơ, đều không thích hợp đích thân nói ra quan hệ bất chính của Dương Ngân Hoa và Tần Khản.
Tịch Tư Tư vừa đi, không khí trên bàn tiệc trầm lặng mà kỳ lạ trong chốc lát, Tôn Tập Dân cũng không nói lời nào, Chu Hồng Cơ cũng cúi đầu, dường như đều đang đợi phản ứng của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng cũng nói ra suy nghĩ của mình, cũng không phải nhắc đến câu chuyện lúc nãy Tịch Tư Tư đã kể, mà là nhắc đến Trình Tại Thuận, đưa ra một vấn đề nan giải hơn:
- Phó chủ tịch tỉnh Tần vừa từ Bắc Kinh về, tôi cũng nghe nói, tôi còn nghe được một việc, Trình Tại Thuận cũng đi đến Bắc Kinh, hình như vẫn chưa về thành phố Lỗ.
Tôn Tập Dân vẻ mặt bình tĩnh, bỗng chốc trở nên ngạc nhiên, còn Chu Hồng Cơ với vẻ mặt khó hiểu, đầu tiên là liếc nhìn Tôn Tập Dân, sau đó ánh mắt chuyển sang nhìn Hạ Tưởng.
Từ thái độ của hai người thì Hạ Tưởng có thể đưa ra kết luận, chuyện Trình Tại Thuận và Nha Nội gặp nhau, Tôn Tập Dân và Chu Hồng cơ hoàn toàn không biết gì cả!
Sự việc liền thú vị hơn, mặc dù bản thân Nha Nội không thể đại diện cho Chủ tịch Quốc hội, nhưng dù sao gã cũng là con của Chủ tịch Quốc hội, hơn nữa Trình Tại Thuận rõ ràng gây bất lợi cho Tôn Tập Dân và còn tiếp tục gây bất lợi. Dưới tình hình này, nguyên nhân và dụng ý Nha Nội và Trình Tại Thuận lén lút gặp nhau là gì, liền có ý nghĩa vô cùng sâu xa.
Càng thú vị hơn là, không ngờ ngay cả Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ đều không hay biết, Hạ Tưởng không thể không đoán phía sau hành trình ở Bắc Kinh của Trình Tại Thuận, rốt cuộc đang giấu bí mật gì?
Sau một lúc sửng sốt, cuối cùng Tôn Tập Dân cũng nói:
-Trình Tại Thuận đi đến Bắc Kinh, hẳn là đi đón Trình Nhất Dương, con trai của anh ta.
Chu Hồng cơ nhớ ra chuyện gì đó, bổ sung một câu:
- Trình Nhất Dương và Nha Nội cũng quen biết nhau, hình như là bạn ở thời đại học, nghe nói quan hệ cũng tốt lắm.
- Nói như vậy, có thể lí giải vì sao Nha Nội và Trình Tại Thuận lại gặp nhau ở Bắc Kinh.
Hạ Tưởng miêu tả sơ lược rồi cười, nói ra việc Nha Nội và Trình Tại Thuận gặp nhau, chình là điềm báo trước, bởi vì hắn biết rất rõ lần gặp mặt hôm nay, thực ra là Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ liên kết lại để đào hầm cho hắn, tuy là không nhất định phải chôn hắn nhưng nhất định là phải kéo hắn xuống nước.
Đến mà không có quà thì cũng bất lịch sự, Hạ Tưởng cũng phải cho Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ biết, phải đề phòng Trình Tại Thuận, đồng thời cũng phải chú ý phía sau không nên ở thời khắc quan trọng mà làm hỏng việc.
Tôn Tập Dân kinh ngạc, rồi sau đó suy nghĩ, mới nói ra một câu khiến cho Hạ Tưởng khiếp sợ, do vậy,cũng chính thức mở đầu cuộc đọ sức cuối cùng ở tỉnh Tề.