Sau khi Hạ Tưởng khéo léo từ chối Trần Hạo Thiên, Hạ Tưởng cho rằng giữa hắn và Lĩnh Nam. Tuy rằng không thể xem như cách trăm núi ngàn sông, nhưng là núi cao sông dài, khoảng cách xa xôi.
Càng nói sâu thêm, hắn thậm chí cũng không cho rằng sau khi giải quyết xong vấn đề cuối cùng còn sót lại ở tỉnh Tề, Trần Hạo Thiên sẽ nhắc lại việc hắn đi Lĩnh Nam. Từ khi từ biệt nhau ở Bắc Kinh, Trần Hạo Thiên ngoại trừ sai người đưa chút trà tới, cũng không có tỏ vẻ quá nhiều, thậm chí điện thoại cũng không gọi đến một lần, giống như sự tình đã hoàn toàn trôi qua.
Hạ Tưởng ngồi trong văn phòng, hai tin tức một trước một sau truyền đến, khiến cho trong lòng hắn gợn sóng, hắn liền biết, chiến trường phát động trận chiến tiếp theo, sẽ từ tỉnh Tề chuyển hướng sang Lĩnh Nam.
Nói thật ra thì, tỉnh Tề vẫn sẽ không là chiến trường đấu tranh chính trị chủ lực trong nước, bởi vì tỉnh Tề tuy rằng thực lực kinh tế rất mạnh, nhưng so sánh với Lĩnh Nam chói mắt cùng với thường xuyên bị truyền thông đưa tin, tỉnh Tề rất khiêm tốn, khiêm tốn nên thường xuyên làm người dân quên mất sự tồn tại của tỉnh Tề.
Là tỉnh đứng thứ ba về kinh tế, thanh danh và địa vị chính trị của tỉnh Tề quả thật không quá tương xứng. Chẳng qua là khiêm tốn, đấu sức chính trị bên trong tỉnh Tề, cho tới bây giờ vốn không có gió êm sóng lặng lắm. Tỉnh Tề không phải chiến trường chính, nhưng cũng vẫn là một trong những chiến trường chủ yếu.
Từ thế lực địa phương khổng lồ ở tỉnh Tề có thể thấy được những mảng đốm, từ số ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Tề là người tỉnh Tề chiếm tỉ lệ cao là có thể rút ra kết luận. Cũng là bởi vì thế, mới khiến Trình Tại Thuận trở thành trường hợp đặc biệt, đã lùi về tuyến hai mà hào quang của Phó chủ nhiệm Hội đồng nhân dân tỉnh vẫn quá mức chói mắt, mới khiến thân là Bí thư Tỉnh ủy kiêm Chủ tịch Hội đồng nhân dân Khâu Nhân Lễ cũng không làm gì được khi hiện tượng Trình Tại Thuận xuất hiện.
Tỉnh mạnh về kinh tế, không nhất định tất nhiên cũng mạnh về chính trị, nhưng nhất định sẽ là tỉnh có vướng mắc lợi ích nhất. Kinh tế quyết định hết thảy, hết thảy theo đuổi lợi ích lớn nhất, người làm quan vì chiến tích vì GDP, đều là theo đuổi lợi ích kinh tế. Tỉnh Tề không phải chiến trường chính nhưng nói không phải khoa trương, lại là chiến trường vô cùng mấu chốt.
Tần Khản dám gây sự với Tôn Tập Dân, chính là một hình thức biểu hiện khác của giằng co bên trong các lực lượng phía sau ở Bắc Kinh.
Giữa phe phái và phe phái, lực lượng sừng sững chẳng những châm chọc mũi nhọn trực tiếp vào đối phương, cũng có giằng co giữa ta và ngươi không rõ. Tần Khản và Nha Nội có thể ngồi cùng một chỗ ăn cơm, bắt tay nói chuyện vui vẻ, cũng có thể xoay người trở mặt, sau lưng chém cho đối phương một đao.
Cho dù hiện tại quan hệ giữa Hạ Tưởng và thế lực gia tộc và Đoàn hệ nhìn như mật thiết, kỳ thật cũng có tai hoạ ngầm, không có khả năng mỗi người trong thế lực gia tộc đều có quan niệm chính trị giống nhau, càng không thể có mỗi người trong Đoàn hệ đều tán thưởng đối với hắn, thậm chí về sau có lẽ còn có thể đi ngược lại lập trường của thế lực gia tộc ở một số sự việc, cũng sẽ không thể đồng bộ với Đoàn hệ ở một số quan niệm, nhưng đều không quan trọng, quan trọng là... lúc có hợp tác có chung nhận thức là được.
Đúng, quan trọng chính là phù hợp với nguyên tắc lợi ích lớn nhất lúc này là được, đây là một trong những nguyên nhân căn bản mà Lão Cổ một lòng thúc đẩy Hứa Quan Hoa đi tới Lĩnh Nam!
Bởi vì, sau khi tin thay đổi Chủ tịch tỉnh tỉnh Lĩnh Nam truyền đến, để Hạ Tưởng biết được ứng cử viên mới nhậm chức Chủ tịch tỉnh tỉnh Lĩnh Nam là ai, trước mắt hắn bỗng nhiên xuất hiện một con đường rộng lớn, hắn chỉ biết, Lão Cổ ở sau lưng nhất định đạt được chung nhận thức với Tổng bí thư.
Hoặc nói là đạt được ký kết ngầm.
Đúng vậy, Lĩnh Nam đổi Chủ tịch tỉnh, người mới nhậm chức Chủ tịch tỉnh tỉnh Lĩnh Nam không ngờ là... Mễ Kỷ Hỏa!
Nếu như trước khi công bố Mễ Kỷ Hỏa được bổ nhiệm, Hạ Tưởng nhiều ít thấy mơ hồ đối với việc Hứa Quan Hoa tới Lĩnh Nam nhậm chức, hắn đã mơ hồ đoán được Hứa Quan Hoa đi Lĩnh Nam hẳn là vì âm thầm phối hợp một nhân vật quan trọng nhậm chức. Trước đây, hắn đã từng nghe Cổ Thu Thật nói tin tức tỉnh Lĩnh Nam sẽ thay đổi Chủ tịch tỉnh. Hứa Quan Hoa đi Lĩnh Nam, hơn nửa là vì rải đường cho Chủ tịch tỉnh mới nhậm chức đến nhận chức.
Lại không nghĩ rằng, Chủ tịch tỉnh mới nhậm chức chính là Mễ Kỷ Hỏa.
Cũng là vì Mễ Kỷ Hỏa vài lần chú ý thế cục tỉnh Tề làm cho Hạ Tưởng lầm tưởng, Hạ Tưởng cho rằng Mễ Kỷ Hỏa khả năng sẽ tới tỉnh Tề nhậm chức. Tuy rằng hiện tại tạm thời tỉnh Tề không có vị trí trống, nhưng từ chuyện Lý Vinh Thăng được sắp xếp trước đây chứng minh đã bắt đầu bố cục trước, tuy rằng bộ máy Tỉnh ủy đã điều chỉnh xong, nhưng Hạ Tưởng có lý do để tin tưởng, bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề còn có thể điều chỉnh.
Tình thế biến đổi tạo ra vị trí để Mễ Kỷ Hỏa có thể nhảy dù xuống, cũng không phải không có khả năng.
Mễ Kỷ Hỏa cũng đi Lĩnh Nam, hơn nữa còn là Chủ tịch tỉnh, thực tại khiến Hạ Tưởng chấn động, và khiếp sợ rất nhiều, có một điểm còn chưa nghĩ thông suốt được.
Từ những việc đã qua mà nói, Mễ Kỷ Hỏa không tính là người của Đoàn hệ, nhưng ông ta là Chánh văn phòng của Tổng bí thư, là dòng chính của Tổng bí thư, thậm chí có thể nói, so với Trần Hạo Thiên thì ông ta càng là dòng chính chính thức hơn. Trần Hạo Thiên xem như lực lượng trung kiên của Đoàn hệ, trấn thủ Lĩnh Nam, cũng tương đương với Tổng bí thư quản lý tỉnh mạnh về kinh tế nhất trong nước. Với lý lịch kinh nghiệm của Trần Hạo Thiên, đảm nhiệm Bí thư tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam, cũng xứng đáng.
Nhưng cũng nói, Mễ Kỷ Hỏa tuy rằng cấp bậc đã tới chính bộ, nhưng nói cho cùng không có kinh nghiệm chính trị địa phương, ra khỏi Bắc Kinh tới Lĩnh Nam đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, bước này thật đúng là long trời lở đất!
Mấu chốt còn nữa, mấy năm gần đây, Chủ tịch tỉnh tỉnh Lĩnh Nam luôn luôn do cán bộ sinh trưởng ở Lĩnh Nam đảm nhiệm, cũng là để dịu đi quan hệ giữa Trung ương và thế lực địa phương ở Lĩnh Nam, có lợi cho việc triển khai các công tác.
Bởi vì thế lực địa phương ở Lĩnh Nam cũng tương đương với Đoàn hệ, và khác với thế lực địa phương tỉnh Tề cứng rắn, mạnh mẽ ở chỗ, thế lực địa phương ở Lĩnh Nam tuy rằng ở mặt ngoài ôn hòa, nhưng thực tế âm thầm đoàn kết, càng vững chắc hơn so với liên kết nhau trong thế lực địa phương tỉnh Tề, người ngoài càng khó len vào. Lấy người từ bên ngoài đến đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy, lấy người địa phương đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, Trung ương đã liên tục mười mấy năm không thay đổi, hơn nữa thu được hiệu quả tốt đẹp, như thế nào lại đột nhiên vì Mễ Kỷ Hỏa phá vỡ thường lệ trước kia, ngoài dự đoán mọi người mà đi nhậm chức?
Nói đến cùng thì, Mễ Kỷ Hỏa rõ ràng không xem như người của Đoàn hệ, ông ta và Trần Hạo Thiên vào bộ máy coi như cũng hợp nhau, ít nhất ở thời điểm Bộ Chính trị thảo luận bổ nhiệm, sẽ không gặp lực cản nhiều lắm. Cụ thể lặng yên không một tiếng động mà thông qua bổ nhiệm như thế nào, sau lưng lại có bao nhiêu kẻ đọ sức và cò kè mặc cả, Hạ Tưởng không biết được, và cũng không muốn biết, hắn chỉ muốn biết, bão táp ở Lĩnh Nam, sau khi Hứa Quan Hoa và Mễ Kỷ Hỏa lần lượt nhậm chức, có thể bình ổn hay không?
Lĩnh Nam là tỉnh lớn nhất trong nước, không thể nhiễu loạn vì bất cứ điều gì, nếu loạn, ảnh hưởng to lớn, di hại rộng, làm người ta không dám nghĩ sâu. Lại bởi vì sự việc có liên quan đến kế hoạch thăng tiến lâu dài của Trần Hạo Thiên, sắp xếp hai tầng ở địa phương và quân đội, có thể thấy được mức độ coi trọng của Trung ương đối với Lĩnh Nam là trước nay chưa từng có.
Cũng chứng minh một điểm, tình trạng loạn thống trị ở Lĩnh Nam, tận dụng khả năng khiến Lĩnh Nam trở về cục diện chính trị yên ổn đoàn kết, là chuyện Lão Cổ và Tổng bí thư đều nhất trí.
Hẳn cũng là Lão Cổ nhạy bén phát hiện thời cơ, mới khiến Hứa Quan Hoa đúng lúc ra khỏi Bắc Kinh, đặt mình vào nơi sóng gió ngập trời, chính là vì vật lộn sóng gió đồng thời, lọt vào mắt Tổng bí thư, và chiến tích bay thẳng lên.
Cũng là một bước hiểm, tuy rằng hiểm một chút, nhưng trên có Trần Hạo Thiên phối hợp, giữa có Mễ Kỷ Hỏa phối hợp tác chiến, Hứa Quan Hoa đi Lĩnh Nam lần này, coi như là đi được. Nếu chẳng may Trần Hạo Thiên thăng tiến thành công, con đường tương lai của Hứa Quan Hoa sẽ càng thêm rộng lớn.
Lão Cổ... Diệu kỳ! T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
Chẳng qua tin tức trước đó được phong tỏa vô cùng nghiêm mật, khiến Hạ Tưởng cũng đến phút cuối cùng mới biết được, cũng không phải là Lão Cổ cố ý giấu giếm hắn, cũng không phải Cổ Thu Thật không chịu thật lòng cho biết, mà là đọ sức sau lưng, khẳng định chấn động lòng người.
Hạ Tưởng ở trong văn phòng, ước chừng im lặng hơn nửa giờ, từ khiếp sợ ban đầu, đến hiện tại tỉnh táo, hắn xem như lại một lần nữa khắc sâu nhận thức bão táp trong chính trị thật khó lường, rất nhiều thời điểm, không đến phút cuối cùng, cũng không ai biết rốt cuộc sẽ có dạng kết quả gì.
Không ngờ Mễ Kỷ Hỏa đi Lĩnh Nam? Hạ Tưởng muốn cười nhưng không cười nổi, bởi vì hắn biết rõ lần này đi Lĩnh Nam, trên vai Mễ Kỷ Hỏa có trọng trách nặng, nếu nhất thời vô ý, ông ta thậm chí có thể bị đè cho sụp đổ!
Chủ tịch tỉnh tỉnh Lĩnh Nam, cũng không dễ làm, chẳng những phải gánh vác trọng trách dẫn dắt kinh tế tỉnh Lĩnh Nam tiến thêm một bước, còn phải tận dụng hết khả năng quan hệ tốt với thế lực địa phương ở Lĩnh Nam, mới có thể khiến trên ra lệnh dưới làm theo, mới có thể giữ gìn kinh tế tỉnh Lĩnh Nam phát triển vững vàng. Nếu sau khi Mễ Kỷ Hỏa đến nhận chức, kinh tế Lĩnh Nam không có khởi sắc, bão táp Lĩnh Nam vẫn như cũ, đừng nói ông ta ở Lĩnh Nam mặc dù là có chiến tích có thêm lý lịch, thậm chí khả năng trở thành trận chiến Waterloo của ông ta. (*)
(*)Trận Waterloo diễn ra vào ngày chủ nhật 18 tháng 6 năm 1815 tại một địa điểm gần Waterloo, thuộc Bỉ ngày nay. Đây là một trong những trận đánh nổi tiểng nhất và cũng là dấu chấm hết cho cuộc chiến tranh Napoléon. Thất bại ở trận đánh này đã đặt dấu chấm hết cho ngôi vị Hoàng đế Pháp của Napoléon và vương triều một trăm ngày của ông.
Nguồn: Trận Waterloo – Wikipedia tiếng Việt
Hạ Tưởng không hiểu hết được Tổng bí thư sắp xếp Mễ Kỷ Hỏa đến Lĩnh Nam là có dụng ý gì, coi như là bên trên có Trần Hạo Thiên phối hợp, nhưng dưới tình hình ở Lĩnh Nam chung quanh đều đang châm lửa, Trần Hạo Thiên có khả năng ốc còn không mang nổi mình ốc, có thể nào phân tâm mà giúp đỡ Mễ Kỷ Hỏa?
Suy nghĩ rất nhiều sự tình, khiến Hạ Tưởng trước mắt đầu tiên là sáng ngời, hiện tại lại mù mịt trong sương. Hắn đứng dậy mở cửa sổ, nhìn ra bên ngoài không trung mây che kín, một trận gió lạnh thổi tới, khiến đầu của hắn được một cơn gió mát lạnh.
Trời tối chậm, chắc sẽ có tuyết rơi, Hạ Tưởng bỗng nhiên hứng thú, cầm lấy di động gửi một tin nhắn:
- Tối chậm sẽ có tuyết, có thể uống một ly không?
Không bao lâu, đối phương hồi âm:
- Có thể!
Hạ Tưởng cười thầm, cất di động, bước chân thoải mái mà ra khỏi văn phòng.
... Tại Hạ Vũ Hà ở ven hồ Đại Minh, cứ khi mùa hè đi qua, việc trồng hoa lại trở nên tàn tạ, nhưng cái tên Hạ Vũ Hà chưa biến mất, kinh doanh vẫn thịnh vượng như cũ, Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ ngồi, một người một ly trà thơm.
- Phó Bí thư Hạ, Ủy ban Kỷ luật Trung ương vẫn không thúc đẩy việc lập án với Tần Khản, lực cản rất lớn.
Chu Hồng Cơ thở dài tức tối một tiếng,
- Ở trước nhiệm kỳ mới, ai cũng không muốn đắc tội một phe phái khác, đều muốn có sự ủng hộ. Nói cho cùng vụ việc của Tần Khản cũng quả thật quá nhỏ, muốn đào sâu, tìm không thấy cách đột phá.
Muốn mượn lực lượng Ủy ban Kỷ luật Trung ương tới bắt Tần Khản, có lẽ trước kia cũng đã chứng minh đường này không thông, Chu Hồng Cơ vẫn tín nhiệm mù quáng đối với lực lượng Ủy ban Kỷ luật Trung ương, bất luận lập án gì với một cán bộ cấp phó tỉnh, đều phải kinh động đến án lớn của mấy đại đầu sỏ.
Mặc dù hắn tin Tần Khản gian trá, Chu Hồng Cơ cũng tin, Tôn Tập Dân càng tin, Trung ương cũng không chỉ dựa vào đoán định mà điều tra một gã Phó chủ tịch tỉnh để bỏ dở công tác. Nói đúng hơn là, trước khi Tần Khản chưa tạo ra hậu quả nghiêm trọng, pháp luật cũng vậy, điều lệ quản lý cán bộ Đảng viên cũng thế, đều không áp dụng hành động gì êm tai nhằm vào phạm tội chưa thực hiện.
- Tôi hôm nay mời anh đến đây, là có một việc chuyện quan trọng phải nhờ vả gửi gắm.
Hạ Tưởng không tiếp lời Chu Hồng Cơ, nói thẳng ra ý đồ.
Chu Hồng Cơ chấn động:
- Tại sao vậy, Phó Bí thư Hạ phải rời khỏi tỉnh Tề sao?