Quan Thần

Chương 1763: Chẳng lẽ buông tay




Ngày 8 tháng 1, trời sáng sủa, ngày đông ấm áp, tuy mùa xuân còn rất xa xôi, nhưng bên trong hội trường Hội đồng nhân dân tỉnh Tề, ấm áp hòa thuận, ý xuân dạt dào, hoa tươi nở rộ, hơn 900 đại biểu đến từ các nơi ở tỉnh Tề tụ hội ở hội trường, cùng nhau thảo luận việc trọng đại.
Đúng tám giờ sáng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch Hội đồng nhân dân Khâu Nhân Lễ tuyên bố khai mạc đại hội.
Khâu Nhân Lễ chủ trì hội nghị.
Sau đó, Phó bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh Tôn Tập Dân thay mặt Ủy ban nhân dân tỉnh báo cáo công tác, nhìn lại công tác năm 2011, phân tích tình thế đối mặt trong giai đoạn năm nay và về sau, đề xuất mục tiêu nhiệm vụ chủ yếu của năm nay.
Tôn Tập Dân tinh thần khá tốt, trạng thái tốt đẹp, dưới ánh đèn chiếu rọi, tinh thần sáng lạng, thậm chí nhìn có vẻ đóng vai chính hơn Khâu Nhân Lễ, vẻ mặt còn phấn khởi.
Sau khi thao thao bất tuyệt giới thiệu xong sự phát triển kinh tế tỉnh Tề năm 2011, Tôn Tập Dân lại nhấn mạnh, phải nắm vững yêu cầu cần biết bên trong, nắm vững phát triển thực thể kinh tế, nắm vững nhanh chóng cải cách đổi mới, nắm vững bảo đảm và cải thiện đời sống nhân dân, trước sau kiên trì phát triển khoa học, kiên trì cải cách mở cửa.
Kiên trì đổi mới sáng tạo, kiên trì trù tính thành thị và nông thôn, kiên trì ưu tiên đời sống nhân dân, kiên trì hành chính theo pháp luật. Nắm chặt tay phát triển trọng điểm, tập trung lực lượng xử lý vấn đề đời sống nhân dân.
Năm nay chủ yếu phải làm được 10 công tác ở các mặt…
Trên hội trường, trật tự rất tốt, người tham dự hội nghị cuối đầu lật xem báo cáo công tác chính quyền, chăm chỉ phê duyệt, thỉnh thoảng có tiếng ho vang lên, trong thời gian Tôn Tập Dân báo cáo, không ai đi lại, càng không có người rời khỏi hội trường, ngoại trừ những nhân viên phục vụ qua lại thêm rà nước, không khí hội trường rất tốt, ít nhất từ biểu hiện của đại biểu tham dự mà thấy, báo cáo chính quyền của Tôn Tập Dân nhắm trúng tình hình hiện tại của tỉnh Tề, bước đầu có được sự công nhận của các đại biểu.
Bước đầu tiên, tất cả xem như thuận lợi.
Sau khi hội nghị lần thứ nhất kết thúc, Tôn Tập Dân sau cuộc họp, liền lập tức cùng Khâu Nhân Lễ, Hạ Tưởng, Chu Hồng Cơ gặp mặt bàn bạc bước phát triển tiếp theo, bởi vì lúc trước có loan truyền chuyện mấy mươi đại biểu liên danh đệ trình không tín nhiệm hội nghị, vẫn cứ là một ngọn núi lớn đè lên lòng tin mọi người, thường xuyên không dám phớt lờ.
Tôn Tập Dân đầu tiên nhìn Khâu Nhân Lễ một cái, thấy Khâu Nhân Lễ khẽ gật đầu, y mới phát biểu trước:
- Như tôi và Bí thư Khâu Nhân Lễ nắm rõ, thật sự có mấy mươi đại biểu đang kết nối nhau, đa số đều là đại biểu cơ sở đến từ các vùng nghèo khó, bọn họ không hiểu rõ lắm tình hình Tỉnh ủy, rất dễ bị người khác xúi giục.
Lời tuy như vậy nhưng ai cũng rõ, bất luận là đại biểu Hội đồng nhân dân của các vùng nghèo khó, hay là đại biểu Hội đồng nhân dân của các vùng giàu có, đều đích thực là người tỉnh Tề, nói đúng là, tại tỉnh Tề thế lực địa phương to lớn, mở hội nghị Hội đồng nhân dân, đồng nghĩa với việc đại kiểm kê thế lực địa phương tỉnh Tề!
Nói cách khác, đối với việc thành lập đại biểu Hội đồng nhân dân các cấp, Khâu Nhân Lễ, Tôn Tập Dân cộng thêm Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ, cũng không đuổi kịp hai người Tần Khản và Trình Tại Thuận, thậm chí có thể nói, không bằng một mình Trình Tại Thuận.
Không nhắc tới sự đoàn kết và tín nhiệm tự nhiên giữa người tỉnh Tề, chỉ với việc Trình Tại Thuận làm quan nhiều năm ở tỉnh Tề, vẫn luôn lăn lộn ở tỉnh Tề, sự hiểu biết và mạng lưới quan hệ của y đối với tỉnh Tề, hơn xa so với những người từ bên ngoài tới như Khâu Nhân Lễ.
Hội nghị Hội đồng nhân dân đối với Bí thư Tỉnh ủy không quá nhiều chế ước, đối với Chủ tịch tỉnh Tôn Tập Dân, có thể gọi là một lần kiểm tra lớn, là khâu dễ xảy ra sơ suất nhất. Xảy ra sơ suất còn đỡ, nếu báo cáo công tác chính quyền sau khi phân tổ xem xét không thông qua được, đối với uy danh Chủ tịch tỉnh của Tôn Tập Dân, là một đả kích cực lớn.
Tuy nhiên lúc này, điều Tôn Tập Dân lo lắng không phải việc xem xét báo cáo chính quyền, cũng không phải không tín nhiệm y, chương trình nghị sự cuối cùng có đệ trình không, mà là thông tin liên quan đến việc đề cử Hạ Tưởng làm ứng cử viên Chủ tịch tỉnh cuối cùng có thành lập hay không.
Một khi thành lập, đối với uy danh của y tự nhiên sẽ là một cú đánh vào đầu, nhưng đối với tiền đồ chính trị của Hạ Tưởng, càng là một sự bôi nhọ mạnh mẽ chắc chắn sẽ khiến Hạ Tưởng để lại một chỗ bẩn chính trị trong cuộc đời chính trị.
Người lãnh đạo Trung ương nào cũng không thích cấp dưới tự lập làm vua, cho dù là Tổng bí thư, Quan Viễn Khúc và Đại Phục Thịnh những lãnh đạo Trung ương quan trọng tin tưởng Hạ Tưởng không ra tay ở sau lưng, cho dù các lãnh đạo Trung ương khác cũng tin tưởng trí tuệ chính trị của Hạ Tưởng không thấp như vậy, nhưng tin tưởng hay không tin tưởng là một chuyện, nếu thật sự xảy ra chuyện, tội lỗi vẫn sẽ rơi trên đầu Hạ Tưởng.
Cũng giống như năm đó Tôn Tập Dân ở tỉnh Yến do sự cố an toàn đặc biệt mà bị miễn chức vậy, nói thật, đường núi sụt lún cũng không thể là tai họa tự nhiên mà Chủ tịch tỉnh có thể khống chế được, nhưng thân làm Chủ tịch tỉnh, thì phải gách vác trách nhiệm tương ứng.
Vả lại nếu sự việc thật sự làm ầm ĩ, chẳng những Hạ Tưởng khó thoát khỏi tội, Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân cũng đều khó chối bỏ sai lầm này!
Khâu Nhân Lễ nhíu chặt lông mày:
- Không có lửa làm sao có khói, vẫn không thể buông lỏng được.
Bởi vì có một số việc không thể xảy ra, nếu xảy ra thì không có cách nào giải thích với Trung ương. Nhiệm vụ chính trị, chỉ có hai kết quả, một trăm phần trăm thành công, một trăm phần trăm thất bại, không có ở giữa.
Chu Hồng Cơ cũng nói:
- Tôi cũng có tiếp xúc qua với mấy đại biểu, bọn họ thề thốt phủ nhận kiến nghị đề cử Phó bí thư Hạ làm ứng cử viên Chủ tịch tỉnh, nói là tin đồn vô căn cứ. Bọn là là đại biểu Hội đồng nhân dân có tính Đảng có giác ngộ, sẽ giữ sự nhất trí hoàn toàn với ý đồ của Trung ương, Tỉnh ủy, sẽ không làm bậy.
Đều phát biểu xong, chỉ còn lại mình Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng lại thật lâu không nói gì, không khí rơi vào trong yên lặng. Hơi quái dị, hơi tĩnh mịch, sau khoảng hai phút, Hạ Tưởng mới ngẩng đầu lên, giọng điệu vô cùng kiên định nói:
- Ai dám đề nghị, thì thi hành án tử người đó!
Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân ngơ ngác nhìn nhau, thi hành án tử, sao lại thi hành án tử, thi hành án tử gì? Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ngày hôm sau, phân tổ thảo luận báo cáo công tác chính quyền Tôn Tập Dân đã làm, Khâu Nhân Lễ, Tôn Tập Dân, Hạ Tưởng, Chu Hồng Cơ cùng với các lãnh đạo chủ yếu tỉnh Tề khác, tham gia vào phân tổ của các vùng thảo luận.
Hạ Tưởng cho vào thêm phân tổ thảo luận của thành phố Ngũ Nhạc.
Bí thư Thành ủy, Thị trưởng Ngũ Nhạc sau khi lắng nghe phát biểu quan trọng của Hạ Tưởng, tỏ vẻ nhất định lĩnh hội sâu sắc tinh thần phát biểu của Hạ Tưởng, quán triệt thực thi tinh thần chỉ đạo của Tỉnh ủy, tất cả xuất phát từ đại cục, vì thắng lợi của hội nghị Hội đồng nhân dân mà làm tốt công tác của mình.
Sau cuộc họp, Hạ Tưởng và Lầu Hân Đông tổ chức hội đàm bí mật.
Lầu Hân Đông báo cáo Hạ Tưởng tiến triển tình hình, lấy tính Đảng bảo đảm Ngũ Nhạc sẽ không xảy ra bất kỳ tiếng động bất hòa nào. Hạ Tưởng rất là yên tâm, nếu đến Ngũ Nhạc cũng lệch khỏi quỹ đạo, hắn Phó bí thư Tỉnh ủy này coi như quá thất bại rồi.
Sau đó, Lầu Hân Đông lại cam đoan với Hạ Tưởng, y phụ trách làm thông công việc ít của nhất một đoàn đại biểu thành phố, bảo đảm sẽ không xảy ra bất kỳ tình huống khác thường nào. Đối với tin đồn không có lửa mà có khói trước kia, Lầu Hân Đông không dám chủ động đề cập, sợ chạm đến điểm yếu của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng lại không hề e ngại, chủ động đề cập với Lầu Hân Đông:
- Hân Đông, khoảng thời gian trước có tin đồn bảo đại biểu liên danh đề cử tôi làm ứng cử viên Chủ tịch tỉnh, anh có lẽ cũng nghe nói rồi, hoàn toàn là làm bậy, chính là trò hề. Đằng sau sự việc rốt cuộc là ai đang đi ngược lại ý đồ của Trung ương, đang cố ý đối đầu với Tỉnh ủy, khoan hẵng nói, tôi chỉ rõ ràng không nhầm lẫn nói một câu, bất kỳ âm mưu mưu đồ nào đều sẽ không thực hiện được! Hân Đông anh nhất định phải kiên định lập trường, bởi vì thời khắc thử thách anh đã tới rồi.
Lầu Hân Đông chịu ơn Hạ Tưởng rất nhiều, lòng cảm kích đối với Hạ Tưởng không thể diễn đạt bằng lời, Hạ Tưởng rõ ràng không nhầm lần trực diện nói rõ sự tình, là biểu hiện một trăm phần trăm tin tưởng y.
- Xin Phó bí thư Hạ yên tâm, tôi biết nên làm gì.
Lầu Hân Đông lần nữa thể hiện rõ lập trường.
Phân tổ thảo luận báo cáo công tác chính quyền, về cơ bản xem như thuận lợi, ngoại trừ có mấy thành phố địa phương đề xuất bất đồng ý kiến với báo cáo công tác chính quyền, các thành phố địa phương khác đều giơ cao ngọn cờ ủng hộ. Ít nhất từ bên ngoài có thể thấy, báo cáo công tác chính quyền của Tôn Tập Dân thông qua thảo luận vấn đề không lớn, nói cách khác, Hội đồng nhân dân không lấy báo cáo công tác chính quyền làm điều gây khó dễ Tôn Tập Dân.
Xem xét của phía Mặt trận tổ quốc cũng rất thuận lợi, ngoại trừ vài thành viên Mặt trận tổ quốc nhắc đến kết quả xử lý hai công trình lớn của chính quyền, sau khi có được câu trả lời xem như hài lòng, trên cơ bản xem như qua được cửa.
Tôn Tập Dân lại không vì vậy mà thở phào một hơi, bởi vì đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc còn phải họp mấy ngày. Thời gian mấy ngày, bất kỳ sự việc nào cũng có thể bất ngờ xảy ra.
May mà Tần Khản và Trình Tại Thuận biểu hiện có thể coi như bình thường, dựa theo trình tự bình thường tham gia phân tổ thảo luận. Trình Tại Thuận còn được, suy cho cùng là thành viên đoàn đại biểu Hội đồng nhân dân, không nên đi lại quá mức thường xuyên. Tần Khản thân làm Phó chủ tịch thường trực tỉnh, qua lại mật thiết với đại biểu Hội đồng nhân dân các nơi, chẳng những tham gia phân tổ thảo luận trong thời gian quy định, còn tiến hành trao đổi riêng tư với không ít đại biểu, không hề e ngại thân phận mẫn cảm của y và tin đồn liên quan đến việc có người chuẩn bị đề cử Hạ Tưởng làm ứng cử viên Chủ tịch tỉnh trước đây.
Khiến cho Chu Hồng Cơ âm thầm suy đoán, chẳng lẽ Tần Khản thật sự muốn quyết đánh đến cùng?
Bình tĩnh mà xem xét, đối với cách Tần Khản công kích Tôn Tập Dân đồng thời kéo theo Hạ Tưởng, Chu Hồng Cơ vô cùng bất mãn hơn nữa căm hận sự vô sỉ của Tần Khản. Y hiện tại ít nhiều hơi khâm phục tố chất tâm lý của Hạ Tưởng,
Y cũng rõ Tôn Tập Dân mấy ngày gần đây, hầu như ngày nào cũng mất ngủ, còn Hạ Tưởng như không có việc gì, thậm chí thoải mái bình tĩnh, không có chút cảm giác nguy cơ.
Nếu sự việc đề cử thật sự trở thành sự thật, Hạ Tưởng có thể phải mang một tiếng xấu lớn, chắc chắn sẽ bị người khác đem ra nói, sau này khi vào bước ngoặt quan trọng bước vào cấp bộ trưởng, nói không chừng sẽ trở thành chướng ngại vật lớn nhất.
Bất luận thế nào, Chu Hồng Cơ hiện tại nhẹ nhõm rồi, bởi vì bất luận là chương trình nghị sự không tín nhiệm Tôn Tập Dân hay là việc đề cử Hạ Tưởng làm ứng cử viên Chủ tịch tỉnh, đều đã không có quan hệ lợi hại thiết thân với y, sau khi y bước ra bóng râm của Dương Ngân Hoa, về cơ bản sự việc thuận lợi, mũi dùi của Tần Khản, sẽ không bao giờ chỉ vào y nữa.
Con người đều như vậy, chỉ cần không phải là việc liên quan đến sống chết bản thân, đặt mình ngoài cuộc hay đặt mình trong cuộc, cảm nhận hoàn toàn không giống nhau, Chu Hồng Cơ căm hận Tần Khản và Trình Tại Thuận, thông cảm với Tôn Tập Dân và lo lắng cho Hạ Tưởng, chỉ là xuất phát dưới tiền đề bản thân không có gì lo lắng.
Nếu y tự thân khó bảo toàn, chắc chắn sẽ không rảnh rang mà quan tâm kết cục của Tôn Tập Dân và Hạ Tưởng.
Ngày hôm sau, ngày hôm sau nữa, tiếp tục phân tổ thảo luận báo cáo công tác chính quyền, tất cả ổn định và thuận lợi, không xảy ra bất kỳ sự khác thường nào. Ngày thứ tư, đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc đã qua được một nửa, không có bất ngờ hay hiểm họa, yên lặng bình thường, dường như sẽ không có biến động nào nữa, thậm chí đến Tôn Tập Dân cũng hơi yên tâm, cho rằng tin đồn trước đó chẳng qua là một lần thăm dò, tin rằng Tần Khản và Trình Tại Thuận sẽ không liều mạo hiểm chính trị, cứ muốn gây rối loạn trên hội nghị Hội đồng nhân dân.
Hội nghị Hội đồng nhân dân ngày thứ năm, đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc đi vào phần cuối, thêm hai ngày nữa là chính thức bế mạc rồi, tất cả vẫn đang trong kiểm soát, Khâu Nhân Lễ cũng đang thầm nghĩ, cứ như thế này, nguy cơ hai đại hội, xem như yên ổn vượt qua rồi?
Hạ Tưởng thậm chí cũng xuất hiện một tia ảo giác, thầm nghĩ, chẳng lẽ Tần Khản thật sự buông tay?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.