Quan Thần

Chương 1858: Hoa nở hai nơi




Sự kiện Mộc Phong, nhìn biểu hiện bên ngoài, đúng là sự kiện ngẫu nhiên.
Ban đêm ở Dương Thành, vừa mới bắt đầu phồn hoa và huyên náo, đối với người Dương Thành quen sống về đêm mà nói, tuy là vừa mới qua tết âm lịch, nhiệt độ không cao lắm, nhưng nhiệt huyết cũng đã dâng lên, sau 10 giờ tối, đầu phố vẫn đông người qua lại, náo nhiệt lạ thường.
Nếu là thành phố ở phía Bắc, thì đa số lúc này đang vui vẻ trong giấc mộng đẹp.
Sau khi Mộc Phong tụ họp với bạn bè, một mình lái xe quay về trụ sở. Đường phố Dương Thành ban đêm tuy là vẫn phồn hoa, nhưng dù sao so với dòng người ban ngày ít hơn rất nhiều, y đạp ga mạnh, tốc độ cũng nhanh lên.
Mộc Phong không mang theo tài xế, y năm nay 37 tuổi, với tư cách đại tá gần bằng tuổi Hạ Tưởng, thời trẻ y cũng từng ở trong quân đội, đường thăng quan tiến chức thuận lợi. Hơn nữa sau khi đến Dương Thành, mọi chuyện suông sẻ, lại buổi gặp nhau hôm nay, vừa gặp lại mấy tên bạn thân, y trong lòng rất tốt.
Mộc Phong trong quân đội là một người ngoại tộc, y không thuộc đảng phái nào, nếu muốn phân biệt, xem như một nhánh của lão Cổ, nhưng cũng chỉ là tiếp cận thế thôi, y cũng không cho rằng y là binh lính một tay lão Cổ đề bạt.
Nhưng Mộc Phong cũng đã là đại tá 37 tuổi, hơn nữa nếu vững bước tiến tới, khi 40 tuổi thăng chức lên thiếu tướng cũng không thành vấn đề, cũng đã chứng minh một điểm, y có lai lịch.
Không sai, một người không cội không nguồn, dù có năng lực cũng không có khả năng từng bước thăng chức trong quân đội. Hiện tại là những năm tháng hòa bình, không phải sau những năm tháng chiến tranh thắng trận là có thể một bước thành thiếu tướng… Ông nội của Mộc Phong là một trong những vị tướng khai quốc, tuy không bằng tổ tiên nhà họ Quý có công lớn dựng nước, cũng không đức cao vọng trọng như lão Cổ, nhưng sau khi lập quốc cũng là một trong những tướng lĩnh cấp cao sau khi qua sàng lọc.
Mộc Phong vẫn cho rằng, nếu không phải ông nội chết sớm, thì hiện tại ông nội đã có địa vị trong quân đội, so với lão Cổ càng có trọng lượng. Chỉ tiếc, ông nội đã qua đời mười năm trước.
Mộc Phong hiểu rất rõ, nếu ông nội còn sống, y hiện tại đã là thiếu tướng rồi.
Cũng may ông nội đã rải đường thay y rồi, y tin chỉ cần y làm việc thật miệt mài, cho dù đi chậm một chút, cuối cùng cũng sẽ có một ngày thế giới rộng mở. Từ quân khu tỉnh Tề đến quân khu Dương Thành, chính là một thời cơ hiếm có.
Thế lực của ông nội còn sót lại trong quân đội tuy rằng không nhiều, so ra kém xa cây lớn rễ sâu của lão Cổ, nhưng cũng coi như là tán cây bao phủ, các đại quân khu đều có sự phối hợp, đặc biệt hơn là quân khu Dương Thành. Cho nên đến quân khu Dương Thành, trên địa phương có Hạ Tưởng, trên quân đội còn Hứa Quan Hoa và thế lực của sót lại của ông nội, Mộc Phong đắc ý, cố gắng thăng chức lên thiếu tướng ở quân khu Dương Thành.
Mộc Phong hôm nay cao hứng, uống hơi nhiều, có chút say, tuy nhiên đối với y mà nói một lít rưỡi rượu trắng cũng không là cái gì, huống chi hôm nay mới uống một lít. Uống rượu rồi lái xe quả thực không tốt, nhưng hưng phấn không lo được nhiều như vậy, huống chi y lái chiếc xe mang biển số quân đội.
Nhưng hôm nay cũng không biết chuyện gì xảy ra, không nói trên đường cái vẫn còn xe cộ qua lại, dường như còn có cảnh sát giao thông trực, bị trúng tà sao ta? Nửa đêm không về nhà ôm bà xã mà ngủ, ở bên ngoài ăn gió đêm chi ta?
Mộc Phong mới không sợ cảnh sát giao thông, ở trong quân đội đã lâu, đã sớm xem luật lệ giao thông như không có gì, cũng không phải một mình y như thế, đại bộ phận quân nhân đều như vậy.
Phía trước đang kẹt xe kinh khủng, y liền đổi phương hướng, đi vào làn xe giao thông công cộng.
Nhưng sự tình thường hay có chỗ khó hiểu, ngày trước y ban ngày đi trên đường chạy ẩu vượt xe, cảnh sát giao thông đều mắt nhắm mắt mở, hôm nay vừa mới lái vào, còn chưa chạy được bao lâu, không ngờ bị một cảnh sát giao thông không biết ở đâu chặn lại.
Thật là xui xẻo, Mộc Phong bình thường tính tình còn có chút xung, hôm nay trong lòng vốn tốt lắm, lại bỗng chốc bị cảnh sát giao thông đón xe khiến cho nổi nóng, giẫm phanh lại, trong lòng tức điên người, quát:
- Làm sao vậy? Làm sao vậy?
- Xin anh xuất trình bằng lái xe.
Cảnh sát giao thông là một chàng trai còn rất trẻ, sau khi cúi chào, khách khí nói:
- Anh chạy trên làn đường công cộng, vi phạm luật lệ giao thông
Hẳn là ngửi được mùi rượu trên người Mộc Phong, cảnh sát giao thông đã nghi là có cồn:
- Mời anh phối hợp một chút, kiểm tra nồng độ cồn.
Mộc Phong tức điên:
- Không thấy trên người tôi mặc quần áo gì sao?
Xe treo chính là biển số xe quân khu Dương Thành, quần áo mặc chính là quân y đại tá, cảnh sát giao thông lại không nể mặt chút nào, quá mất mặt, khinh y là một đại tá bất tài?
Cảnh sát giao thông hôm nay dường như cố tình gây khó dễ Mộc Phong, bất động:
- Thực rất xin lỗi, anh vi phạm luật lệ giao thông trên đất Dương Thành, phải tuân theo quy định của Dương Thành. Tôi mặc kệ anh là đại quan cấp cao nào trong đơn vị, vi phạm luật lệ giao thông, phải chấp nhận xử phạt.
Mộc Phong đẩy cảnh sát giao thông một cái:
- Tránh xa một chút
Sau đó lên xe, định bỏ chạy.
Cảnh sát giao thông cũng không biết dũng khí ở đâu, liền nhảy tới phía trước xe, duỗi hai tay:
- Không được đi.
Mộc Phong cứ tiến thẳng về phía trước, giậm ga vọt đi qua – đương nhiên dưới chân không ra hết lực, chân ga khá mạnh, thực ra không hoàn toàn khởi động bộ ly hợp, xe đột nhiên lao về phía trước một cái.
Cảnh sát giao thông hoảng sợ, lùi lại sau một bước, rồi lại đột nhiên bổ nhào về phía trước, nhào lên phía trước xe. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mộc Phong cũng hoảng sợ, y chính là lần đầu tiên gặp cảnh sát giao thông dũng cảm như thế, thì ra là muốn liều mạng. Tận trung với cương vị đến nước này, cũng thật sự là trước đây chưa từng gặp. Lúc này y tỉnh rượu hơn nhiều, cũng ý thức được sự việc hôm nay bên ngoài xem là sự việc ngẫu nhiên – buổi tối kiểm tra rượu không phải điều đặc biệt ở Dương Thành, cả nước đều có – nhưng dũng cảm quên mình làm nhiệm vụ như cảnh sát giao thông này, sợ là sau lưng có cạm bẫy.
Mộc Phong quyết định, dừng xe tắt máy, xuống xe sẽ bỏ chạy.
Một cảnh tượng càng làm cho người ta kinh ngạc hơn, đột nhiên xung quanh xuất hiện 4, 5 tên cảnh sát giao thông, vây lấy y, một người tiến về phía trước đoạt lấy chìa khóa của y, một người ở một bên quay lại video, còn một người lớn tiếng rêu rao, đám người xung quanh náo nhiệt dường như bàn bạc:
- Anh là quân nhân mà làm gì vậy? Anh đi trên đường ở Dương Thành, xe anh đi là xe của đảng cộng sản, không phải xe của anh. Đừng nói anh là đại tá, dù anh chính là thiếu tướng, lái xe ở Dương Thành, phải tuân thủ luật lệ giao thông ở Dương Thành.
Chất vấn hùng hồn, lời thoại chính nghĩa, dẫn phát quần chúng xung quanh reo hò.
Mộc Phong cuối cùng cũng rõ, hôm nay đã mắc vào một cái bẫy được thiết kế tỉ mỉ, y hiểu rõ giờ có nói gì cũng sẽ bị quần chúng hiểu lầm sự việc không rõ chân tướng, đơn giản là không nói gì nữa, tùy cho vài tên cảnh sát giao thông bao vây, đưa y đi khỏi hiện trường.
Sau đó, xe của y cũng bị xe kéo kéo đi.
Hiện trường chỉ để lại những dấu chân lộn xộn và những nghi vấn liên tiếp.

Thành phố Hồng Hoa nằm ở Tây Nam bộ Lĩnh Nam, là một trong những thành phố công nghiệp khá phát triển, cũng là bến cảng thành phố nổi tiếng, bởi vậy, Lý Dật Phong từ Chủ tịch quận trực thuộc Dương Thành một bước bị điều đi nhận chức Phó bí thư Thành ủy ở thành phố Hồng Hoa, tuy là cấp thấp, nhưng người có con mắt tinh tường đều rõ, Lý Dật Phong là nhằm phù chính ngay tại chỗ ở thành phố Hồng Hoa mà đến.
Có rất nhiều ý kiến phản đối bổ nhiệm Lý Dật Phong tại Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, trước khi Lý Dật Phong chưa đến nhận chức, trên dưới thành phố Hồng Hoa cũng đã xôn xao. Nhưng sau khi Lý Dật Phong đến nhận chức không đến ba ngày, các tin đồn đều tan thành mây khói, chỉ vì y tính tình hiền hòa lại có cương có nhu, thường nói cười, việc nên làm cũng làm, không nên làm cũng làm nốt, sau đó còn làm cho người ta nghĩ rằng, không thể không bội phục sự lợi hại của y.
Nhưng lúc thấy Lý Dật Phong sắp mở ra cục diện đứng vững gót chân ở Hồng Hoa, thì có sự tình xảy ra… Sáng sớm hôm nay, sự việc Mộc Phong ở Dương Thành còn chưa truyền tới Hồng Hoa, Lý Dật Phong đi vào phòng làm việc, mới ngồi xuống, còn chưa cầm văn kiện phê duyệt, thư kí đã báo cáo, nói là có một Phó chủ tịch huyện phía dưới đến báo cáo công tác.
Lý Dật Phong vừa tới, mọi việc đều phải cư xử ôn hòa một chút, tuy rằng Phó chủ tịch huyện chưa sắp xếp đột nhiên đến thăm hỏi, gã cũng là xuất phát từ yêu cầu công việc, mời gã vào.
Phó chủ tịch huyện họ Phó, tiếng phổ thông nói không chuẩn, tên gọi là gì Lý Dật Phong cũng không nhớ rõ, hơn nữa Phó chủ tịch huyện Phó cũng không có báo cáo công việc gì quan trọng, nói một mạch bợ đỡ râu ria, ngụ ý chính là muốn mời Lý Dật Phong chiếu cố nhiều hơn, đề bạt nhiều hơn, khiến Lý Dật Phong thực không còn cách nào khác, cuối cùng đành phải chấp nhận.
Phó chủ tịch huyện Phó đi rồi, còn để lại một phong bì ở góc ghế xô-pha, thư kí cũng không phát hiện ra, lại không ngờ bị Phó trưởng ban thư kí Thành ủy phát hiện. Phát hiện thì phát hiện ra rồi, Phó trưởng ban thư kí cũng không làm ầm lên, chờ lúc Lý Dật Phong và thư ký đi ra ngoài thị sát công việc, liền đi nói cho Bí thư thành ủy và Thị trưởng.
Bên trong bì thư đương nhiên không phải thư từ, mà là nhân dân tệ. Cũng không phải nhiều, khoảng 10 ngàn nhân dân tệ. Nói đi cũng phải nói lại, hiện tại biếu cho một Bí thư huyện ủy mười ngàn nhân dân tệ giống như mắng chửi người, cho một Phó bí thư Thành ủy mười ngàn nhân dân tệ, như vậy không phải biếu quà, mà là làm mất mặt. Huống chi tỉnh Lĩnh Nam lại đang là khu vực kinh tế phát triển.
Vốn chỉ là một việc cỏn con, hơn nữa nếu để phong bì ở góc ghế xô-pha không ai để ý, rõ ràng là cố tình để cho người khác không chú ý đến, người không biết không có tội, Lý Dật Phong là người vô tội.
Nhưng có khi sự việc có thể lớn có thể nhỏ, nhỏ, chờ Lý Dật Phong quay về đem sự tình nói rõ, đem tiền nộp lên trên là xong việc. Lớn, thì có người cố ý rêu rao, nói là Lý Dật Phong vừa đến đảm nhiệm đã nhận hối lộ,
Sự việc quả thật không phát triển theo phương hướng nhỏ. Chờ Lý Dật Phong thị sát trở về, Thành ủy đã lan truyền xôn xao, ý kiến gì cũng có. Có người nói Lý Dật Phong gian lận, là một đại tham quan. Cũng có người nói Lý Dật Phong là chê tiền ít, không nhận, không ngờ Phó chủ tịch huyện Phó thiển cận, cứ thế để lại…
Lý Dật Phong nhậm chức còn chưa được một tuần, cảnh ngộ y ở thành phố Hồng Hoa… Bốn bề khốn đốn.

Sáng sớm đi làm, Hạ Tưởng vốn là sẽ mở một cuộc họp, đại khái khoảng 10 giờ, sự việc Mộc Phong mới truyền đến, hơn nữa còn là Trương Lực biết đầu tiên, sau đó báo cho Đường Thiên Vân biết, Đường Thiên Vân mới chuyển lời lại cho Hạ Tưởng. Truyện Đông Phương
Hạ Tưởng lúc ấy liền thay đổi sắc mặt.
Còn chưa kịp trò chuyện với Hứa Quan Hoa, sự việc Lý Dật Phong lại truyền tới Tỉnh ủy. Cũng không phải Hạ Tưởng là người đầu tiên được biết, mà là có người trực tiếp báo cho Trần Hạo Thiên.
Hạ Tưởng đập bàn, lập tức chỉ bảo xuống dưới:
- Gọi điện thoại báo cho Lâm Song Bồng, nói ông ấy lập tức đến văn phòng của tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.