Nguyên nhân của sự việc vẫn là do lợi ích phân chia không đều.
Giống như hiện trạng của ngành than, bất hòa về ích lợi của ngành sản xuất điện ở tỉnh Tây, cũng là oán hận chất chứa sâu đậm, nhưng lại khác với oán hận chất chứa tập trung ở việc phân phối của ngành than đó là bất hòa về lợi ích của ngành sản xuất điện lực, chủ yếu là xung đột lợi ích giữa mạng lưới điện địa phương và mạng lưới điện quốc gia.
Nguyên nhân của sự việc, nhìn từ bên ngoài mà nói thì vẫn là xung đột về việc phân chia lợi ích gữa mạng lưới điện địa phương và mạng lưới điện quốc gia. Từ bản chất mà nói, thực ra vẫn là hình ảnh thu nhỏ của việc tranh lợi giữa quốc gia và các tỉnh, dân chúng.
Lúc sự việc xảy ra, vượt qua con số 200 công nhân viên chức điện lực địa phương tỉnh Tây bị cưỡng ép kéo dòng đường dây truyền tải 330kv thuộc công ty mạng lưới điện quốc gia. Càng làm cho người ta khó có thể tin đó là, cảnh sát huyện Thủy Phong tỉnh Tây kịp thời xông đến 100 người, nhưng không những không ngăn chặn, lại còn cùng tham gia vào và chế tạo sự kiện bạo lực uy hiếp nghiêm trọng đến việc an toàn vận hành mạng lưới điện quốc gia.
||||| Truyện đề cử: Đường Về Phục Hận |||||
Công nhân viên chức và cảnh sát tổng cộng có hơn 300 người, trong tay cầm các loại vũ khí, xẻng, côn cảnh sát, thép cây, gậy gỗ, mà cảnh sát toàn mang vũ trang hạng nặng, thậm chí còn dùng tấm chắn phòng ngừa bạo lực, hùng hổ xông vào trụ sở của mạng lưới điện quốc gia ở tỉnh Tây, nhất loạt xông lên, đánh đập tàn nhẫn, ngay tại chỗ gây ra một nhân viên của mạng lưới điện quốc gia tử vong, sáu người trọng thương, mười mấy người bị thương nhẹ.
Sự kiện mặc dù xảy ra ở huyện Phong Thủy, nhưng huyện Phong Thủy cách Tấn Dương không xa, là trụ sở của Tổng công ty điện lực tỉnh Tây, gọi tắt là điện địa nhiệt tỉnh Tây. Bạo lực lần này ở điện địa nhiệt tỉnh Tây đánh vào tác nghiệp bình thường của công nhân viên chức mạng lưới điện quốc gia, và tập kích công nhân viên chức mạng lưới điện quốc gia, không phải án cô lập, cũng là trạng thái bùng nổ sau khi oán hận tích cóp từng chút một đến một mức độ nhất định.
Từ sớm năm 2009, công ty thành viên cung cấp điện điện huyện Đoản Văn điện địa nhiệt tỉnh Tây từng phát sinh vụ án tương tự với Công ty mạng lưới điện quốc gia. Lúc đó gọi là sự kiện Đoản Văn, từng chấn động một thời, làm cho Ủy ban nhân dân tỉnh Tây vô cùng đau đầu, và dẫn đến việc mạng lưới điện lực quốc gia vô cùng bất mãn với tỉnh Tây. Cuối cùng thậm chí nội các chính phủ ra mặt can thiệp mới bình ổn được việc này.
Bình ổn chẳng qua là che giấu mâu thuẫn, mà không hề giải quyết nâu thuẫn từ căn bản của vấn đề. Giống như mèo giấu cứt, chỉ là cách tự lừa dối mình, không lừa dối được người khác.
Đáng tiếc Chủ tịch tỉnh lúc đó không phải là Hạ Tưởng, dưới áp lực của Trung ương, chỉ có thể thỏa hiệp, hy sinh lợi ích tỉnh Tây để duy trì quyền uy của Trung ương. Nào ngờ sự phát triển chính sách của Trung ương đối với sự cướp đoạt và vắt ép không công bằng ở các tỉnh, từ lúc bắt đầu cải cách mở cửa liền chôn xuống một tai họa ngầm, chỉ làm bánh ngọt mà không phân chia.
Cho đến tận hôm nay vẫn còn làm cho các tỉnh trong lục địa lạc hậu hướng các tỉnh phát đạt giàu có ở vùng duyên hải cung cấp tài nguyên và sức lao động giá rẻ, là sự cướp đoạt gây ra tổn thất không thể bù đắp lại.
Nếu nội các chính phủ rốt cục ý thức được chính sách lệch lạc gây tổn thất không thể bù đắp, không chỉ không giúp các tỉnh vùng duyên hải thêm một bước nâng cao tổng sản lượng, mà còn làm cho nhà giàu càng giàu, nhà nghèo càng nghèo, thậm chí còn có thể khiến sự chênh lệch giàu nghèo gia tăng đến bên bờ nguy hiểm. Vì vậy, mới có sự ra đời của chính sách chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng tỉnh Tây, cũng đã có thí điểm mở cửa giá cả than đá.
Cải cách ngành than bắt buộc phải làm, ngành sản xuất điện lực chẳng lẽ thờ ơ?
Nên nói, Giang Cương chọn đứng sau lưng cổ vũ xung đột mâu thuẫn giữa nơi sản xuất điện tỉnh Tây và mạng lưới điện quốc gia để gây khó khăn cho Hạ Tưởng, quả thực là một nước cờ cao minh, sau lưng khẳng định có cao nhân chính trị chỉ điểm. Nếu không, dựa vào trí tuệ chính trị của Giang Cương, quả quyết sẽ không nghĩ ra chiêu có lực sát thương lớn như vậy.
So với vấn đề khó khăn của ngành than, khó khăn của ngành điện lực càng khó giải quyết. Tin rằng thế lực của Hạ Tưởng lớn mạnh đến đâu, có bệ đỡ cao đến đâu cũng không chuyển được ngọn núi lớn ngành sản xuất điện lực.
Giang Cương liền một lòng nhận định, xung đột một khi nổi lên, sẽ làm cho con đường làm Chủ tịch tỉnh Tây của Hạ Tưởng bịt kín một tầng bóng ma. Nếu xử lý không tốt mâu thuẫn ngành sản xuất điện, Hạ Tưởng chọc giận nhân vật thực lực siêu quần sau lưng ngành sản xuất điện, có muốn dọn dẹp mọi thứ cũng khó. Nói không chừng, cuối cùng nỗ lực cố gắng thúc đẩy chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng sẽ phó mặc cho nước chảy.
Cũng quả thật, xuất phát từ vị trí của Giang Cương, dựa vào ánh mắt của y phân tích vấn đề, bạo lực giữa mạng lưới điện tỉnh Tây và mạng lưới điện quốc gia, làm cho Chủ tịch tỉnh Hạ Tưởng mới nhận chức không lâu khó tránh khỏi đau đầu mà không biết theo ai. Bảo vệ lợi ích của tỉnh Tây, là chức trách của Chủ tịch tỉnh, nhưng khẳng định sẽ làm cho quốc gia không hài lòng. Nếu bảo vệ lợi ích của mạng lưới điện quốc gia, Hạ Tưởng luôn miệng nói giành lợi ích cho tỉnh Tây, phải vì tỉnh Tây tranh đấu lấy chính sách, cái gọi là chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng trở thành nói suông.
Sau khi sự việc xảy ra, Giang Cương Lã Vọng buông cần --- thật đúng là một trung tâm có tên là Đài Điếu Ngư – ngồi đợi Hạ Tưởng giải quyết vấn đề. Y phải cố gắng thưởng thức Hạ Tưởng làm thế nào tự đánh vào miệng mình, làm sao ở trước mặt xí nghiệp tỉnh Tây lộ ra sắc mặt thực sự, lời nói rỗng tuếch. Y vừa uống trà vừa đợi tin tức, gần như muốn cười ra tiếng.
Tuy rằng giá cổ phần của xí nghiệp khai thác mỏ An Đạt giảm mạnh, làm cho y tổn thất nghiêm trọng, nhưng sự vui sướng vì sắp hòa nhau một ván vẫn làm cho y cực kỳ đắc ý. Dù sao xí nghiệp khai thác mỏ An Đạt cũng chỉ là một trong những sản nghiệp dưới danh nghĩa của y, không phải toàn bộ, không ảnh hưởng đến gốc rễ của y. Hơn nữa tin rằng sau khi Hạ Tưởng lún sâu vào hoàn cảnh khó khăn của ngành điện lực, không có thời gian bận tâm cải cách xí ngiệp than đá. Không cần bao lâu, cổ phần xí nghiệp khai thác mỏ An Đạt của y sẽ có thể trở về vị trí giá cả bình thường.
Thậm chí còn có thể tăng lên không ít.
Rất nhanh liền có tin tức truyền đến sau khi Hạ Tưởng nghe được sự kiện dùng bạo lực, lập tức triệu tập hội nghị khẩn cấp. Tại hội nghị, Hạ Tưởng yêu cầu nghiêm khắc khống chế tình thế phát triển thêm một bước, tránh việc không thể khống chế được, và chỉ định Vương Hướng Tiền làm người phụ trách toàn quyền, đi tới hiện trường giải quyết sự việc một cách thỏa đáng.
Sau hội nghị chính quyền, Vương Hướng Tiền khẩn cấp đến huyện Phong Thủy, Mã Dục hộ tống.
Vương Hướng Tiền thân là Phó chủ tịch thường trực tỉnh, có Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh đối ứng, nhưng lại do Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh đi cùng, sắp xếp như vậy làm người ta không khỏi nghĩ nhiều. Bây giờ về cơ bản mọi người đều rõ ràng, Mã Dục đã hoàn toàn đảo hướng về phía Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng ngồi ở trong văn phòng, không chút hoang mang uống một ngụm trà, không có một chút bối rồi vì chuyện đã xảy ra, trái lại, lại là một vẻ mặt thản nhiên như đã định liệu trước.
Đường Thiên Vân tán hưởng nhất chính là sự tự tin khi biểu lộ là kẻ bề trên có uy thế của Hạ Tưởng.
- Lãnh đạo, Phó Chủ tịch tỉnh Vương đi xử lý công việc, liệu sẽ là kết quả gì?
Đường Thiên Vân đã quyết định từ nay về sau sẽ đi theo từng bước chân của Hạ Tưởng, thừa dịp tuổi còn trẻ theo Hạ Tưởng học con đường theo nghiệp chính trị.
- Không có kết quả chính là kết quả tốt nhất.
Hạ Tưởng hơi mỉm cười, trong lòng biết muốn hài hòa mâu thuẫn giữa nơi sản xuất điện của tỉnh Tây và mạng lưới điện quốc gia, chỉ có thể ba phải. Xuất phát điểm của tỉnh Tây đương nhiên sẽ lệch về hướng nơi sản xuất điện của tỉnh Tây, nhưng mạng lưới điện quốc gia có quyền lớn phê duyệt hành chính, lại không thể đắc tội. Cuối cùng chắc chắn là một kết cục không giải quyết được gì.
Vương Hướng Tiền phân quản điện lực, phái anh ta đi, danh chính ngôn thuận. Còn nữa, Hạ Tưởng cũng rõ Giang Cương kẻ cổ vũ đằng sau sự kiện là muốn mượn cơ hội bôi đen lên mặt hắn, hắn lại muốn xem xem, Vương Hướng Tiền làm thế nào phối hợp diễn với Giang Cương.
Đường Thiên Vân hiểu ý cười:
- Cũng là làm khó Phó Chủ tịch tỉnh Vương rồi, mềm không phải, cứng cũng không phải, bên nào cũng khó. Có điều tin rằng Phó Chủ tịch tỉnh Vương cũng có kinh nghiệm xử lý loại việc giống như vậy, lại thêm sớm có chuẩn bị tâm lý, hẳn là rất nhanh sẽ có một kết quả làm cho các bên đều vừa lòng.
Hạ Tưởng cũng cười:
- Nói cũng đúng, nói đi cũng phải nói lại, có Mã Dục cùng đi, gánh nặng trên vai đồng chí Vương Hướng Tiền sẽ nhẹ hơn một chút, sự kiện dùng bạo lực của mạng lưới điện mấy năm trước, lúc Mã Dục đảm nhiệm Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, đã đúng lúc tự mình tham dự vào quá trình xử lý.
- Mâu thuẫn giữa ngành điện quốc gia và điện địa phương, không phải vấn đề của tỉnh Tây, là vấn đề mang tính toàn quốc, không dễ giải quyết. Đường Thiên Vân biết rất rõ về sự kiện bạo lực giữa điện quốc gia và điện địa phương mấy năm trước, quy mô không lớn bằng lần này, con số thương vong cũng ít hơn, mâu thuẫn cũng không như hiện tại càng ngày càng lớn, mặc dù lúc đó chấn động một thời nhưng chắc chắn còn dễ xử lý hơn bây giờ.
Nguyên nhân cụ thể của sự kiện lần trước bây giờ đã khó mà nghiên cứu cụ thể, nhưng nguyên nhân của sự kiện lần này là một hạng mục công trình đường truyền 220 Kv mà điện địa nhiệt tỉnh Tây lên kế hoạch xây dựng, muốn vượt qua mạng lưới điện chính của tỉnh Tây 330 kv do công ty cung ứng điện thành phố Tấn Dương mạng lưới điện quốc gia quản lý. Theo lẽ thường, chỉ cần thủ tục đầy đủ, mạng lưới điện quốc gia không có lý do nào lại không làm cho thuận lợi.
Nhưng sau khi đăng báo, mạng lưới điện quốc gia chậm chạp không có phê chuẩn. Lý do là điện địa nhiệt tỉnh Tây không có bất cứ thủ tục phê duyệt, sát hạch nào, cũng không hướng công ty mạng lưới điện quốc gia thực hiện việc xin xét tuyển và trình tự xét duyệt tương ứng, cùng lúc không chuẩn bị biện pháp kĩ thuật và an toàn cần thiết…
Dựa vào những lời nói thoái thác rất giọng quan trên, bất cứ ai cũng có thể nhìn ra mạng lưới điện quốc gia là làm lấy lệ, thái độ kéo dài và chẹt họng.
Mà cùng lúc với việc không phê duyệt, mạng lưới điện quốc gia còn yêu cầu điện lực địa phương tỉnh Tây nghiêm khắc thực hiện quy trình an toàn, và hai bên đường dây cách 15 mét làm ranh giới (trong khu vực bảo vệ công trình điện lực do luật định) thực hiện hiện trường bảo điện. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
Đúng là hành động bảo điện chọc giận ngành điện địa nhiệt tỉnh Tây, dẫn đến việc không hay xảy ra.
Trên thực tế, căn nguyên sâu xa hơn là ở chỗ công trình đường truyền 220Kv do điện địa nhiệt xây dựng, là lách qua mạng lưới điện quốc gia cung cấp điện mà dẫn điện từ Nội Mông, chính là nói, mục đích căn bản chính là thoát khỏi sự khống chế của mạng lưới điện quốc gia. Mạng lưới điện quốc gia làm sao có thể để cho khách hàng của mình mua điện của người khác? Đương nhiên phải dùng quyền lực trong tay tiến hành ngăn chặn.
Một bên đối với giá điện cao và sự lũng đoạn cực hạn của mạng lưới điện quốc gia vô cùng bất mãn, một bên đối với điện địa nhiệt tỉnh Tây dám thoát khỏi sự khống chế của mạng lưới điện quốc gia ngang ngược ngăn chặn, dưới sự không ai nhường ai, đương nhiên phải giải quyết bằng vũ lực.
Tỉnh Tây là một trong những nguồn điện chủ yếu của ngành điện trong nước, tài nguyên điện lực tương đối dư thừa. Hai mùa xuân thu, hiện tượng "Oa điện" (máy biến thế dung lượng 100 KVA chỉ cung ứng điện cho một hộ gia đình nhỏ) nhìn mãi cũng quen mắt. Nghi vấn từ đó mà đến, điện địa nhiệt tỉnh Tây sạo lại bỏ gần tìm xa, đi vòng Nội Mông tiến theo mạng lưới điện Hoa Bắc mua điện, lại theo đường cong vận chuyển vào tỉnh Tây?
Rõ ràng điện của mạng lưới điện quốc gia bày ở ngay trước mắt, tại sao không dùng?
Điện địa nhiệt tỉnh Tây lệ thuộc vào xí nghiệp lớn của tỉnh, bao gồm các công ty phân cấp thành phố, 66 công ty phân cấp huyện. Diện tích cung cấp cho tỉnh Tây không nhỏ, thế nhưng tỷ lệ chiếm hữu của thị trường này rất thấp. Mà công ty mạng lưới điện quốc gia là công ty lớn nhất về lĩnh vực điện lực ở trong quốc, cũng là xí nghiệp Trung ương lớn nhất, thực lực hùng hậu nhất, tỷ lệ chiếm hữu ở tỉnh Tây rất cao là 70%…Mâu thuẫn do đó mà tới.
Ngành điện vốn thuộc ngành lũng đọan quốc gia, nhưng ở tỉnh Tây lại có hai xí nghệp điện lực, hai xí nghiệp điện lực này lại hay có xung đột, đa số là do vấn đề phân phối ích lợi cho xí nghiệp loại hình lớn.
Mà mỗi lần tranh luận đều cần Ủy ban nhân dân tỉnh ra mặt hòa giải, quả thực là một vấn đề làm cho Ủy ban nhân dân tỉnh cực kỳ đau đầu.
Giang Cương quả thật vì Hạ Tưởng tạo ra một rắc rối không nhỏ không lớn, thế nhưng, sự phát triển sau này của sự tình, hoàn toàn lệch khỏi sự mong muốn của ông ta, ông ta muốn đào một cái hố cho Hạ Tưởng nhưng không thành công, Hạ Tưởng mượn cái hố của ông ta làm ván cầu, hoàn thành một cú nhảy tuyệt đẹp.