Vẫn là xuất phát từ sự ngần ngại Hạ Tưởng không thể gặp chuyện có thể không phải quản mà miễn cưỡng phải quản,, cũng vì biểu hiện ra sự cân bằng và công chính, là do Trần Thiên Vũ đề xuất, Hạ Tưởng gật đầu, mới có được đề nghị vừa rồi.
Hạ Tưởng còn có suy tính lâu dài là, nếu tập đoàn Chúng Đại cũng được chia một khu đất ở thôn Thành Tây, nhất cử nhất động sẽ không thoát khỏi ánh mắt của Tề Á Nam và Lý Thấm, không sợ Trịnh Nghị cũng khởi công hạng mục bất động sản, chỉ cần Trịnh Nghị không đem đất để đó không dùng là được, một khi Chúng Đại có động tĩnh, thì sẽ khó thoát khỏi ánh mắt của hắn.
Đồng thời để những e ngại của bất động sản Nam Tân, bất động sản Quảng Hạ và bất động sản Văn Thái của Triệu Khang cùng một chỗ, cũng là muốn giám sát chặt chẽ một chút Triệu Khang. Triệu Khang làm thân phận kẻ gây rối Thương mại Trường Cơ còn có thể, nhưng không thể trở thành kẻ gây rối thị trường bất động sản quận Hạ Mã, càng không thể dùng thủ đoạn tay không bắt giặc, có mặt Lý Thấm, gã chỉ cần có ý đồ bất lương, sẽ bị Lý Thấm phát hiện đúng lúc.
Dưới sự hình thành bố cục như trên, Hạ Tưởng cần sắp xếp trước. Trần Thiên Vũ làm đồng minh tiên phong và kiên định nhất của hắn, hơn nữa lại là Phó chủ tịch thường trực quận, nên là ứng cử viên thích hợp nhất để đưa ra đề tài thảo luận như trên trong hội nghị thường vụ.
Kế tiếp, sẽ xem mọi người phản ứng thế nào...
Trang Thanh Vân đầu tiên là mượn kính mắt để so sánh thế cục trước mắt, thấy mọi người đều hướng ánh mắt nghi hoặc về phía mình, gã không khỏi cười ha hả:
- Trải qua sự thận trọng suy xét của tôi, tôi vẫn cho rằng đề nghị của đồng chí Thiên Vũ là phù hợp nhất thế cục lúc này. Căn cứ lý luận không đem tất cả trứng gà đặt trong một rổ, một khu đất chia cho bốn, mới phù hợp nhất với ích lợi của quận Hạ Mã. Đồng thời tôi còn đề nghị, khi chia đất, căn cứ vị trí khác nhau sẽ có giá khác nhau, cứ theo giá cả kinh tế thị trường, chúng ta cũng phải chú ý tới hiệu quả kinh tế và lợi ích...
- Ha ha.
Hạ Tưởng phá lên cười đầu tiên.
- Đồng chí Thanh Vân nói rất đúng, tuy nói bán đất để kiếm tiền nghe không hay lắm, nhưng trong thời buổi kinh tế thị trường, mặc kệ bán đất hay là làm xiếc, miễn là kiếm ra tiền thì đó là cách tốt nhất.
Mọi người cũng đều nở nụ cười.
So với không khí hỗn loạn và đông cứng lúc nãy đã thoải mái rất nhiều. Qua sự chỉ cho biết nhẹ nhàng của Trang Thanh Vân, tiêu điểm tranh luận dường như đã không còn là có cần cấp đất cho bốn công ty hay không, biến thành công ty nào nhiều hơn công ty nào ít hơn, công ty nào muốn vị trí tốt một chút, thì giá cả sẽ cao một chút..v..v
Phó Hiểu Bân thấy thời cơ thích hợp, liền kịp thời chen vào nói:
- Tốt nhất là bán đấu giá, đem địa điểm tốt niêm yết giá rõ ràng, bốn công ty ai ra giá cao hơn sẽ được cấp... Tôi phỏng chừng ít nhất có thể bán ra nhiều hơn được vài triệu, có nhiều hơn vài triệu, là có thể vì Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận mua thêm không ít đồ dùng làm việc, dường như Trưởng ban Mộ nên đổi máy tính rồi, còn muốn Chủ tịch quận Lý nên sắm thêm một máy tính xách tay, những di động khác có làm việc, phải cấp nội bộ phòng ban chúng tôi số, cước phí di động, tôi đang lo không có tiền đây...
Chỗ thông minh của Phó Hiểu Bân là gã biến vấn đề cấp đất thành lợi ích thực tế, lại dẫn sự chú ý của mọi người tới việc bán thêm được một ít tiền để có thể kiếm thêm một ít lợi ích thực tế, hơn nữa mọi người đều có lợi, khiến cho mọi người có mặt đều động lòng. Con người đều có tâm lý thích tiện nghi, nhất là có chuyện tốt được ưu đãi cho mọi người sau khi nghe xong, mặt mỗi người đều lộ vẻ mỉm cười.
Vẻ mặt Mộ Duẫn Sơn và Lý Hàm cũng là ý cười, Phó Hiểu Bân đưa ra ý tốt, chủ động đề xuất mua thêm máy tính cho bọn họ, bọn họ làm sao có thể từ chối? Mộ Duẫn Sơn vốn không có nhiều ích lợi trong vấn đề sở hữu đất này, đại quản gia của Quận ủy đã nói lời hay như vậy, gã cũng liền thuận nước đẩy thuyền mà nói một câu:
- Nếu nhân cơ hội cho tất cả mọi người hưởng phúc lợi, người coi anh là người tốt sẽ càng nhiều. Anh mới là mang tiền của nhà nước để lại chỗ tốt của bản thân...
Mọi người đều cười vang lên.
Phó Hiểu Bân vội nói: Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://trumtruyen.vn
- Tốt, mọi người nếu quyết định bán đấu giá đất, định ra một con số, vượt qua này số này, số tiền thừa tôi sẽ cải thiện điều kiện làm việc của mọi người và phát phúc lợi. Dù sao lúc này có hai lãnh đạo lớn là Bí thư Hạ và Chủ tịch quận Lý, hai người không phê bình tôi, coi như là đã ngầm thừa nhận.
Hạ Tưởng cười mà không nói, Lý Hàm cũng với vẻ mặt mỉm cười, gật gật đầu:
- Khi tôi mới đến quận Hạ Mã nhậm chức, cho rằng quận mới thì toàn bộ đồ dùng đều là mới, không ngờ, nghe nói lấy từ Thành ủy không ít đồ dùng cũ để làm việc, cũng hơi keo kiệt một chút, Trưởng ban Phó đề nghị quả thật không sai, đáng giá để xem xét...
Qua đề của nghị Trần Thiên Vũ, để Trang Thanh Vân mượn cơ hội phát huy, theo sau lại để Phó Hiểu Bân nắm điểm mấu chốt, thành công mà nắm giữ sự chủ động trong hội nghị thường vụ, dời đi sự chú ý của mọi người.
Hạ Tưởng thấy thời cơ đã hoàn toàn thích hợp, liền đánh nhịp:
- Nếu mọi người không có ý kiến gì, cứ quyết định như vậy đi, Khu đất thôn Thành Tây cấp cho bốn công ty, về phần số lượng và giá cả cụ thể, sẽ do đồng chí Lý Hàm cùng đồng chí Trần Thiên Vũ bàn bạc cụ thể, còn việc bán đấu giá, cũng đưa ra một biện pháp, nếu có cần thiết, để đến lúc trong hội nghị thường vụ thảo luận một chút.
Một đại hội chia đất, ở dưới sự chỉ cho biết trong đôi tay khéo léo của Hạ Tưởng, trước hỗn loạn sau rõ ràng, cuối cùng lại ghép cành dời hoa, đã thu được hiệu quả mong muốn.
Cũng có người có chí nhiều ít nhìn ra tiết tấu của cả hội nghị nhìn như tự nhiên, trên thực tế vẫn bị nắm giữ trong bàn tay của con người. Trang Thanh Vân chính là người có chí, hắn âm thầm nhìn kỹ Hạ Tưởng với vẻ mặt bình tĩnh, nghĩ thầm rằng Hạ Tưởng thủ đoạn cao minh, đối nhân xử thế lại có tâm cơ, hơn nữa lại biết thích hợp quan tâm cảm giác của người khác, bình tĩnh mà xem xét, hắn quả thật là một lãnh đạo đáng để học tập và tôn kính.
Hạ Tưởng trở lại phòng làm việc, tâm trạng thoải mái, vừa lúc ánh mặt trời ngoài cửa sổ rất đẹp, hắn liền mở cửa sổ ra, để lấy vào không khí mới mẻ.
Dù như thế nào, kế hoạch của hắn tiến triển thuận lợi, hoàn thành một lần so chiêu với Lý Hàm. Trên thực tế cũng không hoàn toàn là so chiêu, bởi vì hiện tại Lý Hàm lập trường chính trị không rõ, gã hiện tại vừa không có được sự tán thưởng của Diệp Thạch Sinh, lại không có Phó Tiên Phong điều khiển chỉ huy. Lần này Hạ Tưởng tỉnh táo mà nhận thức ra, Lý Hàm không có kiên quyết phản đối, một là bởi vì gã còn chưa có một chỗ đứng vững vững chắc thật sự ở quận Hạ Mã, bên người không có thế lực có thể tin cậy. Hai là Phó Tiên Phong hiện tại ốc còn không mang nổi mình ốc, không có nhiều hơi sức mà quan tâm quận Hạ Mã…
Bởi vì hiện tại Phó Tiên Phong đang mải tranh đoạt chức Chủ tịch thành phố Yến, chỉ sợ cũng là sứt đầu mẻ trán, không có nhiều tâm tư nghĩ tới quận Hạ Mã, để cho hắn có thời cơ có thể lợi dụng, khiến hắn thong dong mà hoàn thành bố cục, đặt cơ sở phản kích Thương mại Trường Cơ. Không thì nếu Phó Tiên Phong có thể ra tay, khẳng định sẽ cho hắn không ít phiền toái, không cho hắn thoải mái đắc thủ.
Trên cơ bản bố cục đã hình thành, các ủy viên thường vụ đã đạt được nhận thức chung, sau khi có văn bản, sẽ phải chuyển điệu hành động. Hạ Tưởng cũng là mượn ý nghĩ nhảy cầu bật, hiện tại đại cục đã định, trang trại chăn nuôi của Tập đoàn Tứ Ngưu sẽ xây ở quận Hạ Mã, Tập đoàn Chúng Đại cũng coi như được ích lợi, Triệu Khang cũng được như ý nguyện, đương nhiên chỉ là viễn cảnh quy hoạch, mấu chốt trước mắt là, Tập đoàn Đạt Tài, bất động sản Thiên An, bất động sản Giang Sơn lại lần nữa cùng đầu lớn tư vào thị trường bất động sản quận Hạ Mã, khẳng định sẽ không yên bình…
Nếu nói có từ ba nhà đầu tư là đủ để dẫn phát phản ứng dây chuyền, thì bất động sản Nam Tân, bất động sản Quảng Hạ và bất động sản Văn Thái ba công ty mới xuất hiện trong thị trường bất động sản một trận chém giết ở quận Hạ Mã, đến cuối cùng là thân phận kẻ gây rối, vẫn là thân phận người tham dự? cuối cùng sẽ xúc tiến sự phát triển tích cực của thị trường bất động sản quận Hạ Mã, hay là sẽ mang đến sự cạnh tranh hỗn loạn?
Còn có một điểm, Nguyên Minh Lượng sẽ đối đãi như thế nào với sự gia nhập của ba công ty mới?
Hạ Tưởng đoán là, Nguyên Minh Lượng sẽ có thái độ lạc quan, bởi vì trong khoảng thời gian ngắn thị trường bất động sản quận Hạ Mã sẽ không bão hòa, khu chung cư mới càng nhiều, càng chứng minh sự căng thẳng của thị trường bất động sản, tương ứng, lại càng có thể đẩy cao giá nhà. Giá nhà càng cao, lợi nhuận của Nguyên Minh Lượng lại càng nhiều.
Nguyên Minh Lượng liệu có ý cảnh giác hay không Hạ Tưởng không dám khẳng định, nhưng ít nhiều có thể phỏng đoán suy nghĩ của Nguyên Minh Lượng, quận Hạ Mã có vô số nhà đầu tư to nhỏ, chỉ cần phù hợp chính sách đều có thể tiến vào, dù sao ở bên trong con sóng lớn của thị trường, sống hay chết là dựa vào bản lĩnh của chính mình. Nguyên Minh Lượng vẫn mang thái độ cẩn thận lạc quan, một công ty thành công, ông ta lấy giá cao thu mua. Còn công ty nào thất bại, ông ta lấy giá thấp mua, tóm lại, tất cả khu chung cư của nhà đầu tư khai phá đều bị ông ta xem là miếng thịt trong bát.
Mặc kệ là thịt mỡ hay là thịt nạc, là loại thịt có thể mang đến cho ông ta mỹ cảm, thì chính là thịt ngon.
Bố cục mấy công ty bất động sản là nhằm vào một lần vây quét của Nguyên Minh Lượng, sự an bài của Tập đoàn Chúng Đại là một lần kiềm chế đối với Phó Tiên Phong, cũng là để cho một câu trả lời cho niềm tin đầu tư của Trịnh Nghị, nếu ông ta thật tâm đầu tư, Hạ Tưởng cũng là hoan nghênh. Nếu ông ta là vì Thương mại Trường Cơ mà vất vả lao động còn bản thân thì không đạt được gì, Hạ Tưởng cũng có biện pháp ứng đối.
Mà khu vực chăn nuôi của Tập đoànTứ Ngưu chính là kế lâu dài, hiện tại cách lúc bùng nổ của Thạch Môn vẫn còn vài năm, Hạ Tưởng có đủ thời gian đi điều tra rõ ràng chân tướng ẩn trốn phía sau ánh mắt của công chúng. Những chân tướng mà tin tức truyền thông đưa tin thực ra chỉ là nước tinh khiết sau khi được đã được lọc, nội tình thật sự ẩn trốn trong một nơi tối đen mãi mãi con người không thể biết.
Nhưng trong sự vô ý từ miệng Liên Nhược Hạm biết được sau khi Phó gia đã nhúng tay ngành sản xuất chế phẩm sữa, Hạ Tưởng liền rõ một sự thật, chả trách sau khi đời sau vạch trần vụ án chất Melamine, các công ty sữa trong nước gần như tất cả đều không may mắn thoát khỏi, hóa ra là toàn bộ đều đưa ích lợi lên đầu, là vì sau lưng có một bàn tay khổng lồ thao túng hết.
Đương nhiên hiện tại đưa kết luận Phó gia phải phụ trách với sự kiện Melamine là còn sớm, cũng quá mức khinh suất, nhưng nếu Hạ Tưởng biết rằng Phó gia là người thao túng phía sau ngành sản xuất chế phẩm sữa, hắn sẽ kéo tơ lột kén, từng chút một mà xâm nhập vào toàn bộ bên trong ngành sản xuất, nắm từ ngọn nguồn, cho đến thị trường bán lẻ của thiết bị đầu cuối, điều tra rõ sự cấu thành của toàn bộ ích lợi, cũng để trong lòng hiểu rõ, ở thời khắc mấu chốt ngăn cơn sóng dữ.