Trễ rồi, bây giờ nhắc lại điều kiện trao đổi đã vu sự vô bổ, bởi vì sự kiện Đồ Quân đã kinh động đến Ủy ban Kỷ luật tỉnh, cũng đã vượt ra ngoài sức ảnh hưởng của đối phương, cũng không còn nằm trong phạm vi khống chế của Hạ Tưởng, đã thăng tiến tới cao độ của Ngô gia, tin rằng với khả năng của đối phương, còn không đủ để cảm động lập trường của Ngô gia
Trên thực tế lợi thế của đối phương đưa ra quả thật không có thành ý gì, chỉ nói một là nhường một bước, hai là sắp xếp một cơ hội cho Triệu Tiểu Phong được thả ra ngoài, hai điều kiện đều không hấp dẫn, chỉ có thể nói là tiếp xúc mang tính thăm dò, tìm tòi trước khi hành động mà thôi. Triệu Tiểu Phong phỏng chừng sớm đã từ chối đối phương rồi, bây giờ gọi điện thoại tới hỏi hắn, chẳng qua nhằm thể hiện một chút Triệu Tuyền Tân vẫn là nhân vật số 1 có phân lượng, cũng nói rõ lập trường kiên định của y, mượn cớ này ra hiệu với Hạ Tưởng
Hạ Tưởng liền cho Triệu Tiểu Phong một đáp án muốn có, thể hiện sẽ còn tiếp tục kiên định thúc đẩy hạng mục nông nghiệp sinh thái hưu cơ, đồng thời, hắn cũng hàm súc mà bày tỏ cảm ơn Triệu Tiểu Phong đã giới thiệu Dương Uy cho hắn quen biết. Dương Uy với hắn nhanh chóng đến gần, Triệu Tiểu Phong chắc chắn trong lòng biết rõ, có những chuyện nói trắng ra mới là cách làm tôn trọng người khác T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
Triệu Tiểu Phong lại qua loa mà rẽ ra đề tài của Dương Uy, để khiến Hạ Tưởng biết rõ y hoặc là không để ý lựa chọn của Dương Uy, hoặc là y vốn có quan hệ bình thường với Dương Uy. Đúng lúc Triệu Tiểu Phong lại nói đến chỗ tuyệt diệu của Vương Sắc Vi, tổng kết ra Vương Sắc Vi có 3 cái tốt, người tốt, thân hình đẹp, công phu tốt, vv… Lý Tài Nguyên gõ cửa đi vào, nói cho Hạ Tưởng biết Thị trưởng Cổ dặn dò, phải tạm thời mở hội nghị khẩn cấp
Hạ Tưởng liền cắt ngang cuộc nói chuyện tào lao với Triệu Tiểu Phong, trong lòng căng thẳng, Cổ Hướng Quốc lại có chuẩn bị ở sau gì đó để thi triển đây?
Vừa đến phòng họp thì phát hiện ngoại trừ Đồ Quân, toàn bộ Phó thị trưởng đã đến đông đủ, lại thấy Lộ Hồng Chiêm cũng dự thính hội nghị, Hạ Tưởng liền hiểu rõ chuyện gì, đối phương là muốn từ trên người Dương Bân canh phòng nghiêm ngặt, ngăn chặn bất kỳ chứng cớ gì bất lợi cho Đồ Quân lại xuất hiện nữa
Hạ Tưởng vừa vào ngồi, Cổ Hướng Quốc liền ho khan một tiếng:
- Bây giờ họp… Nhằm tăng cường trị an thành phố Lang trong dịp tết Nguyên Đán, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố yêu cầu cục Công an thành phố thiết thực làm tốt công tác bảo vệ trị an, tiếp theo xin mời Cục trưởng Lộ thuyết minh ngắn gọn một chút về công tác bố trí
Một chút cũng không có trưng cầu ý kiến của Hạ Tưởng, thái độ của Cổ Hướng Quốc vô cùng lên mặt, rõ ràng là vẫn tiếp tục lập trường làm cho hạ Tưởng mất quyền. hạ Tưởng cũng không để ý, nhưng sau khi hắn ngồi xuống, trong số 4 vị Phó thị trưởng, có 3 vị đều gật đầu cười với hắn, trong đó hình như nụ cười của Chu Duệ Nhạc và Võ Nhược Lam là tha thiết nhất
Ngoại trừ hai người, lại có thêm một Phó thị trưởng thể hiện thiện ý với Hạ Tưởng - Vương Nháo
Vương Nháo kỳ thật con người rất im lặng, khoảng 40 tuổi, đeo một cặp kính không gọng, thích mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, diện mạo hơi quê mùa, vừa nhìn giống như một giáo viên nông thôn. Xưa nay ông luôn yên ổn trong Ủy ban nhân dân thành phố, rất ít khi chủ động phát ngôn, là một Phó thị trưởng khiêm tốn
Ủy ban nhân dân thành phố tính cả Hạ Tưởng ở bên trong, tổng cộng 7 Phó thị trưởng, Đồ Quân không ở đây thì còn lại 6 người. Trước mắt xem ra, Thiệu Đinh vẫn là đồng minh kiên định của Cổ Hướng Quốc, Liễu Tiên Bính cũng là có lập trường hướng về Cổ Hướng Quốc, còn lại 3 vị Phó thị trưởng, ít nhất ở mặt ngoài có ý đồ dựa vào Hạ Tưởng
Một cảnh vừa rồi trong mắt của Cổ Hướng Quốc, khiến trong lòng ông lần nữa buồn bực cực kỳ. Bước chân của Hạ Tưởng ở thành phố Lang càng ngày càng vững vàng, ông cảm nhận được một uy hiếp thật sự
Lộ Hồng Chiêm thanh thanh cổ họng, liếc nhìn Cổ Hướng Quốc một cái, lại theo bản năng mà liếc nhìn Hạ Tưởng một cái, mới nói:
- Theo xếp hạng hàng năm, năm nay cục thành phố quyết định sắp xếp hai vị Phó cục trưởng Biểu Lý và Anh Thành đến các quận huyện kiểm tra tình trạng trị an
Cổ Hướng Quốc phối hợp mà gật đầu:
- Ừ, do hai vị Phó cục trưởng trấn thủ, có thể bảo đảm công tác trị an thuận lợi khai triển, tốt, quyết định như vậy
Nói xong, dường như mới như ra một thứ, nhìn Hạ Tưởng
- Phó thị trưởng Hạ có gì cần bổ sung không?
Trên thực tế làm Phó thị trưởng thường trực, lại là ủy viên thường vụ, hẳn là có quyền phát ngôn rất lớn, mà không phải quyền đề nghị, Cổ Hướng Quốc hẳn là hỏi Hạ Tưởng có ý kiến gì không, nhưng lại hỏi hắn có gì cần bổ sung không, hiển nhiên là không cho hắn cơ hội phát biểu cách nhìn
Hạ Tưởng cũng không giận, gật đầu cười, thái độ vô cùng đoan chính:
- Không có, Thị trưởng Cổ và Cục trưởng Lộ sắp xếp vô cùng hợp lý, tôi hoàn toàn tán thành
Tất cả mọi người giật mình kinh hãi, Hạ Tưởng vốn nên khẳng khái mà phát biểu cách nhìn mới đúng, hắn là Phó thị trưởng thường trực, hành sử quyền lực tự thân nên có cũng bình thường, hoàn toàn nhượng bộ cũng quá không nên. Càng có người tinh mắt cũng rõ nội tình trong đó, rõ ràng là cách làm tách ra Biểu Lý và Anh Thành, Hạ Tưởng sao lại một chút cũng không phản đối?
Không ngờ Hạ Tưởng nói xong, bất chợt dừng lại, còn nói:
- Nhưng thật ra có một vấn đề, tôi cảm thấy tất yếu thảo luận một chút. Cục Công an thành phố Lang và cục Công an thành phố Yến trên cấp bậc là kém một bậc, quy mô của thành phố Lang và thành phố Yến không thể so sánh, nhưng chi tiêu tài chính hàng năm của cục thành phố và cục công an thành phố Yến tương xứng, tôi cho rằng có hiềm nghi phô trương lãng phí, cần phải xét duyệt lại chi tiêu tài chính của cục thành phố, giảm bớt chi tiêu không cần thiết, cũng giảm bớt áp lực tài chính của Ủy ban nhân dân thành phố
Tiếng nghị luận "ong..." một trận trong phòng họp
Lời nói của Hạ Tưởng trực tiếp đánh trúng chỗ đau của Lộ Hồng Chiêm, giảm bớt chi tiêu tài chính coi như trực tiếp cầm lấy mạng của cục thành phố. Nếu ông ta không lấy được chi tiêu tài chính từ Ủy ban nhân dân thành phố thì uy vọng trong cục thành phố sẽ giảm mạnh. Bất kỳ lãnh đạo nào, chỉ cần không lấy được chi tiêu, chỉ cần trong tay không có tiền thì không phải lãnh đạo tốt, thì không thể khiến cấp dưới phục sát đất mà nghe lệnh
Hạ Tưởng làm vậy, hoàn toàn là cách làm giáp mặt một đao, ở trước mặt Lộ Hồng Chiêm cắt giảm chi tiêu tài chính của cục thành phố, không khác gì giáp mặt mà tát vào mặt
Lộ Hồng Chiêm giận dữ:
- Phó thị trưởng Hạ, thành phố Lang và thành phố Yến hoàn cảnh khác nhau, ở nơi giao nhau giữa 3 địa phương Bắc Kinh, Thiên Tân và tỉnh Yến, dòng người phức tạp, tình thế trị an ác liệt, chi tiêu so với cục thành phố Yến quả thật không thấp, nhưng cũng có nguyên nhân khách quan, không thể vơ đũa cả nắm. Giảm bớt chi tiêu tài chính của cục thành phố, coi như mặc kệ an toàn tài sản sinh mạng của nhân dân thành phố Lang, là đề nghị không chịu trách nhiệm
Phản bác rất sắc bén, cũng không có chút nể tình Hạ Tưởng
Hạ Tưởng đối với lời nói không khách khí của Lộ Hồng Chiêm cũng không có toát ra bất cứ cảm xúc tức giận gì, chỉ là phất tay, không chút để ý mà nói:
- Cũng phải, tình trạng trị an của thành phố Lang quả thật kham ưu, tôi thân là Phó thị trưởng thường trực ở thành phố Lang cũng cảm thấy không được an toàn, còn mấy lần bị qua uy hiếp, dân chúng bình thường làm sao có cảm giác an toàn? Tôi thì buồn bực rồi, chi tiêu không nhỏ, cảnh lực không ít, vì sao tình trạng trị an của thành phố Lang còn không vừa ý người khác? Hơn nữa còn có thế lực đen ác hung hăng ngang ngược? Cục trưởng Lộ, chẳng lẽ ông một chút cũng không cho rằng bản thân không làm tròn bổn phận?
Lực độ của một câu nói này không nhỏ, trực tiếp mượn đề tài để nói chuyện của mình, giáp mặt nghi ngờ năng lực cá nhân Lộ Hồng Chiêm, khiến cho Lộ Hồng Chiêm trên mặt không ánh sáng.
Nhưng Hạ Tưởng nói là tình hình thực tế, trị an thành phố Lang quả thật kham ưu, Hạ Tưởng đã bị qua hai lần uy hiếp, Lộ Hồng Chiêm còn chính mắt thấy qua một lần, ông không thể giáp mặt phủ nhận, lại không thể không thấy chuyện thật thành phố Lang có Nga Ni Trần hoành hành, tuy rằng cũng rõ Hạ Tưởng là mượn chuyện chi tiêu tài chính cố ý chèn ép hắn, nhưng lại nhất thời nghĩ không ra lời phản bác hữu lực
- Phó thị trưởng Hạ, đề tài thảo luận hôm nay là thảo luận vấn đề bảo đảm an toàn trị an thành phố Lang trong dịp tết Nguyên Đán, không phải là chi tiêu tài chính của cục thành phố, xin đừng tùy ý rẽ ra đề tài thảo luận
Cổ Hướng Quốc đúng lúc thay Lộ Hồng Chiêm giải vây.
- Đúng vậy, đúng vậy
Lộ Hồng Chiêm thấy Cổ Hướng Quốc ra mặt giảm bớt áp lực đến từ Hạ Tưởng, vội vàng phụ họa nói
- Hôm nay là thảo luận như thế nào cải thiện vấn đề trị an của thành phố Lang, vấn đề chi tiêu không nằm trong phạm vi thảo luận của ngày hôm nay
- Tôi biết
Hạ Tưởng cười
- Tôi chính là báo trước với Thị trưởng Cổ và Cục trưởng Lộ, bởi vì tôi đã đạt thành nhất trí với Bí thư Ngả về vấn đề chi tiêu của cục thành phố, dự định trong thời gian gần sẽ đệ trình tới hội nghị thường vụ thảo luận một chút
Cái gì? Cổ Hướng Quốc và Lộ Hồng Chiêm liếc nhau, hai người đều tức giận tăng vọt. Hạ Tưởng quá kiêu ngạo, vừa rồi Cổ Hướng Quốc chẳng qua bỏ qua hắn một lần, hắn thì hay, cũng trực tiếp tránh qua Cổ Hướng Quốc một lần, trực tiếp không thương lượng với Thị trưởng, mà thương lượng với bí thư muốn cắt bỏ một phần chi tiêu tài chính của cục thành phố, căn bản chính là hành vi đầy khiêu khích
- Tôi kiên quyết phản đối
Lộ Hồng Chiêm biết ông không đường thối lui, cách làm của Hạ Tưởng chính là muốn đi bước một nén ép không gian quyền lực của ông, ông phải đứng lên phản kháng
- Hy vọng Phó thị trưởng Hạ đứng ở lập trường công chính suy xét vấn đề, đừng mang theo phiến diện và thành kiến khai triển công tác
Cổ Hướng Quốc cũng là cười lạnh một tiếng:
- Giảm bớt chi tiêu tài chính cục thành phố, tôi không đồng ý, tôi sẽ trực tiếp nói chuyện với bí thư Ngả
Ý là, chuyện đại sự vốn nên do nhân vật số 1, số 2 mới có thể quyết định, Hạ Tưởng là một trợ thủ không có tư cách khoa tay múa chân.
Hạ Tưởng đối mặt áp lực của hai gã nhân vật cấp quan trọng, vẫn là vẻ mặt thản nhiên:
- Thị trưởng Cổ không đồng ý cũng không có vấn đề gì, tôi vẫn sẽ đề nghị họp hội nghị thường vụ tiến hành thảo luận, theo kinh nghiệm trải qua của bản thân tôi và tình hình thực tế của thành phố Lang triển khai thảo luận, đề nghị của tôi là, nếu như trong thời gian nửa năm, tình trạng trị an của thành phố Lang không có cải thiện rõ ràng thì kiến nghị giảm bớt 1/3 chi tiêu tài chính
Hạ Tưởng là ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó thị trưởng thường trực, có quyền lợi đề nghị họp hội nghị thường vụ, hơn nữa hắn còn phân công quản lý tài chính của Ủy ban nhân dân thành phố, đề nghị của hắn khẳng định sẽ được coi trọng, hơn nữa hắn một đao chém rơi 1/3 chi tiêu tài chính, nếu thật sự thông qua quyết nghị của hội nghị thường vụ, tài chính của cục thành phố sẽ lập tức trứng chọi đá, Lộ Hồng Chiêm sẽ uy vọng quét rác.
Lộ Hồng Chiêm không kìm nổi giận dữ đập bàn một cái:
- Phó thị trưởng Hạ, đừng quá đáng, đừng khinh người quá. Cục thành phố vì bảo vệ trị an của thành phố Lang làm ra cống hiến to lớn, nếu giảm bớt 1/3 chi tiêu tài chính, các hạng mục công tác của cục thành phố sẽ không thể thi triển, không cách nào đảm bảo trị an lâu dài của thành phố Lang
- Nói như vậy, hiện tại thành phố Lang chính là một mảnh yên ổn hài hòa?
Hạ Tưởng hỏi lại.
- Đương nhiên, hiện tại tỉ lệ tội phạm hình sự thành phố Lang thấp nhất toàn tỉnh, gần một năm nay đều không có xảy ra bất kỳ vụ án ác tính nào như bắt cóc, cưỡng hiếp và giết người, vv…, đều là công lao của toàn thể cảnh sát cục thành phố
Lộ Hồng Chiêm vừa dứt lời, điện thoại di động của ông dồn dập vang lên, vừa nhìn thấy số gọi đến, ông liền mặc kệ Cổ Hướng Quốc ở đây, vội vàng tiếp nghe điện thoại, sau khi nghe xong sắc mặt kinh ngạc
- Cái gì? Cưỡng hiếp chưa thực hiện được còn bắt cóc người bị hại? Ở đâu? Khách sạn Phù Dung? Được, tôi lập tức chạy tới
Vừa mới còn nói tình thế trị an thành phố Lang rất tốt thì nhận được điện thoại của vụ án ác tính, quả thật cũng là khiến người ta không nói được lời nào thêm buồn bực, Hạ Tưởng không có vui sướng khi người gặp họa mà cười, Lộ Hồng Chiêm bị mất mặt, ngượng ngùng cười:
- Tình hình đột phát, tôi phải lập tức chạy tới hiện trường
Hạ Tưởng ngay từ đầu còn không có ý thức được cái gì, trong giây lát nhớ tới Phó Tiên Tiên là ở tại khách sạn Phù Dung, sẽ không trùng hợp như vậy chính là cô bị… Sao có thể như thế? Sắc mặt của hắn kinh ngạc, nhất thời đứng dậy:
- Đi, Cục trưởng Lộ, tôi cùng ông tới hiện trường
Phó thị trưởng thường trực muốn đích thân tới hiện trường, Lộ Hồng Chiêm cũng không có gì nói, gật đầu một cái với Cổ Hướng Quốc, liền cùng Hạ Tưởng vội vàng rời khỏi phòng họp
Hạ Tưởng trực tiếp ngồi trên xe của Lộ Hồng Chiêm, nhớ tới lần trước gọi điện thoại cho Phó Tiên Tiên gọi không thông, liền gọi lại lần nữa, báo hiệu tắt máy, cảm giác bất an trong lòng càng ngày càng mãnh liệt, Phó Tiên Tiên nếu chẳng may gặp phải bất trắc, hắn không cách nào tha thứ cho sơ sẩy của bản thân
Tuy rằng Phó Tiên Tiên là em ruột của Phó Tiên Phong, cũng không có quan hệ trực tiếp gì với hắn, nhưng trong lòng hắn, Phó Tiên Tiên tuy rằng phóng khoáng và model, nhưng cũng là một cô gái tốt, nếu chẳng may tại thành phố Lang bị người ta chà đạp, sẽ là tiếc nuối cả đời của hắn, lại nghĩ tới Phó Tiên Tiên ở cùng hắn, cũng từng giúp hắn rất nhiều, hắn càng lòng nóng như lửa đốt.
- Cục trưởng Lộ, lập tức điều động tay súng bắn tỉa đến hiện trường bố trí, tình huống nguy cấp, có thể trực tiếp giết chết kẻ bắt cóc
Hạ Tưởng truyền đạt mệnh lệnh
Không ngờ Lộ Hồng Chiêm chỉ thản nhiên mà nói một câu:
- Tới hiện trường điều tra rõ tình huống trước nói sau
Thái độ của ông lạnh lùng mà tiêu cực, liền khiến Hạ Tưởng rõ ràng một sự thật, nếu kẻ bắt cóc là người của Nga Ni Trần, Lộ Hồng Chiêm khẳng định không dám hạ lệnh nổ súng.
Thời gian chính là sinh mạng, Hạ Tưởng cũng mặc kệ Lộ Hồng Chiêm ở đây, lấy điện thoại ra trực tiếp hạ lệnh cho Anh Thành:
- Sếp Anh, khách sạn Phù Dung xảy ra vụ án trọng đại, ông nhanh chóng chạy tới hiện trường và trang bị tay súng bắn tỉa chuẩn bị sẵn sàng
Anh Thành cũng nhận được báo cảnh sát, đang chạy tới hiện trường:
- Sau 5 phút tôi sẽ tới hiện trường, nhưng điều động tay sung bắn tỉa do sếp Lộ một mình chỉ huy, tôi không có quyền hạn
Điều động tay súng bắn tỉa còn cần Lộ Hồng Chiêm phê chuẩn? Quy định gì thế? Hạ Tưởng trong lòng bất mãn, nhưng hiện tại cũng không phải thời điểm chỉ trích Lộ Hồng Chiêm quy định bất hợp lý, từng địa phương đều có đặc sắc riêng, Lộ Hồng Chiêm lúc trước làm như vậy cũng có thể khẳng khái mà xưng là vì an toàn
Hạ Tưởng liền nói với Lộ Hồng Chiêm:
- Tốt nhất lập tức khiến tay súng bắn tỉa đợi mệnh, đề phòng xuất hiện tình huống không thể đoán trước
Lộ Hồng Chiêm do dự một chút, vẫn là gọi một cuộc điện thoại:
- Lưu Hoa, cho tay súng bắn tỉa xuất động, trước tiên đuổi tới hiện trường đợi mệnh
Khi nói chuyện thì tới khách sạn Phù Dung, vừa xuống xe, tim của Hạ Tưởng liền trầm xuống đáy cốc. Đứng dưới khách sạn, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy một căn phòng ở tầng 5 của khách sạn Phù Dung, có 2 người đang đứng trước cửa sổ, người ở phía trước chính là Phó Tiên Tiên, cô tóc tai bù xù, cánh tay phải lõa lồ, quần áo trên người coi như đầy đủ, chỉ là trên mặt còn có 5 dấu tay ửng hồng, hai mắt sưng đỏ, vẻ mặt quật cường, vẻ mặt thà chết chứ không chịu khuất phục.
Trên cánh tay phải lõa lồ bên ngoài còn đang chảy máu, có mấy vết đao không sâu
Một người đứng sau cô, hai mắt đỏ, giống như điên cuồng, mặc dù cách xa nhìn không rõ hình dạng lắm, nhưng vẫn rõ ràng có thể nhìn thấy một vết sẹo trên mặt gã
Mặt sẹo cầm trong tay một cây đao cắt trái cây sắc nhọn, đao nhọn để trên cổ của Phó Tiên Tiên, cửa sổ đã mở ra, gã hô to về đám người vây xem ở phía dưới:
- Tụi mày đều cút đi, mẹ nó đừng có xem, còn xem, tao sẽ giết chết người phụ nữ này, tao muốn Hạ Tưởng lên đây đổi con tin, bằng không, tao cưỡng hiếp trước rồi giết sau, sau đó chặt nó thành 8 khúc
Đám người nghị luận xôn xao, hỏi thăm nhau Hạ Tưởng là ai. Có người hiểu chuyện biết Hạ Tưởng là Phó thị trưởng thường trực mới nhậm chức, đám người đều buồn bực sao tên mặt sẹo lại có thù với Phó thị trưởng. Sau đó đám người nghị luận trọng điểm chính là nhằm vào Phó thị trưởng thường trực có thể hy sinh an toàn tự thân đàm phán với kẻ bắt cóc hay không, sẽ tự nguyện trao đổi con tin hay không
Cuối cùng đám người gần như cho ra kết luận nhất trí, Hạ Tưởng đường đường là Thị trưởng, sao có thể ra mặt lấy tính mạng bản thân đổi lấy sự an nguy của một con tin? Một số người lớn tuổi còn nói, sống hơn nửa đời người rồi, còn chưa thấy qua có Chủ tịch huyện tự nguyện thay con tin, đừng nói là thị trưởng
Hạ Tưởng không biết mặt sẹo là ai, Lộ Hồng Chiêm lại biết mặt sẹo là người ra sao, gã chính là Lộ Phi anh em kết nghĩa của Tứ Tiểu Long thủ hạ của Nga Ni Trần, biệt danh Phi sẹo, người bình thường đều gọi gã là mặt sẹo
Mặt sẹo tuy rằng không phải thủ hạ của Nga Ni Trần, nhưng gã cùng Nga Ni Trần cũng có quan hệ, nói không chừng chuyện hôm nay chính là do Nga Ni Trần thầm chỉ thị gây nên, nhất là khi Lộ Hồng Chiêm nghe thấy mặt sẹo muốn dùng con tin đổi Hạ Tưởng, trong nháy mắt có vô số ý niệm trong đầu
Mặt sẹo mặc kệ là thay Tứ Tiểu Long báo thù, hay là bị Nga Ni Trần thầm sai khiến cố ý đến hại Hạ Tưởng, dù sao không thể là chuyện một súng bắn chết, nói không chừng cục hôm nay là một cơ hội hiếm có, Lộ Hồng Chiêm không biết Phó Tiên Tiên là ai, tuy nhiên cũng thấy rõ Phó Tiên Tiên tướng mạo thanh lịch không tầm thường, thầm kêu một tiếng đáng tiếc, nói không chừng mặt sẹo đã đắc thủ, một bó cải trắng tươi ngon bị con heo ủi mất
Cách nghĩ sâu hơn trong lòng ông là nếu Hạ Tưởng tình nguyện lên đó đổi lấy con tin, đến lúc đó mặt sẹo đột nhiên phát điên, một đao giết chết Hạ Tưởng, lại khiến tay súng bắn tỉa nổ súng bắn chết mặt sẹo, sau cùng Hạ Tưởng chết đi, mặt sẹo cũng tiêu đời, thế giới hòa bình, chẳng phải vẹn toàn đôi bên sao?
Tuy rằng nói Phó thị trưởng thường trực bị hại, khẳng định sẽ trở thành một tin lớn, gã cũng sẽ bị xử phạt, nhưng so với Hạ Tưởng mất mạng, một xử phạt không đáng là gì, qua nửa năm đến một năm thì có thể xóa bỏ, thành phố Lang không có Hạ Tưởng, cũng vô tư
Tuy nhiên Lộ Hồng Chiêm cũng biết ông chỉ là suy nghĩ một chút thôi, mộng đẹp không thể thành hiện thực, bởi vì Hạ Tưởng là Phó thị trưởng thường trực, không thể lấy thân mạo hiểm chủ động đi đổi lấy con tin. Lộ Hồng Chiêm trong quan trường lăn lộn mấy chục năm, chỉ thấy qua cán bộ đảng chính gặp nguy hiểm thì rút lui, vẫn chưa thấy qua lãnh đạo thành ủy chủ động tiến lên trước
Tâm tư của Hạ Tưởng và dũng khí dũng cảm gánh vác, là chính khí vì dân chờ lệnh mà loại người như Lộ Hồng Chiêm sao có thể hiểu được? Huống chi người bị bắt cóc là Phó Tiên Tiên. Cho dù trong lòng Hạ Tưởng, Phó Tiên Tiên không bằng Tống Nhất Phàm thân như người thân, nhưng Hạ Tưởng chính là Hạ Tưởng, hắn không cho phép ở trước mặt hắn xảy ra bất kỳ sự tình ỷ mạnh hiếp đáp kẻ yếu. Hơn nữa Phó Tiên Tiên còn là khách của hắn, mà kẻ bắt cóc còn luôn miệng muốn dùng người để đổi lấy con tin
Hạ Tưởng gần như không có chút do dự, quay đầu lại nói với Lộ Hồng Chiêm:
- Cục trưởng Lộ, tôi đi đổi lấy con tin, ông phụ trách tiếp ứng con tin, phải bảo đảm an toàn của con tin
Lộ Hồng Chiêm ngay từ đầu nghĩ ông nghe lầm, Hạ Tưởng thật muốn chủ động đi lên thay con tin, có phải thật sự hay không? Hắn là kẻ ngốc to gan hay là nhất thời kích động? Hay có thể là nhìn thấy sắc đẹp mà nổi lên lòng trượng nghĩa, muốn lên đó diễn một xuất anh hùng cứu mỹ nhân? Nhưng thấy Hạ Tưởng vẻ mặt kiên định, vừa không phải kích động hay nhiệt huyết, mà là vẻ mặt bình tĩnh, dường như dùng hắn đổi lấy con tin là một chuyện hoàn toàn chính đáng…