Lộ Hồng Chiêm tuy rằng rất muốn Hạ Tưởng gặp chuyện không may, nhưng cũng phải làm bộ:
- Phó thị trưởng Hạ, không được, ngài không thể đi lên, rất nguy hiểm, tôi làm cục trưởng, phải phụ trách vì an toàn của ngài
Hạ Tưởng mặc kệ Lộ Hồng Chiêm là thật tâm hoặc là giả ý, hắn hiện tại không có thời gian đi lục đục với Lộ Hồng Chiêm, bởi vì hắn đã chú ý tới mặt sẹo càng ngày càng luống cuống, mà Phó Tiên Tiên có biểu hiện quật cường mà dũng cảm, cô chung quy chỉ là một cô gái yếu ớt, dù là một đại nam nhân bị đao nhọn để ngay cằm, cũng sẽ sợ tới mức cả người phát run, huống chi trong cảm nhận của hắn cũng coi Phó Tiên Tiên là một bằng hữu đáng che chở
Phó Tiên Tiên là bởi vì hắn mà đến, hắn không ra mặt ai ra mặt?
- Không cần phải nói nữa...
Hạ Tưởng phất tay
- Bây giờ tôi đi lên, tình huống cấp bách, không thể chậm trễ, cứu người quan trọng hơn
Thấy Hạ Tưởng đã quyết định, Lộ Hồng Chiêm cũng không có ngăn trở nữa. Nói thật, trong nháy mắt ông còn đối với Hạ Tưởng sinh ra một tia khâm phục trong đầu, nhưng lập tức lại bị tình huống sắp có khả năng phát sinh chiếm cứ ý nghĩ, Hạ Tưởng thật sự ý nghĩ nóng lên liền nhảy vào bên trong vòng xoáy? Nói như vậy, kết cục hoàn mỹ nhất mà vừa rồi ông thiết nghĩ có khả năng phát sinh?
Nghĩ thì nghĩ, công tác bảo vệ an toàn cho Hạ Tưởng còn phải làm cho tốt, dù sao là nằm trong chức trách của ông. Cho dù Hạ Tưởng phát sinh chuyện ngoài ý muốn, cũng không thể khiến người ta từ mặt ngoài tìm ra tật xấu của ông. Lộ Hồng Chiêm truyền đạt hàng loạt mệnh lệnh xuống dưới, vài tên đặc công đi theo Hạ Tưởng, lại ở tòa lầu đối diện bố trí mấy tay súng bắn tỉa để phòng bất trắc, và sau khi hết thảy an bài thỏa đáng, Hạ Tưởng dưới sự yểm hộ của vài đặc công, đã tới trong hành lang tầng năm
Tầng trệt đã dọn sạch sẽ, căn phòng 514 Phó Tiên Tiên đang ở, cửa phòng đóng chặt, bởi vì hiệu quả cách âm không tốt, từ bên ngoài mơ hồ có thể nghe được tiếng động gầm rú của mặt sẹo ở bên trong
Anh Thành lo lắng an nguy của Hạ Tưởng, cũng theo sát Hạ Tưởng cùng tiến lên lầu. Y dẫn dắt vài tên tâm phúc dưới tay, theo sát ở phía sau Hạ Tưởng, tuy nhiên đối với Hạ Tưởng thực hiện lấy thân thử hiểm, y cũng không phải vô cùng tán thành, thậm chí cho rằng Hạ Tưởng còn có ý thể hiện. Trong lòng y ít nhiều có chút oán thầm Hạ Tưởng, rốt cuộc là tuổi trẻ, thể hiện cũng phải chọn trường hợp, có thể đến trong đám người thể hiện, có thể đến cơ quan đơn vị thể hiện, lại đến hiện trường phạm tội thể hiện, nếu chẳng may có sơ xuất gì, không phải nhặt vừng đã đánh mất dưa hấu?
Không thông minh không thông minh, vẫn là kích động một chút, Anh Thành âm thầm thở dài, nhưng cấp bậc của y so với Hạ Tưởng kém nhiều lắm, không tiện mở miệng khuyên bảo, chỉ có thể hết sức bảo hộ an nguy của Hạ Tưởng
Lộ Hồng Chiêm không cùng đi lên, ông ở bên ngoài bố trí biện pháp phòng hộ, theo căn bản mà nói, cũng là vì không đếm xỉa đến, nếu chẳng may Hạ Tưởng gặp chuyện không may, ông có thể từ chối trách nhiệm, nói không ở hiện trường,, ít nhất có thể giảm bớt các mặt hoài nghi và áp lực.
Anh Thành không nghĩ nhiều như vậy, y cảm thấy Hạ Tưởng cho dù có hiềm nghi thể hiện, cũng xem Hạ Tưởng là lãnh đạo y phải bảo hộ
Để phòng điều bất trắc, Hạ Tưởng khiến Anh Thành dẫn người trốn ở hai sườn hành lang, hắn không biết mặt sẹo là ai, nhưng biết mặt sẹo khẳng định không phải người hiền, hơn nữa căn cứ hắn quan sát, mặt sẹo lựa chọn ở trước cửa sổ bắt cóc Phó Tiên Tiên, hiển nhiên là trong nghề, bởi vì theo địa thế mà xem, tòa lầu đối diện cách cửa sổ ít nhất 100 mét có hơn, khoảng cách 100 mét đối với tay súng bắn tỉa mà nói, không dám cam đoan một súng bắn chết. Hơn nữa lại là ở tầng năm, khách sạn tổng cộng cao 14 tầng, ở vào trung gian, muốn cưỡng ép đột phá cũng rất khó.
Cho nên khi mặt sẹo đề xuất muốn hắn đến trao đổi con tin, Hạ Tưởng gần như không có do dự liền quyết định dùng chính mình thay cho Phó Tiên Tiên, không chỉ là bởi vì hắn thương hương tiếc ngọc, còn vì hắn là bạn của Phó Tiên Tiên. Phó Tiên Tiên là vì hắn mới đến thành phố Lang, lại có mặt sẹo trước mặt mọi người hô to gọi nhỏ phải muốn hắn đi lên trao đổi con tin, chính là muốn chế tạo không khí, còn công bố nếu hắn dấu mặt liền một đao giết con tin - Hắn không phải là rùa đen rút đầu bị người chỉ tên nói họ còn không dám lộ diện
Một người đàn ông, không thể khiến một phụ nữ bị chính mình liên lụy, Hạ Tưởng động thân mà ra, mặc kệ là về công về tư, hắn đều không thể chối từ.
Đồng thời trong lòng hắn cũng hiểu được một điểm, mặt sẹo hơn phân nửa là người của Nga Ni Trần, nói cách khác là đồng lõa của Tứ Tiểu Long, bắt cóc Phó Tiên Tiên, hẳn là thấy được hắn và Phó Tiên Tiên cùng vào khách sạn. Nói cho cùng Phó Tiên Tiên vẫn là bị hắn liên lụy, hắn phải gánh vác trách nhiệm, không thể khiến Phó Tiên Tiên bởi vì hắn mà bị chà đạp. Cho dù Hạ Tưởng cũng không biết rõ Phó Tiên Tiên rốt cuộc có bị mặt sẹo làm nhục hay không
Trong lòng hắn hừng hực lửa giận đang thiêu đốt, nếu sự kiện lần này là Nga Ni Trần ở sau lưng bày ra, hắn không đem Nga Ni Trần đánh cho hoa rơi nước chảy, hắn sẽ không là Hạ Tưởng
Hạ Tưởng hít sâu vài cái, bỗng nhiên, Anh Thành lén lút tiếp cận lại, đem một con đao nhỏ nhét vào trong tay Hạ Tưởng: T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
- Phó thị trưởng Hạ, mặt sẹo tên là Lộ Phi, là anh em kết nghĩa của Tứ Tiểu Long, gã không phải thủ hạ của Nga Ni Trần, trước kia luôn ở phía nam, gần đây bởi vì Tứ Tiểu Long bị tàn phế mới đến thành phố Lang...
Hạ Tưởng khẽ gật đầu, trong lòng cũng hiểu một chút, nếu mặt sẹo là thủ hạ của Nga Ni Trần, nếu chỉ là vì đối phó hắn, cũng quả quyết sẽ không bắt cóc Phó Tiên Tiên. Bởi vì Phó Tiên Tiên là em của Phó Tiên Phong, Nga Ni Trần cho dù không biết Phó Tiên Tiên, cũng phải tìm hiểu rõ ràng mới dám xuống tay. Với thủ đoạn của Nga Ni Trần, sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn lũ lụt vọt long vương miếu
Trên cơ bản có thể kết luận, mặt sẹo là vì sự kiện của Tứ Tiểu Long mà đến, nhưng vì sao bắt cóc Phó Tiên Tiên lại kêu gào khiến hắn tiến đến trao đổi, trong đó đã xảy ra chuyện gì, Hạ Tưởng không hiểu
Đao nhỏ không dài, nhưng vừa nhìn tạo hình thì biết là đao chuyên dụng, Hạ Tưởng đem đao giấu ở trên người, gật đầu một cái với Anh Thành:
- Tôi đi đàm phán với mặt sẹo trước, các anh phụ trách tiếp ứng con tin bất cứ lúc nào, đồng thời duy trì liên hệ với Cục trưởng Lộ, làm việc tùy theo hoành cảnh
Anh Thành do dự một chút:
- Phó thị trưởng Hạ, ngài... Thật sự quyết định muốn dùng chính mình thay cho con tin? Mặt sẹo là kẻ vô cùng hung ác, trong tay gã có mạng người, nếu chẳng may gã bất lợi với ngài, chúng tôi gánh không nổi trách nhiệm
Hạ Tưởng thoải mái mà cười, cũng là vì an ủi Anh Thành:
- Yên tâm, sếp Anh, nếu tôi lúc ấy dám ở trước mặt mọi người trừng trị Tứ Tiểu Long, thì biết có một ngày sẽ bị người ta bức đến góc tường, ở thời điểm không đường thối lui, chỉ có động thân mà ra mới có một tia sức sống. Hơn nữa, đối phương chỉ tên nói họ muốn tôi ra mặt, tôi trốn tránh không gặp, sẽ làm dân chúng cho rằng lãnh đạo Thành ủy đều là ẻo lả
Một câu khiến Anh Thành kính nể hẳn lên
Lãnh đạo Thành ủy ở thời khắc mấu chốt ẻo lả thì nhiều rồi, nhưng Hạ Tưởng là lãnh đạo Thành ủy đầu tiên dám trực diện ẻo lả, khiến cho Anh Thành trong lòng rất là chờ mong, có lẽ Phó thị trưởng Hạ thật có thể ngăn cơn sóng dữ. Trong lòng dân chúng phàm là lãnh đạo Thành ủy đều là hình tượng tiêu cực to con mập mạp, vừa thấy nguy hiểm liền chạy trốn đầu tiên
Từng có một nơi xảy ra hỏa hoạn lớn, lúc ấy có người liền hô lớn một tiếng: "Khiến lãnh đạo đi trước". Nghe nói người này sau lại còn thăng quan, có thể thấy được lâm trận bỏ chạy là bản tính của một số cán bộ hơn nữa người giúp bọn họ lâm trận bỏ chạy còn có thể tiếp tục thăng chức, lại còn luôn miệng nói phải vì nhân dân phục vụ, có ma mới tin
Anh Thành trong nháy mắt hạ quyết tâm, nếu chẳng may Hạ Tưởng có bất trắc gì, y liều mạng cũng phải cứu Phó thị trưởng Hạ bình yên vô sự, bởi vì bảo hộ an nguy lãnh đạo cũng là chức trách của y
Vài tên đặc công đi theo Anh Thành cũng lập tức nảy sinh lòng tôn kính đối với Hạ Tưởng, bọn họ gặp qua không ít lãnh đạo đều tránh ở chỗ an toàn nhất, sau đó không hiểu giả bộ hiểu mà tiến hành chỉ huy hiện trường, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Phó thị trưởng Hạ phấn đấu quên mình, lấy sự tôn vinh của Thị trưởng thay cho một con tin bình thường
Anh Thành giơ tay từ trong tay đặc công tiếp nhận một chiếc áo chống đạn:
- Phó thị trưởng Hạ mặc áo chống đạn vào, phòng ngừa mặt sẹo đột nhiên nổi điên
Áo chống đạn có thể phòng viên đạn, đâm hai đao khẳng định càng không có chuyện gì, Hạ Tưởng cũng không có vênh váo, liền mặc ở trong
Hết thảy bố trí thỏa đáng, Hạ Tưởng một mình đến trước cửa, nhẹ nhàng gõ cửa, bên trong lập tức truyền đến rống giận:
- Ai? Mau cút xa một chút, nếu không tao đối với con tin hãm hiếp trước giết sau
Hạ Tưởng cố nén lửa giận, vô cùng bình tĩnh nói:
- Không phải anh muốn tìm tôi tới thay cho con tin sao? Tôi hiện đứng ở ngoài cửa, anh thả Phó Tiên Tiên ra, tôi liền đi vào
- Mày là Hạ Tưởng?
Mặt sẹo cảm thấy không ngờ, gã điên cuồng mà kêu gào khiến Hạ Tưởng thay Phó Tiên Tiên, cũng không ôm hy vọng gì, Hạ Tưởng là Phó thị trưởng thường trực, sẽ tự nguyện đến đổi một phụ nữ? Không thể nào, e rằng người phụ nữ này là một người đẹp, hay là người tình của hắn, hắn cũng không thể lấy mạng để đổi
Với nhận thức của mặt sẹo đối với cán bộ chính phủ, Hạ Tưởng khẳng định sớm đã núp vào, không dám lộ diện. Không nghĩ tới, Hạ Tưởng thật sự đến đây? Có phải có người hù gã mở cửa mở cửa hay không?
Mặt sẹo hơi do dự, Phó Tiên Tiên nghe ra thanh âm của Hạ Tưởng, hô to một tiếng:
- Hạ Tưởng, sao anh lại tới đây? Đừng vờ ngớ ngẩn, anh đi mau, khiến cảnh sát tới trừng trị gã
Mặt sẹo giận dữ, bóp cổ Phó Tiên Tiên thật mạnh:
- Ít nói nhảm, nói thêm một câu nữa, tao giết mày
Ngay sau đó bên trong truyền đến một tiếng thét kinh hãi của Phó Tiên Tiên, còn có thanh âm xé rách quần áo
Hạ Tưởng sốt ruột, một cước đá cửa ra, thấy mặt sẹo đang bóp cổ Phó Tiên Tiên kéo trên giường, còn xé rách quần áo của Phó Tiên Tiên một mảng to, lộ ra sau lưng trắng nõn. Phó Tiên Tiên giãy dụa phản kháng, vừa đá vừa cắn, liều mạng cũng khiến mặt sẹo không thực hiện được.
Phó Tiên Tiên ở mặt ngoài hiện đại phóng khoáng, khi đối mặt sắp bị xâm phạm, biểu hiện ra ngoài thà chết chứ không chịu khuất phục cũng khiến Hạ Tưởng âm thầm tán thưởng. Có khi vẻ bề ngoài lộ ra của một người chưa chắc là tính cách thật của cô, có lẽ là cô cố ý làm bộ và ngụy trang. Mà ở thời khắc mấu chốt biểu hiện ra ngoài ngoan cường, mới là một mặt chân thật nhất của cô.
- Buông cô ấy ra
Hạ Tưởng hận không thể tiến lên một cước đá bay mặt sẹo, nề hà đao nhọn trong tay mặt sẹo luôn để trên cổ của Phó Tiên Tiên, hơi chút vừa động Phó Tiên Tiên sẽ ngọc nát hương tan, hắn cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ
- Tôi chính là Hạ Tưởng, chính là người anh muốn tìm. Anh muốn vì Tứ Tiểu Long báo thù, thì nhằm vào tôi mà đến, không có bất kỳ quan hệ gì với cô ấy
Mặt sẹo dừng lại động tác, gã nhẹ nhàng buông lỏng, khiến Phó Tiên Tiên có thể nói chuyện, hỏi:
- Hắn thật sự là Hạ Tưởng?
Phó Tiên Tiên cứ việc phản kháng thật sự kịch liệt, nhưng cô dù sao cũng là một phụ nữ, vừa thấy Hạ Tưởng xuất hiện, dường như tinh lực cả người lập tức đều tan biến hết, thiếu chút nữa đứng thẳng không được uể oải ngã xuống đất, tuy nhiên vẫn đang cắn răng nói:
- Hạ Tưởng...
Chỉ hô một câu thì không nói ra lời được nữa, nước mắt ào ào chảy ròng, vẻ mặt ủy khuất và không cam lòng, còn có phẫn hận.
Hạ Tưởng tâm tình kích động, nhưng cũng biết hiện tại không thể kích động, vừa kích động thì dễ dàng phán đoán sai lầm, khả năng tạo thành hậu quả không thể bù lại, hắn liền cố gắng bình tĩnh trở lại, hỏi một câu:
- Tiên Tiên, cô có bị thương tổn hay không?
Không phải hỏi cô có bị thương hay không, mà là hỏi cô có bị thương tổn hay không, hiển nhiên là hai tầng hàm nghĩa, Phó Tiên Tiên thấy Hạ Tưởng đối với cô vô cùng quan tâm, lại dừng không được nước mắt, nghẹn ngào nói:
- Tôi... Tôi, tôi không sao, gã muốn làm nhục tôi, tôi thà chết chứ không chịu khuất phục, gã không chiếm được tiện nghi
Hạ Tưởng thở phào một hơi, đối với một phụ nữ mà nói, xâm hại cơ thể so với bị thương trên người hậu quả nghiêm trọng, thân thể bị thương, có thể chữa khỏi theo thời gian, mà thân thể bị xâm phạm, sẽ tạo thành vết thương mãi mãi trên tâm lý
Nếu mặt sẹo thật sự đắc thủ, Hạ Tưởng thề, gã sẽ làm mặt sẹo thống khổ, hoàn lại gấp trăm lần ngàn lần
Nhưng hiện tại, cũng muốn khiến gã hoàn lại gấp bội gấp trăm lần
Mặt sẹo trên cơ bản tin người trước mắt chính là Hạ Tưởng, tuy nhiên gã không thể tin được Hạ Tưởng thực sự sẽ lấy chính mình đến thay đổi con tin:
- Không ngờ không ngờ, đường đường đại Thị trưởng vẫn là một người đa tình, vì tình nhân nhỏ cả mạng sống cũng không cần sao? Được, giỏi lắm, tao mặt sẹo bình sinh khâm phục nhất chính là người giỏi. Tao nói được làm được, mày ở lại, phụ nữ cho đi
Hạ Tưởng bước thêm một bước về phía trước, mặt sẹo lập tức giật mình, vội vàng giữ chặt Phó Tiên Tiên:
- Chậm đã, tao nghe các huynh đệ nói mày biết võ, phải đề phòng mày một chút. Mày lấy dra giường buộc lại thành cái gút trước sau đó trói tay lại… Đợi tao xác nhận mày không có vấn đề, tao mới có thể thả người, nếu không hừ hừ…
Mặt sẹo vươn bàn tay to, sờ soạng trước ngực Phó Tiên Tiên, Hạ Tưởng trong cơn giận dữ, biết rõ mặt sẹo là muốn bất lợi với hắn, khiến hắn tự buộc hai tay căn bản là muốn đẩy hắn vào chỗ chết, nhưng biết rõ không thể làm lại phải làm, tình thế ép buộc, nhân sinh, có khi chính là gặp phải lựa chọn lưỡng nan
- Dừng tay, tôi đồng ý
Hạ Tưởng thỏa hiệp, hắn một tay xé rách tấm dra trên giường, trên dra giường còn có loang lổ vết máu, khiến người ta nhìn thấy ghê người, liền khiến hắn tức giận tăng vọt, cưỡng chế lửa chiến trong lồng ngực, hắn xoay tấm dra 2 vòng, quấn vào tay hắn, sau đó nói với mặt sẹo:
- Thả người
Phó Tiên Tiên đã khóc không thành tiếng, cô thấy Hạ Tưởng làm việc nghĩa không chùn bước mà cứu người – Cô bình sinh chưa bao giờ để ý bất cứ chuyện gì, cảm thấy nhân sinh chỉ là một trò chơi vui, hoàn toàn bị cảm động. Theo cô, cho dù là Phó Tiên Phong – Anh ruột cô ở đây, vì cứu cô cũng không nhất định tự trói đôi tay của mình, Hạ Tưởng căn bản hoàn toàn mặc kệ sự an nguy của bản thân mà xả thân cứu người
Hạ Tưởng, trong cảm nhận của cô vẫn là một hình tượng đàn ông có chút khoan dung có chút mê người lại có chút thẳng thắn thành khẩn, mà giờ này cô mới lần đầu tiên nhận thức đến, Hạ Tưởng so với trong tưởng tượng của cô phức tạp hơn, cũng cao lớn hơn. Một phụ nữ cả đời có lẽ có thể gặp được rất nhiều người theo đuổi, gặp được càng nhiều công tử hào hoa hoặc là con nhà giàu mới nổi hay con nhà quan lấy đùa bỡn phụ nữ làm vui, cũng không thiếu quan lớn đem phụ nữ coi thành đồ chơi, nhưng rất khó gặp được một người đàn ông chân tình thật lòng yêu cô coi cô là sinh mạng. Bảo vật vô giá dễ cầu, người tình thật lòng thì khó kiếm, Hạ Tưởng không có yêu cô, có thể vì cô xá sinh quên tử, nếu Hạ Tưởng có cảm tình đối với cô, cô bất kể cô là tiểu Tam hay là tiểu Thất, tiểu Bát của Hạ Tưởng, cả đời này chác chắn theo hắn, đánh chết cũng không rời khỏi
Cái gì cũng không cầu, chỉ cầu hắn đối với cô ấy tốt hơn ba ngày, cô liền cảm thấy mỹ mãn
Hạ Tưởng đương nhiên không thể tưởng được ở thời khắc mấu chốt, Phó Tiên Tiên còn nhàn hạ thoải mái nghĩ đến tình yêu, rốt cuộc là nam nữ khác biệt, điểm xuất phát của lối suy nghĩ cũng một trời một vực. Hắn một lòng suy nghĩ chính là kế tiếp nên thoát vây như thế nào. Còn nữa, mặt sẹo sao lại kèm hai bên Phó Tiên Tiên?
Hạ Tưởng không biết chính là lần trước sau khi hắn đi, mặt sẹo lên lầu thấy được Phó Tiên Tiên, liền sinh ác ý, thừa cơ gây rối Phó Tiên Tiên. Không ngờ Phó Tiên Tiên vẫn đóng cửa không ra, gã đợi nửa ngày cũng không có tìm được cơ hội thích hợp, liền nghĩ lại, ngay tại lầu 5 thuê một căn phòng, tạm thời ở lại
Cho dù có người khuyên gã dừng tay, nhưng dục vọng trả thù trong lòng gã vô cùng mãnh liệt, đã sớm bị thù hận che mắt, làm sao còn có lý trí? Lại càng không để ý sau khi gã hại Hạ Tưởng thì thế cục thành phố Lang sẽ như thế nào, dù sao gã đã không suy xét hậu quả, hơn nữa Phó Tiên Tiên thật sự mê người, khiến gã thèm nhỏ dãi. Có thể xử Phó Tiên Tiên, giết Hạ Tưởng, hơn nữa trên người vốn còn có hai mạng người, chết cũng đáng
Mặt sẹo sở dĩ thuê căn phòn ở lầu 5, là bởi vì khách sạn Phù Dung tổng cộng 14 tầng, vị trí lầu 5 không cao không thấp, khiến đặc công không thể dễ dàng đột phá, hơn nữa vị trí lầu 5 có góc chết, có thể khiến tay súng bắn tỉa ở đối diện không cách nào một phát bắn chết. Trên người gã có 2 mạng người, xưa nay luôn chạy trốn chết, cũng học không ít phản thủ pháp điều tra
Bàn tính như ý của gã là, đem Phó Tiên Tiên buộc đến căn phòng ở lầu 5, cưỡng hiếp trước, sau đó mới lấy cô làm con tin, đề xuất điều kiện khiến Hạ Tưởng trao đổi. Hạ Tưởng ra mặt còn tốt, không ra mặt, gã liền trực tiếp giết chết Phó Tiên Tiên, khiến Hạ Tưởng bị hàng ngàn người bêu danh, tạo thành một sự kiện chấn động. Dù sao gã đã chiếm được tiện nghi, trên người lại có 3 mạng người, sớm muộn gì cũng chết, chết, có thể mang đến rắc rối to cho Hạ Tưởng, cũng coi như báo thù cho bốn anh em bị phế. Hơn nữa gã cũng chán ghét cuộc sống chạy trối chết khắp nơi rồi, sau khi chết oanh oanh liệt liệt làm một vé, cũng chết có ý nghĩa
Mặt sẹo vẫn chờ đợi ở trong lầu thang, cũng là khách sạn Phù Dung sơ suất phòng bị, không chú ý tới mặt sẹo dị thường. Nói cho cùng, vẫn là bởi vì nguyên nhân thành phố Lang có Nga Ni Trần, ai đều biết Nga Ni Trần ở thành phố Lang thế lực ngập trời, không người nào dám quản, bởi vậy mặt sẹo tuy rằng vừa nhìn thì giống xã hội đen, nhưng cũng không ai chú ý. Không phải không muốn chú ý, là đã quen thế lực đen ác kiêu ngạo, không ai dám để ý.
Mặt sẹo rốt cục chờ được cơ hội, Phó Tiên Tiên xuống lầu
Phó Tiên Tiên ra ngoài cũng không trang điểm nhiều, chỉ là mặc một chiếc áo khoác lông, quần jean, giày thể thao, cô ngâm nga khúc nhạc nhìn thấy thang máy hiện đèn dừng ở lầu 5, cửa thang máy vừa mở, từ bên ngoài tiến vào một đàn ông trên mặt có vết sẹo, cũng không nghĩ nhiều, khi tiếp tục ngâm nga khúc nhạc, trong thang máy chỉ có một mình cô, đàn ông mặt sẹo tiến lên liền bịt miệng cô lại, sau đó một đao chống ngay bên hông, một giọng nói trầm thấp và mang uy hiến vang lên:
- Động một cái, lấy mạng cô. Hô một tiếng, khiến cô đau
Phó Tiên Tiên luôn tự nhận gan lớn phóng khoáng, xưa nay không cảm thấy cuộc sống có gì nguy hiểm, từ trước tới nay vẫn thuận buồm xuôi gió, cho nên hành động bướng bỉnh, đột nhiên bị người tan guy hiểm đến tính mạng, nhất thời đầu óc cô trống rỗng
Sau một lát cô lại khôi phục sáng suốt, nhỏ giọng nói:
- Anh cầu tài phải không? Được, tôi có tiền, tiền toàn bộ cho anh