Ngụy Hồng Thanh đứng sau lưng Dương Bối
Ngụy Hồng Thanh thấy Dương Bối vẻ mặt đau khổ, liền khuyên cô:
- Đừng nghĩ nhiều nữa, cung đừng đau lòng, sự tình đã qua rồi, hơn nữa cũng không oán Hạ Tưởng, ai khiến cô năm đó không có mắt nhìn? Cho dù là tôi cũng không bênh vực cô
- Cô đừng nói nữa…
Dương Bối nghẹn ngào nói không ra lời
- Tôi cam chịu số phận
- Tôi cũng cam chịu số phận
Ngụy Hồng Thanh cũng khóc,
- Bối Bối, cô nói Sato có thể có một ngày lương tâm trổi dậy hay không, đến đây nhận lại tôi và con?
Dương Bối lắc lắc đầu:
- Hắn là cầm thú, sao cô còn mơ tưởng tới hắn? Tôi khuyên cô hay là tìm Hạ Tưởng, khiến anh ấy trút giận cho cô, trừng trị Sato cho tốt
…
Hạ Tưởng và Dương Uy đều tự về nhà, hắn vừa vào cửa liền phát hiện không đúng, trực giác nói cho hắn biết, trong nhà có người
Hạ Tưởng đầu tiên là cảnh giác mà đứng lại một chút, lập tức trong mũi truyền đến mùi thơm thoang thoảng quen thuộc, lại nhìn thấy trên sàn nhà thu dọn sạch sẽ, cùng với sô pha thu xếp rất chỉnh tề, trong lòng lập tức thoải mái ra, không cần nói, là Vệ Tân
Vệ Tân vẫn nghe theo sắp xếp của hắn nằm viện quan sát, vốn ngày mai mới nên xuất viện, lại chạy ra trước 1 ngày, còn không chào hỏi, chủ động chạy tới dọn dẹp nhà, còn nấu cơm - trong nhà bếp truyền ra âm thanh xào rau – khiến hắn tâm tư chuyển động, có một loại cảm thán lập lại kiếp trước kiếp này
Hạ Tưởng liền miễn cưỡng ngồi vào sô pha, không suy nghĩ không nói lời nào, chỉ lẳng lặng mà thưởng thức sự ấm áp của giờ này khắc này.
Cũng không biết trải qua bao lâu, hắn đột nhiên bị thanh âm Vệ Tân làm bừng tỉnh
- Này, vào cửa cũng không biết đổi giày, em vừa mới lau sạch nhà, anh cũng thật là, bao nhiêu tuổi rồi, còn như trẻ con Vệ Tân vừa oán trách vừa yêu thương, đi tới trước mặt Hạ Tưởng, thay hắn cởi giày, lại lấy khăn mặt nóng giúp hắn lau mặt, còn giúp hắn phủi bụi trên người, thật sự là yêu mến từng li từng tí
Bất luận một phụ nữ nào cũng không quan tâm bằng Vệ Tân, Hạ Tưởng lại cảm nhận được tình yêu của Vệ Tân, vẫn rất cảm thán
Khi ăn cơm, Hạ Tưởng thấy Vệ Tân sau khi làm việc một phen hai gò má đỏ hồng, trải qua một khoảng thời gian nghỉ dưỡng, cô không chỉ hoàn toàn hồi phục, còn mơn mởn đầy đặn hơn, liền cảm thấy yêu thích, nói một câu:
- Buổi tối đừng đi, ở lại đây
Vệ Tân bỗng chốc thẹn thùng, cúi đầu không dám nhìn Hạ Tưởng, cổ trắng đỏ bừng, dùng sức lùa cơm vào miệng, thanh âm nhỏ như con muỗi "ừ" một tiếng. Hạ Tưởng liền cười:
- Ăn ít chút, đừng cố chống đỡ
Vệ Tân càng xấu hổ, lập tức đặt cái chén lên bàn:
- Ngay cả cơm cũng không cho ăn no, em, em, em không ở lại đâu
Hạ Tưởng không kìm nổi cười, nói cái gì vậy, dường như điều kiện tiên quyết mà cô ở lại là phải ăn no vậy Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Sau khi ăn xong, Vệ Tân không yên lòng mà thu dọn chén đũa, ánh mắt ngẫu nhiên tiếp xúc với Hạ Tưởng, liền lập tức mặt đỏ tai hồng mà trốn tránh, thẹn thùng vô cùng. Hạ Tưởng liền cố ý nhìn cô chằm chằm, to gan mà làm càn nhìn ngực cô, nhìn eo cô, nhìn mông cô, dù sao bộ phận nhạy cảm của phụ nữ, khiến Vệ Tân cả người phát sốt, xấu hổ mà ức
Chờ đến khi nghỉ ngơi, Hạ Tưởng lại chỉ nhẹ nhàng bế Vệ Tân một cái, đẩy cô vào một căn phòng khác, nhẹ giọng nói một câu:
- Ngủ ngon
Sau đó liền về tới phòng mình, khiến cho Vệ Tân lại ngơ ngẩn tại chỗ, sau một lúc lâu không biết làm gì
Cô đứng trong bóng đêm cũng không biết bao lâu, đột nhiên vui vẻ mà mỉm cười, liền đi tới trước cửa phòng của Hạ Tưởng, nhẹ nhàng gõ hai cái:
- Này, em đi tắm trước, có thể phải tắm một lúc lâu, anh đừng nghĩ ngợi lung tung, ngủ cho ngon
Vệ Tân thật sự đi tắm, cũng thật sự tắm rất lâu, chờ sau khi cô quấn khăn tắm đi ra, rón ra rón rén mà đi đến trước cửa phòng của Hạ Tưởng, nhẹ nhàng nghe trong chốc lát, Hạ Tưởng ở bên trong ngủ rất ngon, là đang ngủ, không có giả bộ, cô không khỏi hơi có chút thất vọng, vì sao hắn lại đối với cô một chút ý tưởng cũng không có?
Lại suy nghĩ một cái thì hiểu Hạ Tưởng, gần đây hắn quá bận quá mệt rồi, sự hiểm ác và tàn khốc trong đấu tranh chính trị, cho dù là người làm bằng sắt cũng sẽ tâm lực lao lực quá độ, vẫn phải chăm sóc hắn nhiều hơn, khoan dung hắn nhiều hơn mới tốt.
Tâm tư bồn chồn, Vệ Tân cũng đi vào giấc ngủ
…
Cách tết âm lịch càng ngày càng gần, các hạng công việc bộn bề, Hạ Tưởng bận tổng kết và thị sát, cũng giao cho Anh Thành và Lịch Phi tiếp tục tìm hiểu sâu hơn vấn đề của Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh, cố gắng lấy được đầy đủ chứng cớ
Anh Thành ý thức được tính nghiêm trọng vấn đề của Thường Quốc Khánh, biết chỉ dựa vào lời khai của Thường Quốc Khánh còn không đủ để lật ngã Ma Dương Thiên, liền nói ra lo lắng với Hạ Tưởng. Hạ Tưởng bảo Anh Thành không cần lo lắng, chỉ để ý chặt chẽ đến vụ án của bản thân Thường Quốc Khánh là được rồi, Thường Quốc Khánh làm mồi lửa, khẳng định có thể khiến Ma Dương Thiên chuốc họa vào thân, chẳng qua hiện tại độ lửa chưa tới
Ma Dương Thiên sụp đổ không phải chuyện dễ dàng, dù sao y là Phó thị trưởng Bắc Kinh, tác động ánh mắt các nơi, Hạ Tưởng trong lòng đều biết, trước tết nếu không có cấp trên không đưa ra chỉ thị nhanh chóng kết thúc vụ án Thường Quốc Khánh, vậy thì chứng minh sau tết có rất nhiều việc để làm. Nếu như tỉnh ủy ra ám chỉ, vụ án của Thường Quốc Khánh có thể chấm dứt, chứng minh Ma Dương Thiên có thể tránh được kiếp nạn này
Hạ Tưởng sẽ không khiến Ma Dương Thiên thực hiện được, hắn tin tưởng Nga Ni Trần sẽ tìm được chứng cứ càng có lợi, hơn nữa hắn cũng có tiến thêm một bước tính toán, chuẩn bị vì Ma Dương Thiên đập vang chuông tang.
Thường Quốc Khánh nhả ra tiền ăn hối lộ dùng để chi trả nợ lương nông dân, nông dân vui vẻ mà về nhà ăn tết, hơn nữa được Phó thị trưởng Hạ hứa hẹn, sau tết khu Đại Học sẽ khởi công trùng kiến, tất cả nông dân đều có thể có một công việc để làm, hơn nữa cam đoan đúng hạn phát lương, tuyệt không khất nợ.
Nhạn Cửu cũng vô cùng cảm ơn, đối với con người của Phó thị trưởng Hạ vô cùng kính nể.
Tin đồn về vụ án có liên quan Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh tại Thành ủy thành phố Lang cũng so với trước kia ít đi rất nhiều, bởi vì gần tới đầu năm, rất nhiều người đều bận ăn tết, đối với tâm tư hỏi thăm sự tình sẽ phai nhạt rất nhiều.
Nhưng không hỏi thăm không phải là không có lòng hiếu kỳ, trước tết an ủi và thăm viếng cán bộ lão thành đã gây ra một tin đồn không lớn không nhỏ, Phó thị trưởng thường trực Thụy Căn và Phó thị trưởng thường trực Hạ Tưởng đã cãi nhau
Kỳ thật nói là cãi nhau, chuẩn xác mà nói là Thụy Căn dùng giọng điệu vô cùng nghiêm khắc mà tiến hành phê bình giáo dục đối với Hạ Tưởng
Nguyên nhân của sự việc là Hạ Tưởng đại diện Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đến nhà Thụy Căn thăm hỏi ông ta, Thụy Căn coi như khách khí mời Hạ Tưởng vào ngồi, còn khiến bà xã pha trà ngon nhất cho Hạ Tưởng, bắt đầu nói chuyện
Đang nói chuyện thì nói tới thế cục thành phố Lang, lúc đầu Thụy Căn còn duy trì bình tĩnh, đang nói thì đột nhiên kích động lên, vô cùng nghiêm khắc mà chỉ trích Hạ Tưởng tuổi trẻ khí thịnh, vừa tới thành phố Lang thì làm cho thành phố Lang long trời lở đất, phá hủy cục diện đoàn kết yên ổn của thành phố Lang, nếu kinh tế thành phố Lang bởi vậy trì trệ không tiến, Hạ Tưởng chính là đầu sỏ lớn nhất
Hạ Tưởng quả thật có kiềm chế, dưới sự giáp mặt chỉ trích giọng điệu không tốt của Thụy Căn, vẫn như cũ duy trì vẻ mặt cười thản nhiên, không vội không nóng nảy, vẫn nghe Thụy Căn dùng nghĩa chính ngôn từ nói hết nửa tiếng, hắn mới mở miệng:
- Phó thị trưởng Thụy, thế cục thành phố Lang không phải bởi vì tôi đến mới đánh vỡ, mà vẫn luôn bên bờ bị đánh vỡ, chẳng qua mọi người đều bịt tai trộm chuông (tự lừa dối mình, không lừa dối được người), không dám nói ra thôi. Giống như câu chuyện bộ đồ mới của vua, tôi chỉ là đứa trẻ dám nói lời thật mà thôi
Thụy Căn nói nửa ngày, thấy Hạ Tưởng một chút cũng không buồn bực, cho dù có tức giận thế nào, đối mặt với một tượng đất cũng là có lực không thể dùng, ông cũng rất là khâm phục sức kiềm chế của Hạ Tưởng, đổi lại là một người nào khác, bị một Phó thị trưởng thường trực đã lui xuống chỉ trích, không phẩy tay áo bỏ đi là tốt rồi, nói không chừng còn có thể giáp mặt đáp lễ ông không biết tốt xấu.
Thụy Căn dùng sức hít sâu, đầy thâm ý nhìn Hạ Tưởng một cái:
- Phó thị trưởng Hạ, vừa rồi lời của tôi tuy rằng khó nghe, nhưng là lời tâm huyết, cậu có thể nghe được là tốt nhất, nghe không lọt thì coi như tôi không có nói. Tuy nhiên tôi vẫn muốn nói thêm vài câu, người trẻ tuổi, khi đi đường phải một dừng hai nhìn ba thông qua, thứ nhất mới có thể không bị chướng ngại vật dưới chân làm té ngã, thứ hai sẽ không bị xe bên đường đụng phải, thứ ba mới có thể làm tốt công tác bổn phận ở thành phố Lang
Lời nói của Thụy Căn đều là đạo lý lời lẽ tầm thường, không có ý mới, Hạ Tưởng cũng là tạm thời nghe. Hắn cũng nghe ra, vừa rồi Thụy Căn dường như nổi giận, ở trước mặt hắn chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, trên thực tế, Thụy Căn người già thành tinh đang diễn trò, không phải diễn cho hắn xem, là diễn cho các thị ủy và những người khác cùng đến với hắn xem
Cho nên Hạ Tưởng cũng rất có kiên nhẫn mà nghe, không có lộ ra chút bất mãn. Cùng hắn đến thăm hỏi Thụy Căn có Lý Tài Nguyên và một đồng chí của văn phòng Thành ủy, còn có mấy người hộ tống, nói vậy cũng là dụng ý mà Thụy Căn cố ý khoa trương biểu diễn
Hạ Tưởng gật đầu tỏ vẻ khen ngợi đối với lời nói của Thụy Căn:
- Đồng chí lão thành nói về kinh nghiệm cũng có chỗ có thể tham khảo, cảm ơn Phó thị trưởng Thụy nhắc nhở.
Thụy Căn cười ha hả vài tiếng:
- Người trẻ tuổi, cơn tức lớn hơn một chút cũng bình thường, tôi có một biện pháp tốt, dù sao có tác dụng với tôi, không biết đối với Phó thị trưởng Hạ có tác dụng hay không? Trước khi gặp đại sự, trước tiên bình tĩnh một chút, nếu bình tĩnh không được thì tưới hoa, cắt lá, kiên trì nửa giờ, có thể tâm bình khí hòa. Một người chỉ có tâm bình khí hòa làm ra quyết định, mới lý trí nhất, cũng chính xác nhất
Rời khỏi nhà Thụy Căn, Hạ Tưởng cân nhắc hàm nghĩa trong lời nói của Thụy Căn, hiểu ý mà mỉm cười. Thụy Căn đứng thẳng trước sóng gió ở thành phố Lang nhiều năm, cũng là nhân vật gây sóng gió, làm sao nhất thời không khống chế được nổi giận với Phó thị trưởng thường trực đến thăm hỏi ông? Khẳng định là có dụng ý khác. Cho dù Hạ Tưởng sớm biết Thụy Căn không phải là nhân vật thực quyền, nhưng cũng không cho thấy Thụy Căn không phải người thông minh
Nuôi hoa cảnh, trọng điểm là rơi xuống thu hải đường trong văn phòng, xem ra, Thụy Căn cố ý giữ lại thu hải đường khẳng định có bí mật.
Trở lại Thành ủy, Hạ Tưởng lại vây quanh thu hải đường vòng qua vòng lại, nhìn nửa ngày, giống như trước đây, không bắt được trọng điểm, trong lòng đã nghĩ Thụy Căn cũng là muốn cố làm ra vẻ huyền bí, lại không nói rõ bí mật chôn dấu ở đó, làm cho người ta say mê là có ý gì? Lại nghĩ, có lẽ ông có nỗi khổ bất đắc dĩ cũng chưa biết
Đang lúc Hạ Tưởng chuẩn bị tiến thêm một bước tìm tòi nghiên cứu bí mật thu hải đường, ý nghĩ của hắn lại một lần bị cắt ngang, Lý Tài Nguyên gõ cửa tiến vào:
- Phó thị trưởng Hạ, có người đưa tới một phần tài liệu, nói là được Nga Ni Trần nhờ vả...
Hạ Tưởng vui vẻ:
- Mau đem tới
Lý Tài Nguyên đem tài liệu đưa cho Hạ Tưởng, thấy Hạ Tưởng vẻ mặt vui mừng, trong lòng còn buồn bực, Phó thị trưởng Hạ luôn luôn khá trấn tĩnh, hôm nay vì sao cao hứng như vậy?
Hạ Tưởng cao hứng là có nguyên nhân, bởi vì tài liệu Nga Ni Trần đưa tới, khẳng định là chứng cớ phạm tội của Ma Dương Thiên Với quan hệ chặt chẽ giữa Nga Ni Trần và Ma Dương Thiên, gã ra mặt tìm kiếm chứng cứ phạm tội của Ma Dương Thiên, chẳng những tỉ mỉ, hơn nữa khẳng định vô cùng xác thực.
Hạ Tưởng mở ra nhìn một cái, chỉ đơn giản lướt qua vài lần, trong lòng chắc chắc, có chứng cớ này trong tay, cho dù không thể phán Ma Dương Thiên tù chung thân, cũng khẳng định có thể làm cho Ma Dương Thiên sụp đỗ
Nga Ni Trần... Xem như dụng tâm, vì cứu anh ruột của gã, phỏng chừng cũng là gây nên sự kiện tai nạn giao thông rắc rối cho Ma Dương Thiên, cuối cùng làm liên lụy gã, rất là bất mãn, lần này ra tay, gã cũng là hạ độc thủ.
Hạ Tưởng cầm lấy điện thoại gọi cho Anh Thành:
- Sếp Anh, vấn đề Trần Đại Đầu nếu không nghiêm trọng thì thả người
Hai giờ sau, Trần Đại Đầu bị Nga Ni Trần phái người đón đi. Nga Ni Trần thấy Trần Đại Đầu cơ bản không có chịu khổ trên da thịt, ở trại tạm giam cũng coi như được thoải mái, tuy rằng gã rất bất mãn với việc Hạ Tưởng mượn cơ hội gây khó dễ cho gã, nhưng thấy đại ca coi như đã được đối đãi tốt, cũng hơi bình ổn tức giận
Đương nhiên Nga Ni Trần sẽ không bởi vậy có cảm kích gì đối với, giữa gã và Hạ Tưởng vẫn là đối thủ, lần này bị bắt cung cấp tài liệu của Ma Dương Thiên cho Hạ Tưởng, cũng là vì cứu đại ca, đồng thời cũng muốn âm thầm trả thù
Ma Dương Thiên quả thật không có nói qua một câu xin lỗi với gã về sự kiện bị đập, cũng không đề xuất qua chuyện bồi thường cái gì, thậm chí một câu trấn an đều không có nói, khiến cho gã vô cùng bất mãn. Cho dù gã cũng biết Ma Dương Thiên có thể bởi vì Thường Quốc Khánh bị bắt, gặp phải lên án tham ô nhận hối lộ, khẳng định sứt đầu mẻ trán, cái gì cũng mặc kệ, nhưng Nga Ni Trần vẫn muốn nghe được một câu thoải mái
Nhưng không có.
Gã cân nhắc, cũng cho rằng dựa vào thủ đoạn của Hạ Tưởng, khẳng định sẽ chặt chẽ quấn lấy Ma Dương Thiên, không chết không ngừng. Nếu như giữ một người sắp xuống ngựa, không bằng sau lưng đá một cước, vừa có thể giữ ích lợi của mình, lại cứu được đại ca.
Càng làm cho Nga Ni Trần cảm thấy vui mừng chính là chẳng những Trần Đại Đầu được thả ra, sau đó, trong một ngày ngắn ngủi, mấy cứ điểm của bang Bắc Kinh, bang Thiên Tân và bang phía bắc nào đó đã bị cảnh sát bưng hang ổ, bắt được mười mấy người tại chỗ, và đoạt lại rất nhiều vũ khí quản chế như dao pha
Một lần ra tay, lập tức kinh sợ thế lực ngầm, trong phạm vi thế lực của Nga Ni Trần, lập tức gió êm sóng lặng, khiến cho gã âm thầm khâm phục Hạ Tưởng quyết đoán, tàn nhẫn
Đồng thời Nga Ni Trần cũng nhận được tin tức, nói là ngôi sao ca nhạc Bắc Kinh vốn đã tính đến thành phố Lang, sau khi biết được tin tức Hạ Tưởng ra tay, lập tức hủy bỏ hành trình.
Uy danh của Hạ Tưởng đã có thể kinh sợ ngôi sao ca nhạc nào đó mà ngay cả Nga Ni Trần cũng cảm thấy đau đầu phải lui bước, quả thật không giống bình thường.
Vài ngày sau, bước chân của tết âm lịch càng ngày càng gần
Tất cả mọi người hiểu được một sự thật, chính là vụ án trước tết có liên quan Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh, sẽ không có tiến triển gì nữa, kết quả cuối cùng, phải chờ tới sau tết mới có thể tra ra manh mối. Nhưng khiến ai đều thật không ngờ chính là, một đêm trước khi nghỉ tết, nhằm vào vụ án Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh Tỉnh ủy đột nhiên có chỉ thị mới
Tinh thần chỉ thị của Tỉnh ủy rất ngắn gọn, chỉ có tám chữ:
- Theo nếp xét xử, tuyệt không nuông chiều
Tám chữ tuy rằng đơn giản, nhưng hàm nghĩa phong phú, trọng điểm rơi xuống "Tuyệt không nuông chiều", ý nghĩa phía sau đại khái có một quan điểm chủ yếu, rất nhiều người đều đoán, chỉ sợ Ma Dương Thiên không giữ được, bởi vì Tỉnh ủy không có thúc giục mau chóng kết án, cũng không có ám chỉ phải khống chế sự tình trong phạm vi nhỏ.
Thành ủy thành phố Lang đang nghiền ngẫm quyết định của Tỉnh ủy, không ít người đều gọi điện thoại liên tục về Bắc Kinh
Buông điện thoại, Cổ Hướng Quốc sờ sờ cái gáy, vẻ mặt ảo não, chán nản nói:
- Năm nay không tốt lắm
Đâu chỉ là Cổ Hướng Quốc không dễ ăn tết, rất nhiều người đều hoảng sợ, bởi vì một tin tức đồng thời truyền ra với chỉ thị của Tỉnh ủy chính là đã xác định vòng kinh tế Bắc Kinh sau tết sẽ chính thức lên ngựa, mà thành phố Lang cũng cơ bản xác định làm thành thị thí điểm nhóm đầu tiên
Hành động này khiến Thành ủy thành phố Lang lòng người hoang mang, đều đang suy nghĩ thành phố Lang của ngày mai, ngoại trừ chính trị có Hạ Tưởng mạnh mẽ can thiệp, kinh tế lại có biến động gì lớn? Hơn nữa vụ án Thường Quốc Khánh treo mà chưa giải quyết, thành phố Lang sau tết, phỏng chừng còn có tình hình xáo trộn, sẽ không thái bình.
Nhưng mà làm cho người ta càng thêm lo sợ chính là lại có một phong thanh truyền đến, có liên quan tin đồn Diệp Thạch Sinh sắp dời tỉnh Yến trở thành sự thật, Phạm Duệ Hằng tiếp nhận chức vụ bí thư đã thành kết cục đã định, Tống Triêu Độ sẽ đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, đồng thời, nghe nói bộ máy Tỉnh ủy cũng sẽ có điều chỉnh nhất định, tỉnh Yến, thế cục cân bằng ban đầu lại một lần nữa bị đánh vỡ.
Thế cục ở tỉnh cũng sẽ ảnh hưởng triển vọng của thành phố Lang, hơn nữa vòng kinh tế Bắc Kinh một khi lên ngựa, Tỉnh ủy đối với thành phố Lang chắc chắn chú ý càng nhiều, nếu Tỉnh ủy mượn cơ hội nhúng tay vào thế cục thành phố Lang, triển vọng của thành phố Lang sẽ càng thêm khó bề phân biệt
Hoặc là Bắc Kinh cũng có người muốn hỏi về sự việc của thành phố Lang, thành phố Lang liền có khả năng từ bà ngoại không đau cậu không thương trước kia, lập tức biến thành miếng bánh thơm ngon. Trên thực tế biến thành miếng bánh thơm ngon cũng không phải chuyện tốt, ủng hộ trên chính sách và tài chính sẽ không nhiều như trước kia, nhưng người khoa tay múa chân lại nhiều hơn, ngược lại công tác càng khó khai triển
Hơn nữa còn là sau khi Hạ Tưởng vừa mới đánh vỡ cân bằng của thành phố Lang, thành phố Lang, trong, có cuộc tranh đấu giữa Hạ Tưởng, Cổ Hướng Quốc và Nga Ni Trần, ngoài, có Bắc Kinh và Tỉnh ủy đều có ý nhúng tay vào sự vụ của thành phố Lang loạn trong giặc ngoài, năm nay, không dễ qua
Ngay cả Ngả Thành Văn cũng phát ra cảm thán một năm không dễ qua
Hạ Tưởng lại sân vắng lững thững hơn hẳn, một chút cũng không có cảm thán một năm không tốt, đúng đó, tình hình trong năm của hắn không tồi, trước tiên là Tiêu Ngũ thức tỉnh, sau khi tỉnh lại lập tức sinh long hoạt hổ, một chút di chứng cũng không có, nếu muốn nói một vết thương mờ nhạt trên mặt cũng coi như di chứng, Tiêu Ngũ lại nói tăng thêm không ít hương vị đàn ông cho y.
Tiếp theo Vệ Tân đã quay về thành phố Yến trước, và nói là sang năm lại đến đây, lúc đó cô muốn bố trí một gia đình nhỏ ấm áp, để khi Hạ Tưởng mệt nhọc thì qua đó nghỉ ngơi. Nhìn vẻ mặt hạnh phúc dào dạt thanh xuân của Vệ Tân, Hạ Tưởng cũng là thoải mái trong lòng, cảm thấy vui cho cô
Cuối cùng cũng có được tin tức xác thực, Tào Vĩnh Quốc qua tết về nhà, muốn cùng Hạ Tưởng nói chuyện về một vài hướng đi của tỉnh Tây, bởi vì theo ông nói, mỏ than tỉnh Tây xuất hiện nhiệt độ quá mức, dường như có tiền nóng tràn vào, kỳ vọng Hạ Tưởng có thể vì ông phân tích một chút, cung cấp vài ý kiến mang tính xây dựng
Nếu trên đây còn không khiến Hạ Tưởng cảm thấy vui, vậy thì khiến hắn cảm thấy kỳ vọng nhất chính là qua tết Trần Phong cũng quay về thành phố Yến một chuyến, hơn nữa Trần Phong lại có hướng đi mới, khả năng sau tết sẽ có bổ nhiệm mới, khiến cho hắn lòng tràn đầy vui mừng, cũng không biết Trần Phong sẽ là Chủ tịch tỉnh của tỉnh nào?
Cửa ải cuối năm đã đến, Hạ Tưởng chú trọng sắp xếp vấn đề bảo hộ Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh, Anh Thành và Lịch Phi lập hạ quân lệnh trạng, cam đoan sẽ không xảy ra sai lầm gì. Lịch Phi thậm chí còn quyết định tết không trở về nhà, thủ vững cương vị ngay tại thành phố Lang, nhất định phải làm ra thành tích cho lãnh đạo xem
Sau đó Thành ủy bắt đầu nghỉ, Hạ Tưởng đang chuẩn bị trở về thành phố Yến, đột nhiên đã xảy ra chuyện bất ngờ, viện trưởng toà án thành phố phụ trách chủ thẩm Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh Lãnh Chất Phương đột nhiên qua đời