Tin tức được đăng ở chuyên mục "Bản tin chuyên sâu".
"Bản tin chuyên sâu" là đài truyền hình thành phố phỏng theo mục "Phỏng vấn tiêu điểm" của CCTV để xây dựng một chuyên mục, mục đích chính là tin tức sau lưng tin tức, đi sâu khai thác ý nghĩa hiện thực và xã hội đằng sau tin tức.
Cái gọi là ý nghĩa hiện thực và xã hội, tự nhiên là muốn trực tiếp chỉ bản chất, đi sâu phân tích sự kiện sau lưng tin tức. Nói trắng ra là, chính là đánh vào các phòng ban có liên quan, có tác dụng làm mất mặt và cảnh tỉnh.
Kim Nhan Chiếu là nhà sản xuất kiêm người chỉ đạo, cũng phỏng đoán nguyên nhân là cô có hậu trường, nên có thể làm cho chuyên mục bản tin chuyên sâu sinh động, mặc dù đắc tội không ít ban ngành có liên quan. Thậm chí ngay cả Trần Khiết Văn cũng từng nói bóng gió với giám đốc đài truyền hình thành phố, bảo bản tin chuyên sâu cắt bớt vài phần, phần lời nói của Bí thư cũng không được dùng, bản tin chuyên sâu vẫn đưa tin y như như cũ, hơn nữa ảnh hưởng trong dân chúng càng ngày càng rộng lớn, được yêu thích đặc biệt.
Trưởng ban Tuyên giáo Thường Hào từng tự mình gọi điện thoại cho giám đốc đài truyền hình thành phố Tiền Kiện Nho, Tiền Kiện Nho lại càng không ngừng hướng Thường Hào kể khổ, nói là Kim Nhan Chiếu ở trên có người, y không thể trêu vào. Y cũng không biết Kim Nhan Chiếu vì sao muốn ở cái đài truyền hình bé tẹo ở thành phố Thiên Trạch, cô mà lên Bắc Kinh lăn lộn, cũng có thể vào được đài truyền hình CCTV-1...
Danh tiếng của Đài truyền hình CCTV-1 đủ lớn, mấy câu nói đã chặn được miệng Thường Hào, y về sau không còn hỏi đến sự tình Kim Nhan Chiếu nữa. Vốn trước đây y còn từng có ý nghĩ, từng ảo tưởng ôm được thân thể đẹp đẽ trẻ trung của Kim Nhan Chiếu vào lòng y, nhưng sau khi nghe Tiền Kiện Nho ám chỉ, y liền hoàn toàn gạt bỏ suy nghĩ thiếu chín chắn này trong đầu.
Tính tình của Tiền Kiện Nho y cũng biết, cũng là một kẻ háo sắc, y nếu đã thỏ không ăn cỏ gần hang, còn ngay cả chỉ thị của Bí thư Trần cũng không nghe, thì biết chắc chắn có nội tình.
Kim Nhan Chiếu là một đóa hồng diễm lệ nhưng quá nhiều gai, chả trách ở thành phố Thiên Trạch có hai ba năm, vẫn chưa nghe nói được vị lãnh đạo Thành ủy nào sủng ái...
Bản tin chuyên sâu của đài truyền hình thành phố bình thường dài 20 phút, bao gồm 5 phút đồng hồ đưa hình ảnh Thiên Văn đỏ mặt tía tai uy hiếp Trương Vưu, nhất là luận điệu nổi tiếng của y "Tôi nói anh không đạt tiêu chuẩn, anh đủ tư cách cũng là không đạt tiêu chuẩn. Tôi nói anh đủ tư cách, anh có giật điện làm chết người cũng đủ tư cách" được phát đi phát lại hai ba lần, đương nhiên đoạn sau nói Thị trưởng gì gì đó, đều bị cắt nối biên tập, ngôn luận dễ dẫn tới tranh cãi chính trị, vẫn không thể công khai.
Diện mạo hình ảnh sinh động hung hăng, kiêu ngạo, ngông cuồng, ăn chặn vô lại, đã hoàn toàn phơi bày ở trước mặt mấy triệu thị dân thành phố Thiên Trạch. Đêm đó, tinh thần của toàn bộ quần chúng thành phố Thiên Trạch vô cùng phẫn nộ, điện thoại đài truyền hình gần như bị tấn công đồng thời, thanh âm nghi ngờ trên mạng cũng như sóng triều thổi quét, cái tên Thiên Văn, chỉ một đêm đã thành danh.
Sân và tòa nhà làm việc của Cục Giám sát chất lượng bị người ta ném vô số gạch, đập hỏng vô số cửa sổ và hơn mười chiếc xe công.
Tuổi tối Thiên Văn đang rửa chân ở trong nhà, y ở hiện trường bị Từ Tử Kỳ giáo huấn một chút, sau khi xám xịt trở lại trong cục, liền hướng Phó cục trưởng báo cáo xin chỉ thị. Phó cục trưởng vừa nghe thấy tình thế nghiêm trọng, liền lập tức hướng cục trưởng Lưu Bồi Xương xin chỉ thị.
Lưu Bồi Xương cười ha hả, không cho là đúng mà khoát tay:
- Tin tức quái quỷ gì, nói bậy bạ về hành động chấp hành pháp luật bình thường của cục Giám sát chất lượng, bọn họ dám làm bừa à? Tôi sẽ trực tiếp dẫn đầu đến đài truyền hình tìm Tiền Kiện Nho nói chuyện, phản ứng lại bọn họ. Dám không nói với Thành ủy một câu, còn có tính giai cấp hay không? Còn có phải là tiếng nói của Đảng hay không? Đừng nghe Từ Tử Kỳ chó đeo hàm thiếc sủa mà đã sợ méo mặt
Nghe Phó cục trưởng thuật lại lời của Cục trưởng Lưu, Thiên Văn nghĩ lại cũng phải, Từ Tử Kỳ là tiểu nhân đắc chí, phỏng chừng chính là ăn nói lung tung, hù dọa người xong, y cũng sẽ không để ở trong lòng, đi ăn đi uống. Hơn nữa Phó cục trưởng còn chỉ thị, ngày mai tiếp tục đến hiện trường công trình nhà ở cho người thu nhập thấp gây chuyện, nên gây chút tiêu hao cho Trương Vưu.
Lúc rửa chân, bật TV lên vừa lúc nhìn thấy miệng y đầy nước miếng đang nói xằng bậy, phản ứng đầu tiên của Thiên Văn cũng không phải là lên TV, mà nhìn trên TV, vẻ mặt y dữ tợn, phải nói rất bỉ ổi, phản ứng thứ hai mới là, má ơi, hỏng ăn rồi, lên TV đúng là lên TV, nhưng có phải mặt mày rạng rỡ đâu, mà là bị làm mất mặt.
Lúc thất kinh cũng quên mất là đang rửa chân, lập tức nhảy dựng lên đi tắt TV, dường như tắt TV giống như hình tượng của y có thể khôi phục ngay được. Lúc bối rối, đá chậu nước rửa chân lăn ra đất, nước rửa chân vấy ra khắp nơi, lại bị trượt chân, thoáng cái đã ngã lăn trên mặt đất.
Bị ngã một cú Thiên Văn ngược lại tỉnh táo, lại mở TV ra, hình ảnh đáng khinh của y đã không thấy nữa, gương mặt như hoa của Kim Nhan Chiếu đang ở trên màn hình TV chớp động, đôi môi xinh đẹp hé ra mím lại, thanh âm nói ra vẫn êm tai như trước đây, nhưng mỗi một câu lại đều như một cái tát vang dội, nặng nề mà tát vào mặt y.
Sắc mặt Thiên văn càng ngày càng u ám, hai mắt phun ra lửa giận, giơ chân đá một cú vào TV:
- Đồ đàn bà thối, bố phải ngủ với mày.
Sau đó, tiếng chuông điện thoại liền bực bội mà vang lên, Thiên Văn vừa tiếp nghe, là điện thoại của Phó cục trưởng. Phó cục trưởng đầu tiên là đổ ập vào đầu y một trận mắng mỏ, sau đó bảo y ngày mai trước hết không cần đi làm, tạm thời đình chỉ công tác ở nhà tự kiểm điểm, chờ cục xử lý.
Thiên văn biết, sự tình to chuyện, y bị từ bỏ không thương tiếc.
...
Trần Khiết Văn buổi tối bình thường 10 giờ là đi ngủ, phụ nữ đã lớn tuổi, không chịu nổi ban đêm, tuy nhiên chồng lại không ở bên cạnh, cô cũng đã quen cuộc sống độc thân, về cơ bản hàng tháng đều về Bắc Kinh đoàn tụ với chồng. Đương nhiên, đối với cô hiện tại mà nói, đàn ông có hay không có đều được.
Làm nhân vật chính trị, hàng ngày tất nhiên là đều xem các chương trình tin tức của đài thành phố, đài tỉnh và trung ương, hôm nay hơi ít, cô định đi ngủ sớm một chút. Sự kiện Đổng Hiểu Minh khiến cô rất lên não, Thị trưởng Hạ dường như không chịu để yên, cô liền muốn tìm cơ hội tốt để bàn chuyện với Thị trưởng Hạ.
Đổng Hiểu Minh biết làm người, quan hệ với lãnh đạo chủ chốt của Thành ủy cũng không sai, Thị trưởng Hạ muốn động đến Đổng Hiểu Minh, lực cản rất lớn, điểm mấu chốt không cần thiết nữa.... Nếu nói thành phố Thiên Trạch có một mạng lưới quan hệ, Đổng Hiểu Minh chính là một mắt xích mấu chốt trong đó, Đổng Hiểu Minh vừa động, rất nhiều người đã khó chịu, đều đã phản đối.
Bởi vì sự kiện Đổng Hiểu Minh, sự bất mãn của Trần Khiết Văn đối với Hạ Tưởng càng trở nên sâu sắc. Hôm nay một ngày đủ ồn ào, toàn bộ Phó thị trưởng, Trưởng ban thư ký, thư ký đều bắt tay vào hành động, nhanh chóng giải quyết toàn bộ khó khăn thay Trương Vưu không nói, còn gióng trống khua chiêng điều thiết bị hạng nặng từ Bắc Kinh đến đây, lại một lần nữa lấy tác phong nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán để thể hiện thủ đoạn và sự quyết đoán của Thị trưởng Hạ, người trẻ tuổi, rốt cuộc vẫn là người trẻ tuổi, không biết càng leo cao ngã càng đau sao?
Thành phố Thiên Trạch không dễ dàng mở ra cục diện như vậy, rất lạc hậu rất bảo thủ, cho dù có sự phối hợp của cô cũng chưa chắc có thể làm ra thành tích. Hơn nữa hiện tại cô không muốn vật lộn nữa, chỉ nghĩ đến việc bình ổn mà quá độ. Tuổi đã lớn, không muốn mạo hiểm, sẽ chờ thêm hai năm, có thể làm một kỳ Phó chủ tịch tỉnh cô đã cảm thấy mỹ mãn rồi.
Nhất định phải xóa bỏ suy nghĩ mù quáng trong đầu Hạ Tưởng muốn vật lộn ở thành phố Thiên Trạch, một thành phố nghèo, vật lộn cũng không dậy nổi sóng gió gì, cuối cùng ngược lại chính mình sẽ gặp nạn, không đáng, không bằng trau dồi kinh nghiệm lý lịch.Với hậu trường của Thị trưởng Hạ, bí thư, cấp phó bộ đều sẽ thuận buồm xuôi gió, không cần chiến tích chói mắt gì, hà cớ gì lại tự rước phiền toái?
Sự tình hôm nay rất ồn ào, gây ra phản ứng không nhỏ ở thành ủy Thiên Trạch và giới công thương, bàn luận sôi nổi, nói điều gì cũng có. Trần Khiết Văn thì có một ngày khó chịu, còn hơi đau đầu, vừa mới xem tin tức thời sự Thiên Trạch, lúc định tắt TV, tin tức chuyên sâu liền phát sóng.
Cô ngay từ đầu cũng không nghĩ tin tức chuyên sâu sẽ có tin tức gì có giá trị. Kim Nhan Chiếu là một cô bé ỷ vào có gia thế, đến thành phố Thiên Trạch chỉ là để đánh bóng, sớm muộn gì sẽ quay về Bắc Kinh đến CCTV, cô thích làm ầm ĩ liền làm ầm ĩ, miễn là đừng có vượt qua vạch đỏ là được.
Không ngờ khoảnh khắc khi tay cô cầm chiếc điều khiển từ xa, bỗng nhiên sững người, tin tức chuyên sâu hôm nay không ngờ lại chỉ thẳng vào cơ quan chính phủ.
Đông đảo các phòng ban tương quan cố tình gây khó dễ Trương Vưu, Trần Khiết Văn đương nhiên trong lòng biết rõ, chẳng qua là chỉ giả vờ không biết thôi. Thị trưởng Hạ thủ đoạn rất cao siêu, không trực tiếp tìm cục trưởng tương quan mà ân cần dạy bảo giáo huấn, mà trực tiếp bị mất mặt ngay trước toàn bộ nhân dân thành phố trong bản tin, bộ mặt này, đánh cho rất tàn nhẫn rất vang dội.
Trần Khiết Văn lẳng lặng mà xem xong tin tức chuyên sâu, lập tức nhấc điện thoại gọi cho Thường Hào:
- Ban Tuyên giáo đích danh phê bình đài truyền hình thành phố về hành vi tùy tiện đưa tin, nói với Tiền Kiện Nho, nếu không thật sự kiểm tra nghiêm ngặt, thì sẽ đóng cửa bản tin chuyên sâu.
Sau đó lại gọi một cú điện thoại cho Cục trưởng cục Thông tin Thái Ninh, yêu cầu Thái Ninh đẩy mạnh việc chỉnh đốn hành vi tác phong, đề cao giác ngộ, chỉnh đốn kỷ luật, yêu cầu phóng viên tin tức thời sự đều phải nghiêm khắc yêu cầu bản thân, xuất phát từ đại cục, trước khi công bố mọi tin tức trọng yếu, cần phải tăng cường quản lý xét duyệt.
Thường Hào và Thái Ninh đều xem bản tin chuyên sâu, biết có chuyện lớn xảy ra, chắc chắn sẽ chọc giận Bí thư Trần, bởi vậy sau khi nhận được điện thoại của Trần Khiết Văn, đều lập tức triệu tập họp hội nghị khẩn cấp, nghiên cứu đối sách và ý kiến xử lý.
Đài truyền hình thành phố chăng đèn sáng trưng, sau khi chương trình của Kim Nhan Chiếu kết thúc, liền trực tiếp bị gọi vào văn phòng của Giám đốc Đài. Không lâu sau khi vào, liền truyền đến tranh cãi kịch liệt, sau đó, Kim Nhan Chiếu tông cửa xông ra:
- Tôi không sai, tôi sẽ không xem xét lại chương trình tôi còn tiếp tục muốn làm. Đài thành phố không cho đăng, tôi đi lên tỉnh lên CCTV.
Tiền Kiện Nho tức giận đến cả người phát run, nhìn bóng dáng Kim Nhan Chiếu không quay đầu lại, thật sự nghĩ không hiểu vì sao cô lại xuất đầu lộ diện vì Thị trưởng Hạ, sẽ trong xu hướng chính trị, lựa chọn đứng ở phía thế đơn lực bạc của Thị trưởng Hạ?
Cũng là y nhất thời sơ sẩy, hôm nay không xét duyệt cẩn thận. Bình thường bản tin chuyên sâu y đều muốn đích thân kiểm định, riêng hôm nay có chút việc, để cho phó đài làm hộ, chắc chắn là phó đài lười biếng, hoặc chính là giác ngộ chính trị chưa đủ, chưa ý thức được một Thiên Văn của cục Giám sát chất lượng thật ra là mấu chốt giữa Thị trưởng Hạ và Bí thư Trần.
Tiền Kiện Nho cũng đau đầu, nếu Kim Nhan Chiếu không có người đứng sau, y có thể quyết đoán mà khai trừ cô. Nhưng hiện tại, đừng nói là khai trừ, ngay cả phê bình cô mấy câu, cô cũng có thể đáp trả lại mấy câu, thật sự là một bà cô già, khiến y trái phải đều sai.
Thành phố Thiên Trạch đêm nay, nhất định là một đêm không ngủ, nhất định có rất nhiều người mất ngủ, lo lắng và khó xử.
Buổi sáng ngày hôm sau, Trần Khiết Văn tổ chức hội nghị công việc bí thư, liền đưa ra ý kiến phê bình đối với sự kiện bản tin tối hôm qua. Hạ Tưởng lại đề xuất ý kiến phản đối, cũng chỉ ra ý kiến công luận trên mạng cũng như sóng triều, vỗ tay tỏ vẻ vui mừng đối với việc bản tin chuyên sâu vạch trần hiện tượng xấu xa, hơn nữa đài truyền hình thành phố cũng nhận được hơn một ngàn cú điện thoại của quần chúng, muôn miệng một lời vô cùng khen ngợi đối với bản tin đưa tin ngày hôm qua.
- Hiện tại đã là thời đại trumtruyen.vn, còn ôm quan niệm cũ tư tưởng cũ trước đây mà không bỏ, sẽ rất nguy hiểm. Các đồng chí, chúng ta là cán bộ Đảng viên, phải luôn luôn đứng vững ở đầu những cơn sóng triều của thời đại, mà không để bị thời đại đào thải. Đài truyền hình có thể tự lừa dối mình nhưng không lừa dối được người, báo chí có thể làm giả cảnh thái bình, nhưng trên trumtruyen.vn thì hàng ngày vẫn đang vạch trần sự thật không làm tròn bổn phận của chúng ta, một phần xấu xí, nhưng đại bộ phận cán bộ Đảng viên chúng ta vẫn tự cho là đúng, nhận thức tình hình không rõ ràng lắm, còn tưởng rằng dân chúng đều mang ơn đối với chúng ta? Nên thức tỉnh, không nên lại tiếp tục làm đà điểu.
Hạ Tưởng đối với việc thành ủy Thiên Trạch với Trần Khiết Văn đứng đầu các lãnh đạo Thành ủy có liên quan với quan niệm bảo thủ lạc hậu, càng ngày càng chán ghét và khó có thể chịu đựng nổi. Tác phong làm việc ở cơ quan không chỉ người thừa việc thiếu, mà còn đều là những người tâm tính hiền lành, không đắc tội bất kỳ ai, chính là mang tư tưởng ba phải không lý tưởng anh tốt tôi tốt mọi người cùng tốt. Cứ như vậy mãi, thành phố Thiên Trạch còn có thể ngủ say bất tỉnh, vĩnh viễn không thoát khỏi vận mệnh đứng đầu từ dưới lên trong toàn bộ tỉnh.
Trần Khiết Văn không hào hứng lắm:
- Thị trưởng Hạ hơi quá cực đoan, anh vừa tới thành phố Thiên Trạch, không quá hiểu tình huống của thành phố Thiên Trạch...
- Tôi hiểu, hiện tại đã rất hiểu.
Hạ Tưởng vung tay lên,
- Tôi cho rằng bản tin chuyên sâu ngày hôm qua đã đưa rất tốt, rất sâu sắc, đáng tiếp tục phát huy. Đồng thời đề nghị khai trừ không chức và Đảng viên đối với đương sự, lấy làm cảnh tỉnh.
- Tôi không phản đối khai trừ Thiên Văn.
Trần Khiết Văn mở miệng nói, khai trừ Thiên Văn là việc hợp lý, y không thể để lại, sự tình ồn ào, sẽ phải giải thích với dân chúng,
- Nhưng Thị trưởng Hạ bởi vì một chương trình TV mà nâng cao quan điểm, có phần hơi chuyện bé xé ra to.
- Không phải tôi chuyện bé xé ra to, là bởi vì Tổng Bí thư luôn nhấn mạnh, lợi ích của quần chúng không phải là việc nhỏ. Đúng là bởi vì có một số người không đem lợi ích của quần chúng đặt trong mắt, muốn ăn chặn, đến ngay cả chủ ý công trình nhà ở cho người thu nhập thấp cũng dám đánh, làm sao tính Đảng còn có nguyên tắc?
Hạ Tưởng một bước cũng không nhường, hắn biết, là nên lộ ra một mặt mạnh mẽ, cứng rắn, nếu không, hắn đừng nói mở ra cục diện, ngay cả đặt một chân trong Thành ủy cũng đứng không vững.
- Thị trưởng Hạ nói đúng, Bí thư Trần, cách làm của đài thành phố là chính xác, ngay cả CCTV cũng có phỏng vấn tiêu điểm, đài truyền hình thành phố Thiên Trạch chúng ta có một bản tin chuyên sâu, cũng biểu lộ Thành ủy nguyện ý tiếp thu lập trường sáng suốt tin tức truyền thông làm nhiệm vụ giám sát.
Giọng điệu của Trần Thiên Vũ cũng không kém phần kiên định, lời nói hăng hái của Hạ Tưởng, lại khơi dậy sự đồng cảm của y, khiến y nhớ tới những năm tháng huy hoàng ở quận Hạ Mã với Hạ Tưởng. Y còn tưởng rằng Thị trưởng Hạ bị quan trường mài mòn đi sự sắc sảo góc cạnh, bị năm tháng tiêu tan đi cảm xúc mãnh liệt, hoá ra Thị trưởng Hạ vẫn là Hạ Tưởng năm nào khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào.
Trần Khiết Văn bị nghẹn một câu, còn chưa nói gì, Ngô Minh Nghị lại mở miệng.
- Tôi tán thành ý kiến của Thị trưởng Hạ, CCTV có phỏng vấn tiêu điểm, đài truyền hình tỉnh có tin tức điều tra, đài thành phố Thiên Trạch có bản tin chuyên sâu, là chuyện tốt. Hơn nữa bản tin chuyên sâu công bố sự thật không hề có chỗ thất thiệt, tôi cho rằng cần phải đào sâu, cần phải tiếp tục xâm nhập đưa tin, Thành ủy chẳng những không thể phê bình, còn phải cổ vũ, còn phải đề xuất khen ngợi.
Hội nghị công việc bí thư hôm nay có tổng cộng 5 người tham gia, Trần Khiết Văn, Hạ Tưởng, Ngô Minh Nghị, Trần Thiên Vũ và Thường Hào.
Thường Hào không nghĩ tới hội nghị hôm nay sẽ trở thành hội nghị nghiêng về phía phản đối Bí thư Trần, y có phần do dự, bởi vì trước buổi họp y nhận được một cú điện thoại từ Bắc Kinh, ám chỉ với y, sự tình Kim Nhan Chiếu, y tốt nhất không nên tham dự, nếu không sẽ tự gánh lấy hậu quả.
Câu nói tự gánh lấy hậu quả vẫn còn vang vọng bên tai, tim y vẫn còn đang đập liên hồi không ngừng, lại gặp tình thế như vậy, liền cân nhắc nặng nhẹ:
- Quan điểm cởi mở rất quan trọng, tinh thần chỉ thị của trung ương chính là suy nghĩ của quần chúng, suy nghĩ cho sự lo lắng của quần chúng, tất cả đều phải xuất phát từ lợi ích của quần chúng...
Vẻ mặt Trần Khiết Văn lạnh giá, hội nghị hôm nay là một hội nghị thất bại nhất kể từ khi cô đảm nhiệm chức bí thư tới nay, hoàn toàn không khống chế được, tất cả mọi người đứng ở phía đối lập với cô, khiến cô thiếu chút nữa không khống chế được.
Sau buổi họp, cô để lại Thường Hào tiếp tục thảo luận khắc phục hậu quả công việc, Ngô Minh Nghị liền đi tới phòng làm việc của Hạ Tưởng.
- Thị trưởng Hạ, ý kiến cá nhân của tôi là, các bên một bước, tiếp tục xây dựng chuyên mục bản tin chuyên sâu. Vấn đề Đổng Hiểu Minh, phẩy tay cho qua.
Ngô Minh Nghị đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp liền nói chuyện thay Đổng Hiểu Minh.
Hạ Tưởng ra hiệu cho Ngô Minh Nghị ngồi xuống:
- Minh Nghị, anh nói thật xem, anh nhận bao nhiêu ưu đãi của Đổng Hiểu Minh?
Ngô Minh Nghị mặt đỏ lên, vẫn nói ra lời nói thật:
- Không bao nhiêu, chính là một căn biệt thự, Thành ủy ai cũng có phần, ngài cũng có, chỉ là chưa chỉnh trang lại hết.
- Một căn biệt thự ít nhất cũng giá trị hơn 1 triệu, còn nói không bao nhiêu?
Vẻ mặt Hạ Tưởng như cười như không,
- Thu nhập bình quân của người dân Thành phố Thiên Trạch chưa đủ ngàn tệ.
Ngô Minh Nghị liền cảm giác được áp lực lớn lao, tuy nhiên vẫn già mồm át lẽ phải:
- Ai cũng có, tôi không muốn cũng không được. Không muốn, ngoài việc bị bài trừ khỏi tập thể, đừng nói khai triển công tác, ngay cả gót chân cũng đứng không vững.
Thông đồng làm bậy trong quan trường, lại còn tập tục kéo người xuống nước, Hạ Tưởng tự nhiên hiểu rõ, chính là tự cột vào một con thuyền, khi vinh quang không nhất định cùng vinh quang, nhưng nếu chết thì nhất định cùng chết. Trong quan trường, phải là sắp chết cũng phải tìm được một quan hệ đồng minh để đệm lưng, mới có thể cam đoan sẽ không bị người khác đánh lén.
- Minh Nghị, tôi sẽ triển khai một loạt hành động ở thành phố Thiên Trạch, đến lúc đó anh ủng hộ tôi hay là trung lập, tùy anh lựa chọn. Nhưng có một điều, đừng trở thành chướng ngại vật của tôi là được. Tôi cũng không muốn trở mặt thành thù với anh, dù sao lúc quay về Bắc Kinh, nói không chừng còn muốn ngồi cùng một chỗ.
Lời nói của Hạ Tưởng rất khách khí, cũng để cho Ngô Minh Nghị một con đường sống.
Ngô Minh Nghị không có lựa chọn, y phải duy trì nhất trí với Hạ Tưởng, bởi vì... y đã nhận được chỉ thị của nhà họ Ngô:
- Tôi sẽ duy trì nhất trí cao độ với ngài, tuy nhiên tôi cũng muốn nói với ngài một yêu cầu. Ở thành phố Thiên Trạch, ai tay chân cũng không sạch sẽ, trong việc lớn tôi có thể đứng vững được trước áp lực, nhưng trong một vài việc nhỏ, cũng có thể bị mất mặt. Còn nữa, nếu ngài muốn triển khai hoàn toàn quan điểm cầm quyền mới ở thành phố Thiên Trạch, chắc chắn sẽ động chạm đến quyền lợi của rất nhiều người, tôi không muốn trở thành người tích cực dẫn đầu, lại càng không muốn trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Yêu cầu của Ngô Minh Nghị coi như không quá đáng, xuất phát từ quân tử phòng thân mà suy xét, y cũng là không muốn đắc tội quá nhiều người, Hạ Tưởng gật đầu:
- Tôi hiểu lập trường và tình cảnh của anh.
Sau đó đứng lên, vươn tay phải,
- Anh đã đảm nhiệm Phó bí thư hơn hai năm, nếu có cơ hội thích hợp, cũng có thể tiến một bước về phía trước. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ngô Minh Nghị rất hiểu tầm quan trọng của Hạ Tưởng ở trong cảm nhận của nhà Ngô. Trở lại văn phòng, trong lòng còn có một chút xúc động, nếu có thể phối hợp tốt công tác của Hạ Tưởng, Hạ Tưởng nói tốt vài câu ở trước mặt nhà họ Ngô, y cũng có thể sớm có ngày phù chính, rồi chính thức tiến vào hàng ngũ Giám đốc sở.
Nhưng trong lòng y có lo lắng mơ hồ, y ở thành phố Thiên Trạch hơn hai năm, cũng không dám nói có hiểu biết sâu đậm đối với thành phố Thiên Trạch, Thị trưởng Hạ sắp tới sẽ thi hành chính sách mới, đừng tự mua dây buộc mình mới tốt.
Ngô Minh Nghị lo lắng không phải không có lý, bởi vì sau khi Thị trưởng Hạ đến thành phố Thiên Trạch chính thức châm ngọn lửa thứ hai thứ ba, thật sự đã đốt cháy đỏ rực cả thành phố Thiên Trạch.