Quan Thần

Chương 996: Trên sân khấu sắp tranh cãi, phía hậu trường càng quan trọng




Hạ Tưởng vốn là người ít tuổi nhất, phải khiêm tốn nhún nhường một chút, không muốn sớm lên tiếng. Ai ngờ Vu Phồn Nhiên dám cãi lại ngay trước mặt, thách thức quyền uy của Tống Triêu Độ, trong lòng hắn không được dễ chịu.
Vu Phồn Nhiên là người nhà họ Ngô. Giữa nhà họ Ngô và Tống Triêu Độ, Hạ Tưởng vẫn nghiêng về Tống Triêu Độ hơn, về mặt tình cảm cũng gần gũi hơn với Tống Triêu Độ. Bởi vậy, hắn nhất định phải đứng ra lên tiếng thay cho Tống Triêu Độ.
- Tôi thấy cách nói của Thị trưởng Vu có phần phiến diện. Năm ngoái sản lượng gang, thép thô, vật liệu thép tỉnh Yến đều vượt mức một trăm triệu tấn, từ năm 2000 đến nay suốt bảy năm liền đều đứng đầu cả nước. Vị trí là tỉnh có nguồn sắt thép lớn của tỉnh Yến không thể nghi ngờ. Nhưng từ xưa tới nay, sắt thép tỉnh Yến tồn tại những vấn đề như mức tập trung ngành không cao, bố cục bất hợp lý, sức cạnh tranh không cao, áp lực của môi trường tài nguyên lớn. Toàn tỉnh có hơn hai trăm công ty sắt thép, nhưng ngoại trừ tập đoàn Tần Cương và Đan Cương, các công ty khác hầu như đều là quy mô nhỏ, không thể hình thành quy mô sản xuất đạt hiệu quả kinh tế.
Hạ Tưởng vừa cất lời đã trực tiếp phản bác Vu Phồn Nhiên, nói thay cho Tống Triêu Độ, chẳng những lập trường rõ ràng, hơn nữa giọng điệu rất thẳng thắn, khiến cho mọi người có mặt đều vô cùng kinh ngạc.
Hạ Tưởng thấy Vu Phồn Nhiên khẽ nhướng đôi lông mày, biết đã chạm đến điểm mấu chốt của y, liền khẽ cười một tiếng, tiếp tục nói:
- Tính ra tỉnh Yến chúng ta có hơn một trăm triệu tấn thép, chiếm hai mươi phần trăm sản lượng thép thô của cả nước, đáng ra phải có ưu thế lớn, trên phương diện tài nguyên lời nói hẳn có giá trị. Nếu như một trăm triệu tấn thép nhất trí cùng đối phó với bên ngoài, thì lời nói của chúng ta trên các phương diện như tài nguyên, giá cả hẳn là rất có trọng lượng. Nhưng hiện nay chúng ta còn không thể lên tiếng, nói không ai nghe, bởi vì sao? Chính là bởi vì chúng ta vẫn còn quá nhỏ, quá phân tán, còn mạnh ai nấy làm, lối nghĩ còn thiển cận.
Giọng điệu chất vấn liên tiếp hùng hổ hăm dọa, lời nói của Hạ Tưởng chẳng những đánh trúng chỗ yếu, mà còn trực tiếp chỉ ra chỗ bế tắc của ngành sắt thép tỉnh Yến, khiến cho mọi người có mặt không chỉ sửng sốt, mà còn thầm khâm phục Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng là Thị trưởng trẻ tuổi nhất, nhưng hiểu biết về hiện trạng ngành sắt thép tỉnh Yến thì không hề kém hơn bất cứ ai ở đó. Ngay đến Cao Tấn Chu cũng thầm kinh ngạc, Hạ Tưởng chẳng những nắm một số số liệu quan trọng rõ như lòng bàn tay, mà còn đưa ra những lời phân tích hiện trạng chính xác từng chữ.
- Đan Thành và Tần Cương là ông trùm của ngành sắt thép tỉnh Yến, nhưng do mức tập trung ngành thấp, vị trí trong nước giảm xuống theo từng năm. Tần Cương từ vị trí thứ hai tụt xuống thứ tư, Đan Thành trong nháy mắt bị người ta đẩy từ vị trí số bảy ra khỏi top mười. Nếu cứ thế này thì tương lai ngành sắt thép của tỉnh Yến vô cùng đáng lo ngại. Cùng lúc, ngành sắt thép tỉnh Yến đứng trước mối đe doạ chia năm sẻ bảy, sự can thiệp của Bảo Cương, bề ngoài là liên hợp, thực chất là thôn tính. Thị trường là tàn khốc như vậy, cá lớn nuốt cá bé, cá bé ăn tôm tép, tôm tép ăn gì? Ăn bùn.
Hạ Tưởng tiếp tục nói dõng dạc.
- Chúng ta đều giữ phần của riêng mình, đều chỉ nhìn thấy lợi ích trước mắt, đều nghĩ tới thu nhập từ thuế và GDP của chính quyền địa phương. Nhưng xin đừng quên, đợi đến khi danh tiếng Đan Cương và Tần Cương tụt xuống một mức độ nhất định, sớm muộn gì cũng bị người khác thâu tóm dễ dàng. Đến lúc đó còn muốn đoàn kết lại cạnh tranh với bên ngoài thì đã muộn.
Hạ Tưởng càng nói càng hăng hái.
- Hơn một trăm triệu tấn thép của chúng ta là gom góp từ ba mươi tám nhà máy lớn nhỏ mà thành. Hiện nay, trong và ngoài nước đều ngắm vào nguồn sắt thép của tỉnh Yến như hổ rình mồi. Nếu chúng ta vẫn vận hành với trình độ thấp sẽ rất dễ bị cá lớn nuốt gọn. Nhiều năm sau, nếu số thép đó không còn thuộc về tỉnh Yến chúng ta, bao gồm Chủ tịch tỉnh Tống, cả những người chúng ta đang ngồi đây đều không có cách nào giải thích với thế hệ sau. Tất cả chúng ta sẽ trở thành tội nhân của tỉnh Yến.
Sau khi Hạ Tưởng phát biểu xong, âm thanh xao động vang vọng trong tim mỗi người. Làm quan, cho dù không thể làm phúc, cũng muốn để lại chút danh tiếng. Nếu thực sự trở thành tội nhân, là quan phụ mẫu thành phố cấp ba tỉnh Yến, cũng phụ lòng tín nhiệm và sự phó thác của nhân dân tỉnh Yến.
Nếu nói lời phát biểu của Vu Phồn Nhiên là khiêu chiến quyền uy của Tống Triêu Độ thì lời phản bác của Hạ Tưởng chính là đánh thẳng vào mặt Vu Phồn Nhiên, hơn nữa còn phản kích cực kỳ sắc bén.
Vu Phồn Nhiên há miệng, muốn nói gì đó, lại thấy Hạ Tưởng đã nói hết những lời nên nói. Y lại không tìm được lý do để phản bác, không khỏi lắc đầu cười. Hạ Tưởng thật đúng là không đơn giản, quả đúng là một nhân tài. Chỉ có điều hắn chẳng lẽ không hiểu hợp nhất tài nguyên sắt thép toàn tỉnh cực kỳ bất lợi với nhà họ Ngô. Hắn sao lại có thể không chút để ý tới lợi ích nhà họ Ngô, đứng cùng một phía với Tống Triêu Độ?
Vu Phồn Nhiên khó lý giải thì khó lý giải, sự thông minh của y chính là ở chỗ không xen vào việc của người khác. Về mối quan hệ phức tạp của Hạ Tưởng và nhà họ Ngô, không đánh giá, cũng không can dự, chỉ hoàn thành những việc y nên làm là đủ. Bởi vậy, sau khi Hạ Tưởng phản bác, y không tiếp tục phát biểu ý kiến. Nhìn bề ngoài, y là bị Hạ Tưởng phản bác đến á khẩu không nói được lời nào.
Thực ra Hạ Tưởng hiểu rõ, Vu Phồn Nhiên là người thông minh, khi nãy y đã nói xong ý kiến của mình, đã làm gương cho các thành phố cấp ba khác, đã đạt được mục đích. Y sẽ không tốn lời cho cuộc tranh luận không cần thiết. Chủ yếu cũng là y biết rất rõ, cuộc đọ sức thực sự nằm nơi hậu trường chứ không phải trên sân khấu.
Tuy nhiên điều Hạ Tưởng cũng không ngờ tới là Vu Phồn Nhiên rất khâm phục hắn, không muốn gây xích mích với hắn trước mặt mọi người.
Tiếp sau, các thành phố cấp ba khác đều thể hiện thái độ. Thái độ của Hạ Tưởng là:
- Thành ủy Thiên Trạch có sự bất đồng nhất định, nhưng thành phố Thiên Trạch nhất định sẽ kiên quyết chấp hành quyết định của Ủy ban nhân dân tỉnh. Ngụ ý chính là hắn sẽ dốc sức thúc đẩy Thiên Cương tích cực chào đón kế hoạch hợp nhất.
Thái độ Lý Đinh Sơn giống như của Hạ Tưởng, cũng đã chứng minh bên trong thành phố Thủy Hằng cũng có bất đồng nhất định.
Sau đó, Vu Phồn Nhiên vẫn phản đối hợp nhất, tuy rằng giọng điệu đã yếu đi rất nhiều, nhưng thái độ vẫn rất rõ ràng.
Thành phố Chương Trình giữ thái độ thận trọng lạc quan.
Thành phố Tần Đường cương quyết tán thành.
Thành phố Đan Thành cũng kiên quyết tán thành.
Thành phố Ngưu Thành thận trọng lạc quan.
Về tổng thể tình hình không được lạc quan, bởi vì Vu Phồn Nhiên mở màn không tốt, khiến hai thành phố Chương Trình và Ngưu Thành vốn dĩ băn khoăn chưa quyết, lại càng lùi thêm một bước.
Tống Triêu Độ lại không thể hiện thái độ gì, cuối cùng khi phát biểu tổng kết, nhấn mạnh một câu:
- Trước khi tổ chức cuộc họp, tôi đã nói chuyện với người phụ trách của Tần Cương và Đan Cương. Tần Cương và Đan Cương bày tỏ kiên quyết có được quyết định Ủy ban nhân dân tỉnh. Để chờ đón hợp nhất, đã bắt đầu điều chỉnh bộ máy nhân sự nội bộ. Quyết tâm của Ủy ban nhân dân tỉnh với việc hợp nhất tài nguyên sắt thép toàn tỉnh là vô cùng lớn, có trở ngại ở đâu thì giải quyết ở đó. Khi cần thiết, không tiếc vận dụng tất cả các biện pháp, dù là dùng việc điều chỉnh nhân sự để đạt được mục đích cũng không tiếc.
Một câu nói khiến tất cả mọi người đều như có một tảng đá đè nặng trong tim. Chủ tịch tỉnh Tống hạ quyết tâm chắc chắn. Hàm ý chính là, lãnh đạo nhà máy thép nào không tuân lệnh, liền đổi ngay, Thị trưởng của thành phố cấp ba nào không nghe lời, liền cảnh cáo, thậm chí điều chỉnh.
Vì một vấn đề hợp nhất tài nguyên sắt thép mà điều chỉnh công tác của một vị Thị trưởng, việc này ở trong nước dường như chưa hề có tiền lệ. Nhưng ai cũng không thể ngờ tới Chủ tịch tỉnh Tống xử lý mạnh tay, sau này để thúc đẩy kế hoạch, thực sự đã thuyên chuyển một Thị trưởng.
Tuy rằng cách làm có phần quá cứng rắn, nhưng nghĩ đến trách nhiệm nặng nề và con đường dài đằng đẵng của việc hợp nhất tài nguyên sắt thép tỉnh Yến, hơn nữa phải trải qua nhiều trắc trở nên cũng có thể thông cảm. Người biết rõ nội tình đều hiểu, việc hợp nhất sắt thép tỉnh Yến tồn tại đã lâu, qua hơn bốn mươi năm phát triển sau khi xây dựng đất nước, "Thất cương" của tỉnh Yến từng có sức ảnh hưởng rất lớn trong ngành luyện kim cả nước. Trong khoảng thời gian từ năm 1997 đến năm 2000, Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh tỉnh Yến đã từng có 3 lần đề xuất thành lập Tập đoàn Sắt thép tỉnh Yến gồm có Tần Cương, Đan Cương, Tuyên Cương, Thiên Cương, Ngưu Cương, Yến Cương và Thủy Cương, nhưng đều gặp phải cản trở.
Đến khi Tống Triêu Độ lên nhậm chức, lại phải đối diện với khó khăn và thách thức lớn hơn nữa. Theo như tính cách và thủ đoạn của Tống Triêu Độ, không mạnh tay thông qua hợp nhất thì không phải là Tống Triêu Độ năm đó nhẫn nhịn hai năm sau đó chỉ một đòn mà đánh đổ Cao Thành Tùng.
Sau cuộc họp, Hạ Tưởng chỉ đơn giản gặp Tống Triêu Độ trong nửa giờ, liền cùng Lý Đinh Sơn đến thăm lão Sử.
Lão Sử già đi nhiều so với trước kia, gần như không đi nổi nữa, may mà đầu óc vẫn coi như còn minh mẫn, vừa thấy Hạ Tưởng liền vui vẻ ra mặt, kéo tay Hạ Tưởng nói không dứt lời. Nói từ trước kia nói đến hiện tại, lại nói từ hiện tại đến tương lai, gần như không có chuyện gì không nói, không chỗ nào không vui, nhớ lại cuộc đời chinh chiến, nhìn về tiền đồ của Hạ Tưởng, thiếu chút nữa là nói ra lời nhờ Hạ Tưởng giúp Lý Đinh Sơn.
Hạ Tưởng thầm xúc động, lão Sử già rồi, già thật rồi.
Trước kia, trong tầm mắt hắn, lão Sử được xem như nhân vật quyền lực vĩ đại. Bây giờ cùng với việc mở rộng tầm mắt, mới biết được làm đến chức Bí thư Tỉnh ủy như lão Sử, cuối cùng sau khi lui về, cũng thê lương như vậy. Cảnh đông vui năm đó không còn, người đi rồi nước trà lạnh ngắt, một màu hoang vắng.
Lão Sử kém xa lão Cổ. Lão Cổ hiện nay vẫn còn sức ảnh hưởng hô phong hoán vũ như xưa, còn lời của lão Sử, bây giờ cơ bản đã không còn ai lưu tâm đến. Ông ấy đương nhiên cũng hiểu rõ mình đã không còn làm được gì, nên rất lo âu về việc Lý Đinh Sơn mấy năm rồi vẫn giẫm chận tại chỗ.
Có một câu nói, xét về mặt sinh lý, cái gọi là non nớt, chính là vừa không nhịn được đi vệ sinh, lại không nín được nói. Cái gọi là không đủ trưởng thành, chính là chỉ có thể có thể nhịn được đi vệ sinh, lại không nín được nói. Cái gọi là trưởng thành, chính là vừa có thể nhịn được đi vệ sinh, lại có thể nhịn được nói. Cái gọi là già cả, chính là có thể nhịn được nói, lại không nín được đi vệ sinh. Thật ra không đúng, Hạ Tưởng càng muốn sửa thành, cái gọi là già cả, chính là trở lại giai đoạn non nớt, vừa không nhịn được đi vệ sinh, lại không nín được nói.
Con người ta hễ già cả là nhiều lời, là thích nhớ lại những chuyện đắng cay ngọt bùi, thích nói mãi chuyện từ cổ đến kim. Không nhận là già cũng không được, con người luôn trong lúc không biết, mới phát hiện hóa ra mình thực sự đã già rồi.
Hạ Tưởng liền nhẫn nại ngồi nói chuyện với lão Sử cả buổi.
Buổi trưa, lại dùng cơm cùng lão Sử. Sau khi ăn xong, lão Sử cần nghỉ trưa như thường lệ, Hạ Tưởng liền cáo từ. Hắn và Thành Đạt Tài đã hẹn gặp mặt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thành phố Yến trong tháng năm có nhiệt độ cao hơn không ít so với Thiên Trạch. Trên đường lớn đã có thể nhìn thấy không ít những kiểu váy áo xúng xính, các kiểu tóc dài ngắn đa dạng của các thiếu nữ thích chưng diện. Mỗi người đều thể hiện phong cách riêng mình, đều để lộ chân lộ đùi, thể hiện phong tình riêng.
Thành Đạt Tài vẫn ở biệt thự phía đông nam thành phố Yến. Y dường như là lui về ở ẩn, cả ngày chăm chút hoa cỏ. Thật ra ai cũng biết rằng y chẳng qua là mượn hoa cỏ để tu thân dưỡng tính mà thôi, tâm tư của y còn dồn vào kế hoạch lâu dài của Tập đoàn Đạt Tài.
Về cuộc gặp mặt hôm nay với Thành Đạt Tài, Hạ Tưởng có kỳ vọng rất cao. Bởi vì Thành Đạt Tài còn chưa quyết định đầu tư vào Thiên Trạch, trong lòng vẫn do dự chần chừ, có lẽ vẫn cần một sự thúc đẩy cuối cùng. Đầu tư của Tập đoàn Đạt Tài gần như quyết định thành bại đến kế hoạch kinh tế lâu dài của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.