Quan Thuật

Chương 1084: Phật Samoa




- Sau vài ngày, đến Samoa phật tìm Đích Khắc Ma Đinh, tin rằng y có biện pháp giải độc.
Diệp Phàm cố nén cười nói.
- Anh Diệp, cái này có khó khăn.
Baba Rudge sắc mặt đột nhiên lúng túng.
- Phật Samoa rất đáng sợ sao?
Hạ Hải Vĩ hỏi.
- Rất đáng sợ, Phật Samoa đại lão Địch Khắc Ma Đinh thật ra là một tộc trưởng tộc Samoa, là dân bản địa.
Một đám người lớn lên như khỉ, vả lại, bọn họ sống trên cây, giống như người rừng trong phim ảnh.
Giỏi cung tên phi tiêu, bẫy. Có một truyền thuyết về một thiếu tá đặc chủng của Anh xuất ngũ, mang theo bảy người đến Phật Samoa, nói là khảo cổ.
Tuy nhiên, không biết vì nguyên nhân gì chọc giận người của tộc Samoa, kết quả không có ai sống sót trở về. Phải biết rằng bảy người này là nhà khảo cổ nhưng đều là lính đánh thuê cho thiếu tá mời đến. Nguồn: https://trumtruyen.vn
Bọn họ kinh nghiệm tác chiến phong phú. Hơn nữa được trang bị vũ khí hoàn hảo. Phật Samoa thật đáng sợ. Đến quân chính phủ cũng ít đến đó, gay go là Tam Giác Vàng, nói vậy chắc mọi ngươi đều đã nghe nói.
Baba Rudge vẻ mặt khó coi.
Thật ra, Baba Rudge là người mà cục tình báo Trung Quốc bồi dưỡng, coi như là nhân viên cấp dưới của Diệp Phàm. Với Diệp Phàm, ông ta biết gì sẽ nói ra hết.
- Tam Giác Vàng, chỉ một khu đất hình tam giác thuộc biên giới Thái Lan, Myanmar và Lào, ở đây có nhiều thuốc phiện và cần sa, là nơi sản xuất ma túy lớn nhất trên thế giới, cho nên Tam Giác Vàng nổi tiếng. Phạm vi của Tam Giác Vàng hình như là bang phía bắc của Myanmar, phía bắt của Thái Lan và mấy tỉnh phía nam của Lào, sở hữu thêm cả một thôn nhỏ nữa. Tổng diện tích vào 94 ngàn km2. Đó là một nơi rất đáng sợ, Quốc Dân đảng trước kia cũng có người ở đó, phần lớn đều thành các chùm ma túy.
Tề Thiên nói ra các thông tin liên quan đến Tam Giác Vàng.
- Đúng vậy, ban đầu thì dòng tộc Samoa không có vũ khí, tnhưng những phần tử đến Phật Samơ.
Bọn họ đã cung cấp khí giới hiện đại cho tộc người Samoa, toàn những thiết bị hiện đại. Bởi vì bọn họ thấy tộc Samoa hung ác, thân thủ cũng rất linh hoạt, cùng thủ đoạn giết người tàn nhẫn. Mà Địch Khắc Ma Đinh cũng dựa vào những người này tích lũy không ít tài sản, Sau đó họ cũng có quân đội của chính mình gọi là lính Samoa.
Quân chính phủ cũng khá đau đầu. Tuy nhiên họ không phản đối chính phủ, chỉ có điệu trộm trồng thuốc phiện kiếm tiền. Cho nên, chính phủ cũng mắt nhắm mắt mơr.
Tam Giác Vàng nguy hiểm căn bản là không thể khống chế được. Nghe nói, bọn họ không chỉ huấn luyện lính vũ khí được trang bị còn tốt hơn só với bộ đội đặc chủng Trung Quốc.
Baba Rudge tỉ mỉ xác thực lại thông tin.
- Tề Thiên, lại đây.
Diệp Phàm ngoắc tay để Tề Thiên sát lại gần tai nói:
- Cậu lập tức dùng phương thức bí mật liên hệ với Tổ Đặc nhiệm A, tôi biết Đạo Phật Samoa cùng với Địch Khắc Ma Đinh có liên quan.
Tề Thiên đi đến một căn phòng lấy ra một thiết bị liên lạc.
Chỉ chốc lát sau gọi điện thoại cho Diệp Phàm. Diệp Phàm sang phòng đó, trong đó là giọng của Triệu Thanh Ngọc tổ trưởng tổ tình bảo Tổ đặc nhiệm A, nói:
- Phó soái Diệp, phật Samoa, tộc Samoa là dân tộc khá đáng sợ.
Điều kiện của bọn họ khá tốt, còn người cũng cấp vũ khí cho bọn họ, trùm ma túy Danh Đông người này có có hơn trăm lính vũ trang.
Địa bàn cũng không nhỏ, gia sản đạt đến hàng trăm triệu. Bọn họ được Nga trang bị vũ khí hạng nhẹ mới nhất.
Chính là ống phóng tốc két tám kíp pháo, vũ khí chống tăng vác vai cũng có.Ý của tổng bộ là việc này thôi đi, không cần trêu chọc vào bọn họ, tránh những phiền toái không đáng có.
- Có phải bọn chúng đóng quân ở ngôi chùa và tượng phật trên núi.
Diệp Phàm hỏi.
- Cơ quan đầu não ở Tam Giác Vàng, bình thường có lẽ có bảy tám người giúp tộc Samoa luyện binh. Gọi là dũng sĩ nhưng trên thực tế chuyên môn chính của bọn họ là dùng độc. Khi đạt đến mục đích thì họ trả tiền cho tộc trưởng Địch Khắc Ma Đinh, trên thức tế là giao dịch dài ngày. Tộc samoa nắm giữ một lại độc khá lợi hạ, gọi là yêu độc, Tổ đặc nhiệm A chúng ta chỉ biết là có độc, còn rốt cuộc như thế nào, Tổ khoa học năng lượng cũng không đoán được.
Triệu Thanh Ngọc nói,
- Tướng quân Trần nói chuyện với anh một chút.
- Diệp Phàm, tôi biết cậu và Phương Viên tình nghĩa anh em sâu nặng, Tuy nhiên cậu phải vì đại cục, lấy lợi ích quốc gia làm trọng.
Cậu cũng là Phó soái tổ nòng cốt số 8, lần trước trải qua trận chiến đảo Ưng xà Tổ đặc nhiệm A tổn thất cũng khá lớn, tuy nói hiện tại được bổ xung một ít người, nhưng thực lực không thể khôi phục được như thời kỳ đỉnh cao.
Lần này cậu có thể khuyên Đỗ Phong của nhà họ Đổ vào Tổ đặc nhiệm A, Tổ đặc nhiệm A chúng tôi đương nhiên rất vui. Lần này nếu có thể thành công thì chuyện cũ của Đỗ Phong đương nhiên bỏ qua.
Hơn nữa, Tổ đặc nhiệm A sẽ cho y đãi ngộ xứng đáng. Cậu nghĩ lại xem, câu đưa đi lần này mỗi người đều là người giỏi.
Hạ Hải Vĩ cũng là người chúng tôi chú ý đến, thân thủ cậu ta cũng không kém. Các cậu đến Phật Samoa nếu có tổn thương gì, nhà nước chịu không nổi.
Đặc biệt là cậu, nếu nói không nghe lời, Tương lai của Tổ đặc nhiệm A đặt trên người cậu. Vừa rồi tôi đã nói với mấy người Cố Toàn, bọn họ đã đồng ý, yêu cầu cậu lập tức về nước.
Chúng tôi có thể ra mặt thương lượng với chính phủ Thái Lan, cử chuyên cơ đón các cậu trở về.
Trấn Đông Hải khéo léo khuyên, thật ra muốn cầu Diệp Phàm không tiếp tục vì Phương Viên mà tìm thuốc giải độc.
- Tướng quân Trấn, việc này tôi không thể đồng ý với ông, con người của tôi…
Diệp Phàm nói đến đây tạm dừng một chút rồi lại nói:
- Phương Viên mất đi bản lĩnh, đúng là đối với người đã từng một thời ở tổ đặc nhiệm A hay một người bình thường mà nói thì là đòn đả kích quá lớn.
Nếu cứ để yêu độc làm cho cậu ta đến một việc của người bình thường cũng không làm được, thì không công bằng với cậu ta.
Như vậy, cậu là mất đi niềm tin vào cuộc sống. Tôi đã đồng ý thử xem hiện tại đã biết phương pháp giải độc ở Phật Samoa mặt kệ thế nào, tôi cũng sẽ đi thử vận may.
Việc này, lấy danh nghĩa cá nhân tôi đi, không liên quan đến Tổ đặc nhiệm A. Tề Thiên là người của tổ đặc nhiệm A, tôi có thể bảo cậu ta không cần tham gia ở lại trang viên chờ chúng tôi.
Nếu vì việc này mà thật sự tôi không về được, hi vọng ngài có thể có cách tốt nhất để nói cho người nhà tôi cho dù là lời nói thôi.
Nếu may mắn còn sống trở về, có thể tôi có thể mang về yêu độc của đối phương, Tổ đặc nhiệm A chúng ta có thể nghiên cứu một chút.
Trung Quốc chúng ta không phải có câu tục ngữ, không vào hang cọp sao bắt được cọp con.
Đỗ Phong có thể đi, tuy nhiên, chính là y muốn đi. Người này tính tình cũng rất khó lay chuyển,y nói chỉ tin tưởng tôi.
Vả lại, bản vẽ kia y dấu ở đâu y chưa chịu nói, nếu chúng ta làm quá nhanh, trên người y hình như có bom.
Diệp Phàm giọng kiên quyết.
- Ôi, tôi biết tôi nói cũng vô dụng. Thôi vậy, cậu thật sự m uốn đi thì trong ba ngày nữa tôi sẽ nghĩ cách điều động vài người sang hỗ trợ. Phương Viên cũng từng là người của Tổ đặc nhiệm A, chúng tôi cử ra vài người cũng là nên làm.
- Việc này, tướng quân Trấn tôi nói rồi là việc tư.
Diệp Phàm nhấn mạnh.
- Có thể tư được sao?
Cậu bảo Tề Thiên không cần đi cậu ta sẽ nghe sao? Còn có Đỗ Phong y là cao thủ thất đẳng, Tổ đặc nhiệm A chúng ta cần người như vậy.
Lần trước tướng quân Lý xuất ngũ, Tổ đặc nhiệm A mất đi một trụ cột, hiện tại bổ xung thêm Đỗ Phong, các lãnh đạo Tổ đặc nhiệm A rất vui. Quan trọng là tổ đặc nhiệm A không thể mất cậu. Cậu mới là trụ cốt trẻ tuổi của Tổ đặc nhiệm A nếu nói cách khác thì người của tổ đặc nhiệm A có thể hi sinh toàn bộ nhưng cậu nhất định phải còn sống.
Cậu có hiểu được ý của tôi không. Phải còn sống trở về.
Tướng quân Trấn giọng nghiêm khắc
- Không chỉ là vì dân vì nước mà còn vì lí tưởng của chính cậu. Cậu không phải còn muốn đảm đương trọng trách lớn hơn nữa sao.
Làm một lãnh đạo lớn hơn, cong đường của cậu còn dài. Còn có lãnh đạo cấp Sở, lãnh đạo tỉnh, cấp bộ, cấp nhà nước. Cuộc đời cậu còn dài, cậu nhất định phải còn sống trở về.
Cậu cũng hiểm được vì sao tổ nòng cốt số 8 chuyển Thiết Chiêm Hùng về địa phương công tác vẫn không có chính soái, cậu hiểu được ý của tôi đúng không?
Tổng bộ tổ đặc nhiệm A không phải không có cao thủ lục đẳng, cũng có mấy người. Với điều kiện của bọn họ, hoàn toàn có thể đảm nhiệm chức chính soái của tổ nòng cốt số 8.
Mã Thượng Chí cũng có khả năng và kinh nghiệm, gần đây cũng nói với tôi về vị trí kia, cậu hiểu ý của tôi không?
- Tướng quân Trấn, cảm ơn ông đã coi trọng tôi. Tôi muốn nói, tôi thật sự không nghĩ đến việc lăn lộn trong quân đôi, vị trí kia, nếu chọn được người thích hợp thì cứ quyết định. Tổ số 8 một ngày không có người đứng đầy, sao có thể triển khai công tác?
Diệp Phàm ói, cảm thấy khó xử.
- Mẹ kiếp, tôi chưa nói là nhất định phải ép cậu trở lại quân đội. Không phải đã nói với cậu, cậu muốn lăn lộn trong chính quyền thì cứ lăn lộn, Tổ đặc nhiệm A chúng tôi không can thiệp.
Nhưng cũng không có khả năng và cơ hội giúp cậu được đề bạt trong quan trường. Tổ đặc nhiệm A không phải là không can thiệp vào công việc của chính quyền chỉ có điều là liên quan đến bí mật quân sự mới ra tay.
Cho nên, cậu an tâm làm. Chẳng qua thỉnh thoảng ra tay một lần hỗ trợ là được. Hơn nữa, tổ nòng cốt số 8 còn có rất nhiều người quản lý cấp phó, điều này cũng không cần cậu lo lắng.
Lúc đó cậu làm chủ còn có khó khăn gì. Cậu ngẫm lại xem tuy nói cậu chỉ nhận một hư chức nhưng ưu đãi cũng không nhỏ.
Cậu không từng nghĩ đến sao? Ở chính quyền cậu liên quan đến quân đội thì mọi chuyện sẽ dễ hơn.
Trước mắt cậu còn không có năng lực xuất thân, tin rằng Phó trưởng ban Quân vụ là thân phận sáng ngời của cậu…
Nhận một hư chức với cậu là trăm cái lợi mà không có một cái hại. Nếu cậu sợ chết không dám nhận chức này, tôi hiện nay có thể cho phép cậu rời khỏi Tổ đặc nhiệm A,hừ
Trấn Đông Hải có chút tức giận, nghĩ là Diệp Phàm muốn bỏ qua quan hệ với Tổ đặc nhiệm A.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.