Quan Thuật

Chương 672: Điều binh khiển tướng




- Phỏng chừng họ Lý kia cở bản không bắt đầu hành động, hoặc là anh ta có mưu đồ khác
Sẽ không phải là muốn lấy Bì Cổ làm mồi nhử, sau đó, khiến ta thành quân cờ để đấu một trận lớn với tôn tử, chim cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi
Tuy nhiên việc này không thể chờ đợ, chỉ có ba ngày thời gian, ban huấn luyện sẽ kết thúc. Ngày mai Hứa Thông và Mâu Cương nhất định sẽ ra tay.
Phỏng chừng sẽ trực tiếp đến trường Đảng Tỉnh ủy. Cho đến khi khóa học kết thúc, ta chắc chắn thành danh nhân rồi, ẩu đả cái gì, phạm tội, hiểu được nháo tâm
Ngẫm nghĩ lại một chút, lại nhấc điện thoại lên, nói:
- Trương Cường, cậu lập tức dùng năng lực điều tra tình báo Báo Săn, điều tra rõ cho tôi ba người là trưởng phòng Mâu Cương của cục hình sự sở công an tỉnh Nam Phúc, Phó cục trưởng Hứa Thông của cục kiểm sát chống tham nhũng của tỉnh, cùng với Thẩm Khai của tập đoàn Tinh Huy
- Sao lại vậy anh Diệp, bọn họ làm gì anh à?
Trương Cường lập tức kích động, cảm thấy vô cùng hứng thú
- Là thế này, buổi tối tôi ở nhà hàng Bát Bảo…
Diệp Phàm kể qua tình hình lại với Trương Cường
- Mẹ kiếp! Dám vu cáo hãm hại anh Diệp, tôi lập tức phái người đi điều tra quanh đất Thủy Châu. Đương nhiên, sẽ không để anh Diệp lo lắng, chúng tôi tự sẽ có biện pháp. Nếu Bì Cổ còn chưa rời khỏi Thủy Châu, tôi tin tưởng có thể bắt cô ta trong phạm vi Thủy Châu. Về tư liệu ba người Hứa Thông, tôi lập tức đi điều tra
Trương Cường tức giận nói
- Trương Cường, việc này không ổn,không thể phái nhiều người làm, ảnh hưởng không tốt. Báo Săn có kỷ luật riêng, chúng ta làm lãnh đạo, không thể làm trái được, nếu có người bắt được, sẽ rất phiền toái
Huống chi Báo Săn cũng không phải của chúng ta, cậu chỉ cần điều tra rõ tư liệu về bọn chúng, mặt khác không cần phiền đến cậu. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Diệp Phàm khẩn trương nói, chỉ sợ gặp phải điều gì sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của Trương Cường
Phải biết rằng Báo Săn có kỷ luật nghiêm, đối với việc an toàn quốc gia không liên quan thì không cho phép nhúng tay vào. Phỏng chừng, bên trong Báo Săn chắc chắn có bộ phận giám sát điều này, nếu gây động phỏng chừng người ta đã biết rồi.
- Không có việc gì anh Diệp, tôi sẽ có biện pháp. Cái này gọi là làm cấp trên có chính sách, cấp dưới có đối sách. Tôi nghĩ dù bộ phận giám sát có biết chúng ta là lãnh đạo vì làm trong sạch chính mình, điều này có gì là trái với kỷ luật
Không chừng bọn họ cũng sẽ mở một mắt, nhắm một mắt, như vậy không phải sẽ chẳng có chuyện gì sao. Huống chi chúng ta sẽ thực hiện bí mật, quyết tâm sẽ không nhắc đến tên anh Diệp
Hơn nữa, một đại đội Báo Săn cũng không có bao nhiêu người, bình thường quân đội một đại đội có trên dưới 120 người, mà tất cả quân binh chúng ta đều là tinh anh, cho nên biên chế đã rút lại
Một đại đội chỉ có đến ba mươi người, sắp xếp mới mười người, không có ban, hai người thành một đội
Đừng xem quan binh chính thức Báo Săn chúng ta có 300 người, muốn làm hậu cần có thêm hàng ngàn người. Chúng ta cần lấy hậu cần làm trọng, toàn bộ vì quân chính quy Báo Săn phục vụ
Anh Diệp có thể chưa rõ lắm, tuy nói quân chính quy Báo Săn và hậu cần tổng cộng cũng hàng ngàn người, nhưng cấp bậc cũng không phải là thấp
Cho nên, gọi là binh đoàn Báo Săn, kỳ thật phó quân đoàn binh đoàn Báo Săn Vịnh Lam Nguyệt, mà nòng cốt đương nhiên là lãnh đạo tổ nòng cốt thứ tám tổ đặc nhiệm A của quốc gia.
Tổ nòng cốt thứ tám cấp bậc là cao, phỏng chừng có thể so sánh cùng phó quân khu lớn. Cho nên, anh yên tâm. Không cần hành động quá lớn, toàn bộ đều là thân tín của tôi
Thái độ Trương Cường rất kiên quyết
- Ồ, thì ra là thế. Tôi không có việc gì Trương Cường, cậu phải hiểu được, dù sao tôi cũng không phải là quân dân, chỉ có điều giữ chức phó soái, chỉ là có danh thôi
Diệp Phàm khuyên.
- Tôi hiểu, anh Diệp, tôi sẽ không để mình gặp phiền toái. Nói thật, có thể giúp sức cho đại cao thủ như anh Diệp, dù là vào hang cọp cũng đáng, về sau làm lái xe riêng cho anh Diệp, làm tay đấm ngầm vài lần cũng có hứng thú, ha ha ha…
Trương Cường lên gân, đột nhiên mỉm cười, hạ quyết tâm dù Diệp Phàm có khuyên can.
- Ôi.. anh em tốt
Diệp Phàm thở dài
- Trước mắt cũng chỉ có thể chờ đợi
Ngẫm nghĩ một chút lại gọi điện thoại cho Hạ Hải Vĩ. Hạ Hải Vĩ cũng đã hành động rồi, nói là đã sớm cho người theo dõi. Hiện tại lại tăng số người điều tra cô nàng tên "Bì Cổ".
Mãi cho đến tận sáng, Diệp Phàm cũng chưa chợp mắt, tuy nhiên, cuối cùng kết quả cũng làm người ta tương đối thất vọng.
Trương Cường báo lại không có tìm được người tên là Bì Cổ. Tuy nhiên, chi tiết về cô nàng tên Bì Cổ do Báo Săn điều tra đã rõ như ban ngày, khiến Diệp Phàm không thể không cảm thán trước hiệu suất làm việc của Báo Săn.
Nghe nói cô này hợp tác với Hứa Thông, bởi vì Hứa Thông thích trò chơi mông, cho nên lấy một cái tên cùng âm với "Mông""Bì Cổ" để gọi thôi. Tên thật của cô này là Hoàng Hoa Thái, 21 tuổi, đến từ vùng núi xa xôi Đại Hưng An.
Cô này mông mau vượt qua dân quê khi bằng chậu rửa chân, đừng xem Hoàng Hoa Thái đã tiếp Hứa Thông hơn một năm, cô này không ngờ có chỗ hay
Mà Hứa Thông cho Hoàng Hoa Thái nhiều tiền, nghe nói cô này gửi về nhà xây được một tòa nhà ba tầng, có những hai mươi phòng, ở chỗ núi Đại Hưng An còn mở một khách sạn
Đương nhiên người nhà Bì Cổ không biết điều này, làm cho hàng xóm nhìn với ánh mắt hâm mộ, cũng không biết con gái mình dùng chính mông mình để đổi lấy
Trương Cường nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán, đêm qua sau khi nhận được chi tiết Bì Cổ, lập tức phái người đêm tối đến nhà ba mẹ Bì Cổ ở núi Đại Hưng An.
Không lâu sau Lý Xương Hải cũng điện thoại đến, nói là đến sáng nay cũng không phát hiện cô nàng Bì Cổ kia ở đâu, phỏng chừng đã dời đi hay là trốn đi, việc này có nội tình. Xem ra Mâu Cương và Hứa Thông đã sớm sắp xếp, lần này không muốn đưa Diệp Phàm vào đại lao là không thể.
Vừa mới gác điện thoại, Lý Xương Hải cũng liền đi vào ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, vào văn phòng Chủ nhiêm Ủy ban chính trị Pháp luật Mã Quốc Chính
- Tối hôm qua đám người Hứa Thông kia có hành động gì không?
Xem ra Mã Quốc Chính đã sớm biết được, quét mắt nhìn Lý Xương Hải một cái trực tiếp hỏi
- Bản thân Hứa Thông thực ra không có hành động gì, cùng Mâu Cương ở Hoàng thành uống rượu cả đêm, uống rượu nói chuyện phiếm, chơi bời vài cô gái lêu lổng
Lý Xương Hải nói
- Không có chút gì bất thường sao?
Mã Quốc Chính đột nhiên nhíu mày lại
- Có! Phỏng chừng dùng để hãm hại Phó chủ tịch huyện Diệp Phàm từ Ngư Dương đến, một người tên là Bì Cổ, tên thật là Hoàng Hoa Thái hình như đã mất tích
Đến sáng nay, tôi phái người cũng không điều tra ra tung tích cô ta. Đến nhà hàng Bát Bảo điều tra, họ nói nữ nhân viên phục vụ kia đã sớm bỏ việc, hôm qua cũng đã phát tiền lương, có lẽ đã về nhà
- Đây đương nhiên là họ nói vậy, tôi điều tra rõ về Bát Bảo, phát hiện Bì Cổ mới làm ở Bát Bảo chưa lâu, không đến ba tháng.
Việc này có chút không bình thường, chẳng nhẽ Hứa Thông đã sớm tính kế hại Diệp Phàm, cho nên, Bì Cổ là do họ xếp vào nhà hàng Bát Bảo.
Vẻ mặt Lý Xương Hải có chút nghiêm trọng, nói.
- Ừ, rất có khả năng, xem ra bọn họ kết thù kết oán đã lâu. Tuy nhiên, Bì Cổ này trốn đi, Phó chủ tịch huyện Diệp Phàm chắc chắn sẽ phiền toái. Cậu nói xem, Diệp Phàm có thể đọ cùng Hứa Thông không, hắn có khả năng phân cao thấp với Hứa Thông không? Chỉ sợ thực lực quá yếu.
Mã Quốc Chính như chuyện hài, quét mắt nhìn Lý Xương Hải một cái
- Tên Diệp Phàm này tuy xuất thân không có gì lớn, nhưng tôi cảm thấy người này không đơn giản. Lần trước chúng ta mượn tay của hắn giết người phạm tội, cơ hội này Tỉnh ủy bắt Hứa Vạn Sơn, kẻ đắc lực cho Đặng Kiến Quân. Nghe nói rất vừa lòng Bí thư Tỉnh ủy Quách, nói phải một lần gặp đồng chí công thần Diệp Phàm
Lý Xương Hải thật ra vì Diệp Phàm nói một vài lời hay
- Ừ, thằng nhóc kia hẳn là một phúc tướng. Nghe nói thân thủ không tồi, nhưng thật ra có thể lung lạc lại đây hay không.
Nếu lần này có thể mượn tay hắn để làm Hứa Vạn Sơn chịu một vố đau, Bí thư Quách kia nói không sai, thật đúng là phải gặp hắn một lần
Tuy nhiên, lực lượng của hắn quá yếu, so với Hứa Thông còn kém xa, nếu phải đấu một trận, chúng ta phải giúp đỡ hắn một chút.
- Bằng không, lực lượng cách quá xa, bị đấu gục ngay còn có ý nghĩ gì chứ. Ha ha..
Mã Chính Quốc cười, đột nhiên trong lòng trầm tư.
- Không phải!
Lý Xương Hải đột nhiên lắc đầu
- Ồ, Xương Hải, ông còn điều gì cần nói?
Mã Quốc Chính hơi ngạc nhiên một chút
- Phỏng chừng vài giờ nữa, ba của Mâu Cương, cũng chỉnh là Chủ nhiệm phòng điều tra Tỉnh ủy Mâu Tư Thành hẳn là sẽ hành động, dự đoán sẽ trực tiếp đến trường Đảng Tỉnh ủy
Phòng điều tra Tỉnh ủy làm phiền xuống, cục Công an thành phố Thủy Châu chúng ta cũng không làm được gì, kết quả đành phải đem Diệp Phàm về phân cục Thành Đông khảo tra. Diệp Phàm đi vào, màn kịch sẽ bắt đầu.
Lý Xương Hải đột nhiên mỉm cười
- Trò hay! Có trò gì hay xem. Diệp Phàm bao nhiêu tuổi, có thể đấu được phòng điều tra Tỉnh ủy, đổi lại là tôi, cũng có chút nể nang.
Tuy nói phòng điều tra Tỉnh ủy chỉ có một ít nhân viên làm việc vặt, nhưng Mâu Cương lần này cũng bị Diệp Phàm đánh gãy hai răng cửa, hơn nữa đồng bọn anh ta cũng có ba người bị gãy chân tay, điều này theo pháp luật đã cấu thành phạm tội, hơn nữa thương cũng không nhẹ.
Diệp Phàm không tìm được chứng cứ có lợi, hắn sẽ phải ngồi tù. Hơn nữa con trai Hứa Vạn Sơn là Hứa Thông cũng không phải cái đèn cạn dầu, ở cái thành phố Thủy Châu này, anh ta cũng có khá nhiều nơi để lợi dụng.
Dù sao ba anh ta cũng là nhân vật số một của tỉnh, các khâu ngành trong tỉnh đều phải nể mặt anh ta.
Diệp Phàm đi vào, cậu muốn mượn tay hắn làm ầm ĩ điều gì, việc đó sẽ khó khăn. Hơn nữa, việc này cần chút khéo léo, Hứa Thông thế nào lại kết thù oán với Diệp Phàm, hai người không liên quan với nhau.
Căn bản là không ở cùng tầng lớp. Ôi…
Mã Quốc Chính không có từ nào thở dài, đương nhiên không phải vì kêu oan cho Diệp Phàm. Chỉ có điều hơi có cảm giác tiếc nuối
- Về việc kết thù kết oán tôi thật ra có thể đoán ra. Gần đây ban Tổ chức cán bộ trung ương không phải muốn làm một ban huấn luyện cán bộ trung ương trường Đảng, trước mắt đang lựa chọn cán bộ trẻ tuổi của các tỉnh
Nghe nói Hứa Thông và Diệp Phàm hiện đang là Thanh niên ưu tú đang học tập tại trường Đảng Tỉnh ủy, hai người này là bạn học ở trường Đảng.
Tuy nhiên, ở nửa kỳ trước chính thức tuyển lớp trưởng, Hứa Thông thất bại thảm hại, đã bị mất mặt rất nhiều.
- Bởi vậy, chức lớp trưởng kia không tới tay, kết quả cũng bị gạch tên khỏi lớp bồi dưỡng thanh niên do Ban Tổ chức Trung ương tổ chức...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.