- Mặc Hương là khu đất lớn có dân số 6 triệu người, đừng nói nhân tài đông đúc, nhưng chí ít thanh niên tài giỏi đẹp trai như cậu cũng có nhiều vô số
- Cùng một điều kiện, về phần vào thường ủy, trước tiên tuyển chọn người tài có phải lãnh đạo người ta phải suy xét mạng lưới quan hệ hay không
- Cho nên, bây giờ cậu chuyên tâm ở mặt đi lại, cái này hẳn là thuộc phạm trù mạng lưới quan hệ, đây chỉ có thể là một mặt
- Còn phải cố gắng biểu hiện, đem thành tích của mình bày ra, đưa ra cho nhân dân toàn huyện nhìn, để lãnh đạo thành ủy nhìn…
Lời nói của Trương Tân Huy lập tức làm cho người trong mộng bừng tỉnh
- Đúng vậy, tôi quá chuyên chú chạy, về mặt tạo thế không biết ứng dụng
Diệp Phàm trong lòng luôn gật đầu, ném gói thuốc xong thì lui ra
"Tạo thế"
Điều này đương nhiên dùng thuận lợi của các hạng công việc và việc làm đường của khu kinh tế Lâm Tuyền, bước lớn tiến lên
Vừa ra khỏi huyện phủ, Diệp Phàm trực tiếp gọi điện thoại cho Đoàn Hải, yêu cầu y sắp xếp lại tài liệu về những chuyển biến lớn của khu kinh tế Lâm Tuyền trong khoảng thời gian này
Về mặt nội dung đương nhiên rất rộng, từ kinh tế tới tài chính, từ thu nhập của nông dân đến xây dựng trong thôn, từ đãi ngộ của công nhân viên chức nhà máy đến phân phối nhà ở…
Dự tinh của Diệp Phàm đương nhiên là lợi dụng thủ đoạn truyền thông rất có sức ảnh hưởng của đài truyền hình và nhật báo Mặc Hương
Chuẩn bị tổng hợp toàn bộ các tình huống, viết ra một phần báo cáo tổng kết. Vận dụng mấy thứ này đương nhiên không thể tách rời cháu gái Vu Phi Phi của ông anh Vu Kiến Thần, cô là người nổi tiếng của đài truyền hình này
Diệp Phàm đau lòng sờ sờ "Hậu Cung Ngọc Nhan Hoàn" không còn nhiều trong túi da, thứ có thể khiến Vu Phi Phi ra sức không còn nhiều nữa
Nếu đưa tiền người ta chưa chắc thiếu, tặng "mỹ phẩm" là thủ đoạn tốt nhất. Hơn nữa Diệp Phàm thử qua rất nhiều lần, về phía phụ nữ trên căn bản đạt tới mức độ trăm thử trăm trúng
Diệp Phàm ngầm đặt cái tên có phong cách cho Hậu Cung Ngọc Nhan Hoàn, gọi là phụ nữ phải giết
Về phần nhật báo Nam Phúc, Diệp Phàm tạm thời không dám động tới ý nghĩ đó một lần nữa, lần trước suýt chút bị Lan Điền Trúc bỏ vào lồng gà, làm cho Cổ Bảo Toàn trong lòng rất là không vui.
Lần này tuy nói phải tạo thế, nhưng cũng phải khiêm tốn một chút, hơn nữa, mặc dù là muốn làm cũng phải kéo vào 2 đầu sỏ là Bí thư Cổ và Chủ tịch huyện Vệ, để họ lộ diện, hắn là kẻ chạy cờ là được
Bên phía Tư lệnh quân khu thành phố Mặc Hương Cố Minh Khải, đêm qua Diệp Phàm đã gọi điện thoại cho Tề Thiên, y vừa nghe nói là chuyện trọng đại liên quan đến đại ca Diệp Phàm vào thường ủy, nói là lập tức từ Hongkong chạy về dẫn đại ca đến chỗ Tư lệnh Cố
Tuy nhiên bị Diệp Phàm lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt, bảo y gọi điện thoại thăm dò ý của Cố Minh Khải trước rồi tính sau. Phỏng chừng Tề Thiên lại vác cây cờ lớn Tề Chấn Đào làm da hổ
Khi đang ăn cơm trưa, Tề Thiên lại gọi tới
Tuy nhiên, rất là bất ngờ, lần này không ngờ thất bại. Nói là tư lệnh Cố gần đây đi Bắc Kinh, phỏng chừng còn phải đợi ba tháng mới trở về, làm cho Diệp Phàm trong lòng rất buồn bực, mất đi một phiếu của tư lệnh Cố thì tổn thất lớn rồi, nhưng cũng rất bất đắc dĩ, ý trời như vậy thì cũng không còn cách nào khác
Tuy nhiên Tề Thiên nói là có thể khiến cha y ra mặt, kiến nghị này cũng bị Diệp Phàm cự tuyệt
Bởi vì giữ lại sự giúp đỡ của Tề Chấn Đào để sau này thăng chức Chủ tịch huyện có thể dùng, lần này "vào thường ủy" không thể dùng được, có cảm giác đại bác đánh muỗi
Hơn 2 giờ chiều, Diệp Phàm chuẩn bị đứng dậy đi thành phố hoạt động một chút, tuy nhiên, còn chưa đi, Đinh Hương Muội của khu kinh tế Lâm Tuyền truyền tới một tin tức rất không tốt
Nói là Phó cục trưởng Tôn Mãn Quân phòng Kiểm toán huyện dẫn theo một đám người đến, yêu cầu tra hạch các khoản liệt kê tài chính, xin ý kiến của Diệp Phàm
- Bọn họ có nói nguyên nhân gì không? Phòng Kiểm toán tuy nói có quyền lực ở phương diện này, nhưng chưa được huyện phê chuẩn cũng không thể làm bậy
Diệp Phàm trong lòng trầm xuống, phỏng chừng là Tôn Mãn Quân đang gây sự
Cha của gã - Tôn Vinh Xuân - cũng là một Phó chủ tịch huyện lâu năm, lần này là dồn hết sức mạnh muốn đánh vào nội bộ ủy viên thường vụ Huyện ủy
Hắn thầm nhỉ:"Thằng nhóc này tới đây không có ý tốt"
- Nói là được lãnh đạo huyện phê chuẩn, phải tiến hành một lần kiểm toán kiểm tra phạm vi lớn đối với toàn huyện
Nhằm phối hợp với đợt thẩm hạch đặc biệt vào tháng 11 của tỉnh mà tiến hành tự kiểm tra tự chấn chỉnh nội bộ huyện trước thời hạn
Hơn nữa còn đưa ra văn kiện mộc đỏ của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện, chỉ thị nói là yêu cầu các bộ phận phải phối hợp chặt chẽ với việc điều tra, kiểm tra đối chiếu sự thật của phòng Kiểm toán huyện, chủ yếu để chấn chỉnh, sửa đổi
Đinh Hương Muội có chút lo lắng nói.
- Nếu là lãnh đạo huyện phê chuẩn rồi thì cứ để họ kiểm tra. Tôi tin đồng chí khu kinh tế Lâm Tuyền chúng ta đều là người đàng hoàng, ngay thẳng, thoải mái, để cho bọn họ tra cho đã, hừ
Diệp Phàm miệng hừ lạnh đang muốn cúp điện thoại
Tuy nhiên ngẫm nghĩ một chút lại dặn dò nói:
- Cô gọi Đoàn Hải, Trang Hồng Ngọc tới, bảo họ chú ý đồng chí của phòng Kiểm toán bất cứ lúc nào, đừng để có kẽ hở cho những kẻ có dụng tâm khác lợi dụng
- Tôi hiểu, theo sát bất cứ lúc nào. Tôi là Chánh văn phòng, sẽ theo sát toàn bộ quá trình
Đinh Hương Muội cẩn thận nói.
Trong chốc lát Đoàn Hải cũng gọi đến, xin chỉ thị biện pháp ứng đối, nhưng sau đó cũng nói:
- Chủ nhiệm Diệp, lần này phỏng chừng Tôn Mãn Quân không riêng gì nhằm vào khu kinh tế Lâm Tuyền chúng ta, dường như là một số xã, thị trấn trọng điểm, các bộ phận nhỏ cũng phải thẩm tra
- Tuy nhiên có chút kỳ quái, nghe nói gã thẩm tra các bộ phận nhỏ, trọng điểm xã, thị trấn, giống như đều có liên quan đến một số phó chức trong huyện, hoặc giống như quan hệ trực thuộc quản lý vậy
- Gã làm như vậy chắc là không phải có mục đích gì khác chăng, lần này nghe nói cha của gã cũng dang tranh vào thường ủy, Chủ nhiệm Diệp anh phải cẩn thận chút
- Hừ, chuyện này không đơn giản, chắc chắn là cha gã Phó chủ tịch huyện Tôn bày mưu đặt kế. Dưới sự tương trợ của một số ủy viên thường vụ trong huyện, quấy đục vũng nước này trước
- Nếu có thể tra ra chút gì từ trong đó, giảm bớt đối thủ "tranh vào thường ủy", hoặc coi đây là áp chế, dọa đối thủ tự động từ bỏ cơ hội vào thường ủy
- Quét sạch chướng ngại cho cha gã, gã đã tính toán sẵn rồi, tuy nhiên, có thể có cơ hội tranh vào thưởng ủy đối với ai có thể sống chung thật tốt thì tôi cũng đang để ỷ, hy vọng gã nơi nơi nếm mùi thất bại, đắc tội với nhân dân toàn huyện thì rất thú vị rồi
Diệp Phàm hắng giọng cười nói.
- Vậy cũng đúng, ha ha ha. Tôi tin đồng chí khu kinh tế. Nhưng khu đất của Mâu Dũng không xảy ra chuyện gì là được rồi
- Thị trấn Lâm Tuyền cũng tương đối loạn, tình hình tài chính, phỏng chừng tương đối hỗn loạn
Đoàn Hải vui vẻ vì người khác gặp họa, thuận miệng lại tuôn ra một tin tức lớn, nói:
- Nghe bạn học ở văn phòng Ủy ban nhân dân huyện nói, nói là đồng chí của Ủy ban Kỷ luật huyện buổi sáng hôm nay vào nhà máy thép Kim Ngưu, cũng không biết có tra ra vấn đề gì hay không
- Nhà máy thép Kim Ngưu, nhà máy ở Lâm Tuyền, tuy nhiên nhà máy kia hẳn là thuộc Phó chủ tịch huyện phân công quản lý công nghiệp Tiếu Y Lâm đang quản chăng?
Diệp Phàm hơi có vẻ kinh ngạc, cảm giác thời tiết ở huyện này hình như đã thay đổi
- Đúng vậy, chính là Phó chủ tịch huyện Tiếu Y Lâm phân công quản lý công nghiệp trực tiếp quản lý, hơn nữa là xếp hạng nhà máy lớn ở Ngư Dương chúng ta
- Gần đây nghe nói rất loạn, công nhân viên chức lòng người không yên, ngay cả tiền lương cũng phát không ra. Một số công nhân viên chức muốn gây chuyện, nói là lãnh đạo nhà máy tham ô, chỉ lo ăn chơi, tìm gái, hoàn toàn không lo cho sự sống chết của công nhân, yêu cầu tập thể đi hỏi
- Hơn nữa nghe nói ngay cả chủ quản lãnh đạo Phó chủ tịch huyện Tiếu cũng bị tố cáo chung, nói là Phó chủ tịch huyện Tiếu ở nhà máy có lấy cổ phần, bằng không nhà máy sẽ không thiệt hại nghiêm trọng như vậy
- Dù sao tôi cũng nghe được từ một người bạn làm trong nhà máy, ha ha…
Tin tức của Đoàn Hải cũng rất nhạy bén, dù sao trước kia đi ra từ văn phòng Ủy ban nhân dân huyện, khéo léo. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Vậy Phó chủ tịch huyện Tiếu tỏ vẻ như thế nào?
Diệp Phàm hỏi.
- Tỏ vẻ như thế nào, buổi sáng cũng là xụ mặt xuống, cùng với đồng chí của Ủy ban Kỷ luật đi xuống, còn không phải mua chuộc lòng người. Cô ta còn mang tới khoản tiền 500 ngàn không biết từ đâu mà có, nói là phát tiền sinh hoạt cho công nhân viên chức trước
Đoàn Hải nói.
- Ừ vội vàng bù lỗ thủng.
Diệp Phàm gật gật đầu, lại hỏi:
- Còn tin tức lớn gì khác hay không?
- Đương nhiên là có, vừa rồi nghe Hồng Ngọc nói, nói là Phó chủ tịch huyện phân công quản lý văn hóa, vệ sinh Cố Đức Ngũ cũng là nổi trận lôi đình, ha ha ha
Đoàn Hải vẻ mặt đắc ý.
Kỳ thật mấy người bọn họ đều đoán được chuyện Diệp Phàm tranh vào thường ủy, nhìn thấy Phó chủ tịch huyện khác xui xẻo đương nhiên trong lòng vui mừng
Diệp Phàm hiện tại coi như ông chủ của họ, nếu ông chủ vào thường ủy, địa vị của họ cũng là nước lên thì thuyền lên. Cho nên, đây gọi là một người vinh quang thì tất cả cùng vinh quang, một người tổn thất thì tất cả cùng tổn thất
- Lại xảy ra chuyện gì?
Diệp Phàm trong lòng cũng không có ý vui vẻ vì người khác gặp họa, bởi vì hắn nghĩ tới những người này bị quấn lấy, phỏng chừng không lâu sau hắn cũng không khác gì họ
Toàn huyện bắt đầu hỗn loạn, các đối thủ tranh vào thường ủy đều công kích lẫn nhau, người cười đến phút cuối cùng mới là kẻ mạnh, cũng có thể nói là anh hùng
- Còn không phải vì chuyện năm trước Bí thư chi bộ Phong của thôn Miếu Khanh Quy Lĩnh bị tường của trường học đè chết, nói là lúc đó Bí thư chi bộ Phong đến huyện tìm Phó chủ tịch huyện Cố bảy, tám lần, kết quả Phó chủ tịch huyện Cố trích ra 500 tệ đuổi đi xong chuyện
- Nói là Phó chủ tịch huyện Cố cực đoan không làm tròn trách nhiệm, không để ý sự sống chết của học sinh. Ở khách sạn một bữa ăn chơi mất hai ba ngàn tệ, mà chuyện tháo dỡ trường học nguy hiểm lại không quản không hỏi. Một bữa cơm của ông ta có thể xây nửa tầng lầu rồi
Đoàn Hải nói.
- Vậy là chuyện cũ đã qua giờ thì nhắc lại, chuyện này cũng có chút liên quan với tôi, lúc đó tôi còn làm Chủ tịch thị trấn ở thị trấn Lâm Tuyền. Ôi… nói ra cái chết của Bí thư Phong tôi cũng nên có chút trách nhiệm, kéo theo đám người Mâu Dũng, Thái Đại Giang cũng trốn không thoát
- Đây đều là những chuyện gì, ôi…
Diệp Phàm thở dài, âm thầm cảnh giác, hơi lo lắng đám người đó theo đó mà kéo hắn ra
- Vậy làm thế nào? Chúng ta phải sớm có chuẩn bị
Đoàn Hải lập tức ngừng cười, rất lo lắng
- Không có việc gì, chuyện cũ năm xưa, lúc đó tôi bởi vì chuyện đó mà bị tước đi cái nón Chủ tịch thị trấn. Chuyện đã qua họ còn có thể khơi dậy sóng gió lớn thế nào
Diệp Phàm thuận miệng nói xong, kỳ thật lo lắng tận đáy lòng nhất thời làm sao có thể tan biến
Nếu đám người đó thật muốn gây chuyện từ chuyện này, vậy cũng thật có chút rắc rối, phỏng chừng cho dù là Mâu Dũng cũng không thể trốn thoát
- Muốn chết thì cùng chết, nếu muốn loạn thì phải đại loạn, loạn quyền xuất kích, đánh chết vài người cũng tốt
Diệp Phàm hung hăng mà phi một cái, trên mặt âm trầm, tay niết chặt lại.