Bình thường, trước cổng Vũ vương phủ, những cỗ xe dừng lại không cái nào là không sang trọng, chẳng bát mã, lục mã thì cũng là tứ mã kéo xe. Thế nhưng lúc này, một cỗ xe song mã lại đang hiện hữu, hình thức của xe cũng rất đơn sơ, chả trang trí hay sơn son nạm ngọc gì. Thật khó để nghĩ đây là chỗ thân quen với Vũ vương Lý Long Tích. Ấy vậy mà... nó phải. Người đang ngồi trong xe, hắn hiện rất được Lý Long Tích coi trọng. Từ thái độ của bốn tên hộ vệ canh gác có thể nhận ra điều đó.
Ngay khi vừa trông thấy Trần Tĩnh Kỳ bước xuống xe, bốn tên hộ vệ đã lập tức thay đổi nét mặt, mở miệng tươi cười đón tiếp.
Trần Tĩnh Kỳ xem tràng cảnh, thâm tâm một hồi cảm khái. Hắn nhớ lần đầu tiên mình đi đến đây, cũng mấy tên hộ vệ này, nhưng cử chỉ thì lại hoàn toàn sai biệt. Khi ấy, bọn chúng thậm chí còn chả thèm nhìn xem mặt mũi, vừa nghe qua thân phận hắn đã liền bĩu môi.
Thời thế thay đổi, con người cũng đổi thay. Vinh - nhục, sang - hèn, mấy ai có thể nói trước được đây?
Trần Tĩnh Kỳ chẳng buồn chấp nê chi chuyện cũ, chỉ cười nhạt rồi bước qua đại môn.
...
Phủ Vũ vương hầu như không có gì thay đổi, vẫn lối kiến trúc tinh giản mà vững chắc; những món vật dụng được bài trí bên trong, tất cả vẫn đều là loại đắt tiền; trên các bức tường, hoành phi câu đối, tranh chữ, bảo kiếm, chúng cũng được treo đầy.
Khung cảnh thực y như buổi yến tiệc hôm nào.
- Tĩnh Kỳ!
Giữa lúc Trần Tĩnh Kỳ đang đảo mắt ngắm xem thì từ phía sau, một thanh âm vui mừng chợt cất lên.
Hắn quay đầu nhìn lại thì thấy Lý Long Tích đã vừa mới xuất hiện. Vị Thái tử, hiện là Vũ vương này vẫn giống như thuở trước, thân hình tráng kiện, sức khỏe tràn đầy, phong cách ăn vận có phần phóng khoáng.
- Điện hạ!
Trần Tĩnh Kỳ theo lễ chắp tay.
- Chúng ta chẳng phải người ngoài, Tĩnh Kỳ ngươi không cần đa lễ. Nào, ngươi mau ngồi xuống.
Đôi bên an vị, trà nước đã được người dâng, lúc này Lý Long Tích mới bắt đầu hỏi han về khoảng thời gian Trần Tĩnh Kỳ được điều phái đến quận Hà Nam làm Án sát sứ.
Trần Tĩnh Kỳ điềm tĩnh đem những sự tình ở Hà Nam hồi báo lại, hầu hết đều là công sự, tư sự chẳng nhắc bao nhiêu, về hai cha con Lê Công Lượng - Lê Ngọc Chân thì lại càng không đề cập.
Lý Long Tích nghe hết đầu đuôi, trầm ngâm một đỗi, bỗng hỏi:
- Tĩnh Kỳ, ngươi ở Hà Nam... cảm giác tốt chứ?
- Hồi điện hạ, Tĩnh Kỳ ở Hà Nam... rất tốt.
Lý Long Tích mỉm cười, chuyển sang vấn đề khác.
Qua cuộc nói chuyện, Trần Tĩnh Kỳ rất nhanh đã nắm bắt được tình hình của đế đô hiện tại. Sau hơn một năm yên ắng, âm thầm chuẩn bị, điều động các phương thế lực, hôm nay Lý Long Tích, hay chính xác hơn là Hoàng hậu Triệu Cơ đã triển khai thế trận. Cuộc tranh đấu quyền lực đã chính thức bắt đầu. Trước tiên là ngôi vị Thái tử, kế đến sẽ là ngôi Cửu ngũ. Chiếu theo lời của Lý Long Tích thì dạo gần đây sức khoẻ của Hạng đế cũng đã có dấu hiệu suy yếu...
- Tĩnh Kỳ, thiết nghĩ rất nhanh thôi phụ hoàng ta sẽ chỉ định ngôi Thái tử; được chọn, nếu không phải ta thì chính là Cửu vương. Đây là khoảng thời gian hết sức nhạy cảm, mọi biểu hiện của chúng ta đều sẽ được phụ hoàng người xem xét, đánh giá, lấy đó làm căn cứ để đưa ra quyết định... Tĩnh Kỳ, ta cần một người có đầu óc, một cố vấn có khả năng chỉ điểm cho ta.
- Tĩnh Kỳ sẽ dốc hết sức lực để phò tá điện hạ.
Trần Tĩnh Kỳ lập tức thể hiện lập trường, thái độ rất chân thành, nghiêm túc. Chính điều đó đã khiến Lý Long Tích cảm thấy hài lòng.
Tối ấy, một yến tiệc nhanh chóng được tổ chức mà theo như lời Lý Long Tích là để tẩy trần cho Trần Tĩnh Kỳ, mừng hắn quay lại kinh thành.
Phải nói, vị Vũ vương điện hạ này thật rất biết chiếu cố. Không những chiêu đãi linh đình trong bữa tiệc mà sau khi bữa tiệc kết thúc, Lý Long Tích hắn còn đặc biệt vì Trần Tĩnh Kỳ mà chuẩn bị cho ba mỹ nữ Đông Hồ đến để hầu hạ gối chăn.
Trần Tĩnh Kỳ tự nhiên vui vẻ tiếp nhận. Đây chính là hảo ý của Lý Long Tích. Huống chi, hắn ở Hà Nam, cũng đã hơn một năm rồi phòng không chiếc bóng...