Quang Chi Tử

Chương 28: Giám quốc hoàng thúc




Trong lòng ta thầm kinh hãi, không ngờ tới đường đường một vị Thân vương lại ở chỗ này bổ củi, ta lắc lắc đầu, ngước lên nhìn sắc trời, còn rất tối, bèn quay về chỗ ngủ.
Ngày hôm sau, sài thúc vào đánh thức ta rồi nói :
-Mười tám, còn không đi bổ củi đi, ta cảnh cáo ngươi, không có sự cho phép của ta thì đừng có ra khỏi sài phòng này một bước, nếu không, hậu quả ngươi hẳn là rõ rồi chứ.
Xong đời rồi, bị một đại Thân vương của Ma tộc theo dõi, làm sao ta có thể đến cứu bọn đại ca đây, chẳng lẽ chúng ta nhất định phải chết ở chỗ này sao ?
Cả ngày, tâm trạng ta suốt ngày lo lắng, tới tối, rốt cuộc ta không nhịn được mới chạy đến trước mặt sài thúc cả giận nói :
-Cuối cùng là ngươi muốn thế nào, nếu ngươi muốn giết ta thì hãy làm luôn đi, bắt ta giam ở chỗ này cuối cùng là làm sao ?
Sài thúc không nóng không lạnh nói :
-Ta hiểu được tâm trạng của ngươi bây giờ, sau khi ta suy nghĩ một ngày, quả thật yêu vương có uy hiếp rất lớn đối với chúng ta, theo những gì ngươi nói, nếu yêu vương sống lại, sợ rằng người đầu tiên bị tiêu diệt là Thánh quang đế quốc chúng ta, cho nên ta đã quyết định hợp tác cùng ngươi.
Thái độ sài thúc thay đổi khiến ta vô cùng kinh ngạc, ta hỏi :
-Hợp tác ? Làm sao để hợp tác ?
Sài thúc trả lời :
-Mặc dù bây giờ ta không thể thay đổi quyết định tấn công nhân loại của ma thú liên quân nhưng ta có thể dùng ảnh hưởng của mình để tạm ngừng tấn công, ta hy vọng trong khoảng thời gian đó ngươi có thể tìm được chứng cớ minh xác rằng có yêu vương xuất hiện, khi đó, ngươi mới có thể thuyết phục được Ma hoàng.
Ta nói :
-Ngươi muốn thả ta ra thật sao ?
Sài thúc gật gật đầu :
-Chẳng những ta muốn thả ngươi mà còn có thể giúp cứu những bằng hữu của ngươi ra, nhưng ta muốn ngươi dùng danh nghĩa của thần mà thề với ta rằng sau này tuyệt đối không làm việc gì gây nguy hại cho Ma tộc chúng ta.
Ta mỉm cười nói :
-Vốn mục tiêu của ta không phải là Ma tộc mà là có thể bảo vệ toàn đại lục, tiêu diệt hết thảy thủ hạ của yêu vương, ta Trường Cung Uy dưới sự chứng kiến của thần linh lập ra lời thề này, nếu sau này sau này làm việc gì gây nguy hại cho Ma tộc ắt bị ngũ lôi oanh đỉnh mà chết, thần quỷ không tha.
Chỉ cần trả tự do cho ta thì chỉ một lời phát thệ đâu xá gì.
Sài thúc hài lòng nói ;
-Ngươi phải nhớ kỹ lời thề của ngươi đó, lại đây, ta chữa thương cho ngươi.
Nói xong hất tay về phía ta, dụng hấp lực kéo ta tới gần lão rồi xoay người ta lại đưa lưng về phía lão, ta khoanh chân ngồi xuống, toàn thân Sài thúc tỏa ra Thánh quang màu lam, chậm rãi bao vây lấy ta, một cỗ năng lượng thuần chính vô cùng từ lưng ta dũng mãnh tràn vào, không ngừng đả thông những kinh mạch bế tắc của ta. Nhân cơ hội này làm sao ta có thể bỏ qua được, vội vận hành năng lượng dung hợp trong cơ thể đi theo Thánh quang đấu khí của sài thúc không ngừng tuần hoàn khắp thân thể.
Ngày hôm qua cùng sài thúc đấu một trận đến bây giờ ta vẫn chưa hoàn toàn hồi phục lại, được sài thúc đả thông kinh mạch từ một khối kim cầu tự nhiên lại chia làm ba, ở mi tâm hình thành thế tam giác, tốc độ hấp thu quang nguyên tố cũng nhanh hơn rất nhiều, ta biết, vết thương cũ của ta đang có triều hướng khôi phục lại rồi, nội tâm không khỏi cảm thấy mừng rỡ. Mà đối với vị thượng bối cao thủ Ma tộc sài thúc này cũng sinh ra lòng sùng kính, cũng có thể là lão vì vận mệnh của Ma tộc nên mới cứu một ngoại nhân như ta. Không bàn về vấn đề đó nữa, nếu tiểu tử Khách Luân Đa kia rơi vào tay ta, dù ta không giết hắn cũng sẽ cho hắn biết mùi vị của bị lột da, ta không có hảo tâm được như sài thúc a.
Lúc ta thu công, sắc trời đã gần sáng, sài thúc đang ngồi ở một bên thong thả bổ củi, ta cảm kích nói :
-Cám ơn ngài, sài thúc, ta cảm thấy khỏe hơn nhiều rồi.
Sài thúc bình thản nói :
-Chỉ cần ngươi giữ lấy lời thề của mình đã là lời cảm tạ lớn nhất của ngươi rồi. Hóa ra ta còn đã xem thường ngươi rồi, nguyên lai ngươi đã đột phá cảnh giới ma đạo sư chuẩn bị tiến tới đại ma đạo sư rồi, mà ngươi còn trẻ thế này đúng là bất khả tư nghị a. Nhưng vì tương lai Ma tộc ta còn muốn ngươi lập thêm một lời thề nữa.
Lại thề cái gì, ta không khỏi nhíu mày, trong lòng thầm tính, năng lượng ta bây giờ đã khôi phục được khoảng tám phần, nếu tiếp tục cho ta một ngày hẳn có thể đạt đến trạng thái lúc cùng Ma hoàng chiến đấu, khi đó hẳn là có thể miễn cưỡng liều mạng cùng sài thúc, thế nhưng bây giờ còn chưa được, vì tiểu mạng chính mình, ta đành phải thỏa hiệp :
-Ngài nói đi.
Sài thúc lộ ra vẻ ta biết chắc ngươi phải đáp ứng nói:
-Ta muốn ngươi thề, sau khi đánh bại yêu vương phải lập tức rời khỏi cuộc tranh đấu giữa các tộc, không dụng bất kì hình thức nào trợ giúp cho một bên nào cả, điều này cũng rất công bằng đúng không, ngươi đồng ý không ?
Còn tưởng cái gì, chứ sau khi giải quyết yêu vương chỉ có quỷ mới xen vào chuyện của các tộc, ta lập tức cười nói :
-Điều đó dễ thôi, ta Trường Cung Uy thề rằng, sau khi giải quyết chuyện của yêu vương xong ta lập tức sẽ quy ẩn núi rừng không màng thế sự, cho dù các tộc tranh đấu cũng không quan hệ với ta.
Sài thúc nói ;
-Không cần phải thế, ta chỉ hy vọng ngươi đừng thiên vị loài người mà đối phó chúng ta là được, nếu ngươi nhận được truyền thừa của Quang Minh thần quay lại đánh chúng ta thì chẳng những Ma tộc chúng ta bị hủy diệt mà ta cũng thành tội nhân của Ma tộc.
Ta nói :
-Điều đó là không thể, cho dù không vì cái gì thì vì Mộc Tử ta cũng sẽ không để cho Ma tộc bị hủy diệt, nhưng ta thủy chung vẫn là nhân loại, nếu quả thực vận mệnh của ta có làm đệ nhất cao thủ của đại lục ta cũng muốn toàn đại lục hòa bình, không cho bất kì tộc nào có hành vi xâm lược người khác.
Sài thúc gật gật đầu thở dài nói :
-Đã trải qua gần trăm năm rồi, bây giờ ta đã hiểu rõ cái gì mới có thể khiến chúng ta phát triển, đó chính là hòa bình, mặc dù ma thú cùng nhân loại có cừu hận khó giải nhưng ta vẫn không hy vọng chiến tranh tiếp tục xảy ra, ta đã già rồi, có lẽ không thể nhìn cảnh tượng phồn hoa hòa bình của đại lục được, việc này chỉ trông chờ vào một đời của lớp trẻ các ngươi đi làm. Hôm nay ngươi không phải bổ củi nữa, hãy toàn tâm khôi phục công lực đi, tối nay ta sẽ mang ngươi đi cứu người.
Ta nhất thời mừng rỡ nói :
-Ngài giúp cứu bằng hữu của ta nếu Ma hoàng biết thì có điều gì bất lợi cho ngài không ?
Sài thúc mỉm cười nói :
-Trước khi lâm chung Thái Thượng Ma hoàng có giao cho ta sứ mạng giám quốc, nếu có việc gì đại sự ta có thể thay Ma hoàng làm chủ, huống chi Ma hoàng là do ta nuôi từ nhỏ, nhiều ít cũng sẽ để cho ta chút thể diện, việc của ngươi là phải nhanh chóng tìm ra chứng cớ yêu tộc xuất hiện đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.