Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 708: Souza Volterra chết?




Những con người đều choáng ngợp trước thứ ánh sáng như thể thuộc về Thánh Thần do Ngọc Trang tỏa ra, nội tâm không thể sinh ra một ý nghĩ xấu, tựa hồ đứng trước ánh sáng tuyệt mỹ này, mọi cảm giác xấu xa đều bị xóa nhòa triệt để.
Thái Dương Thần Quang, một trong những Thần Thông mạnh nhất của Ngọc Trang, ẩn chứa ảo diệu của Mặt Trời, lại kết hợp thêm nhiều huyền diệu do Ngọc Trang tìm hiểu, một đòn Thần Thông cực kỳ cường đại với tác dụng xua đuổi bóng đêm.
Tất cả bóng đêm ở trước Thái Dương Thần Quang đều bị thoái lui!
Thậm chí rằng, Thái Dương Thần Quang này còn lấn át luôn cả ánh nắng Mặt Trời cho thấy sức mạnh của nó không phải là một thứ ở đẳng cấp tầm thường.
Đây là một loại Thần Thông ở cấp độ Thần Thông Độc Bản, thậm chí có đủ yếu tố để trở thành thứ Thần Thông ngang tầm với Thần Kỹ.
Tuy nhiên để có được độ cao đó, Ngọc Trang còn phải cố gắng cải thiện Thái Dương Thần Quang rất nhiều bởi vì nó chưa hoàn thiện.
Dương Khả, Tiêu Mị, Sven Fluchter hay là cả thủ lĩnh Taha Juma luôn ẩn dấu bí mật về dị năng đều phải ngước nhìn Ngọc Trang với vẻ mặt rung động mạnh, họ chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như thế này, Ngọc Trang giống như đang nắm giữ ánh sáng, đại diện cho Thái Dương trị vì ở trên bầu trời cao vời vợi kia, đứng trên tất cả!
Vào lúc bấy giờ, Ngọc Trang chính là một vầng Mặt Trời chói lóa!
“Thần Linh giáng thế ư?” Có một người ở trong thành trì kinh ngạc đến ngây người.
“Thần Linh phủ xuống thế gian!! Không thể nào sai được!”
“Ngọc Trang Giáo Chủ, ngài ấy chính là Thần Linh!!”
Vô số tiếng nói ngạc nhiên vang vọng không dứt, hầu hết tâm linh của mọi người đều không thể kiềm chế được sự kính trọng bản thân họ đang dành cho Ngọc Trang, một sự kính trọng, sùng bái như thể Ngọc Trang chính là một vị Thần Linh trong truyền thuyết.
“Thật mạnh!” Ngay cả Souza Volterra vốn dĩ luôn rất tự tin, có thêm một chút sự điên cuồng đang chảy trong dòng máu nóng bỏng cũng phải thốt ra hai chữ, nét mặt ngưng trọng, hắn ta cảm thấy Ngọc Trang chuẩn bị sử dụng sức mạnh vượt xa thanh kiếm màu vàng kim trước đó, một pháp thuật có thể đánh giết hắn ta trong nháy mắt nếu như hắn vẫn còn che dấu thực lực.
“Mình đang đối đầu với Thần Linh ư?” Mounir Maya đã đánh mất hết niềm tin, nội tâm hắn ta đang cảm thấy lo lắng.
“Ngài Souza tất thắng!” Số bốn mươi xiết chặt đôi bàn tay, đôi mắt vằn vện tia máu màu đỏ trông rất dữ tợn, ở trong lòng hắn Souza Volterra là một tồn tại vô địch, không thể bị đánh bại, một người đặc biệt mà hắn nguyện cống hiến luôn cả mạng sống.
“Đến đây đi, hãy cho ta biết pháp thuật tối thượng của cô mạnh mẽ như thế nào!” Souza Volterra cười lớn một tiếng, gương mặt chuyển từ ngưng trọng sang hưng phấn, đã lâu lắm rồi hắn mới gặp phải đối thủ thực thụ có thể uy hiếp đến mạng sống của hắn.
Quả thật là một chuyện vui mừng nhưng cũng là một tai kiếp nếu như hắn gãy ở đây!
Không cần nói cũng biết kết cục của một kẻ muốn làm hại người vô tội, làm hại đến những người thân thương của Ngọc Trang, chắc chắn Souza Volterra này sẽ không bao giờ nhìn thấy Mặt Trời một lần nữa.
“Ta sẽ không giết ngươi!” Ngọc Trang nhàn nhạt nói, ở lúc này, ánh sáng tuyệt mỹ, ánh sáng cao thượng lan tỏa ra ngập tràn không gian, ngập tràn toàn bộ thế giới, biến những vùng đất băng tuyết trở nên mỹ lệ tuyệt luân, nhuộm những áng mây trắng thành màu hoàng kim bắt mắt, một cảm giác vô thượng phủ xuống, nhấn chìm cả một vùng đất vào bên dưới.
Đứng trước sức mạnh không thể đong đếm, không thể đo lường này, tất cả sinh linh đều phải cảm thấy tự ti!
“Thái Dương Thần Quang!” Ngọc Trang khẽ nói từng chữ, âm thanh tuy nhỏ nhưng vang rõ giống như nó vang bên cạnh tai của mọi người.
Vù!!
Cùng lúc này, một tia sáng khổng lồ làm cho những đôi mắt phải nhắm chặt lại chiếu ra từ Ngọc Trang, một tia sáng cuốn tới, đánh đuổi toàn bộ bóng đêm, vùng trời lâm vào sự rực rỡ, không gian bị nhuốm màu vàng chói lóa, bóng đêm tan tác, bị đánh vào hư vô.
“GAHHH!!” Đứng bên dưới tia sáng tuyệt mỹ này, Souza Volterra không bỏ cuộc, hắn ta phản kháng!!
Bằng một tiếng hét dài như thể tiếp thêm sức mạnh cho bản thân, Souza Volterra giẫm mạnh đôi chân vào mặt đất làm mặt đất sụp lún xuống thật sâu, cơ bắp nổi bật, gân chạy dọc theo từng phần của cơ thể, những sợi gân nổi lên trên gương mặt của hắn cho thấy hắn đang tập trung dùng sức mạnh nào đó.
Ầm! Ầm!!
Có một tiếng động lớn vang lên từ bên dưới mặt đất, băng tuyết bắt đầu tan rã, thực vật khô héo, mọi thứ như thể đang bị hút hết sinh mệnh, năng lượng cuồn cuộn không dứt chảy ngược vào cơ thể của Souza Volterra cho phép hắn ta trở nên cực kỳ khủng bố trong giây lát.
“Đây là lần thứ hai ta sử dụng tuyệt kỹ này!!” Tiếng nói trầm giọng phát ra từ Souza Volterra, hắn ta đang ngước nhìn cột sáng khổng lồ vô song đang giáng xuống từ trên cao, một cảm giác lạnh lẽo chạy dọc toàn thân của hắn, hắn đang đứng trước sự nguy hiểm lớn nhất mà hắn từng gặp phải.
“Trấn Địa Quyền!” Souza Volterra bỗng nhiên quát to một tiếng, hắn ta đã hấp thụ hết năng lượng sinh mệnh trong khu vực rộng hơn một km, với sức mạnh hủy diệt đang tiềm ẩn trong cơ thể, hắn ta chuyển hóa chúng thành một quyền!
Bàn tay to khỏe vung mạnh ra ngoài, đồng thời, một luồng sức mạnh khủng khiếp thổi mạnh ra, đánh dạt hết không khí, làm cho mặt đất ở đằng trước vỡ nát, nổ tung thành những mảnh vụn, trông cực kỳ hỗn loạn.
Trong những đôi mắt đau đớn vì cố gắng mở ra để quan sát trận chiến căng thẳng của mọi người, sau một cái nháy mắt, Thái Dương Thần Quang va chạm trực tiếp với Trấn Địa Quyền!
Ầm!!
Vào thời khắc chạm trán, toàn bộ đất trời đều trở nên tĩnh lặng, ngay sau đó, một tiếng nổi kinh thiên động địa vang ra, kèm theo là những làn sóng xung kích cực kỳ mạnh mẽ, thổi bật một lớp đất đá, tạo ra một cái hố sâu gần năm mươi mét, bán kính mấy trăm mét.
“Quá mạnh mẽ!!” Mọi người cố gắng đứng vững trong sự rung động mạnh mẽ từ mặt đất, bọn họ không khỏi bần thần, đôi mắt ngây dại nhìn vùng chiến, không thể gọi là mặt đất nữa rồi, không một thứ gì còn sót lại ở bên trong đó.
Bụi mù đen bay lên thật cao, khói đen dày đặc, băng tuyết đang nhanh chóng tan chảy vì nhiệt độ trong không khí đang ở mức cực cao, Ngọc Trang vẫn không hề di chuyển, cô chỉ đưa mắt dõi theo Souza Volterra, người đang ớ bên trong đám bụi mù.
Những người khác cũng vậy, bọn họ đang ngóng trông kết quả và hi vọng rằng tên Souza Volterra, một tên ác nhân như thế nên bị đánh bại!
“Chiến thắng rồi sao?” Dương Khả nhẹ giọng nói.
“Còn chưa đâu!” Tiêu Mĩ khẽ lắc đầu, đôi mắt chăm chú hơn hẳn.
“Đúng vậy, Souza Volterra hắn ta còn chưa chết!” Taha Juma nói với vẻ mặt ngưng trọng.
“Hắn có thể sống sót sau pháp thuật tuyệt vời của Ngọc Trang Giáo Chủ ư?” Sven Fluchter giật nảy cả mình, nếu ông đứng trước đòn Thái Dương Thần Quang kia, coi như ông có mạnh hơn gấp trăm lần cũng vô dụng, kết quả đã xác định kể từ khi Ngọc Trang quyết định dùng nó.
Không để mọi người chờ đợi quá lâu, những tiếng ho khan đau đớn vọng ra từ bên trong đám khói mù dày đặc, kèm theo đó là từng tiếng bước chân nặng nề, một người bước ra từ bên trong vùng khói che phủ, đó chính là Souza Volterra.
Souza Volterra thành công ngăn cản Thần Thông Thái Dương Thần Quang, tuy nhiên, tình trạng của hắn ta rất tồi tệ, quần áo cháy đen, rách rưới, khuôn mặt hay chính xác hơn là toàn bộ cơ thể đều đang chảy máu, một người máu thật sự.
Hắn ta vừa ôm ngực, vừa ho khan trong khi bước đi, cuối cùng, hắn ta nở một nụ cười to trong khi nhìn vào Ngọc Trang:
“Rất tốt! Ta đã cảm nhận được nó, thứ sức mạnh này đúng thật là rất vị đại, ngay cả hơn mười loại dị năng cảm nhận của ta cũng không thể xác định nó chính xác là gì!”
“Xem ra, ta lại có thêm một mục tiêu trước khi Sự Khải Huyền hoàn thành!”
“Đó chính là tìm hiểu pháp thuật của các ngươi, những kẻ không thuộc về thế giới này!”
Nụ cười của Souza Volterra không bộc lộ ra cảm xúc sợ hãi dù hắn ta chẳng còn lại bao nhiêu sức lực, hắn ta đã bị đẩy vào đường cùng, tỷ lệ thoát thân gần như là không phần trăm, tuy nhiên, hắn lại rất bình tĩnh, lại rất tỉnh táo đến khiến cho người khác cảm thấy lạnh gáy.
“Ngươi biết rất nhiều!” Ngọc Trang hờ hững nói, cô không thể tin được rằng Souza lại nhìn ra bí mật cấp cao của Quang Minh Giáo Đình tại Hành Tinh Gaia.
Đó là Giáo Đình đến từ một thế giới rộng lớn khác, tại sao Souza lại biết những thông tin này mặc dù hắn vừa tiếp xúc với Giáo Đình chưa lâu?
Điều này làm Ngọc Trang muốn tìm hiểu về những bí mật xung quanh con người kỳ lạ tên Souza Volterra này.
Đòn tấn công bằng dị năng “Hấp Thụ” kia cực kỳ mạnh, có thể chặn đứng gần như hoàn toàn Thái Dương Thần Quang, tuy vậy, đó cũng là vì Souza Volterra xác định bỏ ra toàn bộ mọi thứ hắn đang có để có thể cản được Thái Dương Thần Quang.
Chặn được một lần, đồng nghĩa với Souza Volterra đã đi đến giới hạn!
“Ta có thể ngửi thấy, mùi của thế giới khác!” Souza Volterra cười gằn.
“Vậy sao? Đừng cố gắng vô ích nữa, hãy chịu trói đi! Ta còn một số câu hỏi cần ngươi trả lời!” Ngọc Trang chậm rãi lên tiếng, đã đến nước này, chỉ cần bắt giữ Souza rồi giao cho một số thành viên cấp cao trong Giáo Đình thì Ngọc Trang sẽ tìm ra bí mật của Souza, như Lilith, Viện Trưởng Mira hay Rinka, Dieter, Richard, Nguyễn Vu Hội Trưởng, Mặc Hàn Giáo Chủ chẳng hạn.
Những người đó đều có kinh nghiệm trong việc làm cho tội nhân khai báo ra hết mọi chuyện!
“Ta đã nói rồi...” Souza Volterra cười khẽ.
“Cô không thể bắt được ta chỉ với những thứ sức mạnh vật lý tầm thường như này...”
“Cô cần thêm rất nhiều...”
“Bởi vì, ta chính là người đại diện cho sự Bất Diệt!”
“Tạm biệt và hẹn gặp lại, khi đó, ta hi vọng cô có thể suy nghĩ gia nhập Hội Khải Huyền!” Lời nói của Souza Volterra vẫn vang vọng trong khi cơ thể của hắn ta đang bốc cháy, một ngọn lửa thiêu đốt thân thể, một ngọn lửa thiêu rụi linh hồn, chưa đầy ba giây sau, tất cả những gì còn sót lại từ Souza chỉ là một đống tro bụi đang bị gió cuốn bay đi.
“Không thể nào! Ngài Souza Volterra, số chín lại bị đánh bại?” Số bốn mươi hoảng sợ nói, tuy nhiên, hắn ta bỗng dưng đứng lặng người, sau đó hắn ngã mạnh vào mặt đất, toàn thân đang mục nát, hắn bị trúng phải một dị năng từ Souza Volterra làm cơ thể thối rữa, chết trong giây lát.
Souza không muốn để lại một chút dấu vết gì cho Ngọc Trang!
Số bốn mươi là một nguồn thông tin cực tốt để tìm hiểu về bí mật của Souza, tất nhiên hắn cần phải loại bỏ số bốn mươi.
Còn Mounir Maya chỉ là người ngoài, không biết gì về Souza Volterra, sống hay chết chẳng quan trọng cho lắm.
“Hắn chết rồi?” Taha Juma kinh ngạc nói trong khi nhìn vào vị trí mà Souza vừa đứng.
“Chết dễ dàng như vậy?” Dương Khả ngây người, cô còn tưởng rằng tên Souza kỳ lạ này phải phản kháng quyết liệt trước khi bị Ngọc Trang bắt giữ, thế nhưng Souza lại tự sát trước toàn thể mọi người.
Một con người nắm giữ sức mạnh lớn lao, thậm chí nghiền nát luôn cả tu sĩ Ngũ Dương hậu kỳ, đỉnh phong chết một cách rất gọn gàng, không để lại chút gì trên thế giới này.
Nếu đặt ở thế giới của tu sĩ thì Souza sẽ để lại vô số câu chuyện cho người hậu thế bàn tán chứ không kết thúc đơn giản giống như ở đây.
Mỗi tu sĩ Hóa Thần kỳ, hay còn gọi là Ngũ Dương kỳ đều là những tồn tại để lại nhiều bóng hình của họ cho người ở đời sau.
“Hắn còn chưa chết!” Ngọc Trang nhẹ giọng nói.
“Hắn không phải là bản thể, hắn chỉ là một tồn tại giống như phân thân!” Ngọc Trang tiếp tục nói tựa như đang giải thích cho những người ở đây biết.
“Phân thân? Không thể nào, một phân thân mà đã mạnh như vậy rồi ư?” Dương Khả ngạc nhiên nói.
“Chính xác là như vậy!” Tiêu Mị nhẹ nhàng gật đầu.
“Hắn ta đang che dấu bản thể, xem ra kẻ tên Souza này có nhiều bí mật không muốn người khác biết!” Thiên Hoàng Tử Tinh Quy nói với đôi mắt cay độc đã được rèn luyện hàng hàng trăm ngàn năm dài, kinh nghiệm đối địch rất phong phú, tích lũy nhiều đến mức nó nhìn ra mục đích của Souza trong lần tự sát đột ngột này.
Cuối cùng, Ngọc Trang nhìn thấy bản chất của Souza là một phân thân, Thiên Hoàng Tử Tinh Quy nói ra điểm yếu của Souza là bản thể chính, ngay cả Souza cũng không ngờ rằng hắn lại bị người khác nhìn thấu một cách giản đơn như thế.
“Có lẽ, một ngày không xa, chúng ta sẽ gặp lại hắn! Khi đó, tôi sẽ không cho phép hắn thoát thân một lần nữa!” Ngọc Trang bình tĩnh nói, vẻ mặt không thể hiện quá nhiều cảm xúc nhưng ai cũng biết rằng Souza xuất hiện thì Ngọc Trang sẽ chắc chắn quyết tâm bắt giữ được Souza.
“Ngài ấy chiến thắng tên ác ma kia rồi!” Những người dân bên trong Tòa Thành Fluchter liền reo hò, tiếng cười nói vang liên tục không ngừng nghỉ, ai nấy đều mừng rỡ, bọn họ bắt đầu nhảy múa vì tai qua nạn khỏi.
Lúc bị tấn công bởi Souza Volterra thì nội tâm họ cảm thấy rất lo lắng, không biết liệu có ai đủ sức ngăn cản được Souza hay không, bây giờ thì sóng gió đã qua đi, mọi thứ trở về bình thường, sự an toàn của mọi người đã được đảm bảo bởi Ngọc Trang Giáo Chủ, à còn cả những Thánh Sứ của Giáo Đình là Dương Khả và Tiêu Mị.
Mọi người trực tiếp bỏ qua con rùa tím đang đứng trên vai Tiêu Mị, họ tưởng rằng con rùa này chỉ là một thú nuôi nhỏ của Tiêu Mị mà thôi.
“Cô ấy đúng là một người thật thần bí!” Taha Juma đưa mắt nhìn Ngọc Trang, cô âm thầm nói nhỏ, tưởng rằng Ngọc Trang chỉ ở mức độ đánh bại vài con Venger Thức Tỉnh, chẳng ngờ rằng Ngọc Trang lại áp đảo luôn cả Souza Volterra.
Điều này khiến Taha Juma càng lúc càng coi trọng Ngọc Trang hơn, tuy vậy cô không cho rằng Ngọc Trang đủ khả năng đánh bại cô, bởi vì dị năng của cô rất đặc biệt, cả Souza cũng phải kiêng kỵ cô rất nhiều, không đủ tự tin đối đầu trực tiếp với cô.
Không phải Bất Khả Chiến Bại, danh xưng của Taha Juma là những từ ngữ vô nghĩa, đó là những gì Taha Juma thể hiện và được con người ở phương bắc quốc gia Bali công nhận.
Tất cả kết thúc với kết quả tốt đẹp nhất có thể!
Kẻ xấu bị đánh bại rồi tự sát, trả lại cho phương bắc Bali một sự an toàn trong thời gian ngắn nhưng đủ cho con người gia tăng sức mạnh, có thực lực tự bảo vệ bản thân họ.
Với lại những căn cứ đang thiếu thủ lĩnh kia sẽ trở nên rối loạn, một cơ hội tốt để cho Taha Juma trở thành người lãnh đạo nhiều căn cứ.
“Ngươi định đi đâu đó?” Ngọc Trang bỗng nhiên nói, cô đang quan sát một người đang bước đi nhẹ nhàng, hắn ta định rời xa Tòa Thành Fluchter.
Người này không ai khác chính là Mounir Maya – Huyết Giới, bây giờ, Mounir bị thương nặng, không có sức lực đánh một trận nữa, hắn ta chỉ đành bỏ chạy ngay khi có cơ hội, chẳng ai đứng ra bảo đảm cho hắn nữa vì Souza đã chết.
“...” Mounir đứng ngây người ra một chỗ, hắn ta không dám di chuyển nữa, bởi vì một luồng uy áp vô hình đang khóa chặt hắn.
“Mounir, những thủ lĩnh khác đâu?” Taha Juma nghiêm giọng hỏi.
“Họ đều đã bị Souza giết chết...” Mounir cười khổ một tiếng, hắn làm sao quên được cảnh những thủ lĩnh kia giãy giụa trong vô vọng trước khi chết chứ, đó là lý do làm hắn phải tuân mệnh lệnh từ Souza, nếu không hắn cũng bị giết chết như một con bọ vô nghĩa.
“Thật là một tổn thất lớn cho phe con người tại quốc gia Bali, dù một số thủ lĩnh khá tàn nhẫn nhưng không thể chối bỏ sự cống hiến của họ dành cho nhân loại...” Taha Juma thở dài một tiếng.
“Sự mất mát của những thủ lĩnh kia sẽ là một khoảng trống lớn, Quang Minh Giáo Đình sẽ bổ sung tất cả sự thiếu sót và chỉ dẫn cho người dân Bali đi trên con đường đúng đắn để giành lấy lại quê hương từ bọn quái vật.” Ngọc Trang điềm tĩnh nói, một câu nói thôi liền cắt đứt suy nghĩ tính toán của Taha Juma, rõ ràng Ngọc Trang vừa nói cho Taha rằng Ngọc Trang muốn lãnh đạo những căn cứ thiếu thủ lĩnh.
Làm sao Ngọc Trang có thể nhường chuyện tốt này cho người khác?
Với lại cô cũng xứng đáng nhận được nó vì chính cô là người đánh bại Souza!
Taha Juma không lên tiếng phản đối, ngược lại, cô còn hơi hiếu kỳ về pháp thuật, cô muốn tìm hiểu thứ sức mạnh không tưởng kia nhiều hơn nữa!
“Còn ngươi, đừng phản kháng vô ích, hãy chịu trói đi!” Ngọc Trang đưa mắt nhìn xuống Mounir, người đang có gương mặt trắng xám, vô vọng.
Sau cùng, sự vui vẻ, nồng nhiệt của mọi người từ từ giảm xuống, Sven Fluchter trấn an lòng người, còn Taha Juma từ biệt Ngọc Trang, cô ấy trở về khu tập trung vì nơi đó cần cô bảo vệ, với lại Taha Juma còn lấy nhiều bản pháp thuật do Ngọc Trang tặng để tu luyện, một cầu nối tạo ra mối quan hệ tốt đẹp giữa đôi bên.
Ngọc Trang khá thích Taha Juma vì cô ta từng lên tiếng bảo vệ Ngọc Trang trong lúc cô bị khinh thường bởi những kẻ khác.
Tiếp viện đến từ Quang Minh Giáo Đình đến nơi, mang theo nhiều sự mới lạ thay đổi Tòa Thành Fluchter, các Thánh Đồ bắt đầu truyền bá tín ngưỡng Vị Thần Quang Minh, chỉ dạy con người học tập pháp thuật, rèn đúc vũ khí, chế phù, luyện đan, cải thiện kỹ năng chiến đấu...
Một bầu không khí nhiệt huyết, tươi mới bắt đầu lan tỏa ở phương bắc Bali, ngay cả những căn cứ khác cũng bị ảnh hưởng, con người dần tiếp xúc với pháp thuật và nếm trải ngon ngọt do pháp thuật mang tới, số Tín Đồ, Tín Sứ tăng mạnh.
Sau một khoảng thời gian, giải quyết nhiều chuyện rắc rối, Ngọc Trang lại tiếp tục lên đường tiến về phía nam cùng Tiêu Mị và Dương Khả, à, có thêm cả Thiên Hoàng Tử Tinh Quy, ba cô gái, một con rùa tím, lại tiếp tục chuyến hành trình tìm kiếm những vùng đất mới, thu thập tài nguyên, công nghệ cao của Hành Tinh Gaia để mang về cho Khoa Học Viện và gia tăng tích lũy nội tình của Giáo Đình.
Bất tri bất giác, một lời đồn về một người vĩ đại có tên Ngọc Trang bắt đầu truyền đi khắp các quốc gia ở Tây Châu, rất nhiều người nghe đến Ngọc Trang và những chiến tích của cô, cùng với đó là sự tồn tại của Quang Minh Giáo Đình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.