Hắn nhất quyết áp đầu vào lòng Hoàng Phủ Dật, khuôn mặt thề sống chết bảo vệ “tình lang” .
“. . . . . .” Người tâm lý kém đã miệng sùi bọt mép.
“. . . . . .” Đóa Đóa không biết nói gì ngưng nuốt, ô ô, vì sao nàng không có ngất thật. . . . . .
Nàng thật sự không muốn nhìn thấy màn sét đánh này!
Mộ Dung bọn họ đều đi rồi, nàng đành phải yên lặng quay đầu, nhìn Cửu Vương gia lưu lại làm phương tiện giao thông.
Cửu Vương gia vẫn còn giận, chỉ bởi vì không thể kháng chỉ mà ở lại.
Nhìn đến đôi mắt nhỏ của Đóa Đóa, hắn mặc dù không biết Bạch Tử Dạ là ai, nhưng vẫn vô cùng hưng phấn vỗ cánh, cổ vũ Bạch Tử Dạ.
“Cố lên! Nhất định phải chia rẽ bọn họ!”
“. . . . . .” Hoàng Phủ Dật vốn cũng rất muốn đạp bay Bạch Tử Dạ khóe miệng giật giật hai cái.
Đóa Đóa cũng rơi lệ liên tục, lại nhìn Nghiêu Phi, ô ô, con chim tinh thông ngoại ngữ này có thể an ủi tâm linh bị sét đánh cháy sém của nàng một chút không?
Quả nhiên, bạn học Nghiêu Phi không phụ sứ mệnh ——
“Ngoao~”
Ô ô. . . . . . Nàng quả nhiên đã bị Bạch Tử Dạ sét đánh đến thần chí không rõ, sao lại cảm thấy Nghiêu Phi giống như đang cười chứ?
Vì bắt lấy Hoàng Phủ Dật, thị vệ phân bố rải rác trong cung, hiện đều kéo đến Đông cung, sau khi bị sét đánh ngã.
Bạch Tử Dạ chỉ một thị vệ cao cấp, “Ngươi, lại đây.”
“. . . . . .” Thị vệ bị điểm danh thực bi tráng đi qua, cố gắng không nhìn cảnh hai nam nhân ôm nhau trước mắt này.
Bạch Tử Dạ đã thu hồi vẻ mặt ” nữ si tình “, ngữ khí cũng rất trịnh trọng, “Ta đem nó thế chấp, nhưng Hoàng Phủ Dật ta nhất định phải mang đi.”
Cúi đầu nhìn khối bạch ngọc trong lòng bàn tay, thị vệ choáng váng.
Người hơi chút lưu tâm bát quái trong cung đều biết, đây là di vật của mẫu thân Bạch tướng quân, tầm quan trọng thậm chí vượt qua binh phù của hắn.
Này này này. . . . .. thị vệ cơ trí lập tức chạy đi xin ý kiến.
Kỳ thật Đông cung nháo ra động tĩnh lớn như thế, Cửu vương Trình đại nhân đã sớm biết, cũng ở gần đó.
Chỉ là hung án này đến tột cùng có phải Thái tử làm hay không, ai cũng không biết rõ, nói không chừng Hoàng Phủ Dật sau này vẫn là Thái tử gia tôn quý, thậm chí vê sau còn là cửu ngũ chí tôn.
Cho nên hắn không tiện lộ mặt, miễn cho sau này liên lụy nhiều.